tag:blogger.com,1999:blog-66339130911674103712024-03-04T23:06:19.314-08:00Bài Viết của Các Hải ÂuKỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.comBlogger85125tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-7365010440270851992014-12-22T13:03:00.001-08:002014-12-31T19:39:06.718-08:00ĐẶC SAN HÀNG HẢI - XUÂN ẤT MÙI 2015<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgx5fCZu6LTWPQ3iAL8PH5YuqOFMTrO_5dQBXwYhJl6G3X9A-d9z0cZcacolAZMr8u-GYXn83F77DqG4QguWACfZ343VM59Q7q9REwf2ystoEeW-bMN8zG27bmlHr4BwgG0XbexfrvgZMOy/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-1.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgx5fCZu6LTWPQ3iAL8PH5YuqOFMTrO_5dQBXwYhJl6G3X9A-d9z0cZcacolAZMr8u-GYXn83F77DqG4QguWACfZ343VM59Q7q9REwf2ystoEeW-bMN8zG27bmlHr4BwgG0XbexfrvgZMOy/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-1.jpg" height="640" width="452" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEia0QBLV3caAyP7cIP6KH5ZCJj6ZJP5cf1kSC4s26ubSmaVXJwq75h1AkOoe08YAGRJNhkDhcXBBE7bNeIv-XxVLEasq4waaLxydHRi9JFD3M9tS92r04vc89k2EpGTp98yzsNcCXZ3SII0/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-2.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEia0QBLV3caAyP7cIP6KH5ZCJj6ZJP5cf1kSC4s26ubSmaVXJwq75h1AkOoe08YAGRJNhkDhcXBBE7bNeIv-XxVLEasq4waaLxydHRi9JFD3M9tS92r04vc89k2EpGTp98yzsNcCXZ3SII0/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-2.jpg" height="640" width="498" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjeKSRXpaCpM6Jq1ZW_9P0JByF12jQWquAvXyOchJ1ZIsZKpGrAp1WvIvYDJl8j3uMWxSLxiMaYjRPDP9CiCXxvvlapHECm4VpB_-m1RondJ96xg510HTkE3m1preii1fldPWx2LUwygQ76/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-3.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjeKSRXpaCpM6Jq1ZW_9P0JByF12jQWquAvXyOchJ1ZIsZKpGrAp1WvIvYDJl8j3uMWxSLxiMaYjRPDP9CiCXxvvlapHECm4VpB_-m1RondJ96xg510HTkE3m1preii1fldPWx2LUwygQ76/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-3.jpg" height="640" width="366" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi4XD3XzC_Jlqjc5FChIkEUtnRO3mviiJlU7s1EKjyi8NIjYE-hfvE6nbW3Gk7NMaEOO58GjJ9PcBJEhFgOCANJTfeTk24jwXgvCFCiZhHaGUhyGbcO05WA2AvlntdZtj0ffyRPiugdCOtz/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-4.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi4XD3XzC_Jlqjc5FChIkEUtnRO3mviiJlU7s1EKjyi8NIjYE-hfvE6nbW3Gk7NMaEOO58GjJ9PcBJEhFgOCANJTfeTk24jwXgvCFCiZhHaGUhyGbcO05WA2AvlntdZtj0ffyRPiugdCOtz/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-4.jpg" height="640" width="372" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiL5qulsFMlHr5Qt9YDwnN5fWh2k_IreQqNdEel_jyisqaRbpu6_VKgnWw4zuEP92eLaMsMSmlv7zodkI8_PFH_2pyDv0FeSBhvrvI1zIlU9RK7PL3rxy3AKBu0JAPq15EL8rmFlNBQklUC/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-5.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiL5qulsFMlHr5Qt9YDwnN5fWh2k_IreQqNdEel_jyisqaRbpu6_VKgnWw4zuEP92eLaMsMSmlv7zodkI8_PFH_2pyDv0FeSBhvrvI1zIlU9RK7PL3rxy3AKBu0JAPq15EL8rmFlNBQklUC/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-5.jpg" height="640" width="374" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEijliCQTyTW3VF95VdMFSPrVSmvOYaKZKLhnAD-Hp2_y7L9mjJddB5Azu1gTVp-6MTADzk2I8FRKvtLE7wZ18RIGb7thmu9b94L31MpltrcsfQPSr10Z_o1r-f-4l_SJc7O5VhOtTMNeabi/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-6.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEijliCQTyTW3VF95VdMFSPrVSmvOYaKZKLhnAD-Hp2_y7L9mjJddB5Azu1gTVp-6MTADzk2I8FRKvtLE7wZ18RIGb7thmu9b94L31MpltrcsfQPSr10Z_o1r-f-4l_SJc7O5VhOtTMNeabi/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-6.jpg" height="640" width="371" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEioeqLbxzAFIxkVVZdSQn5wgcrYcG7X60fBmiS5QZwxV93TDeZOiLDnsf1orITZDOdDUOnDIsR7dGXU14IQSYShTyc_Gf2kFdGtEi1A5P5Ket-hOT73INky0i6isn_Om4Koi6PHfcKGH8F9/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-7.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEioeqLbxzAFIxkVVZdSQn5wgcrYcG7X60fBmiS5QZwxV93TDeZOiLDnsf1orITZDOdDUOnDIsR7dGXU14IQSYShTyc_Gf2kFdGtEi1A5P5Ket-hOT73INky0i6isn_Om4Koi6PHfcKGH8F9/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-7.jpg" height="640" width="366" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjiGguzbmiuX6Ecl-BYjliTmmVv1hnYa_vKIAQQmekIFRWApcXZaLCOHY6DiyCPSofda6CLM7IOdEpEbGyvFFQjSM_y7HcAIi5PXHTFy1dlYS1tCNlokX-EOuI0HqirbmMMGmWWmWn9jy4e/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-8.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjiGguzbmiuX6Ecl-BYjliTmmVv1hnYa_vKIAQQmekIFRWApcXZaLCOHY6DiyCPSofda6CLM7IOdEpEbGyvFFQjSM_y7HcAIi5PXHTFy1dlYS1tCNlokX-EOuI0HqirbmMMGmWWmWn9jy4e/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-8.jpg" height="640" width="368" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg20LCoNIe7oTwIda2SjPVFLnZP2NecbqRPiU-e3jMZwN5yakVPJ0n_k8f3XSHFFI2TA_7v7A3Lq3IHpgeFf0WE93pJDbrwfHUDtC-JNqvZoka7abyS_YReHOciIsMVf5-jcaDS47380iPE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-9.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg20LCoNIe7oTwIda2SjPVFLnZP2NecbqRPiU-e3jMZwN5yakVPJ0n_k8f3XSHFFI2TA_7v7A3Lq3IHpgeFf0WE93pJDbrwfHUDtC-JNqvZoka7abyS_YReHOciIsMVf5-jcaDS47380iPE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-9.jpg" height="640" width="366" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiuZM3oLGRqmn65wO3yDHzDISSNIRtu_ltJFTCSNLq7AyybDILc9NvncDjDYmWzMY48zoxbpTJmoJXPCtlHiJ8r7oILYx85k0MFmX4tUWmGPaKJdY-FNbvgsb4ZrnE1FHxbT3nVxAs6EalJ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-10.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiuZM3oLGRqmn65wO3yDHzDISSNIRtu_ltJFTCSNLq7AyybDILc9NvncDjDYmWzMY48zoxbpTJmoJXPCtlHiJ8r7oILYx85k0MFmX4tUWmGPaKJdY-FNbvgsb4ZrnE1FHxbT3nVxAs6EalJ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-10.jpg" height="640" width="366" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9pn-mz734nW-nheOaR296920uX4BEm8yo-Y8l1DF1OBWQiPO5qNQFn0aIFAh1PcpkZ4eudQ9z5kNkTM4CuS2zoKe3tH5gGc2NbpOCXxF6hUxPQPaRsP-p9CQ8e_7OMHA-X2-S2cQfyrXz/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-11.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9pn-mz734nW-nheOaR296920uX4BEm8yo-Y8l1DF1OBWQiPO5qNQFn0aIFAh1PcpkZ4eudQ9z5kNkTM4CuS2zoKe3tH5gGc2NbpOCXxF6hUxPQPaRsP-p9CQ8e_7OMHA-X2-S2cQfyrXz/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-11.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiIrjSzI-lBOJUJcXSj2PUpHonYClz4wY3gFin8t14er2rar1BUe-hiyN9f8uQBXAdv0tZcmWDnU9IK7YNWw_piOvrj9hh2dTQmvv3bWdh0xZsBg28BwEHh_3zWZZxOoA96c5ElFz3K8Lms/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-12.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiIrjSzI-lBOJUJcXSj2PUpHonYClz4wY3gFin8t14er2rar1BUe-hiyN9f8uQBXAdv0tZcmWDnU9IK7YNWw_piOvrj9hh2dTQmvv3bWdh0xZsBg28BwEHh_3zWZZxOoA96c5ElFz3K8Lms/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-12.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjoeiO3Wy8-5Gd_R6pCgKbLkIndcN726fy16uvSfjCV8-lLZ5MW4Xuv95TbbHxv3QTXzxqAdX2SElKdk-IKD5sVQ8sSb_xU7Ru7A7V0vsUBlpmnsC9r2qia-Tc4RV0IRKF24QzQ71zrfbu2/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-13.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjoeiO3Wy8-5Gd_R6pCgKbLkIndcN726fy16uvSfjCV8-lLZ5MW4Xuv95TbbHxv3QTXzxqAdX2SElKdk-IKD5sVQ8sSb_xU7Ru7A7V0vsUBlpmnsC9r2qia-Tc4RV0IRKF24QzQ71zrfbu2/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-13.jpg" height="640" width="382" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiAv8pIS0-hMhHejSGGhzzkEcxUEAWF4M31WQveLjpbaPStcMjlqEh6puQUn_HVyShnxETGnuFY1q3P7tlGql_U2A0EBNw6emYEAHrLTv_4hWgn32WPOB5ReDthy-LiX96f_WjFLcxEodNQ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-14.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiAv8pIS0-hMhHejSGGhzzkEcxUEAWF4M31WQveLjpbaPStcMjlqEh6puQUn_HVyShnxETGnuFY1q3P7tlGql_U2A0EBNw6emYEAHrLTv_4hWgn32WPOB5ReDthy-LiX96f_WjFLcxEodNQ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-14.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpRm6YCZTc4Kfh1EPjjktoclXnRCWh4fVTJgFi46LaHmlNAsrIp9Lcgv5wusqcZmRXzNQA4UlAbjSBGQ1Tdc2GN0QumSI7u_6M-fhBcXMcT4FBL_twjcUt6DaYpJ95ZufRr_Hdq6rx0bHq/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-15.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpRm6YCZTc4Kfh1EPjjktoclXnRCWh4fVTJgFi46LaHmlNAsrIp9Lcgv5wusqcZmRXzNQA4UlAbjSBGQ1Tdc2GN0QumSI7u_6M-fhBcXMcT4FBL_twjcUt6DaYpJ95ZufRr_Hdq6rx0bHq/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-15.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgFGz1e38AQQR1sX0hICthD6M-Dlg0Sb20hb9Vsw3NbPQmUwcYCCsQiGlP7RUaxQaA_WPoPtxm6jHazizidEqDpbNcKAEx8TI65XT9VKtuOcimE1xG_WbyVzLzht4jdiOV-98DwAaam2XiG/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-16.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgFGz1e38AQQR1sX0hICthD6M-Dlg0Sb20hb9Vsw3NbPQmUwcYCCsQiGlP7RUaxQaA_WPoPtxm6jHazizidEqDpbNcKAEx8TI65XT9VKtuOcimE1xG_WbyVzLzht4jdiOV-98DwAaam2XiG/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-16.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhcLrA41qdasZYLG_yyD5VGXvBLM_MwCHvbLK-6eFyN9Ai-jf_wnvPyT350e7Qr-C8EkrCvwjN-gw-Hpa0l9QxXczlo5jaE71_Zdsc6SKCAgLHk8Yi_6NLGa4p2RySbHzP_-J1MXJ-_p6aN/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-17.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhcLrA41qdasZYLG_yyD5VGXvBLM_MwCHvbLK-6eFyN9Ai-jf_wnvPyT350e7Qr-C8EkrCvwjN-gw-Hpa0l9QxXczlo5jaE71_Zdsc6SKCAgLHk8Yi_6NLGa4p2RySbHzP_-J1MXJ-_p6aN/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-17.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhPOGsveSlub4KRaRwYq3aZzG5ggQ30RFN50He08taEjLR8eisIAxAQEcLDhic_m6BoGEYPxoxZwwtKO33ByCmlvY-Wbg9hsL_9tuLm1zWGwYobi9gNVQIgJnayHiAoTO_IoJnhPAwIIWT/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-18.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhPOGsveSlub4KRaRwYq3aZzG5ggQ30RFN50He08taEjLR8eisIAxAQEcLDhic_m6BoGEYPxoxZwwtKO33ByCmlvY-Wbg9hsL_9tuLm1zWGwYobi9gNVQIgJnayHiAoTO_IoJnhPAwIIWT/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-18.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhg51KdIVixeLKDCj2y7Qri09OAdSaT7JwyrLLrRT-06jU6qIWirZQlwYp5EFydt0a_3eVv7oJTt2Q3piqO7FPXTSdFe7oagR0Dfvh34xRyeK669ynb3hyphenhyphen6y7DjOI85VeuYyXs9M6b7AMwE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-19.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhg51KdIVixeLKDCj2y7Qri09OAdSaT7JwyrLLrRT-06jU6qIWirZQlwYp5EFydt0a_3eVv7oJTt2Q3piqO7FPXTSdFe7oagR0Dfvh34xRyeK669ynb3hyphenhyphen6y7DjOI85VeuYyXs9M6b7AMwE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-19.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi7BD1Su-MaeMmNCY7tH0QuAPO3iEHwO7mnLJVSw1uYHv55xYoBrXvjrH4GgtpYVUskeyOkuOLf50nM-RhZVVpYNWBh2x1BhiPTrZpRlz10ziADRKql6o2ko_kY0_HopotRYxc98Mb-CLTA/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-20.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi7BD1Su-MaeMmNCY7tH0QuAPO3iEHwO7mnLJVSw1uYHv55xYoBrXvjrH4GgtpYVUskeyOkuOLf50nM-RhZVVpYNWBh2x1BhiPTrZpRlz10ziADRKql6o2ko_kY0_HopotRYxc98Mb-CLTA/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-20.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhk3NKnz0tyYDr2Ty9gA0tRQf7Axm7eciEVeGN5xEuwNINg-SDoyHEtbj115nxLFQ_fVgkv5PbQAzroNQsnsHWdaawdFac-EHsAPC5cMThzgV2obvnEG6fVbva0JAB_sJu95Iz_4_1LuKIr/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-21.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhk3NKnz0tyYDr2Ty9gA0tRQf7Axm7eciEVeGN5xEuwNINg-SDoyHEtbj115nxLFQ_fVgkv5PbQAzroNQsnsHWdaawdFac-EHsAPC5cMThzgV2obvnEG6fVbva0JAB_sJu95Iz_4_1LuKIr/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-21.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhryX5OBPMbz290NaT14brFNCwqgJlR2Q_AJoJ6FP3zMzgIeFZaqr7cL8oUwceWQcjDwoEzwmtB7QPNATYiDcTlaAV56sWUFxCFzumH7uCyGcc2gb6_PpRhGb1kkHqIq-we2irDy0xWREP0/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-22.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhryX5OBPMbz290NaT14brFNCwqgJlR2Q_AJoJ6FP3zMzgIeFZaqr7cL8oUwceWQcjDwoEzwmtB7QPNATYiDcTlaAV56sWUFxCFzumH7uCyGcc2gb6_PpRhGb1kkHqIq-we2irDy0xWREP0/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-22.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEHqEIAJOUJF4dDCBSpzjoOrS8orpTs9FBLKHuh4JzKepG14TM4bIspizujdWsdsRSZyes9jhcQO1ijpzu7sFtLMjKuaXOAYteB1ZNM084Ku6TAIbK3Y5CgK0N8paBVZZXDToA5iblpftE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-23.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEHqEIAJOUJF4dDCBSpzjoOrS8orpTs9FBLKHuh4JzKepG14TM4bIspizujdWsdsRSZyes9jhcQO1ijpzu7sFtLMjKuaXOAYteB1ZNM084Ku6TAIbK3Y5CgK0N8paBVZZXDToA5iblpftE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-23.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgS7eQM-VZ9eJlLGQQyZwya1AMFBPbny8CR2X4rSyArYIRm0zDrM_R5G4eZd9P_rl03Oth0XQjSn4ROQROe1XMyoHqyVojqOBJnoZANMdACJzi7FGvEW-pzVNhGwm9riiDIg6oC3l3wiP6q/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-24.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgS7eQM-VZ9eJlLGQQyZwya1AMFBPbny8CR2X4rSyArYIRm0zDrM_R5G4eZd9P_rl03Oth0XQjSn4ROQROe1XMyoHqyVojqOBJnoZANMdACJzi7FGvEW-pzVNhGwm9riiDIg6oC3l3wiP6q/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-24.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiOG6g-z-65NhHgBcMPQH2gq1FTpH-BBgjCkPE7Uq31meEPX1UYk-clDZQgh7C3Ie9V8D2WCFdeGi3Bpw4nmgGtMQE9IXg5Hb4nb4ICRKktsjZIJksBtxUtYK6togpo5O4aEHcicYdURvhs/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-25.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiOG6g-z-65NhHgBcMPQH2gq1FTpH-BBgjCkPE7Uq31meEPX1UYk-clDZQgh7C3Ie9V8D2WCFdeGi3Bpw4nmgGtMQE9IXg5Hb4nb4ICRKktsjZIJksBtxUtYK6togpo5O4aEHcicYdURvhs/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-25.jpg" height="640" width="366" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjKzWp-UvRXs7adh_o_abBp9F2JucRA2-pnGhaPk7GChCieoygsbOtRXC4WnlqdOXIZG3VZwXzy24l92pRZybTqQPDUd_I4lZGGbkUNFUcuX_av8M5bIJ8navkWy61uHXKzZ5WgxL8G82GX/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-26.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjKzWp-UvRXs7adh_o_abBp9F2JucRA2-pnGhaPk7GChCieoygsbOtRXC4WnlqdOXIZG3VZwXzy24l92pRZybTqQPDUd_I4lZGGbkUNFUcuX_av8M5bIJ8navkWy61uHXKzZ5WgxL8G82GX/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-26.jpg" height="640" width="394" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh1RQt2fuh5UecO3ZmAccpZ_xmiQPyNi2pwlXgPjCdr1yyGKoz2dmVSV2REXaY7BAO3XIJ0l-88Fv01UHWps6XvHWscWxQAt-2DFGnT0qLeUUbRAza2zlvhFN2nOuvBH3C3ifPMGm4Kb33j/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-27.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh1RQt2fuh5UecO3ZmAccpZ_xmiQPyNi2pwlXgPjCdr1yyGKoz2dmVSV2REXaY7BAO3XIJ0l-88Fv01UHWps6XvHWscWxQAt-2DFGnT0qLeUUbRAza2zlvhFN2nOuvBH3C3ifPMGm4Kb33j/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-27.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiwy-zr4Yc1UmhcuOmdz9dKSX4lL8-LOVmj3mRcwXdPL1FSbWJ_T0nKTSmzrjM2lNRlUBMJSl6G2e18Him6eRZ5wiPZhsudZJVwUIG2SeGVAkHLV2c3qeV8hAqHNrzn-Kd2rSbriW4GojtO/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-28.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiwy-zr4Yc1UmhcuOmdz9dKSX4lL8-LOVmj3mRcwXdPL1FSbWJ_T0nKTSmzrjM2lNRlUBMJSl6G2e18Him6eRZ5wiPZhsudZJVwUIG2SeGVAkHLV2c3qeV8hAqHNrzn-Kd2rSbriW4GojtO/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-28.jpg" height="640" width="382" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgD39kNQPBbSprrcJeruy4KOb8hsJWWUAREcedan-CTLGyNUn3PKqJKnx7tM5OqR6Gun3QoRdgHIzfOV3cGlPSTY2RFuUPu7qWtzig76qv8JDFc4tjpD0Nj13lUwRrt4yhzr3xJR4Ye25o-/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-29.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgD39kNQPBbSprrcJeruy4KOb8hsJWWUAREcedan-CTLGyNUn3PKqJKnx7tM5OqR6Gun3QoRdgHIzfOV3cGlPSTY2RFuUPu7qWtzig76qv8JDFc4tjpD0Nj13lUwRrt4yhzr3xJR4Ye25o-/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-29.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOjJmnZckSJLU_e34BZYBCAa8R6NL-qoxxusVTTcZzRakndpW7Og7le6OE7pCm-Kp-hycKDtZWnNr13EoL5NLPDssPJ8iKDegJ5Kt9noRI4icvwnlDeKgVPQn6-BS0axODNirHvg7VTnL2/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-30.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOjJmnZckSJLU_e34BZYBCAa8R6NL-qoxxusVTTcZzRakndpW7Og7le6OE7pCm-Kp-hycKDtZWnNr13EoL5NLPDssPJ8iKDegJ5Kt9noRI4icvwnlDeKgVPQn6-BS0axODNirHvg7VTnL2/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-30.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYQQfdytEPf9HmZbru3ItiDnc1q-z6nx2EJgkdu5AZgdmdGgfrcEf0JiRJc0Zn9hrl249Mb-G_DthkaCsWLIzN6IgQval22SwKs5BfMze-Rz6MLMPrCB6vnUBkseWkWOfpry6BgYnjovvc/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-31.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYQQfdytEPf9HmZbru3ItiDnc1q-z6nx2EJgkdu5AZgdmdGgfrcEf0JiRJc0Zn9hrl249Mb-G_DthkaCsWLIzN6IgQval22SwKs5BfMze-Rz6MLMPrCB6vnUBkseWkWOfpry6BgYnjovvc/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-31.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: left; margin-right: 1em; text-align: left;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEglbYXTVFxOw3jNIlQsn-mKpV4Cn40LUxh3Xgop_vG4EOcHn_ydkehfW5BGLWk5ZAc0U75otbeFI2s753FWvgkj0ry6opC7rp6ZzWJ3u7xTBhDHwlj0cj6ogyyoY4FDb-uZo6Ws191_ROGQ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-32.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEglbYXTVFxOw3jNIlQsn-mKpV4Cn40LUxh3Xgop_vG4EOcHn_ydkehfW5BGLWk5ZAc0U75otbeFI2s753FWvgkj0ry6opC7rp6ZzWJ3u7xTBhDHwlj0cj6ogyyoY4FDb-uZo6Ws191_ROGQ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-32.jpg" height="640" width="380" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><br /></td></tr>
</tbody></table>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg1x5YC3AjDWQKgnpH_32-_qn8IXH8V_pL8slQgaXyhG2Ckgs5_1y6Tl9doLARgxTLZnVGL79SUyNPCErqYkIvosYLCkl_61JGpexfIV0FTFh1kRfVIGCbCuBxZwS9OIr4joZM4g9WW5gXL/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-33.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg1x5YC3AjDWQKgnpH_32-_qn8IXH8V_pL8slQgaXyhG2Ckgs5_1y6Tl9doLARgxTLZnVGL79SUyNPCErqYkIvosYLCkl_61JGpexfIV0FTFh1kRfVIGCbCuBxZwS9OIr4joZM4g9WW5gXL/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-33.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjLp7l0DPg8Z1-l23-5z6jtgJ7kU1qckv-yW5KRuFlq1FedlfLGPxbFiFSziFwgplGiUZHUF-LAA4Pz-GHUtpPgmNlOwmLA_PoHpq32MF_avnPiXeQ_g5OHdBpqoCfI1XRztTBe5Ffvrr01/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-34.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjLp7l0DPg8Z1-l23-5z6jtgJ7kU1qckv-yW5KRuFlq1FedlfLGPxbFiFSziFwgplGiUZHUF-LAA4Pz-GHUtpPgmNlOwmLA_PoHpq32MF_avnPiXeQ_g5OHdBpqoCfI1XRztTBe5Ffvrr01/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-34.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiOKKOn2Br4x3VwiayjMKBcnUDcjPvuKEOC6JOgtukQolHp9wpZnzfSXLm6tHK9t4Mir1ZbtG_OsteLLc9b19yIhR0vhxRu5G0LBnoT_Q75Fl7tAA3YxicDKhW75e7wgzRnaXThhMv5oLYg/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-35.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiOKKOn2Br4x3VwiayjMKBcnUDcjPvuKEOC6JOgtukQolHp9wpZnzfSXLm6tHK9t4Mir1ZbtG_OsteLLc9b19yIhR0vhxRu5G0LBnoT_Q75Fl7tAA3YxicDKhW75e7wgzRnaXThhMv5oLYg/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-35.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj03fi_Whksf_EM_jRU__ahBcRSLAxvCskGAeJBaf-fctf6acmdCH2C_KMfYoTJgrqFFt0l3c9kj3jLaP21uBgqrvVy2RtEiUfOBofRLuoUnL49tdN3s1qy4a9ifqQL-BoImP9aovvEQq3s/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-36.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj03fi_Whksf_EM_jRU__ahBcRSLAxvCskGAeJBaf-fctf6acmdCH2C_KMfYoTJgrqFFt0l3c9kj3jLaP21uBgqrvVy2RtEiUfOBofRLuoUnL49tdN3s1qy4a9ifqQL-BoImP9aovvEQq3s/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-36.jpg" height="640" width="366" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgq319Xs4nI8eT6tkVojpny4ARn-9CFqaKvsbqmSXnINpsBIIgAAIrz-ymBw0vYOiHsEk-LueR-uh9NPvs4jQY5_ivWVaz2ixIb8CmepYU-_HK3fiNEawwfulyL36S8TPebxs-7gfM8hCUx/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-37.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgq319Xs4nI8eT6tkVojpny4ARn-9CFqaKvsbqmSXnINpsBIIgAAIrz-ymBw0vYOiHsEk-LueR-uh9NPvs4jQY5_ivWVaz2ixIb8CmepYU-_HK3fiNEawwfulyL36S8TPebxs-7gfM8hCUx/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-37.jpg" height="640" width="380" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhDaI6hGOZCcHeTdRxNl0YkHSyH_GH68IdYLjOJtwmqvDMY7y3zVH7eCztD0mgVf4OrQQRP9cqZBEvYQa_P7BSLbunYnaHso2au7lkRZXMOYmWrMLMHftvJSng3K5fxwiHLEjbeMCncL1VE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-38.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhDaI6hGOZCcHeTdRxNl0YkHSyH_GH68IdYLjOJtwmqvDMY7y3zVH7eCztD0mgVf4OrQQRP9cqZBEvYQa_P7BSLbunYnaHso2au7lkRZXMOYmWrMLMHftvJSng3K5fxwiHLEjbeMCncL1VE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-38.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjOViFWBQrHHCyVYOL2f1q-5vujXYn1KQbQr3WU60RxaDQtYzKvTroKAsOVRxH38Od-fHzUJN-fuOAgJG_ltAE_1RJVnKRqH1kqpINrd8vNMYbY2kfqWhNxOLE6rgDBAo1oBKB0DKHIZ42N/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-39.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjOViFWBQrHHCyVYOL2f1q-5vujXYn1KQbQr3WU60RxaDQtYzKvTroKAsOVRxH38Od-fHzUJN-fuOAgJG_ltAE_1RJVnKRqH1kqpINrd8vNMYbY2kfqWhNxOLE6rgDBAo1oBKB0DKHIZ42N/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-39.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh54n9qcON5c-6LemKpRkLmtZR12Zqo1CeXqY6ZVT0-r6h5HnRBGdNSeRngi61LEjPsAs10UMt67xr7roMsMg-5nKSfCk1BEmEv-yuvopqM51-6oNv1FP5oFk0zryJcB3FNadwiVm2ctY83/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-40.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh54n9qcON5c-6LemKpRkLmtZR12Zqo1CeXqY6ZVT0-r6h5HnRBGdNSeRngi61LEjPsAs10UMt67xr7roMsMg-5nKSfCk1BEmEv-yuvopqM51-6oNv1FP5oFk0zryJcB3FNadwiVm2ctY83/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-40.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhf2VOp93jnbIo581Lzr9K5L3Rb9FGooxelb2jH1CAqZuhzTLiIUBA28wSsLmqaRaF_ix20rXNcCTFCnfBnArX1yVpVetg1y7-HEL08_5geKOXBBwleKxRr4nzqgDoY0d4KoUaktlIgHTk/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-41.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhf2VOp93jnbIo581Lzr9K5L3Rb9FGooxelb2jH1CAqZuhzTLiIUBA28wSsLmqaRaF_ix20rXNcCTFCnfBnArX1yVpVetg1y7-HEL08_5geKOXBBwleKxRr4nzqgDoY0d4KoUaktlIgHTk/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-41.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj6YJfEmrZSAj9609WOkOvDwcbHhf2gfGSBnavKLlzhxLoHCws64SYZNB3ShkWCLLevgQTqUG-ghb-JYTjOXurFM34oMG6QcFbCJ1bz3g2VRXA7P5zeeIQVZ2tQamWWtX8jLMDcPvwU5eks/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-42.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj6YJfEmrZSAj9609WOkOvDwcbHhf2gfGSBnavKLlzhxLoHCws64SYZNB3ShkWCLLevgQTqUG-ghb-JYTjOXurFM34oMG6QcFbCJ1bz3g2VRXA7P5zeeIQVZ2tQamWWtX8jLMDcPvwU5eks/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-42.jpg" height="640" width="380" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjOoYFdC_LPNdXGx13VoWAbKq_BfrjN38Vx3o31KFDbLkzfuqvdZKUir6t_fTmtknZrhxDifzD2JKN0-4ywWDRFl5LLCo0mjHJY9KH2r35bayfPD640Nz8x4RsOAM4Uq-ZnCm9aKHTkNITq/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-43.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjOoYFdC_LPNdXGx13VoWAbKq_BfrjN38Vx3o31KFDbLkzfuqvdZKUir6t_fTmtknZrhxDifzD2JKN0-4ywWDRFl5LLCo0mjHJY9KH2r35bayfPD640Nz8x4RsOAM4Uq-ZnCm9aKHTkNITq/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-43.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEixQ_MEPNq6k_wQXIBMJz8CqjY6S-dOFoa2wU9Nt7dHEIGQ2Jb6a7z0AtmEi_T8hA_NGhF-FUGlU3YozTHdOuRhzpjlhRexPC6OE9WlDCssx9oS41OIoNQX5DWTUFHOljWfQz-THnuDXW0f/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-44.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEixQ_MEPNq6k_wQXIBMJz8CqjY6S-dOFoa2wU9Nt7dHEIGQ2Jb6a7z0AtmEi_T8hA_NGhF-FUGlU3YozTHdOuRhzpjlhRexPC6OE9WlDCssx9oS41OIoNQX5DWTUFHOljWfQz-THnuDXW0f/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-44.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi7rUnIjEIvTvPwftli4ahKnRIBfszuHrdluy5NzfTYfSr_MX17gYtC8Ob-i3O3ujRmb9Hp0BUes_kGWi0hJY5Ucxpc_Xiz-mIv4BEZTZryTWscL1fTomLbaIvY1rx9oen66kZY1kA7Bk8y/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-45.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi7rUnIjEIvTvPwftli4ahKnRIBfszuHrdluy5NzfTYfSr_MX17gYtC8Ob-i3O3ujRmb9Hp0BUes_kGWi0hJY5Ucxpc_Xiz-mIv4BEZTZryTWscL1fTomLbaIvY1rx9oen66kZY1kA7Bk8y/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-45.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiX4W5atvWQdEE9i36Dlnf2F9VqOvSW-hQLuQ6yRR3g-kAH7vob3_py1m0mS7cjd7EKQDx2EKUPSmNAAWFH6gh_6sQO80hvW4VqWahXQ7sJ6oQ4iz4v2W0Rz6pOsCDY_fLg6tUebB0_Aws9/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-46.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiX4W5atvWQdEE9i36Dlnf2F9VqOvSW-hQLuQ6yRR3g-kAH7vob3_py1m0mS7cjd7EKQDx2EKUPSmNAAWFH6gh_6sQO80hvW4VqWahXQ7sJ6oQ4iz4v2W0Rz6pOsCDY_fLg6tUebB0_Aws9/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-46.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh4i6RcyY5jBfcuG5CBsoBo7pJ3gQOee8sG9Wo0mFTwBEsV7jK1_WIDD5Fe1Rmw_OxP8RadHGeudvsux2mn6CFGzTuXnAmrQ3bo4eMApRLZ1kLKvC-Xj17naS3RFBfAHPFzY1FmhpTZGNj5/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-47.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh4i6RcyY5jBfcuG5CBsoBo7pJ3gQOee8sG9Wo0mFTwBEsV7jK1_WIDD5Fe1Rmw_OxP8RadHGeudvsux2mn6CFGzTuXnAmrQ3bo4eMApRLZ1kLKvC-Xj17naS3RFBfAHPFzY1FmhpTZGNj5/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-47.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgRFSg-0757TGFdKkOCPz_eU0ZodoF0edUtiGErMxBrHZuHkJmYQkc6skdaa1w3ZNFTDNqb4HsOcXHD_GQfQ6udMl2Jw_FH1W3dTFxegbth1zfo-2lJiA68dx8y5RvJwQAJfUdUarKblET-/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-48.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgRFSg-0757TGFdKkOCPz_eU0ZodoF0edUtiGErMxBrHZuHkJmYQkc6skdaa1w3ZNFTDNqb4HsOcXHD_GQfQ6udMl2Jw_FH1W3dTFxegbth1zfo-2lJiA68dx8y5RvJwQAJfUdUarKblET-/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-48.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhKfaPXHO5trQIBVvhOUEZena0sLeAKg3yvkCcf60ikLzYFpXKx8ffJH_BafDeZY1r6AX549mxoz5b77xmspt3Ml_dwRtoa5krI1F-poep38PV5tUaiOg6Sb-VHDTXaOoEycvz8ku-M3ah8/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-49.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhKfaPXHO5trQIBVvhOUEZena0sLeAKg3yvkCcf60ikLzYFpXKx8ffJH_BafDeZY1r6AX549mxoz5b77xmspt3Ml_dwRtoa5krI1F-poep38PV5tUaiOg6Sb-VHDTXaOoEycvz8ku-M3ah8/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-49.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbby8-6RKrv366O9iEGGbmazQ1_WJCEMgqMlqg9d4cWnm3HsbCudOUNY77NflVIe3szZqgpFm4NrewJfT2rraZ9bAnhvlxjhpYetteUxXdY7FLhCEZDEq7_VrIJGTgoQ3_RhcnhjvR9FUK/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-50.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbby8-6RKrv366O9iEGGbmazQ1_WJCEMgqMlqg9d4cWnm3HsbCudOUNY77NflVIe3szZqgpFm4NrewJfT2rraZ9bAnhvlxjhpYetteUxXdY7FLhCEZDEq7_VrIJGTgoQ3_RhcnhjvR9FUK/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-50.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjsYG6XDaumBboxakoiZK1AyM1MlJqP4nkk9u3EFLd2toNXAujAh5PM8mlhOxKG4jR3iQKjDyVPUKHnJhKOSnlNOTEBULD30E5DekOoBkrXAtM9Lp31JdKWcJX42WAz9nRvvsx2QB5xnHBK/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-51.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjsYG6XDaumBboxakoiZK1AyM1MlJqP4nkk9u3EFLd2toNXAujAh5PM8mlhOxKG4jR3iQKjDyVPUKHnJhKOSnlNOTEBULD30E5DekOoBkrXAtM9Lp31JdKWcJX42WAz9nRvvsx2QB5xnHBK/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-51.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_wkHeQOBqpgrcgjJMhVUQe6EQ685F3guUvjT3fClA_XNWoYBVldPYl2Bg_QNtVvs4IPzBOyadMH21Bf5FuAS9Xmvgb5VaMeLOqmHE08Jgvp_DWelIgQ7sPOU7hZOEW4QkuD4Fli7_HCVl/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-52.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_wkHeQOBqpgrcgjJMhVUQe6EQ685F3guUvjT3fClA_XNWoYBVldPYl2Bg_QNtVvs4IPzBOyadMH21Bf5FuAS9Xmvgb5VaMeLOqmHE08Jgvp_DWelIgQ7sPOU7hZOEW4QkuD4Fli7_HCVl/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-52.jpg" height="640" width="382" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj8y248hIe6B7rfI11nP_mc5dLGOkUBJNZToSOpTq5212BDiuem5UKjyAziofg68D-mgYP-kWo3nj3CzxgWgNvkAll9jw6zY78_Fc4pyelE2yeKkDD7KQAqXOV2TRrnpqNPoAa-NIhob7Vg/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-53.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj8y248hIe6B7rfI11nP_mc5dLGOkUBJNZToSOpTq5212BDiuem5UKjyAziofg68D-mgYP-kWo3nj3CzxgWgNvkAll9jw6zY78_Fc4pyelE2yeKkDD7KQAqXOV2TRrnpqNPoAa-NIhob7Vg/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-53.jpg" height="640" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgbbGLglepV-J17Nb9S6l9Km82B92SF8J69mDwkIYxz6DO5UAmjy3LjTUULetGa4HYXUQu5mgl4hyryHWwaLqXTuUkuUhaTRFBffA5vNdNHKqxMVSOpjR5v1ICs0aZk597sW1jABvsHRufy/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-54.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgbbGLglepV-J17Nb9S6l9Km82B92SF8J69mDwkIYxz6DO5UAmjy3LjTUULetGa4HYXUQu5mgl4hyryHWwaLqXTuUkuUhaTRFBffA5vNdNHKqxMVSOpjR5v1ICs0aZk597sW1jABvsHRufy/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-54.jpg" height="640" width="386" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhO7GnMuMjr7xWbTYECP3HPs-F77ghSBVZ0J8QKud46JqBzAPDPMAC2ncduVn8NaMXsTJYaBpMBouVXv3ZK6XB-Yv9LuP_6aAhpLyV3c018BUtiYBRsYbMzAtaxK1aDebvL4H50iExHgJE6/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-55.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhO7GnMuMjr7xWbTYECP3HPs-F77ghSBVZ0J8QKud46JqBzAPDPMAC2ncduVn8NaMXsTJYaBpMBouVXv3ZK6XB-Yv9LuP_6aAhpLyV3c018BUtiYBRsYbMzAtaxK1aDebvL4H50iExHgJE6/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-55.jpg" height="640" width="380" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYcvYKCe3BZ1itucopDyyp2IXrAEAaBPM8OJImNZF7tykv4CTGsAYLXgLu6p_loFQiQzdsAFR8PPVaSmIz-UcCHPAEqE8hxRtDeqa2cHukNtuAf-0crjsoJ7Kr359puiS4y-sL0bR9u1WV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-56.