Tuesday, June 16, 2009

THƠ: PHẬN

THƠ

TRẦN HẬU KHÁNH
CK. 18

PHẬN

Ngày xưa tôi như con chim biển,
Thích đi hoài, xa mãi cuộc nhân-gian.
Nhiều nàng đến, lắm người yêu và hờn giận,
Tôi vẫn đi, đi mãi, dám chi tình.
(Tội tình chi bó mình vào khung cửa,
Ước-mơ gì là đôi “én” ấm-êm!)

Một ngày, chim ra đi, tàu xa bến.
Tôi đến đây nối-tiếp kiếp lưu-đày.
Tổ nào đây, nơi nào tôi ghé bến!
Tình nào đâu, cho trọn mối duyên đời!
(Thế nên, đôi khi tôi như con chim có đôi cánh,
Nữa muốn tung-bay, nữa muốn đợi-chờ;
Hoặc một lần từ-bỏ cả duyên-tơ,
Hay lại mong được nhốt vào khung tình thắm?)

Tôi bây-giờ đang đi vào một mối tình say-đắm,
Lúc vui thật vui, có lúc lắm tủi-hờn.
Sao không trọn niềm-tin, sao không tròn mơ-ước;
Là chỉ một nàng thôi, và một mình tôi!!!

Từ lâu, khi tim nàng mang đến,
Biết thân-phận mình, tôi chẳng muốn tung bay.
Dành đôi cánh, dìu nàng vào tình sử;
Xa chốn càng-khôn, dấn bước địa-đàng.

Tôi bây-giờ như con chim xếp cánh,
Còn nơi nào bay-lượn kiếm tìm hoa,
Còn lời nào trao cho người trong-ngóng;
Bởi, tôi là tôi, và chỉ nàng thôi.

Bài thơ này viết lên để diễn-tả nỗi dằn-vặt giữa tình-biển và tình-yêu lứa-đôi trong thời-gian cô-đơn sinh-sống tại xứ người.

Trần Hậu Khánh
CK. 18
June 1979, Ottawa Canada
.



0 Comments:

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home