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYcvYKCe3BZ1itucopDyyp2IXrAEAaBPM8OJImNZF7tykv4CTGsAYLXgLu6p_loFQiQzdsAFR8PPVaSmIz-UcCHPAEqE8hxRtDeqa2cHukNtuAf-0crjsoJ7Kr359puiS4y-sL0bR9u1WV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-56.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiXytE4K2cG0tc7xM_TlVR4Q1id_cT_iT9bHKSAo6m_9gm6KMJ1mCCmCjLOgiBdi0g2u_LiOCclg7gSAxR7qeWQHdMHJiQIbjqEsFf3m9izXLnikSyXnL0JCjByD6RYxIcD1E74jJ2FYbYV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-57.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiXytE4K2cG0tc7xM_TlVR4Q1id_cT_iT9bHKSAo6m_9gm6KMJ1mCCmCjLOgiBdi0g2u_LiOCclg7gSAxR7qeWQHdMHJiQIbjqEsFf3m9izXLnikSyXnL0JCjByD6RYxIcD1E74jJ2FYbYV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-57.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhI5UaxWxm0_LdDGijmlvX2IoW7xrxIv4-gjbFYIuu_r0DActrNoj5r-imp6gtS6aM7bjgkyOc_6ccQRtrBmuyTxr0jAnGz5kf6bwRHwy3hWkcVtENO-818A2sE9KqI3Tgncsik4p6mQ3VI/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-58.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhI5UaxWxm0_LdDGijmlvX2IoW7xrxIv4-gjbFYIuu_r0DActrNoj5r-imp6gtS6aM7bjgkyOc_6ccQRtrBmuyTxr0jAnGz5kf6bwRHwy3hWkcVtENO-818A2sE9KqI3Tgncsik4p6mQ3VI/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-58.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_U7kq_f2eK-taDkHBUv7uBboSoOhDgiumKIeQ9jRSQh63CDICcbnivvN9tTSMRb0F_90LOqJc-42j5OIgHrgpWvJ3x60XjuFkEvg6fXlCuX9cYK6J-GYkcZCXWTvSWCr6Da9XdLXqiDc0/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-59.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_U7kq_f2eK-taDkHBUv7uBboSoOhDgiumKIeQ9jRSQh63CDICcbnivvN9tTSMRb0F_90LOqJc-42j5OIgHrgpWvJ3x60XjuFkEvg6fXlCuX9cYK6J-GYkcZCXWTvSWCr6Da9XdLXqiDc0/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-59.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgrr6S1z9_A12maaI7Ok74f0BXa1YAjk9GuUxkjpYG_HSb4_Yu44jx1x93XA5eZxWxNQTXru2pJl6MXvGOhs9Ndp2pZG31ahheK7oih_4fZVQoYO_c8A-LASaS_NyKgZIcED3pQ-gEGrzkd/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-60.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgrr6S1z9_A12maaI7Ok74f0BXa1YAjk9GuUxkjpYG_HSb4_Yu44jx1x93XA5eZxWxNQTXru2pJl6MXvGOhs9Ndp2pZG31ahheK7oih_4fZVQoYO_c8A-LASaS_NyKgZIcED3pQ-gEGrzkd/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-60.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiNvT_dzh_S9IKNiUH97rSs06y-wlfePtG16FEHfihVfWIbR2WTSKhTjjaAFXQ85meUOFohIKa5bDTSq-Vq5O_Y_sKPEeS9NTSSocEhGUG1_1C7OXz4SqSVQK9O9uK8kVD8RD5JM27OgYc2/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-61.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiNvT_dzh_S9IKNiUH97rSs06y-wlfePtG16FEHfihVfWIbR2WTSKhTjjaAFXQ85meUOFohIKa5bDTSq-Vq5O_Y_sKPEeS9NTSSocEhGUG1_1C7OXz4SqSVQK9O9uK8kVD8RD5JM27OgYc2/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-61.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi8DFUhDerwH7ituBnB0_FIkZm_tN7NBxPgUybT_d_xzcMPdQI-pLIoz2iIrNoZ3djbJ3qzs6zdVBn9EveTxXpA1IOm6b6-v2-EeVA5GwztXuDr5MNqATQncIct75dLZiR1_fwkz7BqXtjL/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-62.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi8DFUhDerwH7ituBnB0_FIkZm_tN7NBxPgUybT_d_xzcMPdQI-pLIoz2iIrNoZ3djbJ3qzs6zdVBn9EveTxXpA1IOm6b6-v2-EeVA5GwztXuDr5MNqATQncIct75dLZiR1_fwkz7BqXtjL/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-62.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj-OBh3TgwMvApxP48rYvj48EvbhlqZUlKhEyxKhL4PorbhjvYqehrQEY_4i_gs9uJ6aIKt-Ynem189ap6XSuVqHSvqi91nkPOfIIzo0zTQRQi8I2tRDjDE_alNOR00sVnFWIGGtaQDvMYU/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-63.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj-OBh3TgwMvApxP48rYvj48EvbhlqZUlKhEyxKhL4PorbhjvYqehrQEY_4i_gs9uJ6aIKt-Ynem189ap6XSuVqHSvqi91nkPOfIIzo0zTQRQi8I2tRDjDE_alNOR00sVnFWIGGtaQDvMYU/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-63.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiV1AEtB6xUNgVre1ixU6aq1Gn8_qMnDGaZ3LrQ1uNmodA5ddgGUJlD4xBvLxORsIySUFzEu_09nnM4XsXazRm-WCI9n8x9mwlrtBxKu6TCjGZtxcqvBvYiMu__EvULIMznpBaVM8R1QB8t/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-64.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiV1AEtB6xUNgVre1ixU6aq1Gn8_qMnDGaZ3LrQ1uNmodA5ddgGUJlD4xBvLxORsIySUFzEu_09nnM4XsXazRm-WCI9n8x9mwlrtBxKu6TCjGZtxcqvBvYiMu__EvULIMznpBaVM8R1QB8t/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-64.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhm4eEYVyjD4hW-Y9pltvXD13tdjMax6C29woUXaOk1gESq4qWOp3dohwbKFeO52sOcMgI6MQErTBtLSPEVBCTgKNhlombq6x0SGDsZqx-IeoeDzXKusT1vZ07HkHziuAAOSLBCqPvfRcnV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-65.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhm4eEYVyjD4hW-Y9pltvXD13tdjMax6C29woUXaOk1gESq4qWOp3dohwbKFeO52sOcMgI6MQErTBtLSPEVBCTgKNhlombq6x0SGDsZqx-IeoeDzXKusT1vZ07HkHziuAAOSLBCqPvfRcnV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-65.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVv_2XdL6ytnARXO0sXn4VP9l2APPMjKqErgG79LFo4LnSoabGst_BW53hHGcbAxYIF-gjpjuzIDYg0jH5AlJUL1kO2DHEyJFMAGbVnIGYM_ZKi-2Z0fH3YR7u1t47nINTSCQrvjkod3u0/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-66.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVv_2XdL6ytnARXO0sXn4VP9l2APPMjKqErgG79LFo4LnSoabGst_BW53hHGcbAxYIF-gjpjuzIDYg0jH5AlJUL1kO2DHEyJFMAGbVnIGYM_ZKi-2Z0fH3YR7u1t47nINTSCQrvjkod3u0/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-66.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEipwC9R4bcemlK2AZGimeYIoHwxFTvWOyQx8MeXwWh6RHBzvPmvmEyC1HI1soRYdaR4qbKTKbFJovu2pNanYcSsqfn1zGP8i8kE1OKQx7GbThmdcBM30WKdy7dXgy3v3MXoZp7UZQXDkMYq/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-67.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEipwC9R4bcemlK2AZGimeYIoHwxFTvWOyQx8MeXwWh6RHBzvPmvmEyC1HI1soRYdaR4qbKTKbFJovu2pNanYcSsqfn1zGP8i8kE1OKQx7GbThmdcBM30WKdy7dXgy3v3MXoZp7UZQXDkMYq/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-67.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgU4LoukT79j0ZCtTK7ZauEw4MnWgx-ph30uhpGrTozcuMZb1TQJx7lmZqJYIL0fY7Ux31rXTqLj7AkjTgwo9f9b_hpsQ2ClNoM2n-MIodk4XUSjlgoqIVBeMNNuBREVMr-WIxyVRpqzHAt/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-68.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgU4LoukT79j0ZCtTK7ZauEw4MnWgx-ph30uhpGrTozcuMZb1TQJx7lmZqJYIL0fY7Ux31rXTqLj7AkjTgwo9f9b_hpsQ2ClNoM2n-MIodk4XUSjlgoqIVBeMNNuBREVMr-WIxyVRpqzHAt/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-68.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjxgsMnyNWnJ0BtSAbFiGOogUxlaG4_F2sJ3Ss6M4s_sF0ePx5X1MExPmLKNb0b63U9ioDMok7K6EWQPEPwWHA1JSgQC8Kh8ctgkS66YJZDKVt8jZfyVH5G1rKZ3qciDZj2y8e6GRuEWgRN/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-69.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjxgsMnyNWnJ0BtSAbFiGOogUxlaG4_F2sJ3Ss6M4s_sF0ePx5X1MExPmLKNb0b63U9ioDMok7K6EWQPEPwWHA1JSgQC8Kh8ctgkS66YJZDKVt8jZfyVH5G1rKZ3qciDZj2y8e6GRuEWgRN/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-69.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhX94iMtRDkiSmNdOprGuRg_ghTf4h9pvRT87XMJLGEaos-JKoVrztnJQUIEYdFq7SRp7On4D7YRLJxeuap0GQFtZ9KSbnzLhayzNMuX1UP6mxcMHvOqeWBp38SQL4keBPBsFnABL5AIa5e/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-70.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhX94iMtRDkiSmNdOprGuRg_ghTf4h9pvRT87XMJLGEaos-JKoVrztnJQUIEYdFq7SRp7On4D7YRLJxeuap0GQFtZ9KSbnzLhayzNMuX1UP6mxcMHvOqeWBp38SQL4keBPBsFnABL5AIa5e/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-70.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjzG-Oomw7sVcXTDH_VhN2nQrcOry2PZlC8LIoyT4W-4dZA4LgtN_N0hen2s3nnXicj2f9xx62SNgq_wVROyF2khwTCfwap-TthV9jz1eueTTnittT-BWrba8CJqzBEQrZ-UPJMbiXrSWgB/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-71.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjzG-Oomw7sVcXTDH_VhN2nQrcOry2PZlC8LIoyT4W-4dZA4LgtN_N0hen2s3nnXicj2f9xx62SNgq_wVROyF2khwTCfwap-TthV9jz1eueTTnittT-BWrba8CJqzBEQrZ-UPJMbiXrSWgB/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-71.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiB0U4CSs1zjdnhFMrGF-NSJY6SKf99W_t3wQgq7vak3B7yHk_-sXIovzGSfsHD6AQj0HRLRc7jIxcKJ1APAQGEO27JikCSJAgQO7C81q-sdXxSXkO1t536A-hL2bwwJ1GQlW6XZsaA2XUX/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-72.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiB0U4CSs1zjdnhFMrGF-NSJY6SKf99W_t3wQgq7vak3B7yHk_-sXIovzGSfsHD6AQj0HRLRc7jIxcKJ1APAQGEO27JikCSJAgQO7C81q-sdXxSXkO1t536A-hL2bwwJ1GQlW6XZsaA2XUX/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-72.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgoOOewiQLyWmkWvSH0jBonm04T5kzo2kpc9FGYnAeOjNIIU4ALscjExttLPQGy79eYl1ovS4DjmRAEoR8X9zTf9xeNs9IVUUo36GggDxKE7DzqHZl9EvN1y-X6MTMi40vNAtFcOQWrFD-q/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-73.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgoOOewiQLyWmkWvSH0jBonm04T5kzo2kpc9FGYnAeOjNIIU4ALscjExttLPQGy79eYl1ovS4DjmRAEoR8X9zTf9xeNs9IVUUo36GggDxKE7DzqHZl9EvN1y-X6MTMi40vNAtFcOQWrFD-q/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-73.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiyLr9dyR8tmQemDr3ml13ghPySzJOfbv_D6aFeuwpCZnL1pHcW1n6SAvbrVVqqIAPf2hSYhYAX-5pM1tWTG_L_TnPxh5FXa8rAuKqRjPa2g6888xE8TQHElutpypyaGus-MKDie3cf7LXK/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-74.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiyLr9dyR8tmQemDr3ml13ghPySzJOfbv_D6aFeuwpCZnL1pHcW1n6SAvbrVVqqIAPf2hSYhYAX-5pM1tWTG_L_TnPxh5FXa8rAuKqRjPa2g6888xE8TQHElutpypyaGus-MKDie3cf7LXK/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-74.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEifLcx7wUcyn_FGOS6x336IDLoF0dWpJ-nX-ItjNqXVpk-qoPttU0sZoRFkLhH9Qz_86ph8CwrgVZCoUrRAdlrVNjRL_f2CAMaF8cGh_e9K_EOV5Mg1Erm216EE5G5W9ER3ehoFcgw881E3/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-75.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEifLcx7wUcyn_FGOS6x336IDLoF0dWpJ-nX-ItjNqXVpk-qoPttU0sZoRFkLhH9Qz_86ph8CwrgVZCoUrRAdlrVNjRL_f2CAMaF8cGh_e9K_EOV5Mg1Erm216EE5G5W9ER3ehoFcgw881E3/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-75.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjjNc4_87SdlCyAg8fUB3IrjBXt8ZA-SSlwpYQn8fhp_kPfYy6Sxzw9krtLcbklsHLAOGQp5NvApOrNAMz5ny_QB8a0XHUNxnVc2zmbOy3OYRgoltTiByqLjhbeDLg4Mpf43W6J26p-sZlE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-76.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjjNc4_87SdlCyAg8fUB3IrjBXt8ZA-SSlwpYQn8fhp_kPfYy6Sxzw9krtLcbklsHLAOGQp5NvApOrNAMz5ny_QB8a0XHUNxnVc2zmbOy3OYRgoltTiByqLjhbeDLg4Mpf43W6J26p-sZlE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-76.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEigzlKTUQQ54qFPEkeaAxhiPd-HF3YCLOlN12Eso5w7ne2E0VEBg0QUE9rvQTqrapBrv8A6s44lOeXPP85Vc4emTWKSvsxBK3LUTTfNWFLGK3uHSFqfuSTS0lOPfr5FU8PEhZHdfwFGd0EZ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-77.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEigzlKTUQQ54qFPEkeaAxhiPd-HF3YCLOlN12Eso5w7ne2E0VEBg0QUE9rvQTqrapBrv8A6s44lOeXPP85Vc4emTWKSvsxBK3LUTTfNWFLGK3uHSFqfuSTS0lOPfr5FU8PEhZHdfwFGd0EZ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-77.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjO7aXwp8UPUfDvF3qLWOrSl3nUoKLUQuZKVhjdV8ibCcWRTHfpAijdVOp2k9yFZb6tv3m2GjwZCHQWNsnz_Tu7ygTvx3WOFwOjiZH5bP8sIlC8ksoRRm_P1c4b0Vi-0iabPk5zvDFAjbl1/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-78.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjO7aXwp8UPUfDvF3qLWOrSl3nUoKLUQuZKVhjdV8ibCcWRTHfpAijdVOp2k9yFZb6tv3m2GjwZCHQWNsnz_Tu7ygTvx3WOFwOjiZH5bP8sIlC8ksoRRm_P1c4b0Vi-0iabPk5zvDFAjbl1/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-78.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiA9TVA5ctBvl3OdF__3W6myxuN3FietPc0OaKCKPAgkQYjs3OOiW2yzP0cBQqHGkIrbPVJblaYmrrsv58EuViNCPzlBdmxrr5ZRM61JBu78fNJD0Aw56eNHZ0q5TN9svcxxPKsRidNNIbI/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-79.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiA9TVA5ctBvl3OdF__3W6myxuN3FietPc0OaKCKPAgkQYjs3OOiW2yzP0cBQqHGkIrbPVJblaYmrrsv58EuViNCPzlBdmxrr5ZRM61JBu78fNJD0Aw56eNHZ0q5TN9svcxxPKsRidNNIbI/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-79.jpg" height="640" width="366" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhy0a8shQAZ9r5FMDYC8QIzEYTnVqZ5oalPeCjQzge8BkVhQRVo1soZpgPzsq36hKAAD7aLx1lnnJpvSaktx-h29soCR39CNJWBMnhmvjt5SsBdws1w4wJGznY5yku7-B92SZ3LiD3iCrSz/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-80.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhy0a8shQAZ9r5FMDYC8QIzEYTnVqZ5oalPeCjQzge8BkVhQRVo1soZpgPzsq36hKAAD7aLx1lnnJpvSaktx-h29soCR39CNJWBMnhmvjt5SsBdws1w4wJGznY5yku7-B92SZ3LiD3iCrSz/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-80.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiJZvzEqREeLu_P6K2kmI0ZA7kk1tjYrd69scGbhhDcL9g4b8KX3WB8bDOpEOSl_DarehXu0zBBv8D2uxbt3h5T-Bd6cQ8U2VnMV8pPRlOaEqlJBrf7Ei1poUntPSazm6YQvSgfk_rjAYp/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-81.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiJZvzEqREeLu_P6K2kmI0ZA7kk1tjYrd69scGbhhDcL9g4b8KX3WB8bDOpEOSl_DarehXu0zBBv8D2uxbt3h5T-Bd6cQ8U2VnMV8pPRlOaEqlJBrf7Ei1poUntPSazm6YQvSgfk_rjAYp/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-81.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgixcJSI6vXKKWXn3mWRgcMDtcawLtsKR7YAR6oPHOdzL6sfHdARVckbM6FNiLGkvx-d5wArD7HbhOXsxJsjQlf-1vjgbSy_iz7w8tEAxQ68j9lvnjxq4SvrSQDZNCfkxFVe1czRp4rNXSb/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-82.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgixcJSI6vXKKWXn3mWRgcMDtcawLtsKR7YAR6oPHOdzL6sfHdARVckbM6FNiLGkvx-d5wArD7HbhOXsxJsjQlf-1vjgbSy_iz7w8tEAxQ68j9lvnjxq4SvrSQDZNCfkxFVe1czRp4rNXSb/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-82.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjfbXTw5HffOmcFwRvdELtFPcOGakPCCblJhzqfsxxl5uM6mQw1QgbaE9uuz66en6iDeWDqRkrGoVhA7jwZwizardlgXiroie2XiwV9NhUPFmMLgcm0otbg_lclJ3z4HzCKJ5mmiUp0R5zT/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-83.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjfbXTw5HffOmcFwRvdELtFPcOGakPCCblJhzqfsxxl5uM6mQw1QgbaE9uuz66en6iDeWDqRkrGoVhA7jwZwizardlgXiroie2XiwV9NhUPFmMLgcm0otbg_lclJ3z4HzCKJ5mmiUp0R5zT/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-83.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgodB1PX86MljcghINkhc2bdh48xJ4V4Qyft3MR-mVXGlrF3lVeL98yegGBevkcrPAqFdKJs0iXYMvfNkRFRi_n7JfU1WY3jKIc_H5YkKblFe1aYhOrbNR3ZAL9W4VGHmWxK7iWDZtpkpTf/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-84.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgodB1PX86MljcghINkhc2bdh48xJ4V4Qyft3MR-mVXGlrF3lVeL98yegGBevkcrPAqFdKJs0iXYMvfNkRFRi_n7JfU1WY3jKIc_H5YkKblFe1aYhOrbNR3ZAL9W4VGHmWxK7iWDZtpkpTf/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-84.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjruz-O7jT5RhjiT72jEZqbmolz1pcsN29bcMJbp4SF1kVeSTaJR10IeCgaxE1XagfBlTftaIOp2UbnOs2yYm_Rm-q4PXcsBCVuNLpIoBug-FNzEPdwJJ17OoT20ggtL8vVIJGHYygS0HiQ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-85.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjruz-O7jT5RhjiT72jEZqbmolz1pcsN29bcMJbp4SF1kVeSTaJR10IeCgaxE1XagfBlTftaIOp2UbnOs2yYm_Rm-q4PXcsBCVuNLpIoBug-FNzEPdwJJ17OoT20ggtL8vVIJGHYygS0HiQ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-85.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjo9M33G1DbDG167m-Vexyuw31qXOL7O33fW0v0UexZVuZUqecFu4HF2ehx7mzjRVK9GjwhEbOw1qIFAyqNx0cydhFTixIJMs3led3VvNLxcZBz5d7GWELHTa4AwvA35vo7o4J5RkyCBVRb/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-86.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjo9M33G1DbDG167m-Vexyuw31qXOL7O33fW0v0UexZVuZUqecFu4HF2ehx7mzjRVK9GjwhEbOw1qIFAyqNx0cydhFTixIJMs3led3VvNLxcZBz5d7GWELHTa4AwvA35vo7o4J5RkyCBVRb/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-86.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiXf-NYQ-TfIjFN5eTJ1iYYFxAQ-xGAi7VW2H-Sp8u7vzvuwpsdAUGBDKRK4fScmOjMJVZaUB_JMb0EXVv9pvwtmqHqWNmSSWfEHc9XxbGTAMTs6_s5SopcZg5BFWNv19aA4zqFc6ETSveC/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-87.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiXf-NYQ-TfIjFN5eTJ1iYYFxAQ-xGAi7VW2H-Sp8u7vzvuwpsdAUGBDKRK4fScmOjMJVZaUB_JMb0EXVv9pvwtmqHqWNmSSWfEHc9XxbGTAMTs6_s5SopcZg5BFWNv19aA4zqFc6ETSveC/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-87.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjsa3lCBCYw0E4TKXmOQfzfzSdN6tmxmmG87LehnhL22jcoC_3k1G60pw-wwWB68bpFe2sPBjW6sWqEJu10m9ySxU5qBIVm4qwCu349oi6pde1deS93TWHnT4w43_ZWS30hGO1ggq9HcBHP/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-88.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjsa3lCBCYw0E4TKXmOQfzfzSdN6tmxmmG87LehnhL22jcoC_3k1G60pw-wwWB68bpFe2sPBjW6sWqEJu10m9ySxU5qBIVm4qwCu349oi6pde1deS93TWHnT4w43_ZWS30hGO1ggq9HcBHP/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-88.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhdNEwsvz0961K6UQkvvgGIfGwtM-bDBDebHw7mCsiP52r7WuKf95ER-h7PcqNdCOZUlKHmR3oyiX6NGyakKnd4qBuQJPbCE34ss7talvSPMFJogkpbSkThV-SzsXR0rxq8DiXAYHWo-ryG/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-89.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhdNEwsvz0961K6UQkvvgGIfGwtM-bDBDebHw7mCsiP52r7WuKf95ER-h7PcqNdCOZUlKHmR3oyiX6NGyakKnd4qBuQJPbCE34ss7talvSPMFJogkpbSkThV-SzsXR0rxq8DiXAYHWo-ryG/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-89.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgLnIyUhy6V6QW0NiLRFh0_AuOA5DjiPxFr2HToNnfZlp91zTq1ekV6M3d7fAwJAoIc0iruocEcv4U8pnibVV3v8ziCHOEqO-juKHWbhcl_Ywftnjg9PIMnYzJi3liqj0VHlZ8nM_cFx88m/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-90.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgLnIyUhy6V6QW0NiLRFh0_AuOA5DjiPxFr2HToNnfZlp91zTq1ekV6M3d7fAwJAoIc0iruocEcv4U8pnibVV3v8ziCHOEqO-juKHWbhcl_Ywftnjg9PIMnYzJi3liqj0VHlZ8nM_cFx88m/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-90.jpg" height="640" width="386" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEieb738LsuvvXBevewTkRmtnH2tXX7hfzw15KYhi0LciJ9TBPegD4Muzdnu1vayD7meehiIwZLLpqAGhcx0zb0O6hO620vCb3ny197UQdNbcg1ITFWKXNt2KrOa8RmtBxHI3ngNRr9N0rjF/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-91.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEieb738LsuvvXBevewTkRmtnH2tXX7hfzw15KYhi0LciJ9TBPegD4Muzdnu1vayD7meehiIwZLLpqAGhcx0zb0O6hO620vCb3ny197UQdNbcg1ITFWKXNt2KrOa8RmtBxHI3ngNRr9N0rjF/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-91.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEihL6-wVLQiLd4ooKXHiN6XvQdBX6cVXj5IEKUqDIuQM0xCISb1AyJhyXxYOjrfy8i7de8MwmBio6eFuicyN9OdwzwovcSakQs-L7Jw33_GXsCFj4AJfYD73vpyITyKuQnfHOg_SbXzvlE-/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-92.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEihL6-wVLQiLd4ooKXHiN6XvQdBX6cVXj5IEKUqDIuQM0xCISb1AyJhyXxYOjrfy8i7de8MwmBio6eFuicyN9OdwzwovcSakQs-L7Jw33_GXsCFj4AJfYD73vpyITyKuQnfHOg_SbXzvlE-/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-92.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiRSFFA-O8lWuHhuwrSmZwpt_5qRB2WwoV9Zdfor0g76pwiba-JyN_PGpcSAZKu8u-YphRWq1PgwJISjIQS4c6im6OnRCHWdtk6teHUkf0zpU_UjJw9QhGtuBq_yr36Fqx0fLt1zdx0yQYy/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-93.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiRSFFA-O8lWuHhuwrSmZwpt_5qRB2WwoV9Zdfor0g76pwiba-JyN_PGpcSAZKu8u-YphRWq1PgwJISjIQS4c6im6OnRCHWdtk6teHUkf0zpU_UjJw9QhGtuBq_yr36Fqx0fLt1zdx0yQYy/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-93.jpg" height="640" width="380" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg1TAUbMV5JrplxB-Ua7P85OGWUJVvnNoxB0fmlfxuoCUMwwV8LTAV6my57CryAZmaMi7oFz4foV4490e34JTbRoz8UUEI6dm638IoFgl9PRTSMhy-4XYTpZIPC5RhC5_Clsn1-yNvYXVjS/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-94.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg1TAUbMV5JrplxB-Ua7P85OGWUJVvnNoxB0fmlfxuoCUMwwV8LTAV6my57CryAZmaMi7oFz4foV4490e34JTbRoz8UUEI6dm638IoFgl9PRTSMhy-4XYTpZIPC5RhC5_Clsn1-yNvYXVjS/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-94.jpg" height="640" width="442" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgbXsa5fV5WBFRFmPmtis9Ri1Z_cpJP4JU3elvtKYRDuXKAAv90FC-Q1U58d4lSah56TXHdLnLBV9zV4U2zjLPS7Xb4PjcXMnP95PMUWvwQ44v-rGYfaxTDqDrzRSDtABpY3FV1Bg42lMyY/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-95.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgbXsa5fV5WBFRFmPmtis9Ri1Z_cpJP4JU3elvtKYRDuXKAAv90FC-Q1U58d4lSah56TXHdLnLBV9zV4U2zjLPS7Xb4PjcXMnP95PMUWvwQ44v-rGYfaxTDqDrzRSDtABpY3FV1Bg42lMyY/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-95.jpg" height="640" width="408" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEipOwjDwaZ_8FcKzFMlmj1UvGmLP27RP8a6SZ4CjpWsLPJ8WCAYKUZMxhdv-9QgRFrfD_XYmQlFtFkvkPCtx5BVelxggWOUc2H_DYGbS2iWJ939_r2BtAdWwu7YLTYh_yWPuoeMxNu0IGmj/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-96.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEipOwjDwaZ_8FcKzFMlmj1UvGmLP27RP8a6SZ4CjpWsLPJ8WCAYKUZMxhdv-9QgRFrfD_XYmQlFtFkvkPCtx5BVelxggWOUc2H_DYGbS2iWJ939_r2BtAdWwu7YLTYh_yWPuoeMxNu0IGmj/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-96.jpg" height="640" width="368" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgBXv_1AN1FdUC2BQuDML39oAs-YTfV97hhgBXODsPSgXN-COauLtw62EFfaZn76ZV6kr9Dh8-Obctp_LQ7HJ96AyRXfHK-NeHeL_SfhSTMPVfPQlFYJbz7gAZ8nv_y27-Kcv3Vb5lM5j3P/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-97.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgBXv_1AN1FdUC2BQuDML39oAs-YTfV97hhgBXODsPSgXN-COauLtw62EFfaZn76ZV6kr9Dh8-Obctp_LQ7HJ96AyRXfHK-NeHeL_SfhSTMPVfPQlFYJbz7gAZ8nv_y27-Kcv3Vb5lM5j3P/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-97.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgoequ0o1sp5-Pp_pV-p4cgreavJL5iAEKlEMAB2dsAzVxm4C1zHUnDw-8IQATeokY-Uyiem-YACO3uIogA68P65TRCeDyG6Zt2ze7torD5DELB2NhHoUCRrg_J6qHpNRjNyzu3J5wWj12w/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-98.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgoequ0o1sp5-Pp_pV-p4cgreavJL5iAEKlEMAB2dsAzVxm4C1zHUnDw-8IQATeokY-Uyiem-YACO3uIogA68P65TRCeDyG6Zt2ze7torD5DELB2NhHoUCRrg_J6qHpNRjNyzu3J5wWj12w/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-98.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLl_8C4JfGaR81-EjhkTPkDI-xonDY92L42zdfrBk1d9Po9iiqhhTYju5hJZG98jsdp7h9aH7o83d_wevsun0AYSzLy7mu0QkQ60Y44BeZm-XKBDi7pGoPbM_tVz4vdRQjPz_xm3xIhkMV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-99.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLl_8C4JfGaR81-EjhkTPkDI-xonDY92L42zdfrBk1d9Po9iiqhhTYju5hJZG98jsdp7h9aH7o83d_wevsun0AYSzLy7mu0QkQ60Y44BeZm-XKBDi7pGoPbM_tVz4vdRQjPz_xm3xIhkMV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-99.jpg" height="640" width="403" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgI5_CLKfwYEtfM2EC_jH2d87W_60CdahQYja7ge8xttyKgFnjgq7JuC3pxpJnq3c5v4BHj-Ik7KtxjYEz4CCqcTgwScW_xJja-FFYCFqjvdfHpNKMRKf2OIvZe_V1MoJXyWH_ua2X8pbwX/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-100.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgI5_CLKfwYEtfM2EC_jH2d87W_60CdahQYja7ge8xttyKgFnjgq7JuC3pxpJnq3c5v4BHj-Ik7KtxjYEz4CCqcTgwScW_xJja-FFYCFqjvdfHpNKMRKf2OIvZe_V1MoJXyWH_ua2X8pbwX/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-100.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEialCY69MOlrayggZ2i02lZvcGLN3LH-2wpqzvQQwVJgk1o-_A8r9BmV7v7CBH4gM8-84BlqspNqvHvk_Tei1OTBMcrnzH_K4U9-zfZNRFXom11V4Pwz3U1ODKT9_Wllhr3OZlz-LpNSaeY/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-101.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEialCY69MOlrayggZ2i02lZvcGLN3LH-2wpqzvQQwVJgk1o-_A8r9BmV7v7CBH4gM8-84BlqspNqvHvk_Tei1OTBMcrnzH_K4U9-zfZNRFXom11V4Pwz3U1ODKT9_Wllhr3OZlz-LpNSaeY/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-101.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj7xnAxJtnRaoBDs-DUIIKsVtH6YD-VCTYei2_0d9CSI58Gp7AgS6lmvq0T7twXujQrc5CMpjcgfv90E3IS2sNDjcouspP7Fj80Xoc46iNR2yEsZDGu5czlsDmMYUxGu6E2zEVfPHdtIflE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-102.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj7xnAxJtnRaoBDs-DUIIKsVtH6YD-VCTYei2_0d9CSI58Gp7AgS6lmvq0T7twXujQrc5CMpjcgfv90E3IS2sNDjcouspP7Fj80Xoc46iNR2yEsZDGu5czlsDmMYUxGu6E2zEVfPHdtIflE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-102.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj3toikl-dOYay1PXdQUhrryhc0BvFEhxIBAVrNXkxOChuGDxvTKf57HeiJ-o_MJ_P5gqZnqHMtkqgiG4pC4u-_Ofe_ODekk_qMFF5u9u55FgFFutzk18fjsd_Q-QoAkyyPo-GJVQPI9rNs/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-103.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj3toikl-dOYay1PXdQUhrryhc0BvFEhxIBAVrNXkxOChuGDxvTKf57HeiJ-o_MJ_P5gqZnqHMtkqgiG4pC4u-_Ofe_ODekk_qMFF5u9u55FgFFutzk18fjsd_Q-QoAkyyPo-GJVQPI9rNs/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-103.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjp7GZrbtVkh_r7ozXkx2CFXk6-VfrMTTnVimkJ0-VkYGO0zbnNCQVZQPihIwSU_1yOeOqvBwCIyc-DmDhUr31jG0ERq3EtopGjanTlJPa9mPDbVaxG7TKw1GPEqHetVhDkPueIUoXDbbwY/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-104.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjp7GZrbtVkh_r7ozXkx2CFXk6-VfrMTTnVimkJ0-VkYGO0zbnNCQVZQPihIwSU_1yOeOqvBwCIyc-DmDhUr31jG0ERq3EtopGjanTlJPa9mPDbVaxG7TKw1GPEqHetVhDkPueIUoXDbbwY/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-104.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg96Bgwsy9HKw2yfCeTXYTICtDTcIsglPrkVqRUKC5_QNWeWWcqAIbIDSfWNCURG95VEACMhpGkILxOpaK4fick907DljGYN5DuBFQwm2kb_3BfTIPkOqiHVd6NQgp7GK0-zm1dDi0zvk7F/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-105.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg96Bgwsy9HKw2yfCeTXYTICtDTcIsglPrkVqRUKC5_QNWeWWcqAIbIDSfWNCURG95VEACMhpGkILxOpaK4fick907DljGYN5DuBFQwm2kb_3BfTIPkOqiHVd6NQgp7GK0-zm1dDi0zvk7F/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-105.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjuXLlslh2zEVO6UsfAMoyJH2RsND3Qif_vvj4eVWhP-QX4meDsHQ5cH4STZtNIygdqqDPmD7AvBLhu2hIF_3-btqxXTgTrlbX79zQG_bNWqpiJHwvdS_irhtx62shZMmBho_-u3SVpBKhs/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-106.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjuXLlslh2zEVO6UsfAMoyJH2RsND3Qif_vvj4eVWhP-QX4meDsHQ5cH4STZtNIygdqqDPmD7AvBLhu2hIF_3-btqxXTgTrlbX79zQG_bNWqpiJHwvdS_irhtx62shZMmBho_-u3SVpBKhs/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-106.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEigLSd28z5DemK4S-zBJUWfHh84asN0g_TQApLCrwT0LBUHAYFyvZ5Y-ZjPV_UMTVsYgAy87cb1al9Bg_9yE9rGf2HYRhVqU48uJSvwBuUL-oqhA2oV7qa-C6Wo_ub7kbwyFA7Yp5Tx48cZ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-107.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEigLSd28z5DemK4S-zBJUWfHh84asN0g_TQApLCrwT0LBUHAYFyvZ5Y-ZjPV_UMTVsYgAy87cb1al9Bg_9yE9rGf2HYRhVqU48uJSvwBuUL-oqhA2oV7qa-C6Wo_ub7kbwyFA7Yp5Tx48cZ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-107.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjsi5t15XDtjXVwTplUshSIe94VjH_YPjXW5G9wCLCn5p9vXR8elXJBjic1dgThWhBKvenmg3U4M8lX1C_ye9FNBEkzurSkSlfoE1kyC_z9mB0Zvdbo1GPzgtKIvcW9s8Drwsa4UgPK2U8A/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-108.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjsi5t15XDtjXVwTplUshSIe94VjH_YPjXW5G9wCLCn5p9vXR8elXJBjic1dgThWhBKvenmg3U4M8lX1C_ye9FNBEkzurSkSlfoE1kyC_z9mB0Zvdbo1GPzgtKIvcW9s8Drwsa4UgPK2U8A/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-108.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgYrd3JBrusryOh9JFkeDYGkGwefgNIiTwGQ9JuktP7_nUZIGChqYtQssF8_PaNGKxBKKBfFpd7crrZZU5GO7ElHqvjt6fn7HNJMC-VZY2JnRGh3cZ4RmcTGyUyyNe72U6Y6tc57xHpmFWD/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-109.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgYrd3JBrusryOh9JFkeDYGkGwefgNIiTwGQ9JuktP7_nUZIGChqYtQssF8_PaNGKxBKKBfFpd7crrZZU5GO7ElHqvjt6fn7HNJMC-VZY2JnRGh3cZ4RmcTGyUyyNe72U6Y6tc57xHpmFWD/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-109.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi483YV2cvJukbr5UmHegDRfYOMbsZ_QjlpDLtZCdkyeG2NxmbtVKtc8AooNZQ5MWXPwbynZzyfySTsLstXnXbAOZvbPBr1CAc85OTsQsOUDHayyqZNIjV8Tq5lHm1XCYmh20yjQigXzKp5/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-110.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi483YV2cvJukbr5UmHegDRfYOMbsZ_QjlpDLtZCdkyeG2NxmbtVKtc8AooNZQ5MWXPwbynZzyfySTsLstXnXbAOZvbPBr1CAc85OTsQsOUDHayyqZNIjV8Tq5lHm1XCYmh20yjQigXzKp5/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-110.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjfPM1EIJgziOnBqcM9KXgSVzrZMhic4SRXC4zEMESTBz_c9f9g2eKbf-7hjn2gqkVysaiuEJl_4kjwxQdszpH3cD_lyEbUSD7GMJrvVFg_who8lKS1FsOAVuRbRia8p9mPkU4d1xED7Xjg/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-111.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjfPM1EIJgziOnBqcM9KXgSVzrZMhic4SRXC4zEMESTBz_c9f9g2eKbf-7hjn2gqkVysaiuEJl_4kjwxQdszpH3cD_lyEbUSD7GMJrvVFg_who8lKS1FsOAVuRbRia8p9mPkU4d1xED7Xjg/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-111.jpg" height="640" width="402" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiTXC6Zf0cVtTvQOOGktFHpeddAq1eichX6rPa9UeuVHjBm_68XtgEYMPeVjCTZfqL5ceS_4q_vvdq9ZHmymmwIISnjCg3XhQtfDOiius1tpyxp8gpNujcSgANH05f1QneItR6rJeMpAMpH/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-112.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiTXC6Zf0cVtTvQOOGktFHpeddAq1eichX6rPa9UeuVHjBm_68XtgEYMPeVjCTZfqL5ceS_4q_vvdq9ZHmymmwIISnjCg3XhQtfDOiius1tpyxp8gpNujcSgANH05f1QneItR6rJeMpAMpH/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-112.jpg" height="640" width="390" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhhIqdZoPFjoi8ECgo-IvnxMg-lJi5iNgFfJv_XtrEgNkbNpTIMIPjvRHj7z_G0gDYfc3klKvEBgSxL_6kFLuR4w5KV67GQQf1VMkSeppB6WaAZqP_Rzzrgnr97-vFHVUVST0O6UEGPva_/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-113.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhhIqdZoPFjoi8ECgo-IvnxMg-lJi5iNgFfJv_XtrEgNkbNpTIMIPjvRHj7z_G0gDYfc3klKvEBgSxL_6kFLuR4w5KV67GQQf1VMkSeppB6WaAZqP_Rzzrgnr97-vFHVUVST0O6UEGPva_/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-113.jpg" height="640" width="384" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjxVH7fblYyMFlfc63OWWNn5u67_XJTpfCm5AQx4qWXGUjwOhmEV_vyAsZUMYMKEAwVLPLxSIGZpV8XFbM5PLjhvwOTzjaYBBjidEW_uQYFBUPlbGRkGrcMELGCHwpNFLKyKq0PpWBZGx8X/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-114.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjxVH7fblYyMFlfc63OWWNn5u67_XJTpfCm5AQx4qWXGUjwOhmEV_vyAsZUMYMKEAwVLPLxSIGZpV8XFbM5PLjhvwOTzjaYBBjidEW_uQYFBUPlbGRkGrcMELGCHwpNFLKyKq0PpWBZGx8X/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-114.jpg" height="640" width="372" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhSQrN_vk7vA0dQ2J7DwKNw_II5KDIH__39dA_MfO_UiA8nnhESGHmGMasTte4ERifguTITVNpkaG0VHiIy6PX3S0lOKXdPKYLXS8s3HiK06h8Zb8pIk5giRjOAxdAz0kQu377mUVOyx9uY/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-115.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhSQrN_vk7vA0dQ2J7DwKNw_II5KDIH__39dA_MfO_UiA8nnhESGHmGMasTte4ERifguTITVNpkaG0VHiIy6PX3S0lOKXdPKYLXS8s3HiK06h8Zb8pIk5giRjOAxdAz0kQu377mUVOyx9uY/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-115.jpg" height="640" width="402" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgsS493KymfmFgDYoXVkSxN5cX2noSg3xXbs1U71NNip_b3fYT132UVAAJVHhDsRiHOZCjLEy3BbUwq_dAlkMQtL0zKxKJWwutSRTASSBa26FJy_U8-gQfql1TzWz3p_aes88XJoxsV1hRp/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-116.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgsS493KymfmFgDYoXVkSxN5cX2noSg3xXbs1U71NNip_b3fYT132UVAAJVHhDsRiHOZCjLEy3BbUwq_dAlkMQtL0zKxKJWwutSRTASSBa26FJy_U8-gQfql1TzWz3p_aes88XJoxsV1hRp/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-116.jpg" height="640" width="408" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgRKIM0vyS05tTK5D1VGkT5oKpTOCqV2tI5MQMbeHCaH3fFUiuNgt1LwDVnVvr7tUNTfuaSsCfTz-NIj2xz1VlLcd05ggCRR0ZadGgEIl7I7Ghvbex_3rOjsND9qAjlsDd77P07CQcXejy8/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-117.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgRKIM0vyS05tTK5D1VGkT5oKpTOCqV2tI5MQMbeHCaH3fFUiuNgt1LwDVnVvr7tUNTfuaSsCfTz-NIj2xz1VlLcd05ggCRR0ZadGgEIl7I7Ghvbex_3rOjsND9qAjlsDd77P07CQcXejy8/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-117.jpg" height="640" width="374" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiOI1HuCmzZBd_hu5Cs31xw6rl9vL-AJOQEvJMUbNVi3NP_CUFw6HAzj22oHZ_is9j33s52WmS0NI4NLU1O0cl5ZMoMOAg9Og_pB40dOS-J7QcHWXeLAn6r9iKvbK3xD_e1qyhmBjck0vlY/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-118.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiOI1HuCmzZBd_hu5Cs31xw6rl9vL-AJOQEvJMUbNVi3NP_CUFw6HAzj22oHZ_is9j33s52WmS0NI4NLU1O0cl5ZMoMOAg9Og_pB40dOS-J7QcHWXeLAn6r9iKvbK3xD_e1qyhmBjck0vlY/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-118.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbKB6Yni5-mNpr-h6j7VkztPyz5r4DiIKrPH2o-UTX6x-4pguH6avzI14NHqdlugycQ9unM2eiHCxv2aJx4mMTwjM0pFW4xPB-6Rf_PPU5B9js-YBJVdskPW-Mv0S5Yn7Q57OU4h9Y2GPO/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-119.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbKB6Yni5-mNpr-h6j7VkztPyz5r4DiIKrPH2o-UTX6x-4pguH6avzI14NHqdlugycQ9unM2eiHCxv2aJx4mMTwjM0pFW4xPB-6Rf_PPU5B9js-YBJVdskPW-Mv0S5Yn7Q57OU4h9Y2GPO/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-119.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhxu7bEokO1Yi61AX1sKExtTaX5tKq__9qyt4vMsH78gPjQ4-yeYpuoFiWWq2SAlM5yr8kNkkOgl-KP7SI4M9f3olpSdeWAY_EykgPsZC2trPepaxfrHsasBuJ-kDrEaXPux90E6MJPf5pS/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-120.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhxu7bEokO1Yi61AX1sKExtTaX5tKq__9qyt4vMsH78gPjQ4-yeYpuoFiWWq2SAlM5yr8kNkkOgl-KP7SI4M9f3olpSdeWAY_EykgPsZC2trPepaxfrHsasBuJ-kDrEaXPux90E6MJPf5pS/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-120.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhaX5NddL3fE6W1vbW1HaA0NU-Zzb6CiM4ehCEDPGyoRHK8PRaThRAobotdinsOvQ6MAyoZSnEeWvtIRj4LTmjJvnyabU4jv4boSRY7FLsqt7dPaDd9rYtHJ2uA_JJVJAoUYCmTpV4OueND/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-121.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhaX5NddL3fE6W1vbW1HaA0NU-Zzb6CiM4ehCEDPGyoRHK8PRaThRAobotdinsOvQ6MAyoZSnEeWvtIRj4LTmjJvnyabU4jv4boSRY7FLsqt7dPaDd9rYtHJ2uA_JJVJAoUYCmTpV4OueND/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-121.jpg" height="640" width="380" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiar9QTDOBiR0y9X-V3QJF37G21b_qgDM_1e7UgXWe0u9CJMJFq7GSwrKxFgxR1OFqjOGmULQvwuHa30AamZVJHEV5nA-YLMBosMO-zwawrK4ATeR2uJl0jPSa6xVSAUkFL7A0MNEmc8ynJ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-122.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiar9QTDOBiR0y9X-V3QJF37G21b_qgDM_1e7UgXWe0u9CJMJFq7GSwrKxFgxR1OFqjOGmULQvwuHa30AamZVJHEV5nA-YLMBosMO-zwawrK4ATeR2uJl0jPSa6xVSAUkFL7A0MNEmc8ynJ/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-122.jpg" height="640" width="398" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhAb3C9mk0Knw7lvyLfjz3AF-bCSO62AeDq8yOOh_Xh5_2uYrzxqoAEmgaEFga74CvXsKZC3T2ZHF5vSnwruqBhyphenhyphenAhmzMUrsfenhjwsILLIH4xEmIXMACylLd1O4ZDtXi-afOivOQgZ6K-0/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-123.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhAb3C9mk0Knw7lvyLfjz3AF-bCSO62AeDq8yOOh_Xh5_2uYrzxqoAEmgaEFga74CvXsKZC3T2ZHF5vSnwruqBhyphenhyphenAhmzMUrsfenhjwsILLIH4xEmIXMACylLd1O4ZDtXi-afOivOQgZ6K-0/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-123.jpg" height="640" width="398" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiNxNEM2biHhU708J3ql0N3kGXyNw0dI-kyk3WFxBJ6WashVuEqTjZ5Uf_7Z37fTBQm_yqOhLAdBhWSbNxJSb-VuFbgGL3D0i6b79F4hUqaoNJI7sUzhfcZOXKUEJ_f00Qcd7psG-ccEa4b/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-124.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiNxNEM2biHhU708J3ql0N3kGXyNw0dI-kyk3WFxBJ6WashVuEqTjZ5Uf_7Z37fTBQm_yqOhLAdBhWSbNxJSb-VuFbgGL3D0i6b79F4hUqaoNJI7sUzhfcZOXKUEJ_f00Qcd7psG-ccEa4b/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-124.jpg" height="640" width="420" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjCFX0rOFeumbHZZ9x51Oyzu5NPNSi4nJvbYmnms03YWAo1MWjgXH1ys6FZaI-ewam7soqLL7dJJLfFo4geDlnhwkk9sCYcPXe24_-dVJqrNqgSXzFbnkHmuHPGeaYbRbH50pUh9y-XdI3U/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-125.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjCFX0rOFeumbHZZ9x51Oyzu5NPNSi4nJvbYmnms03YWAo1MWjgXH1ys6FZaI-ewam7soqLL7dJJLfFo4geDlnhwkk9sCYcPXe24_-dVJqrNqgSXzFbnkHmuHPGeaYbRbH50pUh9y-XdI3U/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-125.jpg" height="640" width="398" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh0VTWP_8vd-4UWVWUQhivs6eE7Ifo-gwGYWqY7L6kJRwtUmW0fyJwwTErKDaneCSvhoXlzpCiXRdymz0DfHQBnOsxuUHDMkx2P_J6tc_owtIU4DdoREs4urnw3XRjoeuq6tKG9Qd9UKWTH/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-126.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh0VTWP_8vd-4UWVWUQhivs6eE7Ifo-gwGYWqY7L6kJRwtUmW0fyJwwTErKDaneCSvhoXlzpCiXRdymz0DfHQBnOsxuUHDMkx2P_J6tc_owtIU4DdoREs4urnw3XRjoeuq6tKG9Qd9UKWTH/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-126.jpg" height="640" width="398" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhic_zgvxk_WC4oDNNjk7eM6ruoJwrvX0jm6O694valLGrL5jk_w4rk_juIBFCNx4j5IqTTPLZ-qNdqa68XHDjFnGY46sDU6xsL1jghvMU40va9gSJhvqGPO_tVAH-3X2HBYReh0f9TX5w6/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-127.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhic_zgvxk_WC4oDNNjk7eM6ruoJwrvX0jm6O694valLGrL5jk_w4rk_juIBFCNx4j5IqTTPLZ-qNdqa68XHDjFnGY46sDU6xsL1jghvMU40va9gSJhvqGPO_tVAH-3X2HBYReh0f9TX5w6/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-127.jpg" height="640" width="398" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjwXjrghIz72XKS-oPxeJYj-pOxYl_3uSbrd4BDYCog3x_2p5YmgJjHy0Bm_ug8lEqWqgj-7KG8BY8Wk8zghu1AeyO5nTh_E1XhT5pSp3Vixrj4CesNJZcrbUEfGohCIo3Yo1AsEyaGzIL9/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-128.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjwXjrghIz72XKS-oPxeJYj-pOxYl_3uSbrd4BDYCog3x_2p5YmgJjHy0Bm_ug8lEqWqgj-7KG8BY8Wk8zghu1AeyO5nTh_E1XhT5pSp3Vixrj4CesNJZcrbUEfGohCIo3Yo1AsEyaGzIL9/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-128.jpg" height="640" width="398" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhC-HbQviQBbCAtCC4-k6YWjNuHLrzSF7PAMH8df7GHlkPemWDDmLEFE1vBBAQV_ixbJZFi29g8ut0fObeft4V1qjtQC3BNL5kdYlNbvtm43yYOdDzKI2Xsd_PfxLehaZHlptt5nzhR2Jod/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-129.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhC-HbQviQBbCAtCC4-k6YWjNuHLrzSF7PAMH8df7GHlkPemWDDmLEFE1vBBAQV_ixbJZFi29g8ut0fObeft4V1qjtQC3BNL5kdYlNbvtm43yYOdDzKI2Xsd_PfxLehaZHlptt5nzhR2Jod/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-129.jpg" height="640" width="398" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhD6WqgLq_pFUfzpFYIY04oohEzAbmm8_jBRic5QNzriL-JUOmwrUB7hhqPY8706Gn4l9TTw8_7RvIdwFBTJXVVs46VAjBU1YIowfE-g70PrruyViPBerBNw8IX2onOFFVG2wuZ0GpWV9Qj/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-130.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhD6WqgLq_pFUfzpFYIY04oohEzAbmm8_jBRic5QNzriL-JUOmwrUB7hhqPY8706Gn4l9TTw8_7RvIdwFBTJXVVs46VAjBU1YIowfE-g70PrruyViPBerBNw8IX2onOFFVG2wuZ0GpWV9Qj/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-130.jpg" height="640" width="408" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhgulwvToEPYNk6bUZWuQ8efG6ylQUshK9Su8pRFED2U3FHmJTqs00I5bsWOzpwHyLXjV21fGByWxb3WJyY1uMhE1ivpkFv83D9uIGShwv4NC3ogQy9QHGrCUwJd-6EyaE8ujiKkInJ6Yh_/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-131.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhgulwvToEPYNk6bUZWuQ8efG6ylQUshK9Su8pRFED2U3FHmJTqs00I5bsWOzpwHyLXjV21fGByWxb3WJyY1uMhE1ivpkFv83D9uIGShwv4NC3ogQy9QHGrCUwJd-6EyaE8ujiKkInJ6Yh_/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-131.jpg" height="640" width="450" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjz8j9r_OtMZuwYYvAqxjnrzvuYmIoJRLowQJB-Bu4EMTlDfLtV77o_b7uOEyjplp7o01txsZ4r__CoXmKiCyNyAevaCs3P264PinIFHT99dxQzWk3sgWt-LFPIdom-Kpg9zMRaqkFRWO6j/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-132.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjz8j9r_OtMZuwYYvAqxjnrzvuYmIoJRLowQJB-Bu4EMTlDfLtV77o_b7uOEyjplp7o01txsZ4r__CoXmKiCyNyAevaCs3P264PinIFHT99dxQzWk3sgWt-LFPIdom-Kpg9zMRaqkFRWO6j/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-132.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEilbsG3kGV3Lu7d8Zx1Lwwj1Z53-RrQuypOha-Hof7Go_v01aiFrEoZykdogT2ugq4WyBS3nN_Zjz6YerME-1q8TMhg0hT2qCtKLC906MyFkRtdl3G7SgKXZ2dVOK0kUiik-RXGzVhAFuNT/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-133.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEilbsG3kGV3Lu7d8Zx1Lwwj1Z53-RrQuypOha-Hof7Go_v01aiFrEoZykdogT2ugq4WyBS3nN_Zjz6YerME-1q8TMhg0hT2qCtKLC906MyFkRtdl3G7SgKXZ2dVOK0kUiik-RXGzVhAFuNT/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-133.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjrtRKhhYYa-81B9ZpggO6j5_J0clAN-AXGI_Tzr2qEYlUWrX74UYX84uoH93mQL-u_iSDNq1su-uYEveN0yhS1-0sDXN_3wHm_9XkNToFl3GcM57vTCyzYcZ8QygKzqpfYE0JTfI_AxT-y/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-134.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjrtRKhhYYa-81B9ZpggO6j5_J0clAN-AXGI_Tzr2qEYlUWrX74UYX84uoH93mQL-u_iSDNq1su-uYEveN0yhS1-0sDXN_3wHm_9XkNToFl3GcM57vTCyzYcZ8QygKzqpfYE0JTfI_AxT-y/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-134.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEifobjDi7RER6tX7uE1q4n_iLvt75OYJPSXnWHWDhChxFIzZpVpyJ8hbIpGZGOV-kTznIyESRPnhq9SQdiBEjFggkvAYRm_PopIvhHpR4s9iYKP9G-_X4hT7DqLeILOkq_VPJp6uOq8-jTG/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-135.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEifobjDi7RER6tX7uE1q4n_iLvt75OYJPSXnWHWDhChxFIzZpVpyJ8hbIpGZGOV-kTznIyESRPnhq9SQdiBEjFggkvAYRm_PopIvhHpR4s9iYKP9G-_X4hT7DqLeILOkq_VPJp6uOq8-jTG/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-135.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj43282Tq2zctu0ET94BKSRuxEtxZTTO-zDNK_oTRREgZ4nGL40WtQ27BXL3BKAV2wHIGOASnCtyYk-Ldx87J6tcNMW4ZJFYVpkvj0W-_U16TfUev-bYkYXdnCd13d8d2XWC7nioJdYQuiT/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-136.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj43282Tq2zctu0ET94BKSRuxEtxZTTO-zDNK_oTRREgZ4nGL40WtQ27BXL3BKAV2wHIGOASnCtyYk-Ldx87J6tcNMW4ZJFYVpkvj0W-_U16TfUev-bYkYXdnCd13d8d2XWC7nioJdYQuiT/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-136.jpg" height="640" width="412" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgHY4aPMBi-7dQV6sughglsGXYtnKmuGEhqRkkUojunlmVfE5vIlD3Zc8e4CNyGqWkk_MQK-Im5bDfDmVAEtw3z390bJCC0WpBamvxh1B0mUu6cFkQAuc8efVdGxkWgNEqb_F8T2LmIi_5V/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-137.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"></a><br /></div>
<div align="left">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgHY4aPMBi-7dQV6sughglsGXYtnKmuGEhqRkkUojunlmVfE5vIlD3Zc8e4CNyGqWkk_MQK-Im5bDfDmVAEtw3z390bJCC0WpBamvxh1B0mUu6cFkQAuc8efVdGxkWgNEqb_F8T2LmIi_5V/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-137.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhGCu9A2I0Jws5w8jWNl0GLHSOCQq_C1B3P-J3KvUxyh-p_gD5aPhs6RX31wZPteWWGI-P-e-5xRppUjOYbC7IJWRQJNAq8CBb2Q3JIvFJ528dUOvQs3ce-tmkkrm9xq_i3a_qj82ttUHRj/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-137.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhGCu9A2I0Jws5w8jWNl0GLHSOCQq_C1B3P-J3KvUxyh-p_gD5aPhs6RX31wZPteWWGI-P-e-5xRppUjOYbC7IJWRQJNAq8CBb2Q3JIvFJ528dUOvQs3ce-tmkkrm9xq_i3a_qj82ttUHRj/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-137.jpg" height="640" width="406" /></a></div>
<u><span style="color: #0066cc;"></span></u><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi6uyXfm_oYNWkKQnJ631HzTI_Hh_mcjMI8kdjzKFNe-c2UakYyt9tX41MbOvZXLsrEShVYTImoMpvkn9aCibFkoD-L9qzZzygotQsRztriDuMjZSB-NqP-7IHuc5wqdhAVGMS7WhBBUR04/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-138.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi6uyXfm_oYNWkKQnJ631HzTI_Hh_mcjMI8kdjzKFNe-c2UakYyt9tX41MbOvZXLsrEShVYTImoMpvkn9aCibFkoD-L9qzZzygotQsRztriDuMjZSB-NqP-7IHuc5wqdhAVGMS7WhBBUR04/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-138.jpg" height="640" width="412" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEggexMjTzspRdJv4Bi0Q92jafr0c3DlZufEll2o0tSN5gZsb6FP9TnMVzBqwTfVoGRuicMQWDPtZ3CoGCCm1rM-ygu8RxKSM-xndzksaq2LCOVju2dAhA0O40EewfNHs5EdLZeNnEoBOwxU/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-139.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEggexMjTzspRdJv4Bi0Q92jafr0c3DlZufEll2o0tSN5gZsb6FP9TnMVzBqwTfVoGRuicMQWDPtZ3CoGCCm1rM-ygu8RxKSM-xndzksaq2LCOVju2dAhA0O40EewfNHs5EdLZeNnEoBOwxU/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-139.jpg" height="640" width="404" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEggCNNGFB3mXzig-TtZjfMVpUv3iCrE6q_O9W4IIZIr5X5XKTwYrZnQhQcxLMN_dq0qA-HFG-HlAOxFchrVe4ymNkY13y0TwVVZREed9bfh9BkAlMfqKaUgs-ZTcYhiwBKOYMTH9Z9pgoUb/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-140.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEggCNNGFB3mXzig-TtZjfMVpUv3iCrE6q_O9W4IIZIr5X5XKTwYrZnQhQcxLMN_dq0qA-HFG-HlAOxFchrVe4ymNkY13y0TwVVZREed9bfh9BkAlMfqKaUgs-ZTcYhiwBKOYMTH9Z9pgoUb/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-140.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhW3V-uxsAxnInLTPhSAjbcLKQs1svG_rY7ZNaaOIxd6RdGahyQXbZJagdsiBjmgS42yjjR5GTKLhSinwoP2zubMmcd75ZN7zE7sn2LOOApSEg5DDBy5DIlMpOzQAa1lR9VDUw7xYXIxMIp/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-141.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhW3V-uxsAxnInLTPhSAjbcLKQs1svG_rY7ZNaaOIxd6RdGahyQXbZJagdsiBjmgS42yjjR5GTKLhSinwoP2zubMmcd75ZN7zE7sn2LOOApSEg5DDBy5DIlMpOzQAa1lR9VDUw7xYXIxMIp/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-141.jpg" height="640" width="408" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjiM1ne2zQP_3RQ3R84BS9XbqDF2cvMRGPZVesDhbTwsW0KeSikZGvGGA3yhr3k5f9tR5H5ylUftDZRmOBdsgIsOIGZ-xfEwAJlEjbpNR9mmMKozkIsMZswR2MBiO3L-ByXWDXbkAWunHb2/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-142.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjiM1ne2zQP_3RQ3R84BS9XbqDF2cvMRGPZVesDhbTwsW0KeSikZGvGGA3yhr3k5f9tR5H5ylUftDZRmOBdsgIsOIGZ-xfEwAJlEjbpNR9mmMKozkIsMZswR2MBiO3L-ByXWDXbkAWunHb2/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-142.jpg" height="640" width="386" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiTG9ghpQi2xR6jGVLWW0-a97sMkF5rSDuQzOYaxOi4SfJIFHXUndSquLK4Yor-urNzjy7NZMHE8aTQdxu_NVlKuUEdDiEfk6Eixia4GBkt9Ijh-nDQdbYndNTpPmltolqghg2Odyc4pnfc/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-143.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiTG9ghpQi2xR6jGVLWW0-a97sMkF5rSDuQzOYaxOi4SfJIFHXUndSquLK4Yor-urNzjy7NZMHE8aTQdxu_NVlKuUEdDiEfk6Eixia4GBkt9Ijh-nDQdbYndNTpPmltolqghg2Odyc4pnfc/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-143.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEivZnZ5bBfr-5kMuYn3FV2A5MRYh1wTouTPSj8mWAsyoIzU2piwjOAaNJFbUGMqpIuA1H6t5ikhsCV4ReZkNn5tBIP7z26nGmCs6E9aHD7M3Br0GNq6dIq-V21p9z1hu7dbphCyLEUUg7GP/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-144.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEivZnZ5bBfr-5kMuYn3FV2A5MRYh1wTouTPSj8mWAsyoIzU2piwjOAaNJFbUGMqpIuA1H6t5ikhsCV4ReZkNn5tBIP7z26nGmCs6E9aHD7M3Br0GNq6dIq-V21p9z1hu7dbphCyLEUUg7GP/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-144.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg3QxomMag_q4gtM9VCOC2lgIFLbmImehE3_YJiXM_FmmhEIgSK_qOUFDyCxCzzCjCs0PJfpwToVZFwJgTL7rdGrMv75mMNRVl_1mDVH9C3XdV7Vs-p0ZTfLiTb1OeOIyGnHnzWe6HOj26s/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-145.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg3QxomMag_q4gtM9VCOC2lgIFLbmImehE3_YJiXM_FmmhEIgSK_qOUFDyCxCzzCjCs0PJfpwToVZFwJgTL7rdGrMv75mMNRVl_1mDVH9C3XdV7Vs-p0ZTfLiTb1OeOIyGnHnzWe6HOj26s/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-145.jpg" height="640" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi498oVqzh3BSrBD5-JOZs3w1gXaiGpg-lUAA5yH22zgNBalBl5Ee6-uLIY0pXNM123BAm_e_bME9MQ-2qLKXQXOEvzTDzOryDgDr2UwBgeowSJrNZDv1ebsm3uwXpR_oLpbV-3hD51w1nE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-146.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi498oVqzh3BSrBD5-JOZs3w1gXaiGpg-lUAA5yH22zgNBalBl5Ee6-uLIY0pXNM123BAm_e_bME9MQ-2qLKXQXOEvzTDzOryDgDr2UwBgeowSJrNZDv1ebsm3uwXpR_oLpbV-3hD51w1nE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-146.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg3lw-zr-J6vsknNIkLqut8vccAreGjGgn2bAe8FCZD18KyYQnxGtp1Tx2fkJtJ3PQx1T11XWHsnuK56udfPjS6g1qW5mfCjnSpbRtslmsut0FsThlg48yjNFWuBIRJhqXjQlNq0f1hUyle/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-147.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg3lw-zr-J6vsknNIkLqut8vccAreGjGgn2bAe8FCZD18KyYQnxGtp1Tx2fkJtJ3PQx1T11XWHsnuK56udfPjS6g1qW5mfCjnSpbRtslmsut0FsThlg48yjNFWuBIRJhqXjQlNq0f1hUyle/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-147.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhlw_gjfH6xSL_0DgMROYtePYaT3frLpQsFb_BvCUcdMEGWhV1NXLFwGAjfTO_E16TK-uPFOstrqOGXdGkJGKg2OwuKoZmYfaGpb3CtC6PIzEZ_NU2i1eIOnnTD2LdKpVeMDtg9IJnhJdmz/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-148.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhlw_gjfH6xSL_0DgMROYtePYaT3frLpQsFb_BvCUcdMEGWhV1NXLFwGAjfTO_E16TK-uPFOstrqOGXdGkJGKg2OwuKoZmYfaGpb3CtC6PIzEZ_NU2i1eIOnnTD2LdKpVeMDtg9IJnhJdmz/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-148.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg09a-lx2tciMKr9nMzE6hA_Z1kbwt8GGqypGrUDmr1QNDwysS7QgXvXr5Jw3Qp1tgxl6ei3f18iHWSZrjVw-1JC7KKIh5Mr5xxLXHNFDpfiizleHtn5z1nDi0l_w6MUvSZTKFgRXZFSbt0/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-149.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg09a-lx2tciMKr9nMzE6hA_Z1kbwt8GGqypGrUDmr1QNDwysS7QgXvXr5Jw3Qp1tgxl6ei3f18iHWSZrjVw-1JC7KKIh5Mr5xxLXHNFDpfiizleHtn5z1nDi0l_w6MUvSZTKFgRXZFSbt0/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-149.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiq4kfS_i1LdModeJ62oK7Tp80WUEjnLSN1MhC7ojoICysVTmUGpNhJCnBjRhU07D_Y8osyQP5cjX5tfAPyvR93XHZh6E6JSIlY9_V8JZMEUqmiexC69GKq-zOy5ozn6b-jrbhICiXYerTT/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-150.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiq4kfS_i1LdModeJ62oK7Tp80WUEjnLSN1MhC7ojoICysVTmUGpNhJCnBjRhU07D_Y8osyQP5cjX5tfAPyvR93XHZh6E6JSIlY9_V8JZMEUqmiexC69GKq-zOy5ozn6b-jrbhICiXYerTT/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-150.jpg" height="640" width="388" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj1qBw8VNVUvGaEFj2U9M2_UnzTKRuxeVxsEnrlUiwkSkJu9qw1cuCZgCEvOeGU106iUGumUIMEBkqwT5wZ2MJSGVR4-w3vmWYoUpN_zWgmDXsyFIU8VPkiTJ6etpkonhM1Vo1ovJjJmqtv/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-151.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj1qBw8VNVUvGaEFj2U9M2_UnzTKRuxeVxsEnrlUiwkSkJu9qw1cuCZgCEvOeGU106iUGumUIMEBkqwT5wZ2MJSGVR4-w3vmWYoUpN_zWgmDXsyFIU8VPkiTJ6etpkonhM1Vo1ovJjJmqtv/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-151.jpg" height="640" width="396" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhMTG1m6dexp3hHgAbnAV2bpGU6cVEDWBJvczyaQAVOSQfDaAmHNCo30qCjRrtrhIB509rj4bJ0YcurbIXIv9UwfzMrEwsLz3h7BShZQEplvfmwk1cO-h9jcD6x35vUnrcJBRZP-76Vh_y/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-152.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhMTG1m6dexp3hHgAbnAV2bpGU6cVEDWBJvczyaQAVOSQfDaAmHNCo30qCjRrtrhIB509rj4bJ0YcurbIXIv9UwfzMrEwsLz3h7BShZQEplvfmwk1cO-h9jcD6x35vUnrcJBRZP-76Vh_y/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-152.jpg" height="640" width="444" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj2rvv9rOaFvWcPQ7V2BwImtr9pVCIwCcZ-Ojz_QlsWMWd4v66JUeyFbGMiq0Rqy32dnezdBZoRLihw4z4RCX_pe1p76ER38gGuspz3Ekeh3qXsGA9XfXub-BstjPuG19LjFl-U5TTwpDPP/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-153.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj2rvv9rOaFvWcPQ7V2BwImtr9pVCIwCcZ-Ojz_QlsWMWd4v66JUeyFbGMiq0Rqy32dnezdBZoRLihw4z4RCX_pe1p76ER38gGuspz3Ekeh3qXsGA9XfXub-BstjPuG19LjFl-U5TTwpDPP/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-153.jpg" height="640" width="412" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhokPOYazxpMSZF6mnzah12RDkMttPC2o72aoP89tGTCEvvH0I4KS-KkDO943kHndWRXzxE4iLxskv_h-TrSSX7CKH5sd3cYZqXcRM4v-TQd5msc-huhb6HIML6rjkPu9FE9ePb8x7XTyn2/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-154.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhokPOYazxpMSZF6mnzah12RDkMttPC2o72aoP89tGTCEvvH0I4KS-KkDO943kHndWRXzxE4iLxskv_h-TrSSX7CKH5sd3cYZqXcRM4v-TQd5msc-huhb6HIML6rjkPu9FE9ePb8x7XTyn2/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-154.jpg" height="640" width="410" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhC8m9H-9ow4r9sVvtnt4YbBZ5idNFR79btG3v2w7HqdreYPQURdoA3ah5En5r_LIK8a_bNKDpq3nxJeJoGwszeUGJfLDxtKkJLhCdxDFzAAulw-GJzxXdBKyKzRGtdqRpBEr3MCAI8MBEu/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-155.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhC8m9H-9ow4r9sVvtnt4YbBZ5idNFR79btG3v2w7HqdreYPQURdoA3ah5En5r_LIK8a_bNKDpq3nxJeJoGwszeUGJfLDxtKkJLhCdxDFzAAulw-GJzxXdBKyKzRGtdqRpBEr3MCAI8MBEu/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-155.jpg" height="640" width="412" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjuISNh1Gdq4b_rkouCoQPc67a8A68VTjP6G3u2kJHAFSnUCabHck9eb2Cspe6L3zOpTsYIs3n3kR7dDMY8Pn8Nysqr42laBIhOQd0D6TmxuF5pvMctYbd0cOQy51ENESt8TRYxl1mWvYt-/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-156.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjuISNh1Gdq4b_rkouCoQPc67a8A68VTjP6G3u2kJHAFSnUCabHck9eb2Cspe6L3zOpTsYIs3n3kR7dDMY8Pn8Nysqr42laBIhOQd0D6TmxuF5pvMctYbd0cOQy51ENESt8TRYxl1mWvYt-/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-156.jpg" height="640" width="392" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYoZmQiWoz_j3Flxxbj8TaQ2GZmavNWFLsV7JS6HyRWn9e6r9v53TfauAlXtkCjzHcjx4hl8-xo99t9sHPmXQaanPaFdnm-_Y13mOmtyae-PpDOBeklgqdwWy03KhjSWZ7FaiLEDCxF4je/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-157.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjYoZmQiWoz_j3Flxxbj8TaQ2GZmavNWFLsV7JS6HyRWn9e6r9v53TfauAlXtkCjzHcjx4hl8-xo99t9sHPmXQaanPaFdnm-_Y13mOmtyae-PpDOBeklgqdwWy03KhjSWZ7FaiLEDCxF4je/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-157.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg-VQgMxH5GcHQL8SPykmlOYA36OOfxLhjK9OVXBEY62V7urzokfy8xETZxGQoRD8l0tNccUmGZsA9BW88EAlfs_z9fOTgCS_EDiUZqqRclg9bMy8cJWNtQSl2XCsrvWdr75kWtV8N8YfxW/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-158.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg-VQgMxH5GcHQL8SPykmlOYA36OOfxLhjK9OVXBEY62V7urzokfy8xETZxGQoRD8l0tNccUmGZsA9BW88EAlfs_z9fOTgCS_EDiUZqqRclg9bMy8cJWNtQSl2XCsrvWdr75kWtV8N8YfxW/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-158.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjSBb9MUGUttsVaX5p79QLMIaE0moN8mIcOoxJ-0eRwkFEe5Owy1s0AmkeyU443MTuix4txIirj68JzQvKXwFTje_keBjWrLqpi9etX_oW8UR_we5CfDhnJ7Z6HJyFRapznQ7kjc0Zr6R35/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-159.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjSBb9MUGUttsVaX5p79QLMIaE0moN8mIcOoxJ-0eRwkFEe5Owy1s0AmkeyU443MTuix4txIirj68JzQvKXwFTje_keBjWrLqpi9etX_oW8UR_we5CfDhnJ7Z6HJyFRapznQ7kjc0Zr6R35/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-159.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<br />
<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhEjAGphIK-g6LUzY9kfDWyO9Rt4_t8atk_VOQ_D_qk3flBVMjToaQMcJjceciqBosCzhoo07T9ErKAzG-6_9cvcMswjp2CZcxIoyKIeDvhioCUrkpJUMUr44PYeaGHikbGA8-L47GTYhVB/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-160.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhEjAGphIK-g6LUzY9kfDWyO9Rt4_t8atk_VOQ_D_qk3flBVMjToaQMcJjceciqBosCzhoo07T9ErKAzG-6_9cvcMswjp2CZcxIoyKIeDvhioCUrkpJUMUr44PYeaGHikbGA8-L47GTYhVB/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-160.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj5o3Vvhzs3QJ9h8aKSjk8GSRzyQ3OL-wj9IBxsyTxMJ19jjItuvAqZphlJ-m4uvGiGUZVr_jMlnSZA3ei7N3uHGTLSbqwY5NVw2qt1ZA6dtpFyE5paw426zM4_KImmITQh3V9fF09691Tm/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-161.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj5o3Vvhzs3QJ9h8aKSjk8GSRzyQ3OL-wj9IBxsyTxMJ19jjItuvAqZphlJ-m4uvGiGUZVr_jMlnSZA3ei7N3uHGTLSbqwY5NVw2qt1ZA6dtpFyE5paw426zM4_KImmITQh3V9fF09691Tm/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-161.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjsE3ATI11DxKOpZHGyBJevzQYrxI7SLaGhTlkKN9s-7z6L-sEvIJe1dHZ2A5cCwn9eV1vicBiiG2DzbrxmBvufXyN8gxYJivnzUEU31ntFGZcEljjNQLaJC9EQVD-OcmEC5GlgLA99pJTV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-162.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjsE3ATI11DxKOpZHGyBJevzQYrxI7SLaGhTlkKN9s-7z6L-sEvIJe1dHZ2A5cCwn9eV1vicBiiG2DzbrxmBvufXyN8gxYJivnzUEU31ntFGZcEljjNQLaJC9EQVD-OcmEC5GlgLA99pJTV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-162.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3bjWcyV2HjCEoLMZRExvErw7INAonhr9qkSxNPCrG6S61RIPL95-o-hWZ-0vD8DBW8qHIeRm24O1SLpIt3ru4GNVhfih140yt6VDiqMbIHhzXvUByPtXHFO_2Bt_neeR9ENavBGdcV5tA/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-163.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3bjWcyV2HjCEoLMZRExvErw7INAonhr9qkSxNPCrG6S61RIPL95-o-hWZ-0vD8DBW8qHIeRm24O1SLpIt3ru4GNVhfih140yt6VDiqMbIHhzXvUByPtXHFO_2Bt_neeR9ENavBGdcV5tA/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-163.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg_Kwbc2lMvluDJBEkP8IZpTHgg_DJq4iRdT7PhTjMFZc1Ur4sG1hilsrIa6V0cjO6IJSDwqeaNUqcMvyN7YdAATWvVcIuvRpU4IENUmxAaPZzAgXhUYsZFas-S9LN2tyJ7L9Ihv9qULYiC/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-164.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg_Kwbc2lMvluDJBEkP8IZpTHgg_DJq4iRdT7PhTjMFZc1Ur4sG1hilsrIa6V0cjO6IJSDwqeaNUqcMvyN7YdAATWvVcIuvRpU4IENUmxAaPZzAgXhUYsZFas-S9LN2tyJ7L9Ihv9qULYiC/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-164.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiiQMFVW01VJhpEamBYFM4jHXE-hjYF4tfMw8_3bBGFEQm-0mwIkZYbZQJQQLj1BGWo6agUB8PoXc5gxXxEMbQEg_Cbiv2wVRsYMWldNCKYUHEaQsnVAWwogWZg_-paTtnX642dmyzlVAcj/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-165.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiiQMFVW01VJhpEamBYFM4jHXE-hjYF4tfMw8_3bBGFEQm-0mwIkZYbZQJQQLj1BGWo6agUB8PoXc5gxXxEMbQEg_Cbiv2wVRsYMWldNCKYUHEaQsnVAWwogWZg_-paTtnX642dmyzlVAcj/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-165.jpg" height="640" width="380" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhcqbl_Wv0ySY8SZqvdF2u-6W_kfFcIpqWY_Lbf3yMxnnYIg2cubolHOdUHUAUQOtn7vuIaqhGybZBXu8RQosfF4ahoFB1QHkDmdt0i2L75iyUQuyrhX_o3rRfyQSwqjms7LxSsvM9GvSeK/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-166.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhcqbl_Wv0ySY8SZqvdF2u-6W_kfFcIpqWY_Lbf3yMxnnYIg2cubolHOdUHUAUQOtn7vuIaqhGybZBXu8RQosfF4ahoFB1QHkDmdt0i2L75iyUQuyrhX_o3rRfyQSwqjms7LxSsvM9GvSeK/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-166.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiYiUQJCOWm0k0aE3wTSjglq67hqvFbdiTCGyLmMjJhKRgaTYbhnY7Kk5sy-sS4o2lztPzzeAAHwTT8NG3NEIfpShn4SXQOGi520Gqrgg5UbMw78UFcZeStf7XfH3hL67nIhMRdKYq-CkM6/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-167.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiYiUQJCOWm0k0aE3wTSjglq67hqvFbdiTCGyLmMjJhKRgaTYbhnY7Kk5sy-sS4o2lztPzzeAAHwTT8NG3NEIfpShn4SXQOGi520Gqrgg5UbMw78UFcZeStf7XfH3hL67nIhMRdKYq-CkM6/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-167.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEixWXybK_lsS2MDQePhR4t4w3lbzdP6tFAzr4UL-wTXWH7l_pfBRXcPwbj2j5oMFabcKxWR8z1aYfwe_68rCkr6RpyV_Bo8iNcAUNvAJlrsep-m6MqwNtQ3Yvny5b49P1uRcsxlBO7gXp4C/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-168.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEixWXybK_lsS2MDQePhR4t4w3lbzdP6tFAzr4UL-wTXWH7l_pfBRXcPwbj2j5oMFabcKxWR8z1aYfwe_68rCkr6RpyV_Bo8iNcAUNvAJlrsep-m6MqwNtQ3Yvny5b49P1uRcsxlBO7gXp4C/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-168.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg89HFUvpSGJYrciOiYVxiSe9TNLgjkZkdt_YuK9D6XWLICpXoQZ_Y-VcPschG6P3jdfBbSPeTR3XliS_EzFIkO8c5R0cdOFw0Z78YW6zv421OUI53H72e0TFxZwjwEwkKjQkIMEhwJqrCY/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-169.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg89HFUvpSGJYrciOiYVxiSe9TNLgjkZkdt_YuK9D6XWLICpXoQZ_Y-VcPschG6P3jdfBbSPeTR3XliS_EzFIkO8c5R0cdOFw0Z78YW6zv421OUI53H72e0TFxZwjwEwkKjQkIMEhwJqrCY/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-169.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjvyKB0K800wtgG6vbCehwyY8xnuolIxnzpnMJpe4e_VZBTCRjTmq7iUK3Cutxg5V3TWsjIFDOIS7uUez_ue0vheuhlBvBAhbVkUYFgEc5J-qVGteelou0kBb4RJZfIdSk9PGMDAg8nIX3N/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-170.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjvyKB0K800wtgG6vbCehwyY8xnuolIxnzpnMJpe4e_VZBTCRjTmq7iUK3Cutxg5V3TWsjIFDOIS7uUez_ue0vheuhlBvBAhbVkUYFgEc5J-qVGteelou0kBb4RJZfIdSk9PGMDAg8nIX3N/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-170.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhDbij46XoIsW86OzJjxmRnTAiNDe_ECssJmRDI8tJI4_8b0WmLWN0i1z2AX9nc7vy9bH0PwV1h9JT3xAAmkGZ30PHI20GZCCd_v4yJFXoW7_pQsJkiP56p7Wvn3IX0di0513b4Hf5jh_pM/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-171.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhDbij46XoIsW86OzJjxmRnTAiNDe_ECssJmRDI8tJI4_8b0WmLWN0i1z2AX9nc7vy9bH0PwV1h9JT3xAAmkGZ30PHI20GZCCd_v4yJFXoW7_pQsJkiP56p7Wvn3IX0di0513b4Hf5jh_pM/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-171.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEglZSiefrgnQijR2cAw70ijXe7j7qJps_GL2WdjW_GLpRn5B3kRod1qp9DgKaBq9IUv6yZUwpaNKeCGSEvW1xWAFDrWiVN5szr98vanH4R9YBZjpMf5gQopjcJATAMnCCLpQ8LOUXTIa5cT/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-172.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEglZSiefrgnQijR2cAw70ijXe7j7qJps_GL2WdjW_GLpRn5B3kRod1qp9DgKaBq9IUv6yZUwpaNKeCGSEvW1xWAFDrWiVN5szr98vanH4R9YBZjpMf5gQopjcJATAMnCCLpQ8LOUXTIa5cT/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-172.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiYc1Ov1C6Ey4S82kfvqAqv2uXRptPncAVtCB4XqVXo5Rbyd5GBJAKgjNUNUbd28YxW7AvoqY9OzpIkUwzRdgP0WIe-9Z7czFZ7XEvFBhHgVHLkn1-YjKWSjSHGKI8-3dXQcxuTA2MyiEIb/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-173.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiYc1Ov1C6Ey4S82kfvqAqv2uXRptPncAVtCB4XqVXo5Rbyd5GBJAKgjNUNUbd28YxW7AvoqY9OzpIkUwzRdgP0WIe-9Z7czFZ7XEvFBhHgVHLkn1-YjKWSjSHGKI8-3dXQcxuTA2MyiEIb/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-173.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgyW-ojmOHIaYBh6nZ7ALwwYC1pSkqC4_eVb5C49sDkV06yv3ifotjL1hrlBgWw_dnajs-Y7OUodgUUoxKNhIJQwkgm49NUNbGu2E6xBdQQPP-PT6_kXlqF5bsREDfdE7cymtQaq6Y86_Lb/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-174.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgyW-ojmOHIaYBh6nZ7ALwwYC1pSkqC4_eVb5C49sDkV06yv3ifotjL1hrlBgWw_dnajs-Y7OUodgUUoxKNhIJQwkgm49NUNbGu2E6xBdQQPP-PT6_kXlqF5bsREDfdE7cymtQaq6Y86_Lb/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-174.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhJGDH7_39PVuXUkyG38A_kCfmMF6My37HxXZ4qL1hU6ziIqaN1QtGt2ASVt-Npsxjy9tizMbDhQLa0v4GwbOP5O0deiPE-nVmegnFLbJvouJnkV5EUeQmr9bdl1Ev2l-yAAxo-REsB19B/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-175.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhJGDH7_39PVuXUkyG38A_kCfmMF6My37HxXZ4qL1hU6ziIqaN1QtGt2ASVt-Npsxjy9tizMbDhQLa0v4GwbOP5O0deiPE-nVmegnFLbJvouJnkV5EUeQmr9bdl1Ev2l-yAAxo-REsB19B/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-175.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEingdRLuGVUaQeM2UofYAP6z7ciPzy0o5Q_nzuNN3DEoVod_TcFf8WT1JdVkbJF737mtXffZvRDZoDjwSJvQGgw7zf5hWdXpoAp5fVnsvyyVMMP2Ime6pfHSBlw2MME1KXPKWxoiGhkIYWA/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-176.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEingdRLuGVUaQeM2UofYAP6z7ciPzy0o5Q_nzuNN3DEoVod_TcFf8WT1JdVkbJF737mtXffZvRDZoDjwSJvQGgw7zf5hWdXpoAp5fVnsvyyVMMP2Ime6pfHSBlw2MME1KXPKWxoiGhkIYWA/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-176.jpg" height="640" width="396" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjH4hEAqc3OoEAofyeK6ZPWLDxpeWkbsUBea2twA9a9dWqU_S8c4GIJq4mjHr9m6nZVY4wXc_vXR8cWa0FEXfjLuvikOPKtkzFBLl4PFhn2t-DWMEjehs_iS-orF99Rs9byfByx93MMvVUx/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-177.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjH4hEAqc3OoEAofyeK6ZPWLDxpeWkbsUBea2twA9a9dWqU_S8c4GIJq4mjHr9m6nZVY4wXc_vXR8cWa0FEXfjLuvikOPKtkzFBLl4PFhn2t-DWMEjehs_iS-orF99Rs9byfByx93MMvVUx/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-177.jpg" height="640" width="450" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjaE7qUjMiDh6YGSM0JNClvXn9fM_0lDXSwmbp5nDpa6CkqQOdEkJueQChr95CMhT0ym24vpzAwYo7oDNMcEbKxcSFEafbOzRy9ggZVJyFV39g0jZ1GIAlmquewIKraFwO9Edz35ZjIvFHy/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-178.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjaE7qUjMiDh6YGSM0JNClvXn9fM_0lDXSwmbp5nDpa6CkqQOdEkJueQChr95CMhT0ym24vpzAwYo7oDNMcEbKxcSFEafbOzRy9ggZVJyFV39g0jZ1GIAlmquewIKraFwO9Edz35ZjIvFHy/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-178.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgAO3lfdqOXQ6DdbMEMcC-bs76IaOijwNcGm3EyoL-HVL5j3eCsNVh6KDC8jl009TZ7hbf3NWdT7jI-xUEdlfKrSTjfsIso7Pyyos2LpVVQTFvqwJMvVEohAFW67X5wu7oFBVoY5giusgZe/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-179.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgAO3lfdqOXQ6DdbMEMcC-bs76IaOijwNcGm3EyoL-HVL5j3eCsNVh6KDC8jl009TZ7hbf3NWdT7jI-xUEdlfKrSTjfsIso7Pyyos2LpVVQTFvqwJMvVEohAFW67X5wu7oFBVoY5giusgZe/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-179.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhYD2vmw6mpchWumoKsAgTD13fmrR66z2Ae8UBrkYevJYmGuAmssxu2URV4b71kRvKJ6m4T5brZCvF16q5x4LmR_NU3U0JFm7drdtaOkW1FvvYUerSAG9uuL2r3975CH2nh_OBHStoXEoTv/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-180.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhYD2vmw6mpchWumoKsAgTD13fmrR66z2Ae8UBrkYevJYmGuAmssxu2URV4b71kRvKJ6m4T5brZCvF16q5x4LmR_NU3U0JFm7drdtaOkW1FvvYUerSAG9uuL2r3975CH2nh_OBHStoXEoTv/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-180.jpg" height="640" width="376" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVB0mcZadK9MnaSKyy1dZ1tLmdvuSSt_PGomMYOYJ0rkeX88ZhlKYzbCLR5AqRMaZtjxxGLGJ1I901GDDMBOU2MfJfYFMgCRLt62KWxWV3SO-7NuxlGgYPjI-d3gxc1n_NM9kVqrF6kpNV/s1600/Trang+th++H%C3%A0+v+n+T%C3%A0i.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVB0mcZadK9MnaSKyy1dZ1tLmdvuSSt_PGomMYOYJ0rkeX88ZhlKYzbCLR5AqRMaZtjxxGLGJ1I901GDDMBOU2MfJfYFMgCRLt62KWxWV3SO-7NuxlGgYPjI-d3gxc1n_NM9kVqrF6kpNV/s1600/Trang+th++H%C3%A0+v+n+T%C3%A0i.jpg" height="640" width="390" /></a></div>
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEidVe60y2aL2GkAUCwUSD11a9VWcUZ0pbGP1AtMYnRDhKBC9LjYhoNxJvsFQx2dCKwf9xJrtk46jX8xBKn22R3DB-EDLjTvTgCyrG5aDzWJN7bhtSB9eXMSN7fQnqHpjxIzRiqqF71KV1r9/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-182.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEidVe60y2aL2GkAUCwUSD11a9VWcUZ0pbGP1AtMYnRDhKBC9LjYhoNxJvsFQx2dCKwf9xJrtk46jX8xBKn22R3DB-EDLjTvTgCyrG5aDzWJN7bhtSB9eXMSN7fQnqHpjxIzRiqqF71KV1r9/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-182.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiJBbgglScwkM0O8DKRWvlbYnaBmVr1S1jXlZp6E-vdVkfykCQvdRXep4W6m3HQCFEqch5w_30l975qnpyCsBTXfY3a3-g7wMWHCOlhXUrwKD2Yvm5n0wjSYwakLqwiQ9xMkQIjLMipmfVE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-183.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiJBbgglScwkM0O8DKRWvlbYnaBmVr1S1jXlZp6E-vdVkfykCQvdRXep4W6m3HQCFEqch5w_30l975qnpyCsBTXfY3a3-g7wMWHCOlhXUrwKD2Yvm5n0wjSYwakLqwiQ9xMkQIjLMipmfVE/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-183.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhb1Oj-OmRb0kFmYB135YVcPqg9O4BhFZGKdhI96_x-hSlSUuOjh0yYlWOiGxsMTy2WVJMW27fHL1rVTWddTz5tl-D7IHMrcicfnKGNNf4TaID1tZ7r8pU4UujrS9U5MtHIRwvSD1zaY1o3/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-184.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhb1Oj-OmRb0kFmYB135YVcPqg9O4BhFZGKdhI96_x-hSlSUuOjh0yYlWOiGxsMTy2WVJMW27fHL1rVTWddTz5tl-D7IHMrcicfnKGNNf4TaID1tZ7r8pU4UujrS9U5MtHIRwvSD1zaY1o3/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-184.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjwY86yegc2GMOKvavj0ax5FCllsOjIiOljeM39iXgdjVp53dOQOOojf9Ah8DHAWAyXCOVgURJsZr38mLoa9M_bn-9mZskLXUq2BkTSu_TSAQohRRf4tlCaj-NTwY4gok93Bt4Tr4F2iJKa/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-185.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjwY86yegc2GMOKvavj0ax5FCllsOjIiOljeM39iXgdjVp53dOQOOojf9Ah8DHAWAyXCOVgURJsZr38mLoa9M_bn-9mZskLXUq2BkTSu_TSAQohRRf4tlCaj-NTwY4gok93Bt4Tr4F2iJKa/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-185.jpg" height="640" width="378" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_kYpDjro3G1w80VqKjK6aHiQtcPBOvFpKCkbZC68OJqzdcuM09v0-nhlqNbMtkikPCj5IM5CFWjo3Qi13GBjWqAubosJHkzHkEi26z64PVVolBUDlYxVYFpv-bmrwQQ8GG7QJaTLIOe3h/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-186.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_kYpDjro3G1w80VqKjK6aHiQtcPBOvFpKCkbZC68OJqzdcuM09v0-nhlqNbMtkikPCj5IM5CFWjo3Qi13GBjWqAubosJHkzHkEi26z64PVVolBUDlYxVYFpv-bmrwQQ8GG7QJaTLIOe3h/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-186.jpg" height="640" width="448" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhuA6wXP_Fi6ZtQCdtxU-mLwzs6N7qVxiCpiIKnNWOkzOz9A8S2eRYCSIpfKqWfETZD0egyH3ltT5q-FgIXmuvlvFr2NaTfJHWyGLzIIEMINxPFIWF5UJP0TtUyfSfjbBpDzPh7BCRGxvTR/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-187.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhuA6wXP_Fi6ZtQCdtxU-mLwzs6N7qVxiCpiIKnNWOkzOz9A8S2eRYCSIpfKqWfETZD0egyH3ltT5q-FgIXmuvlvFr2NaTfJHWyGLzIIEMINxPFIWF5UJP0TtUyfSfjbBpDzPh7BCRGxvTR/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-187.jpg" height="640" width="462" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgIn0qXPdM66zdvJgSMe5Kq7uRXSVr6tiTpSNGKWuP0uMPmnUgeu_-FP25rg9hBztExdoCG93Fr1ouxHrq4oZIWKi6hNnZHk4-jRPF5bD4uavFes2Ne2zWAVxqeE-sE20eehhyphenhyphenKC31o0HlC/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-188.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgIn0qXPdM66zdvJgSMe5Kq7uRXSVr6tiTpSNGKWuP0uMPmnUgeu_-FP25rg9hBztExdoCG93Fr1ouxHrq4oZIWKi6hNnZHk4-jRPF5bD4uavFes2Ne2zWAVxqeE-sE20eehhyphenhyphenKC31o0HlC/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-188.jpg" height="640" width="438" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjH_d3LUeWqE6Y3x7xcUc0AYYU7VE73YBReHISyqRJe1fw26tilVIPnnQBPtt3ODHoI30tyTp3beTIin53xKUtyOQaoL-kParVnSxn2l0Uu2R5qj5g4b1QiB1SDpQozY886WmmDa33VPMPt/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-189.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjH_d3LUeWqE6Y3x7xcUc0AYYU7VE73YBReHISyqRJe1fw26tilVIPnnQBPtt3ODHoI30tyTp3beTIin53xKUtyOQaoL-kParVnSxn2l0Uu2R5qj5g4b1QiB1SDpQozY886WmmDa33VPMPt/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-189.jpg" height="640" width="438" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh-y3wwKbgy-6e6ZFo578YOibwRoTm9dBRpRKE4D6abDcN_cCr1XrYAlU1ALCr6Yy7-Pfm3B4qxa-5hqlLi00E8oX_DCxHZBnwoXxJ0QEZOeKVS4QAx9Wu1PYP9pn-eSQ7atRQuA84yeNtV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-190.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh-y3wwKbgy-6e6ZFo578YOibwRoTm9dBRpRKE4D6abDcN_cCr1XrYAlU1ALCr6Yy7-Pfm3B4qxa-5hqlLi00E8oX_DCxHZBnwoXxJ0QEZOeKVS4QAx9Wu1PYP9pn-eSQ7atRQuA84yeNtV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-190.jpg" height="640" width="448" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjkxkdArxI0CY2D5_EPpVbmKMd-UHlD-NCK5ftOpxtBNH0FfLuoJ_6otpxa-TA_2fPqM4F4v7p0WPQR8e0N7aBXtvlMeU-eqAdzZDPjNTsSIqb5NuStAmHxaTyOXGWuDZ-A_23VG1N__ulo/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-191.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjkxkdArxI0CY2D5_EPpVbmKMd-UHlD-NCK5ftOpxtBNH0FfLuoJ_6otpxa-TA_2fPqM4F4v7p0WPQR8e0N7aBXtvlMeU-eqAdzZDPjNTsSIqb5NuStAmHxaTyOXGWuDZ-A_23VG1N__ulo/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-191.jpg" height="640" width="414" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjmz50LOoB3vyxGLm9sHQ-8ZGu9KznGApD5VkjAJ5F-NEh5YlRJliHJgpJotfxl9ZjBfPgOOX7YpCXiZPJQcMikBF_BWHqUjnUkn4swYU3Wwh8z5gBKa4h3TlOuWGGQfuHjMalatAzOBlxi/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-192.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjmz50LOoB3vyxGLm9sHQ-8ZGu9KznGApD5VkjAJ5F-NEh5YlRJliHJgpJotfxl9ZjBfPgOOX7YpCXiZPJQcMikBF_BWHqUjnUkn4swYU3Wwh8z5gBKa4h3TlOuWGGQfuHjMalatAzOBlxi/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-192.jpg" height="640" width="418" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjGF0aCKhiv38NBsxof5AAVYTs6yYeg-2nzCBVeaBK37aG214PQZ_k1hhYQgqDmzgS4j7edLzJsrA0Cf_HEeLjqP5sNcD7qjlm6QfN4Qx46hUv1vF4P_UyTlO3HzLUVy0rKiSMHZquqNoTV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-193.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjGF0aCKhiv38NBsxof5AAVYTs6yYeg-2nzCBVeaBK37aG214PQZ_k1hhYQgqDmzgS4j7edLzJsrA0Cf_HEeLjqP5sNcD7qjlm6QfN4Qx46hUv1vF4P_UyTlO3HzLUVy0rKiSMHZquqNoTV/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-193.jpg" height="640" width="414" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg8VY9rFoka1Oo8cO80s7XMEHxtrImuLjiBEchAu8A1EE2-lo7MO62Xs79UDYHdVcPQDx0Q4qDKjnJNtOgEhlxtnOuoLIyIOC6_TE8g4c2p1_E_-9vwnoznJdzk-U24ppnAN8PHukqWKdjo/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-194.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg8VY9rFoka1Oo8cO80s7XMEHxtrImuLjiBEchAu8A1EE2-lo7MO62Xs79UDYHdVcPQDx0Q4qDKjnJNtOgEhlxtnOuoLIyIOC6_TE8g4c2p1_E_-9vwnoznJdzk-U24ppnAN8PHukqWKdjo/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-194.jpg" height="640" width="448" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiqZzwXV4cBa9GAW3wzKdsyEkasOh1JKNEsDKMNwzPICSjppHtafbFpVLtE4OgHtlt8tSMFVsscD4uWnhlY9emG1OPIwO1ulY6abKq2pgvjjpqiCqQTQfRBDkEPMXqGXlCOsqAZgAJVB5zl/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-195.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiqZzwXV4cBa9GAW3wzKdsyEkasOh1JKNEsDKMNwzPICSjppHtafbFpVLtE4OgHtlt8tSMFVsscD4uWnhlY9emG1OPIwO1ulY6abKq2pgvjjpqiCqQTQfRBDkEPMXqGXlCOsqAZgAJVB5zl/s1600/%C4%90%E1%BA%B7cSan+H%C3%A0ng+H%E1%BA%A3i+Xu%C3%A2n+2015-195.jpg" height="640" width="414" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUKn9ybKU-09QCxZGngeYItGcwF6zQMYWCAnCIMyhPHN13A197g1gYHjKpGYvy4RjxtjWOY7gSYvUsswjcxQLGqpT9vZo5L6A7dAdAawqTda1AtK1AI0ALOaLA-cigNIYE75G9DK9oMLTL/s1600/L+i+t+m+bi+t.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUKn9ybKU-09QCxZGngeYItGcwF6zQMYWCAnCIMyhPHN13A197g1gYHjKpGYvy4RjxtjWOY7gSYvUsswjcxQLGqpT9vZo5L6A7dAdAawqTda1AtK1AI0ALOaLA-cigNIYE75G9DK9oMLTL/s1600/L+i+t+m+bi+t.jpg" height="640" width="408" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<br />Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-31870906496488845882014-09-28T16:22:00.004-07:002014-09-28T16:22:55.168-07:00NẮNG ẤM HOÀNG HÔN<strong> Thơ Uyên Hạnh</strong> <br />
<div class="post-body entry-content">
<div class="yiv1246378286ecxyiv1631294739post-info">
<div>
<span class="yiv1246378286ecxyiv1631294739time"><span style="font-size: xx-small;"><strong>26.01.2013</strong></span></span></div>
<div>
<span class="yiv1246378286ecxyiv1631294739time"></span> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh8cVefiW9qK-lucMPyvpwkAigcautjCmlFDVGXXPOzCSVLI44S_oT-69L8VrySjA9G_eJVg1YEpVSZ-glJb7M-3SiBNZuhFN5MWqvbHusDdeP1Jsqk7X1wFf6WX8c97cbysamWzcIwdNA/s1600/30362_443931205666885_624082936_n.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh8cVefiW9qK-lucMPyvpwkAigcautjCmlFDVGXXPOzCSVLI44S_oT-69L8VrySjA9G_eJVg1YEpVSZ-glJb7M-3SiBNZuhFN5MWqvbHusDdeP1Jsqk7X1wFf6WX8c97cbysamWzcIwdNA/s320/30362_443931205666885_624082936_n.jpg" width="222" /></a></div>
<div>
Thuyền Trưởng PHẠM NGỌC LŨY vừa ăn mừng Sinh nhật thứ 93. Bài thơ NẮNG ẤM HOÀNG HÔN viết kính tặng ông, tri ân vị thuyền trưởng đã đưa gần 4.000 thuyền nhân đến 16 quốc gia dân chủ tự do trên thế giới.</div>
</div>
<br /><div>
<b>NẮNG ẤM</b> trong bài thơ nầy là tấm lòng và sự can đảm của Thuyền trưởng Phạm Ngọc Lũy đã cưu mang gần 4.000 thuyền nhân trên chiếc tàu TRƯỜNG XUÂN vượt biển ngày 30 tháng 4 năm 1975. <b>HOÀNG HÔN</b> là cảm tác từ câu thơ ”Tôi đang đi trong <b>bóng xế cuộc đời</b>” ông đã viết trong phần mở đầu quyển ”HỒI KÝ MỘT ĐỜI NGƯỜI” của mình:<br />“<span style="color: purple;"><span style="color: navy;">T<i>ôi đang đi trong bóng xế cuộc đời<br />Và gởi gấm tất cả tâm hồn vào những dòng viết</i>…</span>”</span></div>
<br /><div>
<span style="color: purple;"><b>NẮNG ẤM HOÀNG HÔN</b></span></div>
<div>
<span style="color: purple;"></span>”Trong bóng xế cuộc đời”<br />Có chiều dài từ Bắc vào Nam<br />Đo bằng những tháng năm trôi nổi<br />Có chiều sâu biển đời hun hút<br />Đo bằng những chuyến hải hành<br />Của người thuyền trưởng Trường Xuân<br />Một trái tim rộng lớn vô ngần<br />Đã biết thương và cùng cảm nhận<br />Nỗi khổ vô vàn và bất hạnh của Quê hương</div>
<div>
</div>
<div>
”Trong bóng xế cuộc đời”<br />Có duyên lành từ làn sóng biển xanh ngàn trùng thăm thẳm<br />Đưa con tàu về neo bến Sài Gòn<br />Một ngày 30 tháng Tư đen<br />Khi kinh hòang trải dài từ đất liền đổ ra tới biển<br />Sài Gòn rên siết trên bước chân người hoang mang hỗn lọan<br />Hướng về biển cả mênh mông<br />Bỏ lại sau lưng uất hận nghìn trùng<br />Đem quằn quại đớn đau làm hành trang rời Đất Mẹ</div>
<div>
</div>
<div>
Vượt trùng dương trong hãi hùng lòng đau tan nát<br />Gần bốn ngàn người đen nghịt Trường Xuân<br />Không nguồn lương thực, không nước uống.. khốn cùng!<br />Hai tay trắng, một thủy thủ đòan,<br />Cùng trái tim tràn tình người và một niềm hy vọng<br />Hướng con thuyền nặng nỗi buồn của hằng ngàn người ôm đớn đau thất vọng<br />Ra giữa ngàn trùng bát ngát mênh mông…<br />Trời nước thênh thang, ông ôm một khát vọng vô vàn<br />Trải tình người từ cuối thuyền đến đầu mũi lái<br />Người thuyền trưởng đưa con tàu đi mãi…</div>
<div>
</div>
<div>
Bao bọc cưu mang gần bốn ngàn sinh mạng<br />Sóng gió bềnh bồng vẫn vững tay lái Trường Xuân<br />Bằng lòng sắt son và dũng khí vô ngần<br />Đưa thuyền nhân rời xa quê hương mịt mùng nhuộm đỏ<br />Sóng vỗ trùng khơi, Việt Nam ơi, xa rồi Đất Mẹ!<br />Lòng quặn thắt, tâm tư buồn gửi lại<br />Hẹn ngày về cùng no ấm có nhau<br />Có Tự Do đất Mẹ đẹp muôn mầu<br />Và cơm áo cùng nhau chia hưởng</div>
<div>
</div>
<div>
”Trong bóng xế cuộc đời”<br />Có chuyến hải hành vạn dặm một ngày xưa<br />“Trong bóng xế cuộc đời”<br />Có hôm nay với hằng ngàn nụ cười rạng rỡ<br />Của thế hệ trẻ của thế hệ già<br />Có niềm vui bên bát cơm gạo trắng bình an<br />Dưới bầu trời xanh, trắng mây ngàn, thân viễn xứ<br />Bằng sức sống và mồ hôi trên xứ người Dân chủ<br />Của tấm lòng yêu chuộng Tự Do<br />”Trong bóng xế cuộc đời”<br />Có ông, người dân Việt, dù cơm áo ấm no<br />Mà lòng vẫn nặng hòai tình quê Mẹ<br />Hơn ba chục năm qua ông chưa nguôi dòng lệ<br />Nhỏ trên nỗi buồn một cuộc chiến đau thương<br />Dùng tình thương ông trải vạn dặm đường<br />Nuôi lớn mãi tình quê hương không mai một<br />Vì đất Mẹ, nối vòng tay Dân Chủ<br />Trên những hạt mầm ông gieo cấy công phu<br />Chờ nắng về trên quê hương chiếu rọi xóa âm u<br />Người dân sẽ có Nhân Quyền ấm no đầy đủ<br />Một hòai bão ấm tim ông, người lữ thứ<br />Góp ân tình ông nhóm lửa quê hương<br />Đốt cháy đau thương diệt bằng được căm hờn<br />Và hãnh diện làm con dân nước Việt.<br />Cám ơn ông một chân tình bất diệt</div>
<div>
</div>
<div>
Mầu thời gian dẫu độc quyền để đong tuổi tác<br />Không độc quyền giảm lửa ấm ở tim ông<br />Cám ơn Đời, người thuyền trưởng ân nhân<br />Dù hiện tại khi phiêu bồng ngủ yên trong đáy mắt<br />Dù vết đồi mồi đã thay làn da rám nắng<br />Vẫn có nụ cười thắm đậm một tình thân<br />Như nắng ban mai như ánh trăng rằm<br />Sẽ sáng mãi lửa tình người trong tim ông nồng ấm</div>
<div>
</div>
<div>
<span style="color: purple;"><b>UYÊN HẠNH</b></span></div>
<div style="clear: both;">
<span class="post-author vcard"><span style="color: #666666;"> </span></span></div>
</div>
Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-83617130790736602062014-09-28T16:16:00.000-07:002014-09-28T16:16:06.335-07:00QUAN TÀU TƯỜNG<h2 class="date-header">
<span style="font-size: xx-small;"><span>Saturday, January 26, 2013</span><br /><span></span></span><br /><span><span><span><span><span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="http://sphotos-a.xx.fbcdn.net/hphotos-prn1/552714_471068819619790_1625900451_n.jpg" /></span></span></span></span></span></h2>
<div class="date-posts">
<div class="post-outer">
<div class="post hentry">
<div class="post-body entry-content">
<div class="caption">
<em><span style="font-size: xx-small;">Tác giả và Quan tàu Tường</span></em></div>
<div>
</div>
<div>
Sau cùng thì Quan Tàu Tường cũng được mãn nguyện, được ra đi theo diện "Đoàn Tụ Bạn Bè" để gặp lại những bạn bè củ đang chờ đợi Ông bên kia thế giới sau bao năm dài xếp hàng chờ đợi. Ông sống cũng buồn lắm với một cơ thể già yếu bệnh hoạn với số tuổi trên tám mươi, đi còn không vững, nên đi đâu phải có người đi kèm ; đối với một người năng động, thích xông xáo hoạt động thì đó là một điều khổ tâm không ít. Những người bạn thân thiết nhất với Ông như anh Tống Hữu Sáo, Mai Hữu Lễ, Nguyễn văn Phước, Reboul Augustin, Lê Hồng Phi … đã ra đi hết rồi và gần đây nhứt là Jean Ducasse, nhỏ hơn Ông một tuổi thuộc thế hệ của Ông mới vừa ra đi cách đây bốn tháng nên chỉ còn Ông còn sót lai như cây cổ thụ cuối cùng. Ở bên Tây, Hội Hàng Hải thỉnh thoảng có tổ chức ăn chung vài ba tháng một lần, số người chỉ có không đầy một chục gồm cả mấy vị phu nhân, tất cả đều đã về hưu và chỉ có tôi là tên trẻ nhất trong đám và vẫn còn làm việc. Người già sống với dĩ vãng, chỉ nhắc đi nhắc lại những chuyện củ, trên trời dưới đất, nghe nhiều lần cũng nhàm, ngoài ra thì chẵng có đề tài nào mới và hấp dẫn, nên tôi có nói chuyện cũng ráng nghe. Tôi với Ông thuộc hai thế hệ tuổi cách nhau khoảng hai con giáp nên gặp nhau tôi chỉ có thể hỏi thăm tin tức về sức khỏe và nói chuyện bông lông chớ chẵng biết nói chuyện gì khác. Cuộc đời Ông gắn bó với nghiệp hải hồ, Ông nhớ rõ những chuyến đi trên những chiếc Cypréa, Great Ocean, Bintang Utara, Tung Pao ; những lúc thời tiết thật xấu, làm navigation à l'estime trên chiếc Great Ocean chẵng hạn trên đường đi từ Singapore về Sài Gon, bị bảo, trời bị mây che phủ, không có cái point nào hết, cuối cùng phải chạy đâm vào bờ và nhận ra Poulo Cécir de Mer được Ông kể lại rõ ràng với nhiều chi tiết, cũng như nó mới xảy ra ngày hôm qua.</div>
<div>
<span><span><span><span><span class="photo "><img alt="" class="photo_img img" src="" /></span> </span></span></span></span><br /><span><span>Tôi được đi với Ông trên chiếc Cypréa rồi Tung Pao, Bintang Utara cho đến khi mất Sài Gòn và qua Pháp cùng một lượt. Những lúc tàu Bintang Utara neo ở Singapore không trở về Sài Gòn, đêm nào hai Thầy trò cũng thả bộ đi ăn tối ở khu Ngầu Xé Xủi, hoặc ăn mì cà ry ở tiệm mì Hòa Hợp trong khu đó, khi nào đổi món thì có hủ tiếu Sa tê, món đặc biệt của Mã Lai. Đối với dân đi tàu Việt Nam thì những cái tên như Hồng Tấn Mã Thầu, Ngầu Xé Xủi, tiệm Thằng Gù Beauté, Cẩm Chướng là những tên rất quen thuộc. Khu Ngầu Xé Xủi là khu chợ chuyên bán về đêm, mở cửa đến mấy giờ sáng, có bán quần áo, đồ ăn uống đầy đủ không thiếu, dân đi tàu tụ tập ở đây vì không xa bến tàu, lấy ghe trở về chổ neo tàu không xa. Thật là xứ thanh bình, không biết đến chiến tranh, thiên hạ vui chơi, không lo lắng, chính quyền trong sạch, đi chơi khuya đến sáng cũng không sao, thiên hạ đua nhau làm giàu nhờ … chiến tranh xứ khác, trong khi ở Việt Nam chiến tranh lên đến cao điểm, chết chóc đau khổ ngút trời, quả là hai thái cực ở hai quốc gia cách nhau không xa, như thiên đàng và địa ngục. Thế hệ của Ông gắn liền với những tên tuổi lớn của nghành HHTTVN, của những vị lãnh đạo của Hải Quân Việt Nam, điều đó cũng đễ hiểu vì chính những vị đó cũng xuất thân từ những khóa đầu tiên của Trường Việt Nam Hàng Hải. Viết đến đây tôi cũng mường tượng cảnh ngồi với QT Tường nhậu sò huyết chấm tương ớt với bia Đại Hàn hay lẫu , ở Singapore gọi là Steam Boat khoảng đầu năm 1975, tính đến nay cũng gần 40 năm rồi. </span></span><br /><span></span><br /><span><span><span><span></span></span>Điều đáng để ý, không biết quí vị có nhận thấy không, mấy ông đi tàu, đa số đều chết trước vợ. Quá ! chắc mấy bà hành hạ mấy ông dữ quá, cứ càm ràm, ngắt véo tối ngày trong mấy chục năm trời chịu sao thấu nên họ chiu không nổi, bỏ đi hết không dám trở về, biết đâu xuống dưới tha hồ có bồ mới, khỏi sợ mấy bà đánh ghen, coi bộ khỏe re. </span></span><br /><span></span><br /><span><span><span><span></span></span>Hôm họp mặt tháng 11 năm ngoái, QT Tường có than thở với anh Thụy, tôi cũng có mặt ở đó, nói là có lẽ Ông còn nợ bà vợ nên chưa đi được và nói thêm là khi nào có đám tang Ông anh Thụy nhớ đi dự, phải chăng là lời báo trước về chuyến đi xa cuối cùng của Ông ? Và trong đám tang của Thầy Ducasse, QT Tường có nói trước quan tài rằng "Ông Ducasse đi trước, tôi sẽ theo sau" ; mà quả thật, Ông nối gót theo thật. Trong vòng khoảng 4 tháng, dân HHTTVN đã mất đi hai gương mặt lớn, coi bộ năm Thìn tốt nên nhiều người thích ra đi ? Nhìn cơ thể</span><span><span><span> </span></span>Ông suy yếu, đi mỗi hai chục thước là Ông phải dừng lại để nghỉ thì cuộc sống đối với Ông quả là một cực hình, chúng ta tuy buồn vì mất đi một gương mặt lớn nhưng nếu tưỡng tượng như QT Tường hiện giờ đang bàn tính đón Xuân với mấy người bạn già như Mai Hữu Lễ, Tống Hữu Sáo, Lê Hồng Phi, Reboul Augustin, Đoàn Luyện…. hay đang nhậu la ve với tôm khô củ kiệu, bù khú với nhau bên kia thế giới thì chúng ta cũng không nên quá đau buồn khi xa cách. Đời sống con người nằm trong định luật Sinh Trụ Hoại Diệt và hồi sinh, hoàn tất một giai đoạn lại tiếp tục giai đoạn kế tiếp, sự tiến hóa không bao giờ chấm dứt, linh hồn con người có chết bao giờ đâu. Bây giờ QT Tường đã rời bỏ thể xác, linh hồn tự do bay nhẩy, bây giờ chạy đua với ổng chưa chắc ai chạy lại. Giờ đây Ông đã đi xa, tôi xin ghi lại đôi dòng tưởng nhớ đến những kỹ niệm xưa, lúc còn đi chung tàu, xin Ông được an nghỉ trong vòng tay thương yêu của Thiên Chúa. </span></span><br /><span></span><br /><span><span><span><span></span></span>Còn hai tuần nữa là đến Tết Nguyên Đán, thông thường lúc nầy Đất Trời đang vào Xuân, chim én đang trở về bay lượn trên những cánh đồng đã gặt còn trơ những cuốn rạ mang tin Xuân, bầu trời xanh lơ cao vút, gió chướng vi vu mang hơi gió lạnh mát. Dù ngoại cảnh có thay ra sao đi nửa, hương Xuân trong lòng mọi người vẫn còn tồn tại mãi mãi không phai lạt với thời gian, mùa Xuân là mùa Hồi Sinh sau mùa Đông băng giá, chúng ta hãy cùng nhau gạt bỏ hết những ưu phiền nặng nề, những cố chấp của đời sống đang đè nặng tâm thức, hướng về sự nhẹ nhàng, tươi đẹp, trong sáng của Càn Khôn Vũ Trụ để chào đón Mùa Xuân đang đến, và nhân dịp nầy cũng kính xin gởi đến Quan Tàu Tường những lời chúc tốt đẹp nhứt cho sự tiến hóa của Ông trong đời sống tiếp tục bên kia thế giới.</span></span><br /><strong><span></span></strong><br /><strong><span><span style="color: purple;">Nguyễn Hiếu Liêm</span></span></strong> </div>
</div>
</div>
</div>
</div>
Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-56631712154091337892014-09-28T15:59:00.001-07:002014-09-28T15:59:52.498-07:00Về cuộc hải chiến Hoàng Sa<h2 class="date-header">
<span><span style="font-size: xx-small;">Friday, January 18, 2013</span></span></h2>
<div class="date-posts">
<div class="post-outer">
<div class="post hentry">
<div class="post-body entry-content">
<div class="post">
<div class="entry">
<div class="wp-caption aligncenter" id="attachment_71562" style="width: 351px;">
<a href="http://www.danchimviet.info/archives/71561/ve-cuoc-hai-chien-hoang-sa/2013/01/bia-chu-quyen-hoang-sa" rel="attachment wp-att-71562"><img alt="Bia chủ quyền của Việt Nam ở Hoàng Sa trước năm 1974. Ảnh: hoangsa.org" class="size-full wp-image-71562" height="303" src="http://www.danchimviet.info/wp-content/uploads/2013/01/bia-chu-quyen-Hoang-Sa.jpg" width="341" /></a> <br /><div class="wp-caption-text">
Bia chủ quyền của Việt Nam ở Hoàng Sa trước năm 1974. Ảnh: hoangsa.org</div>
</div>
</div>
<div class="entry">
<br /> Cuộc hải chiến Hoàng Sa giữa Hải quân Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) và Hải quân Trung Quốc (TQ) ngày 19-1-1974 đã được viết nhiều rồi. Bài nầy chỉ xin trình bày vài khía cạnh về hoàn cảnh xảy ra cuộc hải chiến, nguyên nhân đưa đến cuộc hải chiến và phản ứng sau cuộc hải chiến.<br /><br /> 1- HOÀN CẢNH XẢY RA CUỘC HẢI CHIẾN<br /> Cuộc hải chiến Hoàng Sa xảy ra mgày 19-1-1974, gần tròn một năm sau hiệp định <em>Paris</em> ngày 27-1-1973. Hiệp định <em>Paris</em> là một hiệp định ngưng bắn da beo, theo đó Hoa Kỳ rút quân khỏi Việt Nam, lấy lại tù binh Hoa Kỳ từ phía cộng sản (CS), trong khi lực lượng Bắc Việt Nam (BVN) vẫn đóng quân tại chỗ ở Nam Việt Nam (NVN). Sau hiệp định <em>Paris</em>, nhiều biến chuyển dồn dập xảy ra:<br /> Tuy đặt bút ký hiệp định Paris nhưng chính phủ VNCH vẫn giữ lập trường “bốn không” đã được tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đưa ra từ năm 1971, nghĩa là không liên hiệp, không cắt đất, không hòa giải, không chấp nhận CS. Trong khi chiến trường tiếp tục sôi động, tình hình chính trị nội bộ VNCH khá bất ổn, nhất là khi xảy ra hoạt động sôi nổi của phong trào chống tham nhũng, bắt nguồn từ hai văn thư của Hội đồng Giám mục Việt Nam. Thứ nhất là “Thư chung của Hội đồng Giám mục” ngày 29-9-1973 và thứ hai là “Tuyên ngôn của Hội đồng Giám mục” ngày 10-1-1974, “nói về việc đất nước có thể mạt vong vì nạn tham nhũng và kêu gọi một cuộc cách mạng để cứu nước.” (Trần Đông Phong, <em>Việt Nam Cộng Hòa, 10 ngày cuối cùng</em>, Fountain Valley, CA: Nxb. Nam Việt, 2006, tr. 179.)<br /> Về phía BVN, sau hiệp định<em> Paris</em>, bộ Chính trị đảng Lao Động (LĐ) triệu tập Quân ủy Trung ương cùng các tư lệnh chiến trường của CS ở miền Nam họp hội nghị tại Hà Nội vào cuối tháng 4-1973 và đưa ra nghị quyết 21 để chuẩn bị kế hoạch chiến tranh trong thời gian tiếp theo. (Trần Văn Trà, <em>Kết thúc cuộc chiến tranh 30 năm</em>, Tp. HCM: Nxb. Văn Nghệ, 1982, tr. 50.)<br /><br /> Theo nghị quyết nầy, bộ Chính trị đảng LĐ cho rằng hiệp định Paris quy định chấm dứt các hoạt động quân sự của Hoa Kỳ tại Việt Nam tức Hoa Kỳ không còn sử dụng máy bay trở lại hoạt động, là cơ hội thuận tiện cho BVN gởi thêm bộ đội và tiếp liệu vào Nam, nhằm chuẩn bị những trận đánh sắp đến. Để thực hiện điều nầy, hội nghị trên đây quyết định xây dựng, phát triển và hoàn thiện các đường giao thông vận tải đông và tây Trường Sơn, nối dài thêm ống dẫn dầu, vào đến Bù Gia Mập, quận Bố Đức (Bù Đốp) tỉnh Phước Long. (Bộ Quốc Phòng CHXHCNVN, <em>Lịch sử quân đội nhân dân Việt Nam (1944-1975)</em>, Hà Nội: Nxb. Quân Đội Nhân Dân, 2005, tr. 709.) Tính đến cuối tháng 10-1973, BVN đưa thêm vào miền Nam khoảng 70,000 quân, 400 xe tăng, 200 khẩu trọng pháo, 15 súng phòng không, xây dựng 12 phi đạo. (John S. Bowman, <em>The Vietnam War</em>, Day by Day, New York: Maillard Press, 1989, tr. 212.)<br /><br /> Bắc Việt Nam không ngừng tiếp tục tấn công Nam Việt Nam. Ngay sau hiệp định <em>Paris</em>, tại Quân khu I VNCH, CS liên tiếp tấn công các tiền đồn, các căn cứ quân đội VNCH từ Quảng Trị đến Quảng Ngãi. Tại Quân khu II, CS tập trung tấn công vào các tỉnh duyên hải, nhất là kiếm cách cắt đứt các trục giao thông quan trọng: quốc lộ 1 (chạy dọc bờ biển), quốc lộ 19 (Quy Nhơn – Pleiku), quốc lộ 21 (Nha Trang – Ban Mê Thuột), quốc lộ 14 (chạy theo hướng bắc nam giữa các thành phố miền cao nguyên Kontum – Pleiku – Ban Mê Thuột). Tại Quân khu III, CS dự tính đánh chiếm Tây Ninh làm thủ đô của Chính phủ Lâm thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam, nhưng không thực hiện được. Ngày 25-3-1973, CS đánh chiếm tiền đồn Tống Lê Chân, (đọc trại từ chữ Tonlé Chombé), giữa hai tỉnh Bình Long (bắc) và Bình Dương (nam), mở đường cho CS thông thương giữa hai tỉnh Tây Ninh và Bình Long, và kiểm soát hành lang vận chuyển dọc sông Sài Gòn xuống tới Dầu Tiếng. Tại Quân khu IV, ngày 23-1-1973, quân CS từ Cao Miên tràn qua tấn công các cứ điểm quân lực VNCH dọc biên giới, vùng Hồng Ngự, tỉnh Kiến Phong (Cao Lãnh). Tuy nhiên trung đoàn 14 và trung đoàn 15 Bộ binh VNCH càn quét vùng nầy và giữ vững an toàn thủy lộ Cửu Long, thông thương qua Nam Vang cho đến tháng 4-1975.<br /><br /> Về phía Hoa Kỳ, vào ngày 31-12-1972, Hoa Kỳ còn 24,200 quân ở Việt Nam. Số quân nầy rút đi hết vào ngày 29-3-1973. Sau đó, Hoa Kỳ chỉ còn một tùy viên quân sự và một toán nhỏ Thủy quân Lục chiến để bảo vệ sứ quán Hoa Kỳ tại Sài Gòn, và khoảng 8,500 nhân viên dân sự. (John S. Bowman, sđd. tr. 211.) Cũng từ ngày 29-3-1973, cơ quan MACV (Military Assistance Command, Vietnam) bị giải thể. Thay thế MACV là cơ quan DAO (Defense Attach Office) tức Phòng Tùy viên Quân sự Hoa Kỳ được thành lập ngày 28-1-1973, do thiếu tướng John E. Murray chỉ huy. Tháng 8-1974, thiếu tướng Homer D. Smith thay thế đến tháng 4-1975.<br /> Ngày 4-6-1973, quốc hội Hoa Kỳ thông qua tu chính án Case-Church, cắt bỏ tất cả ngân khoản cho các hoạt động quân sự của Hoa Kỳ tại Đông Dương. Tổng thống Richard Nixon vận động quốc hội triển hạn đến 15-8-1973 mới áp dụng, nhằm tiếp tục cuộc dội bom tại Cao Miên. Sau ngày nầy, mọi chi phí chiến tranh Đông Dương phải được sự đồng ý của quốc hội. (Marc Leepson, Helen Hannaford, Webster’s New World Dictionary of the Vietnam War, New York: Simon & Schuster Macmillan Company, 1999, tr. 57.)<br /><br /> Sau tu chính án Case-Church, quốc hội Hoa Kỳ đưa ra “Nghị quyết quyền lực chiến tranh” (War Powers Resolution), nhưng bị tổng thống Nixon phủ quyết ngày 24-10-1973. Dầu vậy, với đa số trên 2/3, quốc hội vượt quyền phủ quyết của Nixon và thông qua nghị quyết ngày 7-11-1973. Nghị quyết nầy giới hạn quyền hành của tổng thống kiêm tổng tư lệnh quân đội Hoa Kỳ. Nếu gởi quân ra nước ngoài, tổng thống phải báo cho quốc hội biết trong vòng 48 giờ. Đạo quân nầy chỉ hoạt động ở nước ngoài trong 60 ngày rồi rút về. Nếu quá 60 ngày thì phải có phép của quốc hội. (Marc Leepson, sđd. tr. 437.)<br /><br /> Về phía các nước CS, sau hiệp định Paris, Liên Xô và Trung Quốc không ngừng bí mật viện trợ quân sự cho BVN để BVN tiếp tục chiến tranh. Theo số liệu do Viện Lịch Sử Quân Sự Hà Nội công bố ngày 14-4-2006, thì từ 1973 đến 1975, BVN nhận được tổng số quân viện là 724,513 tấn, gồm 649,246 tấn võ khí các loại và 75,267 tấn hàng hậu cần.(BBC Vietnamese ngày 10-5-2006.) Riêng Trung Quốc và riêng năm 1973 nghĩa là sau hiệp định Paris và trước trận Hoàng Sa, Trung Quốc viện trợ cho BVN 233,600 súng đủ loại, 40,000 viên đạn, 120 xe tăng, và các loại quân nhu, quân cụ khác. Từ tháng 6-1965, Trung Quốc đưa vào BVN một lực lượng lên đến 320,000 quân và chỉ rút hết vào tháng 8-1973. (Qiang Zhai, <em>China & Vietnam Wars, 1950-1975</em>, The University of North Carolina Press, 2000, tt 135- 136.)<br /><br /> Nói chung, sau hiệp định <em>Paris</em> và trước khi TQ tấn công Hoàng Sa, BVN gia tăng tấn công NVN, trong khi quốc hội Hoa Kỳ quyết định cắt giảm viện trợ cho VNCH và giới hạn quyền gởi quân ra nước ngoài của tổng thống Hoa Kỳ và phía CS không ngừng tiếp viện cho BVN. Đây là cơ hội thuận tiện cho TQ ra tay xâm lăng Việt Nam.<br /><br /> 2- NGUYÊN NHÂN TRẬN HẢI CHIẾN HOÀNG SA<br /> Trong lịch sử, nhiều tài liệu chứng tỏ hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam. Qua thời VNCH, tổng thống Ngô Đình Diệm ban hành sắc lệnh số 174 NV ngày 13-7-1961 đặt tên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là xã Định Hải, trực thuộc quận Hòa Vang, tỉnh Quảng Nam, do một phái viên hành chánh đứng đầu. Quyết định nhập vào tỉnh Quảng Nam có thể dựa vào vĩ độ của quần đảo Hoàng Sa tương đương với vĩ độ của tỉnh Quảng Nam và cũng có thể trạm khí tượng trên Hoàng Sa thuộc Sở Khí tượng Đà Nẵng. Trong khi đó từ Cù Lao Ré hay đảo Lý Sơn (Quảng Ngãi) ra tới đảo Tri Tôn (cực tây của Hoàng Sa) là 123 hải lý. Ngày 21-10-1969, thủ tướng Trần Thiện Khiêm ký nghị định số 709-BNV/HĐCP sáp nhập xã Định Hải vào xã Hòa Long, cũng thuộc quận Hòa Vang tỉnh Quảng Nam.<br /><br /> Về phía Trung Quốc, TQ tự cho rằng Hoàng Sa và Trường Sa thuộc TQ. Tuy từ đảo Hải Nam (TQ) xuống tới Hoàng Sa là 140 hải lý, nhưng TQ nói rằng từ đảo Hải Nam xuống tới “bãi đá ngầm” (North Reef) của Hoàng Sa là 112 hải lý để chứng minh rằng Hoàng Sa gần TQ hơn Việt Nam. Tuy nhiên, bãi đá ngầm dưới mặt nước biển không phải là đảo nên cách lý luận nầy không được quốc tế chấp nhận. (Vũ Hữu San, <em>Địa lý Biển Đông</em>, Westminster: 2007, tt. 150-151.)<br /> Ngày 4-9-1958, TQ đưa ra tuyên bố về lãnh hải gồm có 4 điểm, theo đó điểm 1 và điểm 4 mặc nhiên khẳng định rằng các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc về lãnh thổ TQ và gọi theo tên TQ là Xisha [Tây Sa tức Hoàng Sa] và Nansha [Nam Sa tức Trường Sa]. Điểm 1 và điểm 4 trong tuyên bố của Trung Quốc được dịch như sau: (1) Bề rộng lãnh hải của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc là 12 hải lý. Điều lệ nầy áp dụng cho toàn lãnh thổ nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc, bao gồm phần đất Trung Quốc trên đất liền và các hải đảo ngoài khơi, Đài Loan (tách biệt khỏi đất liền và các hải đảo khác bởi biển cả) và các đảo phụ cận, quần đảo Penghu, quần đảo Đông Sa, quần đảo Tây Sa [Xisha tức Hoàng Sa], quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa [Nansha tức Trường Sa], và các đảo khác thuộc Trung Quốc”. (4) Điều (2) và (3) bên trên cũng áp dụng cho Đài Loan và các đảo phụ cận, quần đảo Penghu, quần đảo Đông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa, và các đảo khác thuộc Trung Quốc…(<a href="http://law.hku.hk/clsourcebook/10033.htm"><span style="color: #336688;">http://law.hku.hk/clsourcebook/10033.htm</span></a>)<br /><br />Đáp lại công hàm ngang ngược trên đây của TQ, Phạm Văn Đồng, thủ tướng BVN, với sự đồng ý của Hồ Chí Minh và bộ Chính trị đảng LĐ, ký công hàm ngày 14-9-1958, tán thành quyết định về lãnh hải của Trung Quốc. Phần chính của công hàm Phạm Văn Đồng như sau: <em>“Chính phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958 của Chính phủ nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa, quyết định về hải phận của Trung Quốc.Chính phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa tôn trọng quyết định ấy và sẽ chỉ thị cho các cơ quan Nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung Quốc trong mọi quan hệ với nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa trên mặt bể.”</em> (Văn bản nầy ai cũng biết, không cần chú thích.)<br /><br /> Lúc đó, trên biển Đông, TQ chưa manh động vì Hải quân Hoa Kỳ còn hiện diện. Tình hình bắt đầu thay đổi năm 1972. Khi qua thăm TQ vào tháng 2-1972, tổng thống Hoa Kỳ Richard Nixon cho các nhà lãnh đạo TQ biết Hoa Kỳ sẽ rút quân ra khỏi Việt Nam. Có tài liệu cho rằng trong cuộc thương lượng giữa hai bên, Hoa Kỳ<em> “ra điều kiện nếu Trung Quốc để cho Mỹ ném bom B 52 ra miền Bắc thì Mỹ sẽ nhường hòn đảo Hoàng Sa cho Trung Quốc.”</em> Sau đó, “ngày 4-4-1972, khi quân đội miền Bắc đang tấn công dữ đội vào Quảng Trị, người Mỹ cần một áp lực từ phía Bắc Kinh với Hà Nội, Kissinger đã phái Winston Lord tới New York gặp Hoàng Hoa, đại sứ Trung Quốc tại Liên Hiệp Quốc, để trao đổi một “bức điện miệng” nhắn Trung Quốc: <em>“Hải quân Mỹ sẽ được lệnh ở lại tại khoảng cách 12 dặm kể từ quần đảo Hoàng Sa.”</em> (Huy Đức, <em>Bên thắng cuộc</em>, tập I: Giải phóng, Saigon: Osin Book, 2012 (bản điện tử): Chương IV: Nạn kiều, mục: Chổi ngắn không quét xa, tt. 102-103.)<br /><br /> Sau hiệp định Paris (27-1-9173), tu chính án Case-Church ngày 4-6-1973 cắt bỏ tất cả ngân khoản cho các hoạt động quân sự Hoa Kỳ tại Đông Dương, rồi tiếp theo là “Nghị quyết quyền lực chiến tranh” ngày 7-11-1973, giới hạn quyền hành của tổng thống kiêm tổng tư lệnh quân đội Hoa Kỳ.<br />Hoa Kỳ rút hết quân ra khỏi Việt Nam vào ngày 29-3-1973, VNCH một mình chống đỡ VNDCCH, là cơ hội thuận tiện cho TQ thực hiện mưu tính từ bấy lâu nay, bất ngờ xâm lăng Hoàng Sa, dầu TQ đã ký tên trong bản “Định ước của Hội nghị Quốc tế về Việt Nam” ngày 2-3-1973, tôn trọng nền độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam. Theo điều 2 của định ước nầy, các nước tham dự <em>“ghi nhận Hiệp định [Paris] đáp ứng các nguyện vọng các quyền dân tộc cơ bản của nhân dân Việt Nam là độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của nước Việt Nam, quyền tự quyết của nhân dân Việt Nam và đáp ứng nguyện vọng tha thiết về hòa bình của tất cả các nước trên thế giới.”</em> (Trong số các nước ký kết định ước ngày 2-3-1973, có TQ do ngoại trưởng Cơ Bằng Phi đại diện.)<br /><br /> Trung Quốc tấn công Hoàng Sa có thể vì các lẽ: 1) Trung Quốc muốn làm chủ vị trí chiến lược Hoàng Sa trên Biển Đông để làm bàn đạp tiến xuống Đông Nam Á. 2) Lúc đó, Hoàng Sa thuộc VNCH, hoàn toàn đối địch với TQ. Giả thiết ngượïc lại, nếu VNCDCH làm chủ Hoàng Sa, thì VNDCCH có thể sẽ giao Hoàng Sa cho Liên Xô, cũng là điều hoàn toàn bất lợi cho TQ. 3) Trung Quốc muốn tìm kiếm tài nguyên dưới lòng Biển Đông ở khu vực nầy. Đó là khí đốt và dầu hỏa.<br /> Nguyên vào ngày 1-12-1970, chính phủ VNCH ban hành luật số 11/70 về việc tìm kiếm, khai thác dầu hỏa cùng những điều kiện về thuế khóa, lệ phí và hối đoái liên hệ. (<em>Công báo</em> VNCH 1970, tr. 8573). Sau đó, chính phủ ban hành sắc lệnh số 3-SL/KT ngày 7-1-1971 thiết lập tại Bộ Kinh tế một ủy ban mệnh danh là “Ủy ban quốc gia dầu hỏa”. (<em>Công báo</em> VNCH 1971, tr. 642). Ủy ban QGDH phụ trách việc nghiên cứu vấn đề thềm lục địa (nghị định số 571-NĐ/KT ngày 2-6-1971). (Công báo VNCH 1971, tr. 3848). Cuối cùng nghị định số 249-BKT/VP/UBQGDH/NĐ ngày 9-6-1971 công bố ý định cấp quyền đặc nhượng tìm kiếm và khai thác dầu hỏa.(Công báo VNCH 1971, tr. 3857).<br /> Năm 1972, công ty Geological Service Inc (GSI) nghiên cứu khu vực trung và nam Hoàng Sa. Tháng 6-1973, hai tổ hợp Anh Pháp là Roberto Research International Limited và Bureau d’Études Insdustrielles et de Coopération de l’Institut Français du Pétrole (BEICPIP) phối hợp làm bản báo cáo Địa chất và Khai thác hydrocarbon ở ngoài khơi Nam Việt Nam. Lúc đó, VNCH bắt đầu tổ chức cho các công ty ngoại quốc đấu thầu. Những công ty trúng thầu đã khoan nhiều giếng, và vào tháng 10-1973 cho biết tại thềm lục địa Việt Nam, tiềm năng dầu hỏa là có thật. (Trịnh Quốc Thiên, <em>Những biến cố mất lãnh thổ – lãnh hải Việt Nam từ năm 939 đến 2002</em>, VA: Nam Quan Ấn Quán, 2002, tt. 163-167.)<br /><br /> Công việc chuẩn bị khai thác dầu hỏa trong Biển Đông của VNCH không qua mắt được TQ. Trung Quốc liền ra tuyên bố tái xác nhận hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là Nam Sa và Tây Sa của TQ. Phản ứng lại, ngoại trưởng VNCH Vương Văn Bắc chính thức bác bỏ luận điệu gây hấn và lên án ý đồ xâm lăng của TQ. Nhân Quốc khánh 1-11-1973, tổng thống Nguyễn Văn Thiệu làm lễ đốt đuốc dầu tượng trưng để báo tin Việt Nam có mỏ dầu và xác định lại Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam.<br /><br />Đáp lại, ngày 11-1-1974, ngoại trưởng TQ một lần nữa lên tiếng rằng hai quần đảo trên đây thuộc chủ quyền TQ; đồng thời TQ gởi hai chiến hạm đến đảo Cam Tuyền (hay Hữu Nhật tức Robert Island).<br /> Ngày 16-1-1974, khi tuần dương hạm Lý Thường Kiệt (HQ 16) do trung tá hạm trưởng Lê Văn Thự chỉ huy, đưa Địa phương quân tỉnh Quảng Nam và nhân viên khí tượng ra Hoàng Sa để thay thế toán ở ngoài đó hết hạn kỳ, đến đảo Quang Hòa (Duncan), thì phát hiện đảo đã bị chiếm, có nhiều lính TQ, có chòi canh cắm cờ TQ. Quan sát tiếp, HQ 16 nhận thấy các đảo Duy Mộng (Drummond), Cam Tuyền không có người nhưng có cắm cờ TQ.<br /> Tình hình càng lúc càng căn thẳng. Cả VNCH lẫn TQ đều tăng cường nhiều chiến hạm đối đầu nhau. Cuối cùng cuộc hải chiến bùng nổ ngày 19-1-1974. Hạm đội Trung Quốc mạnh hơn, đã thắng thế.<br /><br />3- PHẢN ỨNG SAU TRẬN HOÀNG SA<br /><br /> VỀ PHÍA VIỆT NAM CỘNG HÒA: Sau khi xảy ra trận hải chiến ngày 19-1-1974, bộ Ngoại giao VNCH ra tuyên cáo lên án TQ xâm lăng và báo động thế giới rằng làm ngơ trước hành vi của TQ là khuyến khích kẻ gây hấn. Phần cuối bản tuyên cáo viết:<br /><em>“Các hành động quân sự của Trung Cộng là hành vi xâm lăng trắng trợn vào lãnh thổ Việt-Nam Cộng Hòa, và một lần nữa vạch trần chính sách bành trướng đế quốc mà Trung Cộng liên tục theo đuổi, đã được biểu lộ qua cuộc thôn tính Tây Tạng, cuộc xâm lăng Đại Hàn và Ấn Độ trước kia.</em><br /><em>Việc Trung Cộng ngày nay xâm phạm lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa không những chỉ đe dọa chủ quyền an ninh của Việt Nam Cộng Hòa mà còn là một hiểm họa đối với nền hòa bình và ổn cố của Đông Nam Á và toàn thế giới.</em><br /><em>Với tư cách một nước nhỏ bị một cường quốc vô cớ tấn công, Việt Nam Cộng Hòa kêu gọi toàn thể các dân tộc yêu chuộng công lý và hòa bình trên thế giới hãy cương quyết lên án các hành vi chiến tranh thô bạo của Trung Cộng nhằm vào một quốc gia độc lập và có chủ quyền để buộc Trung Cộng phải tức khắc chấm dứt các hành động nguy hiểm đó.</em><br /><em>Làm ngơ để cho Trung Cộng tự do tiến hành cuộc xâm lấn trắng trợn nầy là khuyến khích kẻ gây hấn tiếp tục theo đuổi chính sách bành trướng của chúng và sự kiện nầy đe dọa sự sống còn của những nước nhỏ, đặc biệt là những nước Á Châu.</em><br /><em>Trong suốt lịch sử, dân tộc Việt Nam đã đánh bại nhiều cuộc ngoại xâm. Ngày nay, Chánh phủ và nhân dân Việt Nam Cộng Hòa cũng nhất định bảo vệ sự toàn vẹn của lãnh thổ quốc gia.”</em> (Tài liệu ronéo của Bộ Ngoại giao VNCH, Sài Gòn, số 015/BNG/TTBC/TT.)<br /><br /> Sau đó, ngày 14-2-1974, chính phủ VNCH ra tuyên cáo xác định chủ quyền trên những hải đảo ngoài khơi VNCH. Sau khi tố cáo hành vi xâm lăng trắng trợn của TQ, bản tuyên cáo viết:<br /><em>“Trong dịp nầy, Chánh phủ Việt Nam Cộng Hòa cũng long trọng tái xác nhận chủ quyền của Việt Nam Cộng Hòa trên những hải đảo nằm ở ngoài khơi bờ biển Trung Phần và bờ biển Nam Phần Việt Nam từ trước tới nay vẫn được coi là một phần lãnh thổ của Việt Nam Cộng Hòa căn cứ trên những dữ kiện địa lý, lịch sử, pháp lý và thực tại không chối cãi được.</em><br /><em>Chánh phủ Việt Nam Cộng Hòa cương quyết bảo vệ chủ quyền quốc gia trên những đảo ấy bằng mọi cách.</em><br /><em>Trung thành với chánh sách hòa bình cố hữu của mình, Chánh phủ Việt Nam Cộng Hòa sẵn sàng giải quyết bằng đường lối thương lượng những vụ tranh chấp quốc tế có thể xảy ra về những hải đảo ấy, nhưng nhất định không vì thế mà từ bỏ chủ quyền của Việt Nam Cộng Hòa trên những phần đất nầy.”</em> (Tập san Sử Địa , Sài Gòn: số 29, tháng 1, 2 và 3-1975.)<br /><br /> VỀ PHÍA VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA: Khi xảy ra trận hải chiến Hoàng Sa, VNDCCH tức BVN “nói rằng nó [Hoàng Sa] nằm dưới vĩ tuyêán 17 và vì thế không ảnh hưởng đến họ. Nói chung, họ không đưa ra lập trường, không theo bên nào.” (Báo cáo của William Colby, giám đốc CIA trong cuộc họp ngày 25-1-1974 do ngoại trưởng Henry Kissinger chủ tọa.) (BBC Vietnamese, cập nhật 12:24 GMT – Thứ hai, 3 tháng 10, 2011.)<br /> Bắc Việt Nam không dám lên tiếng phản đối TQ vì BVN đang nhận viện trợ của TQ để tiến hành chiến tranh xâm lăng miền NVN. Nhà cầm quyền Hà Nội chỉ tuyên bố rằng những tranh chấp lãnh thổ giữa các nước cần được giải quyết bằng thương thuyết trong tinh thần tôn trọng sự công bình, tương kính và láng giềng tốt. (Qiang Zhai, sđd. tr. 210.)<br /> Mãi cho đến năm 1979, khi xảy ra chiến tranh biên giới giữa Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam và Trung Quốc, nhà cầm quyền CS Hà Nội mới lên án hành động Bắc Kinh xâm lăng quần đảo Hoàng Sa. (Nxb. Sự Thật, <em>Sự thật về quan hệ Việt Nam-Trung Quốc trong 30 năm qua</em>, Hà Nội: Nxb Sự Thật, 1979, tt. 68-69.)<br /><br /> VỀ PHÍA HOA KỲ: Phó đề đốc Hồ Văn Kỳ Thoại cho biết rằng ông <em>“gọi điện thoại về bộ Tư Lệnh Hải Quân xin can thiệp với cố vấn Mỹ yêu cầu Đệ Thất Hạm Đội của Hoa Kỳ vớt các thủy thủ Việt Nam, nhưng dường như họ có được chỉ thị nên không một chiến hạm Mỹ nào đến gần nơi xảy ra cuộc hải chiến.”</em> (Hồ Văn Kỳ Thoại, Can trường trong chiến bại, Falls Church, VA: 2007, tr 171.) Điều nầy đúng như giao ước miệng ngày 4-4-1972 giữa đại diện Hoa Kỳ là Winston Lord với đại sứ TQ tại Liên Hiệp Quốc là Hoàng Hoa là “Hải quân Mỹ sẽ được lệnh ở lại tại khoảng cách 12 dặm kể từ quần đảo Hoàng Sa.” (Huy Đức, sđd. tr. 103.)<br /> Sau cuộc hải chiến ngày 19-1-1974 giữa Hải quân VNCH và Hải quân TQ, khi gặp Han Hsu, quyền trưởng phái đoàn liên lạc TQ tại Washington ngày 23-1-1974, ngoại trtưởng Hoa Kỳ Kissinger nói: “Hoa Kỳ không có lập trường trong việc ủng hộ tuyên bố chủ quyền của Nam Việt Nam tại các đảo nầy.” Trong cuộc họp tại Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ ngày 25-1-1974, do ngoại trưởng Henry Kissinger chủ tọa, đô đốc Thomas H. Moorer, tham mưu trưởng Liên quân Hoa Kỳ, báo cáo với Kissinger: <em>“Chúng ta đã tránh xa vấn đề… Chỉ thị của tôi là tránh xa khỏi toàn bộ khu vực [Hoàng Sa].”</em> (BBC Vietnamese, cập nhật 12:24 GMT – Thứ hai, 3 tháng 10, 2011.)<br /> Những trao đổi trong cuộc họp trên đây cho thấy có thể người Mỹ đã được phía Trung Quốc báo tin sẽ tấn công Hoàng Sa, nên mới có lệnh tránh xa khu vực Hoàng Sa. Phải chăng Trung Quốc đáp lễ cho Hoa Kỳ, như Hoa Kỳ đã từng báo trước cho Trung Quốc cuộc oanh kích mùa Giáng sinh năm 1972 (đã viết ở trên); và sau nầy phó thủ tướng Trung Quốc Đặng Tiểu Bình báo trước cho tổng thống Hoa Kỳ Jimmy Carter biết sẽ tấn công Việt Nam để dạy cho Việt Nam một bài học năm 1979. (Bùi Xuân Quang, <em>La troisième guerre d’Indochine 1975-1999</em>, Paris: L’Harmattan, 2000, tr. 421.)<br /><br /> 4- KẾT LUẬN<br /> Trận hải chiến Hoàng Sa tuy chỉ diễn ra trong một ngày (19-1-1974), nhưng đã phản ảnh rõ lập trường của các bên tham chiến trong suốt 30 năm chiến tranh (1946-1975) vừa qua tại Việt Nam.<br /> Việt Nam Cộng Hòa hay Nam Việt Nam (NVN) quyết tâm tự vệ, chống lại cuộc xâm lăng của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa hay Bắc Việt Nam (BVN), bảo vệ nền độc lập của NVN nói riêng và bảo vệ chủ quyền và sự toàn vẹn lãnh thổ của nước Việt Nam nói chung.<br /> Vì tham vọng bành trướng và xâm lăng NVN, BVN cầu viện khối CS quốc tế, nhất là cầu viện Trung Quốc, đành chấp nhận làm tay sai cho ngoại bang, ký công hàm ngày 14-9-1958 tán thành quyết định về lãnh hải của Trung Quốc ngày 4-9-1958, nghĩa là nhượng đứt hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung Quốc. Chính vì BVN mải mê tấn công NVN, tạo thời cơ thuận tiện cho Trung Quốc xâm lăng Hoàng Sa.<br /><br /> Vì nhu cầu ngăn chận sự phát triển của chủ nghĩa CS, nhất là sự bành trướng của Trung Quốc xuống Đông Nam Á, Hoa Kỳ giúp NVN chống BVN. Qua cuộc chiến Việt Nam, Hoa Kỳ liên lạc được với Trung Quốc, nên Hoa Kỳ thay đổi chiến lược toàn cầu và bỏ rơi VNCH.<br /> Trung Quốc giúp CSVN từ năm 1950 vừa vì sự cầu viện của Hồ Chí Minh, vừa vì chính an ninh bản địa Trung Quốc. Mao Trạch Đông đã từng nói: <em>“Không thể chỉ nói Trung Quốc giúp Việt Nam, phải nói rằng Việt Nam cũng giúp Trung Quốc là sự giúp đỡ lẫn nhau.”</em> (La Quý Ba, <em>“Mẫu mực sáng ngời của chủ nghĩa quốc tế vô sản”</em>, trong Ghi chép thực về việc đoàn cố vấn quân sự Trung Quốc viện trợ Việt Nam chống Pháp, Montreal: Nxb. Tạp chí Truyền Thông (in lại), số 32 & 33, 2009, tr. 27.) Đồng thời Trung Quốc còn tính chuyện đầu tư tương lai lâu dài, chờ đợi thời cơ thuận tiện ra tay cướp đất. Trung Quốc là đại họa thường trực của dân tộc Việt Nam từ thời cổ sử cho đến ngày nay, luôn luôn tìm cách xâm lăng Việt Nam, mở đường xuống Đông Nam Á.<br /> Cuối cùng, Hoàng Sa bị tạm chiếm năm 1974, nhưng Hoàng Sa, hải đảo thân yêu do tổ tiên để lại, không bao giờ ra khỏi trái tim Việt Nam.<br /><br /><em>(Toronto, 6-1-2013)</em><br /> Courtesey of <strong><span style="color: red; font-size: medium;">Trần Gia Phụng</span></strong></div>
<div class="entry">
<strong><span style="color: red; font-size: medium;"></span></strong> </div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-39957381902896094142014-09-28T15:57:00.004-07:002014-09-28T15:57:23.002-07:00Lời thương từ bà quả phụ Ngụy Văn Thà <a href="http://kyyeuhanghai.blogspot.com/2013/01/tuong-nho-tran-hai-chien-hoang-sa-19-01.html">Tưởng nhớ trận Hải Chiến Hoàng Sa 19-01-1974</a><br /><br />
<div class="post-body entry-content">
<div class="post-body entry-content" id="post-body-5658067103746461472">
<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEinFiUrKf8Au2eVIq4blMefaoYDjyVvIUCFdMrNsKSBG1XxJWxQ-FElPH8twmOBNvsQ3pZskSoGwmjpvsGnBM9-gfXHC064Pe4EteiuEPOX-e-Km8DuVifNCQ2Edy0ChDhqgWxV5KBFNl_e/s1600/NguyVanTha-tuongnho-danlambao.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEinFiUrKf8Au2eVIq4blMefaoYDjyVvIUCFdMrNsKSBG1XxJWxQ-FElPH8twmOBNvsQ3pZskSoGwmjpvsGnBM9-gfXHC064Pe4EteiuEPOX-e-Km8DuVifNCQ2Edy0ChDhqgWxV5KBFNl_e/s1600/NguyVanTha-tuongnho-danlambao.jpg" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<b><i><span style="color: #0009fe;">Đặng Huy Văn </span></i></b> - Hôm nay là tròn 39 năm ngày Hoàng Sa bị quân xâm lược Trung Quốc cưỡng chiếm. Ngày 19/1/1974 đã được đánh dấu bằng một trận Hải Chiến Hoàng Sa oanh liệt giữa Hải Quân VNCH với quân Trung Quốc xâm lược. Do phía Trung Quốc có lực lượng đông, chuẩn bị kỹ lại được Hoa Kỳ bật đèn xanh và Miền Bắc làm ngơ, nên Hải Quân VNCH đã thất bại! Nhưng tấm gương chiến đấu dũng cảm và xả thân vì Tổ Quốc của các chiến sĩ ta thì muôn đời sau sẽ được lịch sử ghi danh.</div>
<div style="text-align: justify;">
</div>
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: left; margin-right: 1em; text-align: left;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEheajGZzjlfYbA6RXln3G-voW5UJ6z0NYtJ4o-jgINkOe1davordRylJnRSSlnm71DffuVQ12dwD2irPvnGPKa3WiZokuP2ZCbNtBTxqRvM6JTAkkSINa0leqIhzKGfEq_8sEaEvZZdLQyp/s1600/NguyVanTha.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEheajGZzjlfYbA6RXln3G-voW5UJ6z0NYtJ4o-jgINkOe1davordRylJnRSSlnm71DffuVQ12dwD2irPvnGPKa3WiZokuP2ZCbNtBTxqRvM6JTAkkSINa0leqIhzKGfEq_8sEaEvZZdLQyp/s320/NguyVanTha.jpg" width="268" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Thiếu tá HQ, hạm trưởng QLVNCH - Nguỵ Văn Thà</i></td></tr>
</tbody></table>
<div style="text-align: justify;">
Đặc biệt trong trận Hải Chiến Hoàng Sa đó, Thiếu Tá HQ Ngụy Văn Thà, Hạm Trưởng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ 10 đã mưu trí dũng cảm hạ gục được hai chiến hạm 389 và 396 của bọn Trung Quốc xâm lược. Nhưng HQ 10 cũng đã bị hư hỏng nặng, nhiều chiến sĩ hy sinh và bị thương trong đó có Đại Úy Hạm Phó Nguyễn Thành Trí. Lúc đó, Hạm Trưởng Ngụy Văn Thà đã quyết định chiến đấu đến giọt máu cuối cùng và các anh đã tiếp tục nã đạn vào các chiến hạm của TQ. Cuối cùng các anh đã bị chết chìm cùng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ 10 vào lúc 14 giờ 52 phút ngày 19/1/1974, tức ngày 27 tết Giáp Dần! Quân ta đã có 74 chiến sĩ hy sinh anh dũng. <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Nhân dịp này, tôi xin trân trọng gửi tới quý vị độc giả gần xa một bài viết để tưởng nhớ Thiếu Tá HQ Ngụy Văn Thà phỏng theo lời kể của bà quả phụ Ngụy Văn Thà, bà Huỳnh Thị Sinh nay vẫn còn sống tại Sài Gòn cùng các con cháu. </div>
<div style="text-align: justify;">
<b><span style="color: #351c75; font-size: medium;"></span></b><br /><b><span style="color: #351c75; font-size: medium;">Lời thương từ bà quả phụ Ngụy Văn Thà</span></b></div>
<div style="text-align: justify;">
<i>(Phỏng theo lời kể của bà Huỳnh Thị Sinh) </i><br /><em></em> </div>
<div style="text-align: justify;">
Anh ơi nhớ chăng? </div>
<div style="text-align: justify;">
Hôm đó ra đi anh đã quay về mấy bận </div>
<div style="text-align: justify;">
Nói đang sửa tàu hư, rồi anh gọi em hoài! </div>
<div style="text-align: justify;">
Từ chung cư Nguyễn Kim ngó xuống nhìn </div>
<div style="text-align: justify;">
Em đã thấy anh xách va li quay lại </div>
<div style="text-align: justify;">
Và gọi với lên “Tàu còn sửa đến mai!” </div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng tàu sửa xong ngay và anh đi, đi mãi </div>
<div style="text-align: justify;">
Đi đến tận bây giờ rồi ở mãi “Chốn Bồng Lai”! <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Em đã quen với những cuộc ra đi như vậy </div>
<div style="text-align: justify;">
Nay Vũng Tàu, Nha Trang mai Đà Nẵng, Hoàng Sa </div>
<div style="text-align: justify;">
Được ở nhà mươi hôm anh chăm sóc ba con gái </div>
<div style="text-align: justify;">
Đứa chín tuổi, đứa sáu năm còn bé út lên ba <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Các con cũng đã quen với những chuyến xa ba </div>
<div style="text-align: justify;">
Nên mỗi lần chia tay không đứa nào dám khóc </div>
<div style="text-align: justify;">
Chỉ bé lớn một lần ngồi cầu thang lau nước mắt </div>
<div style="text-align: justify;">
Bị bé út “lêu lêu” làm chị nó phải cười xòa <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng cái lần cuối này anh đi em thấy điềm rất lạ </div>
<div style="text-align: justify;">
Anh đứng dưới sân nhìn lên mắt như đẫm lệ nhòa </div>
<div style="text-align: justify;">
Anh đi rồi làm suốt đêm em không sao chợp mắt </div>
<div style="text-align: justify;">
Vì có tin quân mình đang đụng giặc tại Hoàng Sa! <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Chiều hôm sau tin báo về </div>
<div style="text-align: justify;">
Anh đã bị giặc bắn chìm cùng tàu HQ10 - Nhật Tảo! </div>
<div style="text-align: justify;">
Sau khi đã phá tan hai chiến hạm của giặc Tàu </div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng trừ con lớn, hai đứa sau vẫn không hề hay biết </div>
<div style="text-align: justify;">
Ngày nào chúng cũng ngồi chờ: “Ba của chúng con đâu?” </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Em khôn xiết khổ đau tháng ngày ngồi ngóng đợi </div>
<div style="text-align: justify;">
Và hy vọng thời nay Trời còn có phép màu </div>
<div style="text-align: justify;">
Giúp kéo tàu Hộ Tống Hạm lên đưa anh về một buổi </div>
<div style="text-align: justify;">
Thăm lại các con thơ cho chúng vợi buồn đau! <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Anh ơi! </div>
<div style="text-align: justify;">
Ba mươi chín năm rồi! Anh đã tròn tuổi bảy mươi </div>
<div style="text-align: justify;">
Các con của chúng ta nay cũng đã thành gia thất </div>
<div style="text-align: justify;">
Nhưng em không thể nào tin là anh yêu đã mất </div>
<div style="text-align: justify;">
Vì đêm nào em cũng nghe tiếng anh gọi: “Em ơi!” <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Khi được trở về trời, ai cũng cần nấm đất </div>
<div style="text-align: justify;">
Để vợ con ngày tết, ngày mất còn có chỗ cắm nhang </div>
<div style="text-align: justify;">
Nay anh nằm dưới biển sâu nơi giặc Tàu cưỡng chiếm </div>
<div style="text-align: justify;">
Ba mươi chín năm trời hồn xác dạt lang thang! <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Không có anh nhưng vì còn các con, em phải sống! </div>
<div style="text-align: justify;">
Rồi bán dần thứ nọ thứ kia để nuôi chúng trưởng thành </div>
<div style="text-align: justify;">
Nay nhà ở cũng đang phải chờ, mấy năm liền thuê trọ </div>
<div style="text-align: justify;">
Nên chưa có chỗ đặt bàn thờ để treo ảnh của anh! <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Anh Thà ơi! </div>
<div style="text-align: justify;">
Em nhớ lắm ngày xưa mỗi lần về nghỉ phép </div>
<div style="text-align: justify;">
Anh đưa cả bốn mẹ con em tới phố Nguyễn Tri Phương </div>
<div style="text-align: justify;">
Ăn ốc luộc chấm mắm gừng mồm út cay bật khóc </div>
<div style="text-align: justify;">
Anh cười hiền ôm dỗ con ngó phụng phịu mà thương! <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Ôi ước gì em và các con được một lần ra đảo </div>
<div style="text-align: justify;">
Để thả 74 vòng hoa tang trên biển cả bao la </div>
<div style="text-align: justify;">
Nguyện cầu hương hồn 74 các anh được về quê ăn tết </div>
<div style="text-align: justify;">
Để các anh thôi bị giặc Tàu xéo dày giữa Hoàng Sa! <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Đến mùa bão, ngư dân ta hay vào Hoàng Sa lánh nạn </div>
<div style="text-align: justify;">
Vẫn thường bị quân Trung Quốc đuổi ra giữa biển khơi </div>
<div style="text-align: justify;">
Hồn các anh có thiêng xin hãy cứu đồng bào gặp nạn </div>
<div style="text-align: justify;">
Vì dân Việt Nam mình còn khổ lắm, các anh ơi! <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Ôi giá em đưa được anh về Trảng Bàng như anh từng ao ước </div>
<div style="text-align: justify;">
- Nếu anh hi sinh, xin em để xác anh được về lại quê nhà! </div>
<div style="text-align: justify;">
- Để được nằm gần má, gần ba, gần ông bà nội ngoại! </div>
<div style="text-align: justify;">
Có ai ngờ xác anh nay trôi giạt mãi Hoàng Sa! <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Em không dám mơ các anh sẽ được vinh danh, tạc tượng </div>
<div style="text-align: justify;">
Mà chỉ ước biển đảo quê hương không còn giặc xâm lăng! </div>
<div style="text-align: justify;">
Cho đất nước bớt lầm than, dân thôi phải bị lao tù oan trái </div>
<div style="text-align: justify;">
Để Hoàng Sa sớm trở về Đất Mẹ Cửu Long Giang! <br /> </div>
<div style="text-align: justify;">
Hà Nội, 19/1/2013 </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiNVKY9xzqmN7EsZTUaCk_AxTc4iqsOo2_hzCo2WhJp3Dl4yObJh3PxAqEfXi3Z_s4MKLIwAsq-gIjBFukL6hHuj9llk1RO7McVw1WQdPIEqRItnkxl5-OtfoOUqiwQab0vH12SBmC7Ep9c/s1600/Traitimxanh-sig.png" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiNVKY9xzqmN7EsZTUaCk_AxTc4iqsOo2_hzCo2WhJp3Dl4yObJh3PxAqEfXi3Z_s4MKLIwAsq-gIjBFukL6hHuj9llk1RO7McVw1WQdPIEqRItnkxl5-OtfoOUqiwQab0vH12SBmC7Ep9c/s1600/Traitimxanh-sig.png" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: black;"><em>Courtesey of </em><strong>Ts. Đặng Huy Văn</strong></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<em></em> </div>
</div>
</div>
</div>
Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-85745026905520837362014-09-28T15:22:00.005-07:002014-09-28T15:22:46.885-07:00ĐÔI DÒNG VỀ THẦY DUCASSE<h2 class="date-header">
<span><span style="font-size: xx-small;">Thursday, November 15, 2012</span></span></h2>
<h2 class="date-header">
<span></span><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span lang="FR" style="font-size: 20pt; line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="color: red;">ĐÔI DÒNG VỀ THẦY DUCASSE</span></span></span></b></h2>
<h2 class="date-header">
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span lang="FR" style="font-size: 20pt; line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="color: red;"></span></span></span></b><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjvMB-QBP2Uu0phltD2rizDBpy_9B_wELECmGaF0VA_UUhMz0atQRGiiQmfSVeS1uw_Bg5fAxIBAPxewfdci42V1US7D1wBnvkYPRdPMuH-3Vml5j_hyAIhN3KU2GvjOmNyzD55vYH94jU/s1600/C%C3%83%C2%B4ng+truong+M%C3%83%C2%AB+Linh.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjvMB-QBP2Uu0phltD2rizDBpy_9B_wELECmGaF0VA_UUhMz0atQRGiiQmfSVeS1uw_Bg5fAxIBAPxewfdci42V1US7D1wBnvkYPRdPMuH-3Vml5j_hyAIhN3KU2GvjOmNyzD55vYH94jU/s320/C%C3%83%C2%B4ng+truong+M%C3%83%C2%AB+Linh.jpg" width="257" /></a></h2>
<div class="date-posts">
<div class="post-outer">
<div class="post hentry">
<div class="post-body entry-content">
<span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span lang="FR" style="line-height: 115%;">Tôi đến thăm Thầy Ducasse ngày thứ Bảy 08 tháng Chín vừa qua tại Clinique Saint Rémy les Chevreuses, qua ngày thứ Hai 17 lại nhận được email của cô Elisabeth, con gái Thầy báo tin Ông đã qua đời ngày thứ Sáu 14, mới biết lần viếng thăm vừa qua cũng là lần cuối cùng. Trong buổi nói chuyện, tôi có đề cập đến anh Hoàng mộng Giới và anh Bùi Hồng Tiếng đã đến viếng thăm Thầy ngày thứ Tư 05 trước đó và anh Giới đã nói là sẽ trở lại thăm Thầy lần nửa để tạm biệt trước khi trở về Canada, Ông cho biết là còn ở lại bệnh viện khoảng 15 ngày nửa và có thể gặp tại đây hoặc nếu không thì tại nhà. Khi tôi đến bệnh viện thì Ông vẫn còn đang ngũ trưa nên phải ra ngoài phòng khách chờ đợi, Ông và Bà nằm chung bệnh viện và chung một phòng. Gặp tôi bất ngờ Ông mừng lắm vì tôi không có hẹn trước, Ông mời tôi ngồi trên giường với Ông vì Ông không thể đi đứng được nhưng tôi xin được ngồi trên chiếc ghế đối diện. Ông bây giờ yếu nhiều, Bà cũng vậy, Ông nói là Bà lúc nầy yếu lắm và không nói chuyện với ai khác ngoại trừ Ông và Cô con gái. Ông lúc nầy không thể ra ngoài hay đi bộ loanh quanh trong sân cỏ trong bệnh viện vì sợ té không ai hay. Ông nằm trong bệnh viện phục hồi sức khoẻ, hằng ngày tập thể dục, sức khoẻ có khả quan hơn một chút, khi được hỏi Ông cảm thấy trong người thế nào, Ông cho hay sức khỏe cũng có chút khả quan và nói : " Certes, je ne suis pas jeune, mais il y en a d’autres qui sont encore pire que moi " . Ông bị bịnh ung thư da và yếu tim, nhìn da trên tay bị nám đen và cơ thể bị băng bó nhiều chổ, tóc mọc còi cọc lưa thưa, cơ thể không còn sinh lực, tôi cảm thấy đau lòng, tự hỏi Ông còn chịu đựng được bao lâu nửa ? Cơ thể con người ai cũng phải qua giai đoạn Sinh Lão Bịnh Tử, tới phiên mình cũng vậy thôi ! Lúc sau nầy Ông nghe khó khăn, có khi tôi xưng tên mình trong điện thoại, phải lập đi lập lại nhiều lần Ông mới nhận ra, đây là lần Ông nằm bệnh viện lâu nhứt kéo dài đến nhiều tháng qua nhiều bệnh viện khác nhau.</span></span><br /><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjWOqHnetZM1L_6a0Gje7UWrhDIfsyUpFle9nZHWVFr2fHTqTr-DEbostoftYj031OFR2nSoIoLLsUH5M8LRPerBbA8GVmDCsBJFLxkZOu1Nh2J26dPJfQ4o-zR1XzJ4YJFnqmqwpgxigk/s1600/C%25C3%2583%25C2%25B4ng+truong+M%25C3%2583%25C2%25AA+Linh+2.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="223" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjWOqHnetZM1L_6a0Gje7UWrhDIfsyUpFle9nZHWVFr2fHTqTr-DEbostoftYj031OFR2nSoIoLLsUH5M8LRPerBbA8GVmDCsBJFLxkZOu1Nh2J26dPJfQ4o-zR1XzJ4YJFnqmqwpgxigk/s320/C%25C3%2583%25C2%25B4ng+truong+M%25C3%2583%25C2%25AA+Linh+2.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: justify;">
<span lang="FR" style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Là dân Hàng Hải với nhau nên nói chuyện gì cũng quay về đề tài nghề nghiệp củ, tôi nói là trong nghành Hàng Hải, học nghề máy coi bộ lên bờ kiếm ăn dễ dàng hơn bên Pont. Khi nói đến nghề đi biển, hầu hết mọi người đều nghĩ đến hình ãnh của người Sĩ Quan Pont mặc áo trắng, quần short trắng mang lon oai vệ đi lại trên pont tàu khi cặp bến và tương lai được làm Thuyền Trưởng chỉ huy con tàu to lớn, mỗi lần còi tàu vang dội, cả vùng Khánh Hội, Quận Nhứt đều nghe, ngày về bến cầm tay em đi dạo phố ăn kem hay đi xem ciné, tán hưu tán vượn, tha hồ khoác lác, em chỉ há mồm thán phục sát đất và tôn thờ hình ảnh anh chàng SQ Pont chứ chẳng ai muốn nghĩ đến hình ảnh của một anh Mécanicien quần áo dầu mở lấm lem, tay chân đen thui lui thùi lùi coi không ngầu chút nào mà nhiều khi anh cơ khí phải chun trong ballast làm việc, lúc chun ra thì hình ảnh lại giống anh chàng trong quảng cáo của kem đánh răng Hynos ở Sài Gòn năm nào làm mất mặt hình ảnh hào hùng của dân Hàng Hải quá xá. Đó là tâm lý chung của mọi người chớ không phải chỉ riêng tôi, nhưng cái gì cũng có bề trái của nó; mấy anh Pont sau nầy chán nghề biển muốn lên bờ làm việc chỉ có nước làm Thuyền Trưởng lái xe ôm hay mở tiệm bán bia ôm cho dân đi tàu thôi <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ngoài ra chẳng có nghề nào thích hợp, trên bờ đâu còn huy hoàng như lúc còn trên tàu ! Còn nghề máy coi vậy mà đắc địa, làm gì cũng được, chổ nào lại không có máy xăng, máy dầu, máy điện, hàn dũa, sống khoẻ re. Tôi nói thí dụ nếu được chọn lại ngành học trường Hàng Hải, tôi sẽ chọn nghề máy, Ông Ducasse cũng đồng ý và nói lúc đầu cũng muốn theo nghề máy nhưng trường Hàng Hải ở Pháp đòi phải có kinh nghiệm về cơ khí, phải có certificat d'ajusteur (thợ nguội) mới cho học nên đành dẹp giấc mộng làm Mécanicien và học nghề Pont, ông nói học nghề máy lên bờ sửa xe hơi cũng được, coi bộ ông già cũng khoái kỹ thuật. Tôi có kể trường hợp của những người SQ Cơ Khí thành công như Diệp kim Chi ở Pháp, Đinh văn Thạnh, Đinh tấn Nghi, Đặng kim Long đều có bằng Kỹ Sư cơ khí ở Mỹ, hình như chỉ có khóa 21 là có nhiều SQ Cơ Khí thành công nhứt. Nói qua đến chiếc tàu Cyprea là niềm hãnh diện của nhiều cựu nhân viên, tôi nói chiếc tàu đó bây giờ giống như chiếc xuồng con, Ông Ducasse nói phải, nó lớn chưa bằng chiếc xà lan bây giờ trọng tải có khi đến 3000 tấn. Trên những chiếc porte-conteneur khổng lồ hiện nay, phòng máy của tàu là tổng hợp của gần như tất cả những máy móc trong những cơ xưởng trên bờ … groupe diesel, groupe hydrolique, group électrogène, groupe climatiseur, máy lọc nước, hệ thống vi tính ….. vân vân, cứ tưởng tượng một người làm Chef Mécanicien trên một chiếc porte-conteneur, sau nhiều năm làm bảo trì, khai thác, đọc tất cả những instruction về các loại máy trên tàu thì kinh nghiệm biết là bao nhiêu so với những người làm trên bờ với chức vụ tương đương vì họ chắc không có mấy dịp lăn lộn tháo ráp, sửa chửa như một người SQ Cơ Khí trên tàu cho nên khi lên đến chức Chef Mécanicien thì bắt buộc phải giỏi. Bây giờ bên Pháp không còn hai nghành học Pont và Machine nửa mà là formation polyvalente vừa học Pont vừa học Machine, nhưng phần Machine nặng hơn và bằng cấp được coi như Ingénieur Mécanique. Nhưng người navigant bây giờ chỉ đi hành nghề một thời gian ngắn rồi nhảy lên bờ chứ ít người chịu theo nghề luôn, Ông Ducasse nói grand père của Ông cũng là Capitaine au Long Cours, đi tàu liên tục trong 16 năm rồi lên bờ dẹp nghề đi biển và cũng nhìn nhận là bây giờ ít ai chịu đi tàu, lý do là nghề Hàng Hải bây giờ không kiếm tiền nhiều bằng những nghề trên bờ lại phải xa nhà nên tụi Tây có bằng Cơ khí, làm việc chừng 5 năm là lên bờ kiếm hảng khác.</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: justify;">
<span lang="FR" style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Ngoài vấn đề nghề nghiệp Hàng Hải, Ông Ducasse hơi lo lắng không biết cái PC của ông có còn hoạt động hay không và nói là chắc có nhiều mail chưa đọc trong khoảng thời gian còn nằm bệnh viện. Tôi có nói là ông không phải lo lắng, tôi sẽ lo cho cái máy của ông khi ông rời bệnh viện về nhà. Cái PC của ông do tôi ráp từ năm 2005 đến năm nay cũng được 7 tuổi rồi, bây giờ cho nó về hưu là vừa, tôi giải thích trên cái carte mère có những condensateur, transistor, những cái composant nầy charger và décharger cũng bị hao mòn và bị già yếu như cơ thể con người vậy; ổng cười và nói : " comme moi quoi ! " và sau cùng ông chịu mua carte mère mới nhưng muốn giử lại cái thùng của cái PC củ. Ông già có tật xài món đồ nào cho đến khi nó hoàn toàn không thể chạy được nửa mới chịu thay đồ mới; nhưng tôi thì khác, nghĩ rằng con người chết đi thì đâu có đem theo được tiền bạc theo, tội gì không xài đồ mới, tôi muốn ông mua cái PC mới với Windows 7 xài cho sướng, chớ cái Windows XP bây giờ xưa rồi. </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: justify;">
<span lang="FR" style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Phải nhìn nhận là anh Giới hửu duyên, đi lon ton từ Canada qua Pháp gặp được Thầy Ducasse lần cuối, qua đúng lúc ông Thầy phải ra đi; và tôi cũng phải cám ơn anh Giới nhiều vì anh nhờ chở đi thăm ông Thầy trước khi về lại Canada nên tôi mới có dịp liên lạc với cô Elisabeth và do đó mới biết ông còn nằm trong bệnh viện. Tôi cũng định nhân dịp nầy làm một cái clip vidéo cho anh để giử làm kỹ niệm nhưng chưa gì thì ông Thầy đi mất nên không còn cơ hội. Tôi cũng ỷ y, hôm ghé thăm ông Thầy, coi bộ ông tuy yếu nhiều nhưng còn khỏe nên nghĩ đợi lúc anh Giới đến thăm khoảng tuần sau chắc ông cũng còn, làm cái clip vidéo luôn thể. Phút cuối cùng, ông cũng còn điện thoại nói chuyện với bà chị, trước khi gác máy, ông nói : "Je t'embrasse ..... c'est la fin" như linh cảm được phút sau cùng của mình và một chút sau đó thì ra đi. Ông mất khoảng 8 giờ tối, cô Elisabeth khi đó làm việc ở Paris được bệnh viện thông báo cha cô mệt nhiều lắm phải đến gặp mặt liền, nhưng khi đến nơi thì ông đã ra đi nên cô cũng buồn không được nói chuyện với ông phút cuối. Tôi giử liên lạc với Ông Ducasse khoảng thời gian Ông còn ở Sài Gòn từ và vẫn giử mối liên lạc thỉnh thoảng trải dài từ Paris, Alger cho đến Casablanca, Abidjan. Lúc còn tị nạn trong ambassade Pháp ở Singapore năm 1975, trong lá đơn xin đi Pháp, tôi có khai tên ông Ducasse như người quen biết ở Pháp, ông kể lại có nhận được công điện của bộ Ngoại Giao Pháp hỏi ông lúc đó đang dạy học ở Alger, ông xác nhận :"c'est mon élève". Tuy nhiên lúc còn ở Việt Nam, tôi không thể nói chuyện nhiều với ông vì tôi nói tiếng Pháp không rành, tôi học ở trường Việt, nên lúc đối diện với ông tôi cũng run, không biết ổng hỏi mình có trả lời đươc không ? Sau nầy quen rồi và không còn ngăn cách bởi bức tường ngôn ngữ và ông chấp nhận tôi như người nhà thì nói chuyện thoải mái hơn, có lần tôi hỏi thẳng có phải ông hiểu tiếng Việt rành lắm không, ông chối liền :" tiếng Pháp tao còn chưa rành làm sao biết tiếng ngoại quốc được ", nhưng lần sau khi ghé qua ông mới trả lời: " Thiệt tao hiểu tiếng Việt nhưng có mấy cái accent nên khó nghe". Có lần ông nói: "Tiếng Việt tụi bây rắc rối, tiếng Tây có chử soeur mà tiếng Việt dịch khi thì chị, khi thì em", tôi suy nghĩ, tiếng Tây mới rắc rối, còn khó hơn tiếng Anh. Một lần tôi định chuyển ngữ từ Việt sang Pháp một bài viết, tôi nhờ ông kiểm soát dùm, ông nói:" Mầy cứ dịch từng chữ một, mot par mot, đừng để ý về grammaire, chuyện đó tao lo", rồi ông nói thêm:" dịch từ tiếng Việt sang tiếng Pháp khác nhau nhiều lắm, từ tiếng Anh sang tiếng Pháp thì cũng không khác nhau bao nhiêu ". Tôi nhờ ông vì tôi biết ông đang phiên dịch bộ truyện Đông Châu Liệt Quốc sang Pháp ngữ và ông đã bắt đầu từ lâu lắm, không biết năm nào, ông cho hay lúc ban đầu cũng gặp khó khăn nhưng sau đó thì quen dần dần và ông đưa cho tôi bộ truyện Đông Châu Liệt Quốc và nói:" Mầy đem nhà đọc, tao đọc nguyên bản tiếng Tàu ". Ông có cái CD cuốn encyclopédie Larousse để làm việc, tôi chỉ cho ông cách tìm vô trang web của những mạng encyclopédie en ligne, chỉ cần đánh trên barre de recherche của Google chữ "définition" rồi thêm chữ gì đó thí dụ như "définition savoir" là nó dẫn vô nhiều trang web về kho tàng ngôn ngữ Pháp, tha hồ tham khảo, ông khoái quá, thời đại internet cái gì cũng mau lẹ, chỉ cần vài giây là có kết quả khỏi tìm kiếm lâu lắc. Khi tôi ngõ ý muốn tìm bản dịch Việt Pháp cho một số từ ngữ về tâm linh ông bèn đưa cho tôi cuốn sách Đạo Cao Đài "La voie du salut caodaïque" được xuất bản khi tôi còn chưa chào đời, cuốn sách củ xì, cái bìa gần mục nát, tôi phải bao lại và nhân dịp đó tôi mới thấy kiến thức ông thật rộng rải trên nhiều lãnh vực. Sau nầy ông nói rất ít về việc giảng dạy môn Hàng Hải, một lần ông hỏi tôi có anh em trong gia đình muốn học nghề đi biển không, tôi hỏi tại sao, ông nói là bây giờ mấy chiếc canot cũng có GPS đâu cần học calculs nautiques làm gì, nếu tôi cần ông cho tôi mớ sách vở Hàng Hải củ của ông chớ ông giử cũng vô ích. Trong một lần gặp gở trong bửa ăn với Quan Tàu Tường, ông có kể ông Ducasse ăn cơm với nhiều nước nước mắm và kết luận là :" Tây mà biết ăn nước mắm nhiều như vậy là gần thành người Việt Nam rồi".</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: justify;">
<span lang="FR" style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Chị Elisabeth nói đáng lẽ ông Ducasse phải trải qua một cuộc giải phẩu lớn, nhưng các bác sĩ họp lại bàn nên bỏ qua vì tuổi tác cao, không biết ông có thể hồi sinh sau cuộc giải phẩu hay không, và như vậy thì cuộc đời ông bị "condamné", nằm chờ chết. Sự ra đi của ông làm tôi thật bùi ngùi và thấm thía về tính chất vô thường của thân phận làm người, có đến ắt có đi, có sinh ắt có tử ai cũng phải qua, nhưng nói thật, tôi cũng muốn ông ra đi sớm vì còn sống ngày nào là còn chịu sự đau khổ, vày vò của thể xác. Nhìn ông gải lớp da chết, nám đen vì ung thư của ngón tay, tôi cũng hiểu là y học đã bó tay và chắc ông cũng hiểu như vậy, tôi cảm thấy xót xa và bất lực, không giúp gì cho ông được. Cuộc đời con người thật sự hưởng được gì và đem theo được những gì ? Nghiệp thân của ông có lẽ không nhiều nên không bị hành xác nhiều, sức khỏe ông bắt đầu suy sụp từ tháng Mười năm ngoái (2011) đến tháng Chín năm nay thì ông ra đi tính ra không đầy một năm so với nhiều người mà tôi biết có khi bịnh nằm liệt giường, không còn sức ngồi dậy mà vẫn kéo dài sự sống từ năm nầy sang năm khác, muốn chết mà vẫn không chết được. Ông Ducasse không phải là người thích la cà ăn nhậu hay đấu láo với bạn bè, dường như ông không có nhiều bạn; có lần hội Hàng Hải hoặc anh Nhơn, Kiệt mời ông đi ăn trưa trong lần ghé thăm nhưng ông đều từ chối viện cớ là phải lo cơm cho bà vợ. Ông sống lặng lẽ và khắc khổ như một nhà tu, chỉ đi ra ngoài khi cần thiết như đi chợ hoặc thăm viếng bà chị ở Maison Lafitte lúc ông còn mạnh khỏe, nhưng đó chỉ là bề ngoài, người khác có thể nghĩ rằng đó là một ông già kỳ cục nhưng đối với tôi, tôi<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>hiểu rằng ông sống nhiều về nội tâm và đam mê trong thế giới kiến thức và dịch thuật. Những lần ghé thăm, tôi thấy ông mặc đi, mặc lại mấy bộ đồ cháo lòng củ kỷ nhưng ông không hề bận tâm bề ngoài. </span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: justify;">
<span lang="FR" style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Ông Ducasse có hỏi tôi một lần bằng email quan niệm về Thượng Đế, nhưng tôi đã không trả lời vì tôi muốn để ông tự tìm hiểu và chính ông tự tìm ra câu trả lời thì hay hơn, bây giờ thì ông đã có câu trả lời rồi và không cần hỏi người khác, ai tìm thì người đó gặp. Có một điều lạ là tôi không cảm thấy ông chết, ông vẫn còn bàng bạc đâu đó, cái chết không phải là sự chấm dứt mà là một sự bắt đầu, linh hồn có chết bao giờ đâu, nó phải học hỏi từ giai đoạn một.</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: justify;">
<span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span lang="FR" style="line-height: 115%;">Từ đây, mỗi lần lái xe chạy ngang qua những cánh đồng vùng Gif-sur-Yvette tôi lại nghĩ đến ông mỗi lần tôi ghé qua để làm dépannage cái PC. Adieu Monsieur Ducasse.</span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: justify;">
<span style="color: red; font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span lang="FR" style="line-height: 115%;"><strong></strong></span></span> </div>
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: justify;">
<span style="color: red; font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span lang="FR" style="line-height: 115%;"><strong>Nguyễn Hiếu Liêm</strong></span></span></div>
</div>
</div>
</div>
</div>
Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-79995953649322619122014-07-20T21:07:00.001-07:002014-12-11T19:00:49.280-08:00Việt Nam Hàng Hải - Giai Phẩm Xuân 1971 <div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><strong><span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;">Đây là Giai Phẩm Xuân năm 1971 của các cựu Sinh Viên trường Việt Nam Hàng Hải thực hiện. Giai phẩm nầy tái xuất hiện trên Kỷ Yếu Hàng Hải là nhờ các anh Huỳnh Trí và anh Nguyễn Văn Thiện Hòa, nguyên là Phó </span><span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;">Chủ tịch của Ban Đại Diện Sinh Viên Liên khóa 19 & 20 đã bỏ nhiều </span></strong><strong><span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;">công sức để tìm lại tài liệu và scan chuyển cho chúng tôi. Chân </span><span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;">thành cảm ơn hai bạn. </span></strong></span></div>
<span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;"></span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;"><span style="color: black;"></span> </span></div>
<span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;">
</span><br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 8pt;">
<span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;"><span style="color: black; font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><strong>Ngoài ra chúng tôi chân thành cảm ơn anh Liêm, hiện đang định cư tại
Paris, France cũng đã bỏ rất nhiều thời giờ nghỉ hè của anh để “<em>làm đẹp</em>”
lại từng trang của Đặc San Giai Phẩm Xuân 71 của trường Việt Nam Hàng Hải.</strong></span></span></div>
<span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;">
</span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 8pt;">
<span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;"><span style="color: black; font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><strong>Kỷ Yếu Hàng Hải xin đăng lại đặc san trên để quý Thầy, quý Niên
trưởng, quý bạn hồi tưởng lại những kỹ niệm vui buồn một thời dưới mái trường
thân yêu.</strong></span></span></div>
<span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;">
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 8pt;">
<span style="color: black; font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><strong>Ngoài ra chúng tôi được biết anh Liêm đang âm thầm thực hiện
báo Xuân Hàng Hải 2015, chúng tôi sẽ đưa lên Kỷ Yếu Hàng Hải khi công trình nầy hoàn tất.</strong></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<span style="color: black;">
</span><strong>Kỷ Yếu Hàng Hải hân hạnh giới thiệu </strong></div>
</span><strong><span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;">Giai Phẩm Xuân 71 đến quý Thầy, quý Niên Trưởng </span><span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;">và toàn thể anh em cựu sinh viên của trường.</span></strong><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<strong><span style="background-color: #f3f3f3; color: purple;"></span></strong> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<strong><span style="background-color: #f3f3f3; color: red;">Kỷ Yếu Hàng Hải</span></strong></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj4qivYcyr3pY0DczxQivJgAOwCP8StmDiAZYhe9uyv2Q4RlwMfw1urNwciugoA27gU3_46CcDpOxJVs16U6qo4vkVnpooHjJ3ZNy1GMS3WQHaBExrmhC6ohiQhH5rWw1hK3pr8likpkYpi/s1600/Page_01.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj4qivYcyr3pY0DczxQivJgAOwCP8StmDiAZYhe9uyv2Q4RlwMfw1urNwciugoA27gU3_46CcDpOxJVs16U6qo4vkVnpooHjJ3ZNy1GMS3WQHaBExrmhC6ohiQhH5rWw1hK3pr8likpkYpi/s1600/Page_01.JPG" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjeHm9dtw-DmfPpAjDooJI1xFOM_-KWw_atCbYWQNPUaiRQ96dCqAlEdASdmLBlPs_TriSBtrHqiNWXL2wXmFgoLhLxT-RtQCl5PaL72MpgzmmYGybzkU0paxRcKM2ZwncWRUGMDay3mRLX/s1600/Page_02.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjeHm9dtw-DmfPpAjDooJI1xFOM_-KWw_atCbYWQNPUaiRQ96dCqAlEdASdmLBlPs_TriSBtrHqiNWXL2wXmFgoLhLxT-RtQCl5PaL72MpgzmmYGybzkU0paxRcKM2ZwncWRUGMDay3mRLX/s1600/Page_02.JPG" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhjPJKbKQwzkjbGf0kDvA2s43Pq7dX1pqOySDFHKUQVyUtfWj33Swok_1_WbnLa813eK0VfiyMzx-y5TulKVSZqrb9JuLI6JFAQmfGIzsLVxeocV_zAWluvZKDHGGTwJweXTLyneC_KRj0M/s1600/Page_03.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhjPJKbKQwzkjbGf0kDvA2s43Pq7dX1pqOySDFHKUQVyUtfWj33Swok_1_WbnLa813eK0VfiyMzx-y5TulKVSZqrb9JuLI6JFAQmfGIzsLVxeocV_zAWluvZKDHGGTwJweXTLyneC_KRj0M/s1600/Page_03.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiQmIoHu_HzOFNv6_hXD2GeCXL0r8F17hxP1VjnOYtoDu2eLNcbOGbltId2Nt_rUIJd6D24gpwNlrLICkY3AYSIsAtnMkuacbpygv5ewH5f_uBbUDIz6Ib_0cXRmzZXW62ipAQvrimi-ud/s1600/Page_04.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiQmIoHu_HzOFNv6_hXD2GeCXL0r8F17hxP1VjnOYtoDu2eLNcbOGbltId2Nt_rUIJd6D24gpwNlrLICkY3AYSIsAtnMkuacbpygv5ewH5f_uBbUDIz6Ib_0cXRmzZXW62ipAQvrimi-ud/s1600/Page_04.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi5bt_FKwZ0moYekZ-P1KqsMIYC4hCw5jnI2y0a558IJXOd0MtQf9auNwX9aILK7h679kmMVkylKC2t5Brx44vsACdSmOxISvMLtuwFvksVUYOcuMaAU6Nsc4IGWS8vaG_JSROMm1lp2RTf/s1600/Page_05.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi5bt_FKwZ0moYekZ-P1KqsMIYC4hCw5jnI2y0a558IJXOd0MtQf9auNwX9aILK7h679kmMVkylKC2t5Brx44vsACdSmOxISvMLtuwFvksVUYOcuMaAU6Nsc4IGWS8vaG_JSROMm1lp2RTf/s1600/Page_05.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgARx2SQioa8qFOgBcslTxm1g_YSYlRDPHG9APSoMhyphenhyphen0E-abXtummivJz7CKVw2Dk6lkSzWbPYFSbReJ1jI8gNutq9eRi6UPVGH_S5Bie7bhn7Y_pnUd-Im6k4NdLH3NEh54eT1oSxOLC4V/s1600/Page_06.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgARx2SQioa8qFOgBcslTxm1g_YSYlRDPHG9APSoMhyphenhyphen0E-abXtummivJz7CKVw2Dk6lkSzWbPYFSbReJ1jI8gNutq9eRi6UPVGH_S5Bie7bhn7Y_pnUd-Im6k4NdLH3NEh54eT1oSxOLC4V/s1600/Page_06.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg88TqF4xPKQ8X_4RQz0bSs4phIblNzT323Ec8tPeTQc3JnjO2uwLJdjHsY8GVWItWn_1ZNXysrQz5sCDMgVty-rXh8XF7clx4vu7bW149S2OVN13H-BGXMbUBwu8jP1vhyjwZrtyyLXkX1/s1600/Page_07.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg88TqF4xPKQ8X_4RQz0bSs4phIblNzT323Ec8tPeTQc3JnjO2uwLJdjHsY8GVWItWn_1ZNXysrQz5sCDMgVty-rXh8XF7clx4vu7bW149S2OVN13H-BGXMbUBwu8jP1vhyjwZrtyyLXkX1/s1600/Page_07.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEW2QUMQtfE9QBIfxX0jzp10RZ7Yrk_TBXnj7MTiJcxU37cD98vgSgSw9L0cSV4g6d2LJtUaf9VLGLiN7esuv5KejzJEqGC7bCWL2j6KpCPjkkDI-Htww2SOH1VoAUWtZPKCkFDHufWF7m/s1600/Page_08.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEW2QUMQtfE9QBIfxX0jzp10RZ7Yrk_TBXnj7MTiJcxU37cD98vgSgSw9L0cSV4g6d2LJtUaf9VLGLiN7esuv5KejzJEqGC7bCWL2j6KpCPjkkDI-Htww2SOH1VoAUWtZPKCkFDHufWF7m/s1600/Page_08.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEib5fXyHyrhDpWnadXt0gnMVh8BrvwrF8WYdPL90Ya9RyeyVGUElK5OdhCLbVxud26BBd3G7zq6gaMAsCS63VpFaTBHauQjGicGimZxj6lKI41wbW56_VPMK7epSywckZzAhMKHQzbFN-3r/s1600/Page_09.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEib5fXyHyrhDpWnadXt0gnMVh8BrvwrF8WYdPL90Ya9RyeyVGUElK5OdhCLbVxud26BBd3G7zq6gaMAsCS63VpFaTBHauQjGicGimZxj6lKI41wbW56_VPMK7epSywckZzAhMKHQzbFN-3r/s1600/Page_09.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjIz5UahsF_ckMq6bfJVpvkth5IdgO_J0d-OFi0KYxcjQMJNPkeIpBminelNhfCFEklsbN1dlJ-YBYpHSgXPzqLMlnrF49xuzJM6Ch8kRhmXs7ONCV5KB2oskYU9NJx8eACACLSpqu7clt7/s1600/Page_10.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjIz5UahsF_ckMq6bfJVpvkth5IdgO_J0d-OFi0KYxcjQMJNPkeIpBminelNhfCFEklsbN1dlJ-YBYpHSgXPzqLMlnrF49xuzJM6Ch8kRhmXs7ONCV5KB2oskYU9NJx8eACACLSpqu7clt7/s1600/Page_10.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgUaXAs7xofx-D7UncNnp2pFbu0nPnl2XC1GDUkuCbk1YfVde00sUfSLgjTvSIhoezlCnLwv_zAICpUhG-icHaGjkvto-J4G-ooWmiSbniygL5m_XPhqUv2-27kuC8cgQkt8KlzBBs8tf54/s1600/Page_11.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgUaXAs7xofx-D7UncNnp2pFbu0nPnl2XC1GDUkuCbk1YfVde00sUfSLgjTvSIhoezlCnLwv_zAICpUhG-icHaGjkvto-J4G-ooWmiSbniygL5m_XPhqUv2-27kuC8cgQkt8KlzBBs8tf54/s1600/Page_11.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgSTK3Oodn44kdsZM0McpfawXFZBQ7F01FnPRRfS-9mcr5tT9Owhhn5VHZeOFitpuuu9MF9YaAN-gP42Tfy_iHRiGX3lQSOW7YKuP0KnOFpOBQmzft4ace2B4cA8hYdfqTggAxNlo4MW9wW/s1600/Page_12.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgSTK3Oodn44kdsZM0McpfawXFZBQ7F01FnPRRfS-9mcr5tT9Owhhn5VHZeOFitpuuu9MF9YaAN-gP42Tfy_iHRiGX3lQSOW7YKuP0KnOFpOBQmzft4ace2B4cA8hYdfqTggAxNlo4MW9wW/s1600/Page_12.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj5OK7Zi78oowGbazoNIVGHhpJJoixQMzbeSkEEOhlU5mDnW7CUj0SQ9TQq0VEcythz3BzkwdRMfmQSvy_gYANKfwoxNYyWjdywY5Lp0Ys1b2TrvJwIUdQDBkXs0WH783m6yDGIxN-KZ4xw/s1600/Page_13.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj5OK7Zi78oowGbazoNIVGHhpJJoixQMzbeSkEEOhlU5mDnW7CUj0SQ9TQq0VEcythz3BzkwdRMfmQSvy_gYANKfwoxNYyWjdywY5Lp0Ys1b2TrvJwIUdQDBkXs0WH783m6yDGIxN-KZ4xw/s1600/Page_13.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi7IUBT9d2EOyj9dk7vUm6ziP1cBYHv-O_QnfFwuDOHDJ3Hql4sEMLLVHSjTBKkO-eZZych0yHsFDodoFkS68TtpKOcewvfxqTawJjXbO8usSi8h-_DnHRVUT9zwCwm-Xa8Q4NgT1wb8QkR/s1600/Page_14.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi7IUBT9d2EOyj9dk7vUm6ziP1cBYHv-O_QnfFwuDOHDJ3Hql4sEMLLVHSjTBKkO-eZZych0yHsFDodoFkS68TtpKOcewvfxqTawJjXbO8usSi8h-_DnHRVUT9zwCwm-Xa8Q4NgT1wb8QkR/s1600/Page_14.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhzD28rArCaxhvtybFSuYS6qKDT5ZZ4pRAqz0f5ea7te_waABJ3oC530Csf-4qj8KslFCP32tf8Q-D91D-dXJdzfn5Nvt8i3n4ZehQaqOds62o5sWrrupJZ-moppi_Ga0qgcOciwL3VExfj/s1600/Page_15.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhzD28rArCaxhvtybFSuYS6qKDT5ZZ4pRAqz0f5ea7te_waABJ3oC530Csf-4qj8KslFCP32tf8Q-D91D-dXJdzfn5Nvt8i3n4ZehQaqOds62o5sWrrupJZ-moppi_Ga0qgcOciwL3VExfj/s1600/Page_15.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg9oPKX_pPUDtnytBgJY793V5p_mafG9KqZ1ZKzhtYRTS0WvbVTVwFkc11_2VqHwkhOvId5174lx03splN-DGd2yXiZJoSkbQOJbdGZr41c2LCiehRuu4KN4oVV5hSGuu5DiCGpTdC2dY5I/s1600/Page_16.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg9oPKX_pPUDtnytBgJY793V5p_mafG9KqZ1ZKzhtYRTS0WvbVTVwFkc11_2VqHwkhOvId5174lx03splN-DGd2yXiZJoSkbQOJbdGZr41c2LCiehRuu4KN4oVV5hSGuu5DiCGpTdC2dY5I/s1600/Page_16.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOGRKfNnWtcWBmHXONtJNrWRq1O3nLf5XdToaB6A39dqFnR91NYhx38awsny4u7q4PS4zqzK-HGVIsOUaiBSezvO6G32P6Bl3C_5aTSmzra9y6xV11QSUfn8nt-l_k42By6-u_QgHnzXjH/s1600/Page_17.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOGRKfNnWtcWBmHXONtJNrWRq1O3nLf5XdToaB6A39dqFnR91NYhx38awsny4u7q4PS4zqzK-HGVIsOUaiBSezvO6G32P6Bl3C_5aTSmzra9y6xV11QSUfn8nt-l_k42By6-u_QgHnzXjH/s1600/Page_17.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEinxeLzFMUjnZk5yyqI1HYvbzoaVcUhRrTpoepNPywoyCnlcgxBbKush9qFd5UA_d9eIHw-vr-wL8Khk0_unS1bsGrRPoLyJ1VKYtoDQYH-6HEWD4X07PcED3fpjJiWChWviQFkiDUe_nK_/s1600/Page_18.JPG" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEinxeLzFMUjnZk5yyqI1HYvbzoaVcUhRrTpoepNPywoyCnlcgxBbKush9qFd5UA_d9eIHw-vr-wL8Khk0_unS1bsGrRPoLyJ1VKYtoDQYH-6HEWD4X07PcED3fpjJiWChWviQFkiDUe_nK_/s1600/Page_18.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj_LE8tgqsFN18KmqSbImc1i0-bGyf-1spx4qT_YoMZH5nbDNfktoowv7m4u0Zt3TUowwv7Bo7v_i3xthMo5GVeldwcLbxjqHllGbadKAyDNQIlffq4rVhwxDn2bJvOJtiPyy6GpO7zDYQK/s1600/Page_19.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj_LE8tgqsFN18KmqSbImc1i0-bGyf-1spx4qT_YoMZH5nbDNfktoowv7m4u0Zt3TUowwv7Bo7v_i3xthMo5GVeldwcLbxjqHllGbadKAyDNQIlffq4rVhwxDn2bJvOJtiPyy6GpO7zDYQK/s1600/Page_19.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgkDguDKoRBMVO3PHwAYqknOXNFkd83v97QfEC9I5_z2IN547ITuev2o7keAfdQapfxoFh12PqyA8CXzXBIPGR3-zj3gL4cYfB05zQChmKlgMFek3pAqQdJJLJeiKq_DKAQ9PiHfrxcpoIN/s1600/Page_20.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgkDguDKoRBMVO3PHwAYqknOXNFkd83v97QfEC9I5_z2IN547ITuev2o7keAfdQapfxoFh12PqyA8CXzXBIPGR3-zj3gL4cYfB05zQChmKlgMFek3pAqQdJJLJeiKq_DKAQ9PiHfrxcpoIN/s1600/Page_20.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgMMSuIABC4Za7nob1eaphSKeGFjgnHIJbDkT7N4yWB-OLK-H5BbGcd-m8A2nbBq5vjUpBxnwlwJKfAJOUu8EUt2JrAYSO2bAFSQW2ze8l03UbjC58N0QzP2HfAzJ13hhczjHYixK_4YEvp/s1600/Page_21.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgMMSuIABC4Za7nob1eaphSKeGFjgnHIJbDkT7N4yWB-OLK-H5BbGcd-m8A2nbBq5vjUpBxnwlwJKfAJOUu8EUt2JrAYSO2bAFSQW2ze8l03UbjC58N0QzP2HfAzJ13hhczjHYixK_4YEvp/s1600/Page_21.JPG" /></a></div>
<div style="text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgnoCE7AZhkkv4jIabpy6EfK7qx6jbJ7QogKUK5cJPPXKxV6Ltf9oCQe3U5Y263Z4CjeFkU1yqZgMawqHYuBAJng5qC0W4BZWbfPXDLXlp4dYK79XTPEs4l856abE1vVwKy_QxnFWN8cjGM/s1600/Page_22.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgnoCE7AZhkkv4jIabpy6EfK7qx6jbJ7QogKUK5cJPPXKxV6Ltf9oCQe3U5Y263Z4CjeFkU1yqZgMawqHYuBAJng5qC0W4BZWbfPXDLXlp4dYK79XTPEs4l856abE1vVwKy_QxnFWN8cjGM/s1600/Page_22.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiir-mG6b1-xPiwWNlkkmVqlilHro_3EOHCn1Aa49RUvYXNh-m1VfQmGNl-7ZgeT-xoZzz71JdysnAYdRJKmSUis8ypHT24IZXd4l0pZ1AXlWsj2o4DbFqzBbycx_6er-5eQt-J-vjBEmu/s1600/Page_23.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiir-mG6b1-xPiwWNlkkmVqlilHro_3EOHCn1Aa49RUvYXNh-m1VfQmGNl-7ZgeT-xoZzz71JdysnAYdRJKmSUis8ypHT24IZXd4l0pZ1AXlWsj2o4DbFqzBbycx_6er-5eQt-J-vjBEmu/s1600/Page_23.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiSGhEpPARhRy8yvoIgVgFjrI2Gt7aSFjPzTckIEZCi6ZXAudppaC0vlRzwfCOnhfp_qtVkajwsXmBqP9WPlcYHnJa-ryT-VdnM4ameHbz1QwhiGSNk3tQaNDgsi18YqLKzdMDlNeL1TYt3/s1600/Page_24.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiSGhEpPARhRy8yvoIgVgFjrI2Gt7aSFjPzTckIEZCi6ZXAudppaC0vlRzwfCOnhfp_qtVkajwsXmBqP9WPlcYHnJa-ryT-VdnM4ameHbz1QwhiGSNk3tQaNDgsi18YqLKzdMDlNeL1TYt3/s1600/Page_24.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi9fbCiDNVePIs-S8ljYnKox5yA3P6cpIeGf4H5W_qRvnXWcqelLUygSwblWatFLtP-aoYJYWnsT65bI4u89ghBVAXXWRi75_S4up_Z8etlMDzIYEARLCY1UG-8gB7UfiwzHc2AmtMFSi1p/s1600/Page_25.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi9fbCiDNVePIs-S8ljYnKox5yA3P6cpIeGf4H5W_qRvnXWcqelLUygSwblWatFLtP-aoYJYWnsT65bI4u89ghBVAXXWRi75_S4up_Z8etlMDzIYEARLCY1UG-8gB7UfiwzHc2AmtMFSi1p/s1600/Page_25.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiqvCr1bOx09NoMoRB4ecAuyy-t_JT6SK6Fe6HrY932bb7_X4BfN61-_zqumm4lgly8A5z9T_yPlg0fa4y8yMvCzJl8RpULvp7PbPH9Z9BwS5BetmAQkK4C3ObXcsPCiPp5VN7QpjG3HNtV/s1600/Page_26.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiqvCr1bOx09NoMoRB4ecAuyy-t_JT6SK6Fe6HrY932bb7_X4BfN61-_zqumm4lgly8A5z9T_yPlg0fa4y8yMvCzJl8RpULvp7PbPH9Z9BwS5BetmAQkK4C3ObXcsPCiPp5VN7QpjG3HNtV/s1600/Page_26.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgsuamhUEO958Laj7nfDDNCIF3CpYJMzmMMpC4-bey9Kx2Cmdun9pqNRXJhv0o9J1a2IBmadgc1hAKOdImjURy5NIEuXlJ3S_5fMd5kbisLMoaFTLr_2HFHQ4lTh4N05qPrpZFqe5y9Csql/s1600/Page_27.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgsuamhUEO958Laj7nfDDNCIF3CpYJMzmMMpC4-bey9Kx2Cmdun9pqNRXJhv0o9J1a2IBmadgc1hAKOdImjURy5NIEuXlJ3S_5fMd5kbisLMoaFTLr_2HFHQ4lTh4N05qPrpZFqe5y9Csql/s1600/Page_27.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjZF1Q4Dd89W7KizCuQLMkcVpAHn_Huzhddz1nwcot1-BXRVlgO7jUkSvphmhMT_cmQco-cMcQn7gtXBmzrpN-XC3ZLtspyEVdHi1G5XjbILCwNSkaCRljjNMrjWcoyCa6Q9J0rxaNjYks1/s1600/Page_28.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjZF1Q4Dd89W7KizCuQLMkcVpAHn_Huzhddz1nwcot1-BXRVlgO7jUkSvphmhMT_cmQco-cMcQn7gtXBmzrpN-XC3ZLtspyEVdHi1G5XjbILCwNSkaCRljjNMrjWcoyCa6Q9J0rxaNjYks1/s1600/Page_28.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjM7zPJAohRteYh2AEFo1yyJj_qYbCbbyxBwpJbDf7eCrq_n0LCh8Q2KjUfEkTIJ4ngLAhqHztOwMrfiWHnFGMeEV-jnBtthyphenhyphenavy6FMrl099QTvgAm0A9A01VubWPpZUSQyfFW9fzDsv7uo/s1600/Page_29.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjM7zPJAohRteYh2AEFo1yyJj_qYbCbbyxBwpJbDf7eCrq_n0LCh8Q2KjUfEkTIJ4ngLAhqHztOwMrfiWHnFGMeEV-jnBtthyphenhyphenavy6FMrl099QTvgAm0A9A01VubWPpZUSQyfFW9fzDsv7uo/s1600/Page_29.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgvnuAgcNQWz5WfdL4bLVDQrdnzciMcM1sWKoZ686UDqbFSlRxzypYsIp6A49chTKPZKBCmADGcI9Wr_UPuRtQnxlKNwbZTmLlc42Fj_BkJ4yZEi8npBxWaUwarY9LGFFL3Ru7YLV09nlQ4/s1600/Page_30.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgvnuAgcNQWz5WfdL4bLVDQrdnzciMcM1sWKoZ686UDqbFSlRxzypYsIp6A49chTKPZKBCmADGcI9Wr_UPuRtQnxlKNwbZTmLlc42Fj_BkJ4yZEi8npBxWaUwarY9LGFFL3Ru7YLV09nlQ4/s1600/Page_30.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgnvg3XBrAVKNh8wGL3hYd0MkBqyYjIgleVzJtoc-aO_25aQmaN6c_9uJbdsvnE_b1k87WZMUx2jfd2M2Wt1VJGN9Jn7cxngfeVaytYKmXOmxj5qja7zfzFRfYNMphi4NQrlIL8Ei2t6yhO/s1600/Page_31.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgnvg3XBrAVKNh8wGL3hYd0MkBqyYjIgleVzJtoc-aO_25aQmaN6c_9uJbdsvnE_b1k87WZMUx2jfd2M2Wt1VJGN9Jn7cxngfeVaytYKmXOmxj5qja7zfzFRfYNMphi4NQrlIL8Ei2t6yhO/s1600/Page_31.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgyO6dmAqpzvcnRrhRdRi_bXlX3yp1mghT9UsYw12vdRU6YawyZeGZSXAiX86nHncay1KDqJA0umKxHZQmaSbAn8REimDl8KmE1vIYls8onB7WsMfLBMjGQA-Hpj5fIoUZlcYl1AlUOcZXu/s1600/Page_32.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgyO6dmAqpzvcnRrhRdRi_bXlX3yp1mghT9UsYw12vdRU6YawyZeGZSXAiX86nHncay1KDqJA0umKxHZQmaSbAn8REimDl8KmE1vIYls8onB7WsMfLBMjGQA-Hpj5fIoUZlcYl1AlUOcZXu/s1600/Page_32.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi2drt_X0iaZ0cejetKRBxxWdsL_iXWFMBgOoIkb6ZWcCnxCra7fHbK0OIQNNDvQd9C986d5WHgtIc7328sH8jZuY6mUj_sY9KgkAx-K6CLL8Mh7fLyplXjPN0KeUTM_Qr0cDsw07S-YqDC/s1600/Page_33.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi2drt_X0iaZ0cejetKRBxxWdsL_iXWFMBgOoIkb6ZWcCnxCra7fHbK0OIQNNDvQd9C986d5WHgtIc7328sH8jZuY6mUj_sY9KgkAx-K6CLL8Mh7fLyplXjPN0KeUTM_Qr0cDsw07S-YqDC/s1600/Page_33.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEieJEWf5N3WQ72LlCEq9dY-FJIZuGchKyPDLkk7YwD3UeAX14ls6_nrFm14WCUXV7iNnyFuUR0_a64XPYn5xEw5zqUv8D6WH1nqAY4g8rogZR68rjyvJxWgH2Fg6iPy2c1qznXnVHv-bMUj/s1600/Page_34.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEieJEWf5N3WQ72LlCEq9dY-FJIZuGchKyPDLkk7YwD3UeAX14ls6_nrFm14WCUXV7iNnyFuUR0_a64XPYn5xEw5zqUv8D6WH1nqAY4g8rogZR68rjyvJxWgH2Fg6iPy2c1qznXnVHv-bMUj/s1600/Page_34.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgU_rQu2_Sd9d59ckSFG06Y4Ge6a1tB0BC-i_fsb9aK_U4R4wgKkPWhHYE8PzARXxWgpcN2tv0p0C6b4B1-HWTPkG37PmTj8OaY4L-mKMZ6TNC7M0KhjcYdQg0cST7vbSsichaeqLRncxW9/s1600/Page_35.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgU_rQu2_Sd9d59ckSFG06Y4Ge6a1tB0BC-i_fsb9aK_U4R4wgKkPWhHYE8PzARXxWgpcN2tv0p0C6b4B1-HWTPkG37PmTj8OaY4L-mKMZ6TNC7M0KhjcYdQg0cST7vbSsichaeqLRncxW9/s1600/Page_35.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj0ixGj9PW1q0DVY1OV56DgR3xz-yFbLpQyJzPOIpkTuJYPmphs9bLF9Rb4ujqXgH4hUBcTOWZhM1mXm3PUSc_055zB2hZ-eVYgzgwFWfx7M-j_VkuNf15Wo9rXoHnjlpjC45Mq7rkkwcql/s1600/Page_36.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj0ixGj9PW1q0DVY1OV56DgR3xz-yFbLpQyJzPOIpkTuJYPmphs9bLF9Rb4ujqXgH4hUBcTOWZhM1mXm3PUSc_055zB2hZ-eVYgzgwFWfx7M-j_VkuNf15Wo9rXoHnjlpjC45Mq7rkkwcql/s1600/Page_36.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjSjqc34qAlMayKv11kEpx8OIDSYVnz0Z_AH4sAEt3ytk6iMYQ5coSIzm8CAbvo_hPaUGyVVXZnMG_D8FZ4Xe41uGMHOZysqT0dH3asftH5iy5zrGwJDQGdH-aIuM-FEh8oQdFlPwh5OtmK/s1600/Page_37.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjSjqc34qAlMayKv11kEpx8OIDSYVnz0Z_AH4sAEt3ytk6iMYQ5coSIzm8CAbvo_hPaUGyVVXZnMG_D8FZ4Xe41uGMHOZysqT0dH3asftH5iy5zrGwJDQGdH-aIuM-FEh8oQdFlPwh5OtmK/s1600/Page_37.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJ7HeTM8991pwATrwLB7rJqDAEFpgNwdxwHam9Vdln1FL5WJiLFqbb_xQ7L_hMXXJICfzjJWmVixVqBqeB85B2Ad7wztWrT-OArQXrcKTlgWQC1qnLnior5GJO9bMa3Bhq8NxsAciBafwp/s1600/Page_38.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJ7HeTM8991pwATrwLB7rJqDAEFpgNwdxwHam9Vdln1FL5WJiLFqbb_xQ7L_hMXXJICfzjJWmVixVqBqeB85B2Ad7wztWrT-OArQXrcKTlgWQC1qnLnior5GJO9bMa3Bhq8NxsAciBafwp/s1600/Page_38.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjs6EstVKGSaAN7oby-VXD3IObVEulsW_aFQjl_sz0DAampVnkde8EYe9wQWifurykU6X9RLN1HRUqarm1FbtXqjfHvH7hR6uGf6KmboukBNbCA78lUEhzj6APmM5oBEhR4AjnNR0XKfbEs/s1600/Page_39.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjs6EstVKGSaAN7oby-VXD3IObVEulsW_aFQjl_sz0DAampVnkde8EYe9wQWifurykU6X9RLN1HRUqarm1FbtXqjfHvH7hR6uGf6KmboukBNbCA78lUEhzj6APmM5oBEhR4AjnNR0XKfbEs/s1600/Page_39.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgEMU00CnXPeRAcd8ySrfIA5ua49cxRf7NpZGxQ-KQABiJU2wN1P4KGHwD32iiz9-v6XF65OQRUVGN-9hgH52lUoJ50qlP4-4fslEgmBGLiHajTqNnJlExm8mt35jI1TUeUfU5LGVXD0Id6/s1600/Page_40.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgEMU00CnXPeRAcd8ySrfIA5ua49cxRf7NpZGxQ-KQABiJU2wN1P4KGHwD32iiz9-v6XF65OQRUVGN-9hgH52lUoJ50qlP4-4fslEgmBGLiHajTqNnJlExm8mt35jI1TUeUfU5LGVXD0Id6/s1600/Page_40.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3fXdMwwv8WPaA3j71qQU1A2tMSnImOT5jKLlB1CX95wLT8q6F8qXD8SpOSyGltB3USuM5vhoPPzYex6TW5fFFE9qOsWa9RDbJqJ83mgnSd1Qzzm6lCIzs7_Mat99fFBXFU9GqpREYwikF/s1600/Page_41.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3fXdMwwv8WPaA3j71qQU1A2tMSnImOT5jKLlB1CX95wLT8q6F8qXD8SpOSyGltB3USuM5vhoPPzYex6TW5fFFE9qOsWa9RDbJqJ83mgnSd1Qzzm6lCIzs7_Mat99fFBXFU9GqpREYwikF/s1600/Page_41.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjmeK9MIH44fBCWRcQoZ9qsLI_XF8nQpUPmFBIfL8D7Uz2-V-U6B_o_TmU6QLDJFS-CqhCgiQM2q2OI_MO_luHvapBmwhu-dRekHKnysgFfYC1gQes6k6Bkz1KNU1qUN-aXOOTqYRzsAazl/s1600/Page_42.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjmeK9MIH44fBCWRcQoZ9qsLI_XF8nQpUPmFBIfL8D7Uz2-V-U6B_o_TmU6QLDJFS-CqhCgiQM2q2OI_MO_luHvapBmwhu-dRekHKnysgFfYC1gQes6k6Bkz1KNU1qUN-aXOOTqYRzsAazl/s1600/Page_42.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg0dWo2G7YENYcaMpmG5ChJBuFy5fbakgvA7zxfgUMHspgYhQqydrUD0fatH7oGwe8UycaFfUJr35w0Tg5y3zpMfYCXbVrj9r7QokheksDOPWmIWTCwbn9PPSiCkTz7206rHrqV0Yj4mkgq/s1600/Page_43.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg0dWo2G7YENYcaMpmG5ChJBuFy5fbakgvA7zxfgUMHspgYhQqydrUD0fatH7oGwe8UycaFfUJr35w0Tg5y3zpMfYCXbVrj9r7QokheksDOPWmIWTCwbn9PPSiCkTz7206rHrqV0Yj4mkgq/s1600/Page_43.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj7vU_fldDaJDkrr0iT_LM6BJbRAkSdbLX7fSMSNbO4gaZ8TZ_env7tpGKGdhVRrzbJ3VT2L8dMnbnwNz4Hz8X0FNrPIBMFKB7SNDYJ6ftiXrGA0dd-GBfIFroXRWedL0CCOyMWH5HwfvtY/s1600/Page_44.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj7vU_fldDaJDkrr0iT_LM6BJbRAkSdbLX7fSMSNbO4gaZ8TZ_env7tpGKGdhVRrzbJ3VT2L8dMnbnwNz4Hz8X0FNrPIBMFKB7SNDYJ6ftiXrGA0dd-GBfIFroXRWedL0CCOyMWH5HwfvtY/s1600/Page_44.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgBMVEIeuoNg9DOZzjwb2dDjMtJX3jIv6QTjcP-94aOE9cCntSTCH92NEnoo6DSa0JqnUhyphenhyphenLvvcrrDvkDt3F73lyBJNxSkdFf-K5ss9tYCL90JOS7AGmdxGptDdSmwPFj6ywx8HSI8Iis5S/s1600/Page_45.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgBMVEIeuoNg9DOZzjwb2dDjMtJX3jIv6QTjcP-94aOE9cCntSTCH92NEnoo6DSa0JqnUhyphenhyphenLvvcrrDvkDt3F73lyBJNxSkdFf-K5ss9tYCL90JOS7AGmdxGptDdSmwPFj6ywx8HSI8Iis5S/s1600/Page_45.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi2ExF8np2HCufD6aU0BBB05L1PpJM1kn6zsEUh6tzENo7E2SLmHEqotg8_FMiTgtBznJzzeVySCLxN2OR739kZ1M8v-R51BJbaWN0YbsRIZICeHXRCDRdULogSVgwjmQIOiDrXR5ZUFu3Z/s1600/Page_46.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi2ExF8np2HCufD6aU0BBB05L1PpJM1kn6zsEUh6tzENo7E2SLmHEqotg8_FMiTgtBznJzzeVySCLxN2OR739kZ1M8v-R51BJbaWN0YbsRIZICeHXRCDRdULogSVgwjmQIOiDrXR5ZUFu3Z/s1600/Page_46.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgUFg7lg9ohyphenhyphenkz19NHEBlrs_ApxriT-lfli02OFadL1L8Blqz_8YfaM8nHydFvfK5hd247Bxz-4zISJ_XKwl5qMXGFIAcB437fUTwccSO52mKjCUoyyoFOigAqLZh5RLBQK3QG32ycZiuHR/s1600/Page_47.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgUFg7lg9ohyphenhyphenkz19NHEBlrs_ApxriT-lfli02OFadL1L8Blqz_8YfaM8nHydFvfK5hd247Bxz-4zISJ_XKwl5qMXGFIAcB437fUTwccSO52mKjCUoyyoFOigAqLZh5RLBQK3QG32ycZiuHR/s1600/Page_47.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgtrcfyX66jvbaW5j0XcfoJ1tC-dPdTT6k_iec0H_zBmjuxcMTSogO05tCaH3Srd-pVvEw6aESIxCwM_kB8mCuv0HDeZHoOTcC0pzQ8YQyuwhmT99FhYpd5y9gckH-m_ZJm4K8k_VocvVy5/s1600/Page_48.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgtrcfyX66jvbaW5j0XcfoJ1tC-dPdTT6k_iec0H_zBmjuxcMTSogO05tCaH3Srd-pVvEw6aESIxCwM_kB8mCuv0HDeZHoOTcC0pzQ8YQyuwhmT99FhYpd5y9gckH-m_ZJm4K8k_VocvVy5/s1600/Page_48.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjIED_-sqhsX69uMqrgM59lIoubGxjYFdu2Gpuq3boNZg6eV5on4-UGGSCuqqAzh4KlJJOsFMxzviNiNF2LI3fjBMfBlGB_UPqmgQb5k4dF23PwKhL7z8T1u6JgsIZzQi7PwL_vdf8ObIZq/s1600/Page_49.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjIED_-sqhsX69uMqrgM59lIoubGxjYFdu2Gpuq3boNZg6eV5on4-UGGSCuqqAzh4KlJJOsFMxzviNiNF2LI3fjBMfBlGB_UPqmgQb5k4dF23PwKhL7z8T1u6JgsIZzQi7PwL_vdf8ObIZq/s1600/Page_49.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgcC2psoiMv2YO7JkapFztdqx1U0fOFgWclzwO_CmbtQKh8rVqh2m2R9NCl2lGbdpDfn9-5QUG1mdyXyOIiqIqIJSRC1px-5YfY3Lqztf-c2PpW56Eb5zZb1Yi5BZPtRqPYOOO8_f8P7kxN/s1600/Page_50.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgcC2psoiMv2YO7JkapFztdqx1U0fOFgWclzwO_CmbtQKh8rVqh2m2R9NCl2lGbdpDfn9-5QUG1mdyXyOIiqIqIJSRC1px-5YfY3Lqztf-c2PpW56Eb5zZb1Yi5BZPtRqPYOOO8_f8P7kxN/s1600/Page_50.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEglVAm2u9GSCg9i260YExW86-txAStz0vQRhdK61mp5oJdybV_itQC2l7t_61cJGVnJXm8dOyB2dS21M92bEhCmnrjTYzRrifSwQNZ6JBTcgKHpv7jGCKYfoh_Zy6APpZXJnvsJbEMPBWqJ/s1600/Page_51.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEglVAm2u9GSCg9i260YExW86-txAStz0vQRhdK61mp5oJdybV_itQC2l7t_61cJGVnJXm8dOyB2dS21M92bEhCmnrjTYzRrifSwQNZ6JBTcgKHpv7jGCKYfoh_Zy6APpZXJnvsJbEMPBWqJ/s1600/Page_51.JPG" height="640" width="496" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh8A7SmiXsF47GKpQz0aII_eqGXbR6rkNQGl7fKl41ZgGFD6lPcQa9zMF70MubM5ShQD99INEPlg_uNB7Rytw1SWpUIf01r7kdNkER-9CU91hL0eryvWJhEeIOv02WMdqWdUFwcTWaUCQCm/s1600/Page_52.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh8A7SmiXsF47GKpQz0aII_eqGXbR6rkNQGl7fKl41ZgGFD6lPcQa9zMF70MubM5ShQD99INEPlg_uNB7Rytw1SWpUIf01r7kdNkER-9CU91hL0eryvWJhEeIOv02WMdqWdUFwcTWaUCQCm/s1600/Page_52.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLXTkMkVCtFmei5bo0XGOGyvm1fgof8jJbCYH3ynxNkbLbMsKi7xEXjTAirsTjKy3ik92qQ5PSuV7DSiq7LYuu0Vtf0IWB7Mpvf6cvlRqr9c5RIiASkIyR4Ztp7pvt0lDB8WMm4R63AkBI/s1600/Page_53.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLXTkMkVCtFmei5bo0XGOGyvm1fgof8jJbCYH3ynxNkbLbMsKi7xEXjTAirsTjKy3ik92qQ5PSuV7DSiq7LYuu0Vtf0IWB7Mpvf6cvlRqr9c5RIiASkIyR4Ztp7pvt0lDB8WMm4R63AkBI/s1600/Page_53.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjC7194YLKDK8tPCTi5hUZJwp26F8-i2TORDnI68DyC_ulwepbP62PKF3Pa0QVA203CEkzH1dr3W1pq_sB_tT8d52SZniAogN1v8SCJfuhPI5QZo3fEInSwBvKqICLTSVZc__0c8OThWEG_/s1600/Page_54.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjC7194YLKDK8tPCTi5hUZJwp26F8-i2TORDnI68DyC_ulwepbP62PKF3Pa0QVA203CEkzH1dr3W1pq_sB_tT8d52SZniAogN1v8SCJfuhPI5QZo3fEInSwBvKqICLTSVZc__0c8OThWEG_/s1600/Page_54.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgA8OpYuR9HPa-_UkF7vweyGjTul1fZ9rJ2KdYmsTDhZDcTLpnPhWtE99JZDXr4tqB0CemJrEmc9vDcUcFrMY61LGOtuonHPTKLQcdtk99JhEHauvvq0gg052Ngm-MWi3VmrS4HCyiPJHDl/s1600/Page_55.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgA8OpYuR9HPa-_UkF7vweyGjTul1fZ9rJ2KdYmsTDhZDcTLpnPhWtE99JZDXr4tqB0CemJrEmc9vDcUcFrMY61LGOtuonHPTKLQcdtk99JhEHauvvq0gg052Ngm-MWi3VmrS4HCyiPJHDl/s1600/Page_55.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEixYR71tJ8drPokLwiEfTKydUPkAWm4HuTbYmhVnV7_gT_q8KZFtZZa9ZefDrMB7fpE0R6e3wpZyY4WRnNfWXk9aGfWid9w6KW4UGcDlPs-p1_61lV8f6TJCsDA7N9mFJdoE8niGRV341dU/s1600/Page_56.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEixYR71tJ8drPokLwiEfTKydUPkAWm4HuTbYmhVnV7_gT_q8KZFtZZa9ZefDrMB7fpE0R6e3wpZyY4WRnNfWXk9aGfWid9w6KW4UGcDlPs-p1_61lV8f6TJCsDA7N9mFJdoE8niGRV341dU/s1600/Page_56.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjzu9LdGFA8KmyvveIAxIf2dm2udFr_8PFVgzuGVEPJyZbEYV3kAz9GVPqOEB-E78pTe-QihhPCnIjE3SYUxllM5n82kaIao9eVv0vbD5O7OFoZd3g1yHfclovwYc2na-0f-biXRA6orcUP/s1600/Page_57.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjzu9LdGFA8KmyvveIAxIf2dm2udFr_8PFVgzuGVEPJyZbEYV3kAz9GVPqOEB-E78pTe-QihhPCnIjE3SYUxllM5n82kaIao9eVv0vbD5O7OFoZd3g1yHfclovwYc2na-0f-biXRA6orcUP/s1600/Page_57.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEif3pWbOgFdRQdALX4x2QbUY-SC2nl9XYMgSCWFMiOLTrPmm_sS1tAsjt-XvhFwb29tSskrMFQjdv_UcMFJIiCxdfubNVv2QeCnK6QYN1czPBK_KSzjrt2mRNvx0ZznnypQFlFEFDOh8ZtF/s1600/Page_58.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEif3pWbOgFdRQdALX4x2QbUY-SC2nl9XYMgSCWFMiOLTrPmm_sS1tAsjt-XvhFwb29tSskrMFQjdv_UcMFJIiCxdfubNVv2QeCnK6QYN1czPBK_KSzjrt2mRNvx0ZznnypQFlFEFDOh8ZtF/s1600/Page_58.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi7zY90gtX4oiZYtcrE3pmFPlJD6NUXDL1GtSwGnv6rgMsEs_ur54pkeXLonJLaRGsCSyBWSIhCqbnu-oC4pSqYhXxZUQsOGKdFxbrJce6i7tI5NLgtZCLrIahUIMrL3r7MFCTMwejthLVI/s1600/Page_59.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi7zY90gtX4oiZYtcrE3pmFPlJD6NUXDL1GtSwGnv6rgMsEs_ur54pkeXLonJLaRGsCSyBWSIhCqbnu-oC4pSqYhXxZUQsOGKdFxbrJce6i7tI5NLgtZCLrIahUIMrL3r7MFCTMwejthLVI/s1600/Page_59.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj2C48SbNYVJDxZN2BB2WXOt5QSwk3O4kgKDgqVvs0LUOPcsk53eo7WIDfXrx2TU8OIp3VR52aZMSMRIryqILbK-r7BZrhXE1jGvw5n1iupoW9geFKsgAcoBziQ7CsSbBWRsA-8rGYKPWMF/s1600/Page_60.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj2C48SbNYVJDxZN2BB2WXOt5QSwk3O4kgKDgqVvs0LUOPcsk53eo7WIDfXrx2TU8OIp3VR52aZMSMRIryqILbK-r7BZrhXE1jGvw5n1iupoW9geFKsgAcoBziQ7CsSbBWRsA-8rGYKPWMF/s1600/Page_60.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjAdDC8_waG9HQXvf5tUZ7Abx3QnMa99-tTULZlHmErpqohHnpshHac2JHHtqVNekPOsZVasqo9_uHBHQ4QcEx8koAb36_8DeAHuUdueld2KFfh_EKbHyMg7LK_4KzXAxaRFVCfmQpnQDlb/s1600/Page_61.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjAdDC8_waG9HQXvf5tUZ7Abx3QnMa99-tTULZlHmErpqohHnpshHac2JHHtqVNekPOsZVasqo9_uHBHQ4QcEx8koAb36_8DeAHuUdueld2KFfh_EKbHyMg7LK_4KzXAxaRFVCfmQpnQDlb/s1600/Page_61.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjgZi_PSbTpcyPMXrNe4QEhzAg1nnxhmK4NN02iZHpoKW6BZt7ImXcMuZwfMtIbIeRroFMB2WtxLxpa4LLcebN5UJVE-OKrYhDV0OIIp4UVO0AUhQ676Iyu-iihLfZUb_tc_8tEh-U5uIAu/s1600/Page_62.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjgZi_PSbTpcyPMXrNe4QEhzAg1nnxhmK4NN02iZHpoKW6BZt7ImXcMuZwfMtIbIeRroFMB2WtxLxpa4LLcebN5UJVE-OKrYhDV0OIIp4UVO0AUhQ676Iyu-iihLfZUb_tc_8tEh-U5uIAu/s1600/Page_62.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhserxToHEn3sHx8ukhNWe7oyveKo1e2HVMFq1jOqkX7lRaw6wE0PYJbaTSaxv3vri0LKww0UagHAJLfbzUYCu4cf2T_lg7R59ZL6jYDy2a4CRxPuCEsxHX7mbBoxJimxM9KxRS2Gu6W1Uw/s1600/Page_63.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhserxToHEn3sHx8ukhNWe7oyveKo1e2HVMFq1jOqkX7lRaw6wE0PYJbaTSaxv3vri0LKww0UagHAJLfbzUYCu4cf2T_lg7R59ZL6jYDy2a4CRxPuCEsxHX7mbBoxJimxM9KxRS2Gu6W1Uw/s1600/Page_63.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj1HdtAtcnF6x5u6RCOJSZ0V-E8LGxXZyIPH-c3NbQZoaZFa_vBMnw26xfnuVVcxysgOKA-YbphcijJRFrlOj2vFm8gVk3-3FjOPMI09KqwoG-wFqjfB8F9o23X38jygH8Jt2N8-VhA9Vcx/s1600/Page_64.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj1HdtAtcnF6x5u6RCOJSZ0V-E8LGxXZyIPH-c3NbQZoaZFa_vBMnw26xfnuVVcxysgOKA-YbphcijJRFrlOj2vFm8gVk3-3FjOPMI09KqwoG-wFqjfB8F9o23X38jygH8Jt2N8-VhA9Vcx/s1600/Page_64.JPG" /></a> </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjL_ZyJjZHtchRJnSwn_lstWdflpzcITK9nPJibi13L_CvMn-Jhj2GhmFBE7756m_9lf9nIYJiIgJo3Xuza_If4nsQSORP3n-V0V7a-qss11pNes5BEz2M_NGTI1srx7xigMJGezfUWGHGM/s1600/Page_65.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjL_ZyJjZHtchRJnSwn_lstWdflpzcITK9nPJibi13L_CvMn-Jhj2GhmFBE7756m_9lf9nIYJiIgJo3Xuza_If4nsQSORP3n-V0V7a-qss11pNes5BEz2M_NGTI1srx7xigMJGezfUWGHGM/s1600/Page_65.JPG" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-42125395616521368242013-02-09T17:30:00.003-08:002013-02-09T17:30:34.196-08:00ĐÔI DÒNG VỀ THẦY DUCASSE<div align="center" class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjvMB-QBP2Uu0phltD2rizDBpy_9B_wELECmGaF0VA_UUhMz0atQRGiiQmfSVeS1uw_Bg5fAxIBAPxewfdci42V1US7D1wBnvkYPRdPMuH-3Vml5j_hyAIhN3KU2GvjOmNyzD55vYH94jU/s1600/C%C3%83%C2%B4ng+truong+M%C3%83%C2%AB+Linh.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" closure_uid_8967d9="6" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjvMB-QBP2Uu0phltD2rizDBpy_9B_wELECmGaF0VA_UUhMz0atQRGiiQmfSVeS1uw_Bg5fAxIBAPxewfdci42V1US7D1wBnvkYPRdPMuH-3Vml5j_hyAIhN3KU2GvjOmNyzD55vYH94jU/s320/C%C3%83%C2%B4ng+truong+M%C3%83%C2%AB+Linh.jpg" width="257" /></a></div>
<span style="font-family: Calibri;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span lang="FR" style="font-size: 12pt; line-height: 115%;"><span style="mso-tab-count: 2;"> <span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"> T</span></span></span></b></span><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span lang="FR" style="line-height: 115%;">ôi đến thăm Thầy Ducasse ngày thứ Bảy 08 tháng
Chín vừa qua tại Clinique Saint Rémy les Chevreuses, qua ngày thứ Hai 17 lại
nhận được email của cô Elisabeth, con gái Thầy báo tin Ông đã qua đời ngày thứ
Sáu 14, mới biết lần viếng thăm vừa qua cũng là lần cuối cùng. Trong buổi nói
chuyện, tôi có đề cập đến anh Hoàng mộng Giới và anh Bùi Hồng Tiếng đã đến viếng
thăm Thầy ngày thứ Tư 05 trước đó và anh Giới đã nói là sẽ trở lại thăm Thầy lần
nửa để tạm biệt trước khi trở về Canada, Ông cho biết là còn ở lại bệnh viện
khoảng 15 ngày nửa và có thể gặp tại đây hoặc nếu không thì tại nhà. Khi tôi đến
bệnh viện thì Ông vẫn còn đang ngũ trưa nên phải ra ngoài phòng khách chờ đợi,
Ông và Bà nằm chung bệnh viện và chung một phòng. Gặp tôi bất ngờ Ông mừng lắm
vì tôi không có hẹn trước, Ông mời tôi ngồi trên giường với Ông vì Ông không thể
đi đứng được nhưng tôi xin được ngồi trên chiếc ghế đối diện. Ông bây giờ yếu
nhiều, Bà cũng vậy, Ông nói là Bà lúc nầy yếu lắm và không nói chuyện với ai
khác ngoại trừ Ông và Cô con gái. Ông lúc nầy không thể ra ngoài hay đi bộ loanh
quanh trong sân cỏ trong bệnh viện vì sợ té không ai hay. Ông nằm trong bệnh
viện phục hồi sức khoẻ, hằng ngày tập thể dục, sức khoẻ có khả quan hơn một
chút, khi được hỏi Ông cảm thấy trong người thế nào, Ông cho hay sức khỏe cũng
có chút khả quan và nói : " Certes, je ne suis pas jeune, mais il y en a
d’autres qui sont encore pire que moi " . Ông bị bịnh ung thư da và yếu tim,
nhìn da trên tay bị nám đen và cơ thể bị băng bó nhiều chổ, tóc mọc còi cọc lưa
thưa, cơ thể không còn sinh lực, tôi cảm thấy đau lòng, tự hỏi Ông còn chịu đựng
được bao lâu nửa ? Cơ thể con người ai cũng phải qua giai đoạn Sinh Lão Bịnh Tử,
tới phiên mình cũng vậy thôi ! Lúc sau nầy Ông nghe khó khăn, có khi tôi xưng
tên mình trong điện thoại, phải lập đi lập lại nhiều lần Ông mới nhận ra, đây là
lần Ông nằm bệnh viện lâu nhứt kéo dài đến nhiều tháng qua nhiều bệnh viện khác
nhau.</span></span>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjWOqHnetZM1L_6a0Gje7UWrhDIfsyUpFle9nZHWVFr2fHTqTr-DEbostoftYj031OFR2nSoIoLLsUH5M8LRPerBbA8GVmDCsBJFLxkZOu1Nh2J26dPJfQ4o-zR1XzJ4YJFnqmqwpgxigk/s1600/C%25C3%2583%25C2%25B4ng+truong+M%25C3%2583%25C2%25AA+Linh+2.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" closure_uid_8967d9="7" height="223" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjWOqHnetZM1L_6a0Gje7UWrhDIfsyUpFle9nZHWVFr2fHTqTr-DEbostoftYj031OFR2nSoIoLLsUH5M8LRPerBbA8GVmDCsBJFLxkZOu1Nh2J26dPJfQ4o-zR1XzJ4YJFnqmqwpgxigk/s320/C%25C3%2583%25C2%25B4ng+truong+M%25C3%2583%25C2%25AA+Linh+2.jpg" width="320" /></a></div>
<span lang="FR" style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Là dân Hàng Hải với nhau nên nói
chuyện gì cũng quay về đề tài nghề nghiệp củ, tôi nói là trong nghành Hàng Hải,
học nghề máy coi bộ lên bờ kiếm ăn dễ dàng hơn bên Pont. Khi nói đến nghề đi
biển, hầu hết mọi người đều nghĩ đến hình ãnh của người Sĩ Quan Pont mặc áo
trắng, quần short trắng mang lon oai vệ đi lại trên pont tàu khi cặp bến và
tương lai được làm Thuyền Trưởng chỉ huy con tàu to lớn, mỗi lần còi tàu vang
dội, cả vùng Khánh Hội, Quận Nhứt đều nghe, ngày về bến cầm tay em đi dạo phố ăn
kem hay đi xem ciné, tán hưu tán vượn, tha hồ khoác lác, em chỉ há mồm thán phục
sát đất và tôn thờ hình ảnh anh chàng SQ Pont chứ chẳng ai muốn nghĩ đến hình
ảnh của một anh Mécanicien quần áo dầu mở lấm lem, tay chân đen thui lui thùi
lùi coi không ngầu chút nào mà nhiều khi anh cơ khí phải chun trong ballast làm
việc, lúc chun ra thì hình ảnh lại giống anh chàng trong quảng cáo của kem đánh
răng Hynos ở Sài Gòn năm nào làm mất mặt hình ảnh hào hùng của dân Hàng Hải quá
xá. Đó là tâm lý chung của mọi người chớ không phải chỉ riêng tôi, nhưng cái gì
cũng có bề trái của nó; mấy anh Pont sau nầy chán nghề biển muốn lên bờ làm việc
chỉ có nước làm Thuyền Trưởng lái xe ôm hay mở tiệm bán bia ôm cho dân đi tàu
thôi <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ngoài ra chẳng có nghề nào thích
hợp, trên bờ đâu còn huy hoàng như lúc còn trên tàu ! Còn nghề máy coi vậy mà
đắc địa, làm gì cũng được, chổ nào lại không có máy xăng, máy dầu, máy điện, hàn
dũa, sống khoẻ re. Tôi nói thí dụ nếu được chọn lại ngành học trường Hàng Hải,
tôi sẽ chọn nghề máy, Ông Ducasse cũng đồng ý và nói lúc đầu cũng muốn theo nghề
máy nhưng trường Hàng Hải ở Pháp đòi phải có kinh nghiệm về cơ khí, phải có
certificat d'ajusteur (thợ nguội) mới cho học nên đành dẹp giấc mộng làm
Mécanicien và học nghề Pont, ông nói học nghề máy lên bờ sửa xe hơi cũng được,
coi bộ ông già cũng khoái kỹ thuật. Tôi có kể trường hợp của những người SQ Cơ
Khí thành công như Diệp kim Chi ở Pháp, Đinh văn Thạnh, Đinh tấn Nghi, Đặng kim
Long đều có bằng Kỹ Sư cơ khí ở Mỹ, hình như chỉ có khóa 21 là có nhiều SQ Cơ
Khí thành công nhứt. Nói qua đến chiếc tàu Cyprea là niềm hãnh diện của nhiều
cựu nhân viên, tôi nói chiếc tàu đó bây giờ giống như chiếc xuồng con, Ông
Ducasse nói phải, nó lớn chưa bằng chiếc xà lan bây giờ trọng tải có khi đến
3000 tấn. Trên những chiếc porte-conteneur khổng lồ hiện nay, phòng máy của tàu
là tổng hợp của gần như tất cả những máy móc trong những cơ xưởng trên bờ …
groupe diesel, groupe hydrolique, group électrogène, groupe climatiseur, máy lọc
nước, hệ thống vi tính ….. vân vân, cứ tưởng tượng một người làm Chef Mécanicien
trên một chiếc porte-conteneur, sau nhiều năm làm bảo trì, khai thác, đọc tất cả
những instruction về các loại máy trên tàu thì kinh nghiệm biết là bao nhiêu so
với những người làm trên bờ với chức vụ tương đương vì họ chắc không có mấy dịp
lăn lộn tháo ráp, sửa chửa như một người SQ Cơ Khí trên tàu cho nên khi lên đến
chức Chef Mécanicien thì bắt buộc phải giỏi. Bây giờ bên Pháp không còn hai
nghành học Pont và Machine nửa mà là formation polyvalente vừa học Pont vừa học
Machine, nhưng phần Machine nặng hơn và bằng cấp được coi như Ingénieur
Mécanique. Nhưng người navigant bây giờ chỉ đi hành nghề một thời gian ngắn rồi
nhảy lên bờ chứ ít người chịu theo nghề luôn, Ông Ducasse nói grand père của Ông
cũng là Capitaine au Long Cours, đi tàu liên tục trong 16 năm rồi lên bờ dẹp
nghề đi biển và cũng nhìn nhận là bây giờ ít ai chịu đi tàu, lý do là nghề Hàng
Hải bây giờ không kiếm tiền nhiều bằng những nghề trên bờ lại phải xa nhà nên
tụi Tây có bằng Cơ khí, làm việc chừng 5 năm là lên bờ kiếm hảng
khác.</span></span>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqydZI9LO_L1O5ZJqflsr0NSsDt5-PQg545BuxFmXzkbk3BtdH7p2wqgtalwxus9AxnwfDucIUQNN9O5sf4OvEgDjM42i5xxVr3WNEuzLd7HJ_S8BJL_475kFo6b0_2l2kzwrDR1alCaQ/s1600/C%25C3%2583%25C2%25B4ng+truong+M%25C3%2583%25C2%25AA+Linh+3-2002.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" closure_uid_8967d9="8" height="311" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqydZI9LO_L1O5ZJqflsr0NSsDt5-PQg545BuxFmXzkbk3BtdH7p2wqgtalwxus9AxnwfDucIUQNN9O5sf4OvEgDjM42i5xxVr3WNEuzLd7HJ_S8BJL_475kFo6b0_2l2kzwrDR1alCaQ/s320/C%25C3%2583%25C2%25B4ng+truong+M%25C3%2583%25C2%25AA+Linh+3-2002.jpg" width="320" /></a><span lang="FR" style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-tab-count: 3;"> </span>Ngoài vấn đề nghề nghiệp Hàng Hải,
Ông Ducasse hơi lo lắng không biết cái PC của ông có còn hoạt động hay không và
nói là chắc có nhiều mail chưa đọc trong khoảng thời gian còn nằm bệnh viện. Tôi
có nói là ông không phải lo lắng, tôi sẽ lo cho cái máy của ông khi ông rời bệnh
viện về nhà. Cái PC của ông do tôi ráp từ năm 2005 đến năm nay cũng được 7 tuổi
rồi, bây giờ cho nó về hưu là vừa, tôi giải thích trên cái carte mère có những
condensateur, transistor, những cái composant nầy charger và décharger cũng bị
hao mòn và bị già yếu như cơ thể con người vậy; ổng cười và nói : " comme moi
quoi ! " và sau cùng ông chịu mua carte mère mới nhưng muốn giử lại cái thùng
của cái PC củ. Ông già có tật xài món đồ nào cho đến khi nó hoàn toàn không thể
chạy được nửa mới chịu thay đồ mới; nhưng tôi thì khác, nghĩ rằng con người chết
đi thì đâu có đem theo được tiền bạc theo, tội gì không xài đồ mới, tôi muốn ông
mua cái PC mới với Windows 7 xài cho sướng, chớ cái Windows XP bây giờ xưa rồi. </span></span>
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh211-HwZGd7d0vmHeukKLC6k87fvYNY0tDznZwWup1xq9AS2c7tJuDuw5mG0BGPbUmAJAktw6JRYnTXpm4DnHgNAGBkvi-oAtivAiUjaViwyzUqJxAIx4cWPwqyymyP4JXGQi5QuevD0I/s1600/Nam+Sanh.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" closure_uid_8967d9="9" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh211-HwZGd7d0vmHeukKLC6k87fvYNY0tDznZwWup1xq9AS2c7tJuDuw5mG0BGPbUmAJAktw6JRYnTXpm4DnHgNAGBkvi-oAtivAiUjaViwyzUqJxAIx4cWPwqyymyP4JXGQi5QuevD0I/s320/Nam+Sanh.jpg" width="312" /></a></div>
<span lang="FR" style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Phải nhìn nhận là anh Giới hửu duyên, đi
lon ton từ Canada qua Pháp gặp được Thầy Ducasse lần cuối, qua đúng lúc ông Thầy
phải ra đi; và tôi cũng phải cám ơn anh Giới nhiều vì anh nhờ chở đi thăm ông
Thầy trước khi về lại Canada nên tôi mới có dịp liên lạc với cô Elisabeth và do
đó mới biết ông còn nằm trong bệnh viện. Tôi cũng định nhân dịp nầy làm một cái
clip vidéo cho anh để giử làm kỹ niệm nhưng chưa gì thì ông Thầy đi mất nên
không còn cơ hội. Tôi cũng ỷ y, hôm ghé thăm ông Thầy, coi bộ ông tuy yếu nhiều
nhưng còn khỏe nên nghĩ đợi lúc anh Giới đến thăm khoảng tuần sau chắc ông cũng
còn, làm cái clip vidéo luôn thể. Phút cuối cùng, ông cũng còn điện thoại nói
chuyện với bà chị, trước khi gác máy, ông nói : "Je t'embrasse ..... c'est la
fin" như linh cảm được phút sau cùng của mình và một chút sau đó thì ra đi. Ông
mất khoảng 8 giờ tối, cô Elisabeth khi đó làm việc ở Paris được bệnh viện thông
báo cha cô mệt nhiều lắm phải đến gặp mặt liền, nhưng khi đến nơi thì ông đã ra
đi nên cô cũng buồn không được nói chuyện với ông phút cuối. Tôi giử liên lạc
với Ông Ducasse khoảng thời gian Ông còn ở Sài Gòn từ và vẫn giử mối liên lạc
thỉnh thoảng trải dài từ Paris, Alger cho đến Casablanca, Abidjan. Lúc còn tị
nạn trong ambassade Pháp ở Singapore năm 1975, trong lá đơn xin đi Pháp, tôi có
khai tên ông Ducasse như người quen biết ở Pháp, ông kể lại có nhận được công
điện của bộ Ngoại Giao Pháp hỏi ông lúc đó đang dạy học ở Alger, ông xác nhận
:"c'est mon élève". Tuy nhiên lúc còn ở Việt Nam, tôi không thể nói chuyện nhiều
với ông vì tôi nói tiếng Pháp không rành, tôi học ở trường Việt, nên lúc đối
diện với ông tôi cũng run, không biết ổng hỏi mình có trả lời đươc không ? Sau
nầy quen rồi và không còn ngăn cách bởi bức tường ngôn ngữ và ông chấp nhận tôi
như người nhà thì nói chuyện thoải mái hơn, có lần tôi hỏi thẳng có phải ông
hiểu tiếng Việt rành lắm không, ông chối liền :" tiếng Pháp tao còn chưa rành
làm sao biết tiếng ngoại quốc được ", nhưng lần sau khi ghé qua ông mới trả lời:
" Thiệt tao hiểu tiếng Việt nhưng có mấy cái accent nên khó nghe". Có lần ông
nói: "Tiếng Việt tụi bây rắc rối, tiếng Tây có chử soeur mà tiếng Việt dịch khi
thì chị, khi thì em", tôi suy nghĩ, tiếng Tây mới rắc rối, còn khó hơn tiếng
Anh. Một lần tôi định chuyển ngữ từ Việt sang Pháp một bài viết, tôi nhờ ông
kiểm soát dùm, ông nói:" Mầy cứ dịch từng chữ một, mot par mot, đừng để ý về
grammaire, chuyện đó tao lo", rồi ông nói thêm:" dịch từ tiếng Việt sang tiếng
Pháp khác nhau nhiều lắm, từ tiếng Anh sang tiếng Pháp thì cũng không khác nhau
bao nhiêu ". Tôi nhờ ông vì tôi biết ông đang phiên dịch bộ truyện Đông Châu
Liệt Quốc sang Pháp ngữ và ông đã bắt đầu từ lâu lắm, không biết năm nào, ông
cho hay lúc ban đầu cũng gặp khó khăn nhưng sau đó thì quen dần dần và ông đưa
cho tôi bộ truyện Đông Châu Liệt Quốc và nói:" Mầy đem nhà đọc, tao đọc nguyên
bản tiếng Tàu ". Ông có cái CD cuốn encyclopédie Larousse để làm việc, tôi chỉ
cho ông cách tìm vô trang web của những mạng encyclopédie en ligne, chỉ cần đánh
trên barre de recherche của Google chữ "définition" rồi thêm chữ gì đó thí dụ
như "définition savoir" là nó dẫn vô nhiều trang web về kho tàng ngôn ngữ Pháp,
tha hồ tham khảo, ông khoái quá, thời đại internet cái gì cũng mau lẹ, chỉ cần
vài giây là có kết quả khỏi tìm kiếm lâu lắc. Khi tôi ngõ ý muốn tìm bản dịch
Việt Pháp cho một số từ ngữ về tâm linh ông bèn đưa cho tôi cuốn sách Đạo Cao
Đài "La voie du salut caodaïque" được xuất bản khi tôi còn chưa chào đời, cuốn
sách củ xì, cái bìa gần mục nát, tôi phải bao lại và nhân dịp đó tôi mới thấy
kiến thức ông thật rộng rải trên nhiều lãnh vực. Sau nầy ông nói rất ít về việc
giảng dạy môn Hàng Hải, một lần ông hỏi tôi có anh em trong gia đình muốn học
nghề đi biển không, tôi hỏi tại sao, ông nói là bây giờ mấy chiếc canot cũng có
GPS đâu cần học calculs nautiques làm gì, nếu tôi cần ông cho tôi mớ sách vở
Hàng Hải củ của ông chớ ông giử cũng vô ích. Trong một lần gặp gở trong bửa ăn
với Quan Tàu Tường, ông có kể ông Ducasse ăn cơm với nhiều nước nước mắm và kết
luận là :" Tây mà biết ăn nước mắm nhiều như vậy là gần thành người Việt Nam
rồi"</span></span><br />
<br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: justify;">
<span lang="FR" style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-tab-count: 3;"> </span>Chị
Elisabeth nói đáng lẽ ông Ducasse phải trải qua một cuộc giải phẩu lớn, nhưng
các bác sĩ họp lại bàn nên bỏ qua vì tuổi tác cao, không biết ông có thể hồi
sinh sau cuộc giải phẩu hay không, và như vậy thì cuộc đời ông bị "condamné",
nằm chờ chết. Sự ra đi của ông làm tôi thật bùi ngùi và thấm thía về tính chất
vô thường của thân phận làm người, có đến ắt có đi, có sinh ắt có tử ai cũng
phải qua, nhưng nói thật, tôi cũng muốn ông ra đi sớm vì còn sống ngày nào là
còn chịu sự đau khổ, vày vò của thể xác. Nhìn ông gải lớp da chết, nám đen vì
ung thư của ngón tay, tôi cũng hiểu là y học đã bó tay và chắc ông cũng hiểu như
vậy, tôi cảm thấy xót xa và bất lực, không giúp gì cho ông được. Cuộc đời con
người thật sự hưởng được gì và đem theo được những gì ? Nghiệp thân của ông có
lẽ không nhiều nên không bị hành xác nhiều, sức khỏe ông bắt đầu suy sụp từ
tháng Mười năm ngoái (2011) đến tháng Chín năm nay thì ông ra đi tính ra không
đầy một năm so với nhiều người mà tôi biết có khi bịnh nằm liệt giường, không
còn sức ngồi dậy mà vẫn kéo dài sự sống từ năm nầy sang năm khác, muốn chết mà
vẫn không chết được. Ông Ducasse không phải là người thích la cà ăn nhậu hay đấu
láo với bạn bè, dường như ông không có nhiều bạn; có lần hội Hàng Hải hoặc anh
Nhơn, Kiệt mời ông đi ăn trưa trong lần ghé thăm nhưng ông đều từ chối viện cớ
là phải lo cơm cho bà vợ. Ông sống lặng lẽ và khắc khổ như một nhà tu, chỉ đi ra
ngoài khi cần thiết như đi chợ hoặc thăm viếng bà chị ở Maison Lafitte lúc ông
còn mạnh khỏe, nhưng đó chỉ là bề ngoài, người khác có thể nghĩ rằng đó là một
ông già kỳ cục nhưng đối với tôi, tôi<span style="mso-spacerun: yes;">
</span>hiểu rằng ông sống nhiều về nội tâm và đam mê trong thế giới kiến thức và
dịch thuật. Những lần ghé thăm, tôi thấy ông mặc đi, mặc lại mấy bộ đồ cháo lòng
củ kỷ nhưng ông không hề bận tâm bề ngoài. </span></span><br />
</div>
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: justify;">
<span lang="FR" style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-tab-count: 3;"> </span>Ông
Ducasse có hỏi tôi một lần bằng email quan niệm về Thượng Đế, nhưng tôi đã không
trả lời vì tôi muốn để ông tự tìm hiểu và chính ông tự tìm ra câu trả lời thì
hay hơn, bây giờ thì ông đã có câu trả lời rồi và không cần hỏi người khác, ai
tìm thì người đó gặp. Có một điều lạ là tôi không cảm thấy ông chết, ông vẫn còn
bàng bạc đâu đó, cái chết không phải là sự chấm dứt mà là một sự bắt đầu, linh
hồn có chết bao giờ đâu, nó phải học hỏi từ giai đoạn
một.</span></span><br />
</div>
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: justify;">
<span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span lang="FR" style="line-height: 115%;"><span style="mso-tab-count: 3;"> </span>Từ
đây, mỗi lần lái xe chạy ngang qua những cánh đồng vùng Gif-sur-Yvette tôi lại
nghĩ đến ông mỗi lần tôi ghé qua để làm dépannage cái PC. Adieu Monsieur
Ducasse.</span></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt; text-align: justify;">
<span style="color: red; font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span lang="FR" style="line-height: 115%;"><strong>Nguyễn Hiếu
Liêm</strong></span></span></div>
Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-1501600647663076592012-02-06T15:27:00.000-08:002012-02-06T21:19:26.967-08:00Bài viết của Giáo sư Nguyễn Văn Canh<div style="text-align: center;"></div><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh1_pXwCzkH-oMPs2C344xzdZskQeqhr7N4yVXOOy5hrYNhdcDqyqK_4qkIQeoH0kKJS2Tb_BorQS4t7txV3Bq1OFOroeHKqiTMFffvjqRH8U4F3THcHptAMKhqaGMS8sOIBg6h-CwX-NDa/s1600/ThayCanh.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh1_pXwCzkH-oMPs2C344xzdZskQeqhr7N4yVXOOy5hrYNhdcDqyqK_4qkIQeoH0kKJS2Tb_BorQS4t7txV3Bq1OFOroeHKqiTMFffvjqRH8U4F3THcHptAMKhqaGMS8sOIBg6h-CwX-NDa/s320/ThayCanh.jpg" width="240" /></a><strong><span style="font-size: medium;"></span></strong></div><div style="text-align: center;"><strong><span style="color: red;"><strong><span style="font-size: x-large;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">HOA KỲ VÀ AN NINH Á CH</span><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">ÂU</span></span></strong></span></strong></div><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><span style="font-size: large;"><strong><span style="font-size: small;">Nguyễn Văn Canh</span></strong> <br />
</span><span style="font-size: x-small;"><em>Cựu Giáo Sư Trường Việt Nam Hàng Hải</em><br />
23 tháng 1, năm 2012</span></div><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><br />
</div><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><em><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Giới hạn của bài này là nói về âm mưu bành trướng Bắc Kinh tại Á Châu. Biển Đông và một phần Thái Bình Dương là trọng điểm của âm mưu đó. Hoa Kỳ áp dụng các biện pháp gì để duy trì hoà bình và ổn cố trong toàn thể khu vực và thế giới trước các thái độ hung hãn của Bắc Kinh để thực hiện các âm mưu này sẽ được trình bày ở phần sau. Và cuối cùng, tình hình tương lai sẽ ra sao?</span></em></div><div style="clear: both; text-align: center;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><strong>I. CON ĐƯỜNG HUYẾT MẠCH CỦA THẾ GIỚI QUA BIỂN ĐÔNG</strong></span></div><div class="separator" style="clear: both; text-align: left;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"></span><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><strong>VÀI CON SỐ NÊU RA TẦM QUAN TRỌNG CỦA VÙNG NÀY: </strong></span></div><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><strong>- SỐ LƯỢNG TÀU VẬN CHUYỂN QUA VÙNG BIỂN ĐÔNG:</strong></span><br />
<span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"></span></span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiFeei5lspsA6-pu5IEawmedM6XHnHNWpOJxc2HdYRH1ud-LF5hZ3xCmKC8ky050Sp0m4Zlnf94gK3tc8wM_YiPPiX5ix9cFR3pQhwldmsIOk9AocmAVvxoq8rwdgiQh8HQYcy3SW4nbUhf/s1600/BDONG1+copy.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="271" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiFeei5lspsA6-pu5IEawmedM6XHnHNWpOJxc2HdYRH1ud-LF5hZ3xCmKC8ky050Sp0m4Zlnf94gK3tc8wM_YiPPiX5ix9cFR3pQhwldmsIOk9AocmAVvxoq8rwdgiQh8HQYcy3SW4nbUhf/s320/BDONG1+copy.jpg" width="320" /></a><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Văn phòng Thủ tướng Mã lai cho biết: mỗi năm, có khoảng 100,000 chuyến tàu đi qua Biển Đông vào Ấn Độ Dương, chuyên chở quá ¼ lượng hàng hoá trên tòan thế giới. Theo Bộ Ngư nghiệp Mã Lai, riêng năm 2010, có trên 74,000 chuyến tàu di chuyển qua Eo Biển Malacca, chuyên chở 30% hàng hoá trên tòan thế giới, ¼ số lượng dầu hoả, tương đương với 11 triệu thùng dầu, mỗi ngày.</span><br />
<span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Con đường giao thông huyết mạch này rất quan trọng cho sự sinh tử của Nhật, Nam Hàn và Tàu về thương mại. Nam Hàn và Nhật còn tuỳ thuộc vào đó để nhập cảng dầu hoả. </span></span></div><div class="separator" style="clear: both; text-align: left;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">- </span>TRỊ GIÁ GIAO THƯƠNG: Trị giá hàng hoá chuyển qua Biển Đông hiện nay được ước lượng là 5 ngàn tỉ MK/ năm.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Trị giá giao thương <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>của Mỹ và Á Châu vào năm 2010: </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; tab-stops: 4.5pt;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">- Qua Malacca là 1 ngàn 200 tỉ MK. (Con số của Đô Đốc Villard, Tổng tư lệnh quân đội Mỹ tại Thái Bình Dương là <span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-ansi-language: EN-US; mso-bidi-language: AR-SA; mso-fareast-font-family: "MS Mincho"; mso-fareast-language: EN-US;">đội Mỹ tại Thái Bình Dương là 1, 300 tỉ) </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">- Toàn vùng vào năm 2014 được ước tính là 3,140 tỉ MK </span></span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Bộ trưởng Ngoai Giao Mỹ Hilary Climton cho biết Hiệp Ước Thương Mại Mỹ-Đại Hàn, năm 2011 tạo ra 70,000<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>việc làm.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">II. ÂM MƯU ĐỘC CHIẾM BIỂN ĐÔNG & BÀNH TRƯỚNG TRÊN THÁI BINH DƯƠNG CỦA TC. </span></span></b><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">TC loan báo chính thức cho các giới chức ngoại giao Hoa Kỳ <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>biết rằng quyền lợi <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>của chúng trên Biển Đông là <b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><u>quyển lợi cốt lõi</u></b>.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">- Tháng 3, 2010, Cui Tiankai, Thứ Trưởng Ngoại Giao, có mặt Đới Bỉnh Quốc báo cho Jeffrey A. Bader and James B. Steinberg khi họ thăm Bắc Kinh về quyền lợi cốt lõi của TC ở Biển Đông. Quyền lợi này của TC tương đương với Đài Loan, Tây Tạng, nghĩa là TC nay coi Biển Đông chính thức là tài sản của chúng. Chúng có chủ quyền trên vùng này.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-spacerun: yes;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-spacerun: yes;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">- Tháng 5, tại Hội Nghị Đối Thoại Chiến Lược và Kinh Tế, ở Bắc Kinh, ngày 24-25, Đới Bỉnh Quốc nhắc lại tuyên bố ấy với Clinton rằng họ coi Biển Đông là <i style="mso-bidi-font-style: normal;"><u>quyền lợi cốt lõi</u></i> của TC.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Đó là thông điệp chính thức thông báo cho Hoa Kỳ biết rằng việc lưu thông qua Biển Đông phải có phép của chúng, cũng như khác thác tài nguyên như tìm dò dầu hoả trong vùng Biển này sẽ bị cấm chỉ.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Nhằm tiến tới quyết định trên, TC đã bỏ ra nhiều thập niên, nếu không nói là hơn nửa thể kỷ để chuẩn bị:</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; text-indent: -9pt;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">1). Thiết lập căn bản luật pháp đơn phương coi Biển Đông là tài sản của mình từ khi TC chiếm được Hoa Lục. </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; tab-stops: 4.5pt;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Vào năm 1958, Chu ân Lai công bố một văn kiện nói rằng các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt nam thuộc chủ quyền của TC và Phạm văn Đồng gửi công hàm chấp thuận quan điểm ấy. Rồi có một Bản Đồ vẽ Biển Đông thuộc TC nhưng ranh giới chỉ nằm giữa Biển. Đến tháng 2 năm 1992, Quốc Vụ Viện TC ban hành một đạo Luật tuyên bố rằng các tầu khoa học, tàu quân sự đi qua Biển Đông phải xin phép, nếu không sẽ bị đánh chìm. Đến tháng 5 năm ấy, TC ký một khế ước với công ty dầu hoả Hoa Kỳ là Crestone có trụ sở ở Denver, Colorado<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>về thăm dò và khai thác dàu khí<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>tại một khu vực phía Nam Hoàng Sa, rộng 25, 000 cây số vuông. Tháng 6, 2006, chúng phổ biến lại một bản đồ khác là bản đồ 9 <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>đoạn hay Lưỡi Bò để xác nhận chủ quyền. Đường ranh giới Bản đồ này được nới rộng hơn bản đồ cũ: về phía Tây nằm sát bờ biển Việt nam. Tháng 11 năm 2007, Quốc Hội TC tuyên bố thành lập huyện Tam Sa thuộc tỉnh Hải Nam. Huyện này là đơn vị hành chánh quản trị 3 quần đảo: đó là Hoàng Sa, Trường Sa và Trung Sa. Đây là hành vi sát nhập Biển Đông vào lãnh thổ Trung Hoa.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; text-indent: -9pt;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">2). Hoạt động xác nhận chủ quyền trên Biển Đông:</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; tab-stops: 9.0pt;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Vào năm 1956, mang quân xuống TC chiếm phần phía Đông quần Đảo Hoàng Sa là Khu Tuyên Đức. Năm 1974, chúng đưa một hạm đội xuống đánh chiếm khu Lưỡi Liềm, nằm về phía Tây quần đảo này. Lúc đó hải quân VNCH trấn giữ và cuộc giao tranh dữ dội đã xảy ra tại đảo Quang Hoà và Duy Mộng, nhưng không bảo vệ được lãnh hải này. Từ đó, quần đảo Hoàng Sa thuộc vào tay TC.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Vào năm 1988, TC đưa 4 khu trục hạm xuống Trường Sa, bất thình lình bắn giết một toán công binh VC gồm 74 người, không võ trang, đang bơi lội<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>chuyển đồ tiếp liệu và tiếp tế<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>và cho quân đội VC đóng trên đảo đá Gạc Ma. 64 nười bị giết ngay tại chỗ. Vào lúc này, TC chiếm 6 bãi đá hay cồn thuộc Trường Sa</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Giữa thập niên 1990, vào năm 1994, Phi Luật Tân khám phá thấy có một kiến trúc bằng gỗ có cắm cờ TC, dựng tại một địa điểm phía Đông khu vực<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Đá Vành Khăn, gần Phi. Phi cử viên Thứ Trưởng Ngoại Giao sang TC, phản đối việc này. TC trả lời rằng đó là kiến trúc tạm thời để cho ngư dân của họ trú nắng, mưa, bão. Sau đó, Phi cho tàu hải quân ra, đạt chất nổ, phá huỷ kiến trúc ấy.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Đến giữa thập niên 2000, nhiều kiến trúc quân sự, kiên cố mọc lên từ các bãi đá ngầm của Việt nam, như Khu Vành Khăn, Chữ Thập, một số khác, như Gạc Ma, Chigua.. Cho đến nay, có hơn một chục công sự như vậy đã sừng sững mọc lên, khỏi mặt nước trong khu vực. Khoảng 16 bãi đá, cồn đã bị hải quân TC chiếm đóng. Tất cả nằm về phía Nam quần đảo Trường Sa.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Từ 2007 trở về sau, TC gia tang cường độ hoạt động trên Biển Đông đặc biệt trên vùng Trường Sa để xác nhận chủ quyền của chúng:</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Tháng 7 năm 2007, tàu hải quân TC bắn chết một ngư dân Việt và đánh chìm vài thuyền đánh cá Việt đang hoạt động gần đảo Trường Sa của quân đảo Trường Sa trước sự chứng kiến của một tàu hải quân VC. Chúng cho hải quân tập trận, bắn đạn thật phía Bắc quần đảo Trường Sa. Chúng cho tàu Ngư Chính và các tàu hải quân nguỵ trang là tàu dân sự gia tăng tuần tra trên biển. Hàng năm, chúng cấm ngư dân Việt hành nghề trên vĩ tuyến 15 từ tháng 5 đến tháng 8, với lý do bảo vệ tài nguyên (của chúng). Trong vòng vài năm qua, thái độ và hành động của hải quân TC tỏ ra rất hung hãn. Tháng 9 năm 2010, thao diễn quân sự qui mô trên vùng bãi đá Chữ Thập. Chúng gia tang hoạt động đe doạ và trấn áp, bắn giết ngư dân Việt khắp vùng trên 2 quần đảo này. Trong năm 2010, có đến 200 vụ bắt bớ ngư phủ Việt và giam tại các đảo Phú Lâm, Hữu Nhật, Lincoln, cướp hết hải sản, tịch thu các ngư cụ, đòi tiền chuộc mạng. Chúng ngược đãi như đánh đập, bắn chết ngư dân. Hung hãn hơn là ngày 25 tháng 6, năm 2011, chúng<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>vào thềm lục địa cắt dây cáp, tàu Bình Minh 2 của công ti quốc doanh VC đang tìm dò dầu khí trên thềm lục đia VN, cách Đại Lãnh, Tuy Hoà, 120 hải lý; rồi 2 tầu lễ sau, ngày 9 tháng<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>6, chúng cắt dây cáp tàu Viking 2 của VC, cách hải cảng Vũng Tàu 140 hải lý. Trong tháng 7, có một tin cho biết chúng cho tàu vào kéo một tàu dò dầu khí của VC ra khỏi nơi đang hoat động trên thềm lục địa Việt nam, nhưng VC dấu nhẹm tin này. Rồi vài tháng sau đó, VC phổ biến tin và cho chiếu hình “tàu VC kéo Tàu TC” ra khỏi lãnh hải VN.</span></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><o:p></o:p></span></span></span></div><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"> </span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Từ năm 2009, TC đe doạ công ty BPH của Anh đang khai thác khí đốt tại Nam Côn Sơn, doạ công ty ExxonMobil của Hoa Kỳ đòi chấm dứt khế ước khai thác dầu khí với VC.</span></span></div><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"> </span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Tháng 7, 2011, Tầu đổ bộ Airavat của Ấn Độ đến thăm Nha Trang. Trên đường trở về, vừa mới rời khỏi Nha Trang độ 45 hải lý, tầu này bị TC điện báo cảnh cáo vì di chuyển trên lãnh hải TC mà không xin phép. Kế đó, vào tháng 9, TC phản đối công ty dầu ONCG của Ấn Độ thăm dò dầu khí hoạt động trên thềm lục địa Việt nam, dù tiếp tục thực thi khế ước đã có từ 2004.</span></span></div><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"> </span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Tất cả các hoạt động trên của TC được biện minh là ngư dân Việt, công ty tàu tìm dầu VC và ngoại quốc... đã vị phạm lãnh hải của TC.</span></span></div><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"> </span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">- <u><strong>Với Phi Luật Tân</strong></u>, TC cũng có các hành vi tương tự:</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Vụ việc nghiêm trọng đầu tiên phải kể đến là vào ngày 25 tháng 2, 11 hai tàu cá của Philippines khi đang hoạt động cách đảo Palawan của Phi khoảng 140 hải lý đã bị một tàu chiến có hỏa tiễn điều khiển của Trung cộng dùng đạn thật bắn, đe dọa và đòi phải rời khỏi khu vực này ngay lập tức. </span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Không lâu sau đó, vào ngày 2 tháng 3, 2 tàu hải giám khác của TC đã đe dọa và đòi một tàu thăm dò của Phi phải rời khỏi khu vực hoạt động gần Bãi Cỏ Rong ngoài khơi đảo Palawan. </span><br />
-<u>Với Mã lai Á</u>,<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"> tàu hải quân TC<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>cũng dùng đạn thật đe doạ ngư phủ Mã Lai<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>trong hải phận nước này.</span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">3) Sử dụng VC như một tay sai để chiếm Biển Đông.</span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Chủ quyền trên Biển Đông: TC đòi hỏi giải quyết chủ quyền các đảo tranh chấp bằng phương thức song phương. Với phương thức này, TC vừa mua chuộc, vừa đe doạ các quốc gia láng giềng như CHXHCNVN, Phi Luật Tân để chiếm vùng biển này làm bàn đạp để bành trước xa hơn….</span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Chiến thuật thương thảo song phương nhằm hoá giải lập trường của Mỹ về quốc tế hoá Biển Đông và cũng để chia rẽ khối ASEAN như chủ trương của Mỹ là giải quyết vấn đề theo thể thức đa phương:<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>một bên là TC và bên kia là tất cả các quốc gia ASEAN.</span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">CSVN được vận dụng làm tay sai chống lại phương thức giải quyết đa phương ngõ hầu thực hiện công tác bành trướng này.</span><br />
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhKQEYP6NpodSLoRBhL7zVy_CnP53zUP_RiXe2Oy7PitdD8f2wzOLsCNnTAwFJJNCWAy54V3H_Tq70Ft5W9Ucv4jjJWbo1zoLY19yT3UDc7aD5pKFI37YyWMgln0PADY05yP20p6iuhwEQ/s1600/BDONG11.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" closure_uid_v1jkq="4" height="272" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhKQEYP6NpodSLoRBhL7zVy_CnP53zUP_RiXe2Oy7PitdD8f2wzOLsCNnTAwFJJNCWAy54V3H_Tq70Ft5W9Ucv4jjJWbo1zoLY19yT3UDc7aD5pKFI37YyWMgln0PADY05yP20p6iuhwEQ/s320/BDONG11.jpg" width="320" /></a><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-ansi-language: EN-US; mso-bidi-language: AR-SA; mso-fareast-font-family: "MS Mincho"; mso-fareast-language: EN-US;">4). Bành Trướng Bá Quyền ngoài Biển Đông:</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">- Bản Đồ Đại Hán phổ biến năm 2010: toàn thể lục địa Á Châu đều nằm trong lãnh thổ TC, gồm toàn vùng Đông Á, ngoại trừ Nhật Bản, Đông Nam Á Châu, mà cả Trung Á như Ấn Độ, Pakistan, A Phú Hãn. 5 quốc gia nguyên thuộc Khối Liên Bang Sô Viết, nằm về phía<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Đông bờ biển Caspian cũng thuộc lãnh thổ TC.</span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">- Bản Đồ nới rộng Thái Bình Dương với hai vòng đai phòng thủ.</span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="mso-tab-count: 1;"> </span>a) Tuyến phòng thủ “Chuỗi Đảo”:<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>từ Nhật Bản xuống Phi. 4 quôc gia đồng minh của Mỹ là Nhật, Nam Hàn. Đài Loan và Phi nằm trong vành đai này để TC bảo vệ.</span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="mso-tab-count: 1;"> </span>b) Phòng thủ “Viễn Dương”.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Tuyến phòng thủ này bao gồm một khu rộng lớn từ Nam Dương qua Guam xuống đến Úc Châu. TC nới rộng vành đai phòng thủ tới Ấn Độ Dương và chiếm toàn phần phía Tây Thái Bình Dương. Với tuyến phòng thủ này, TC bảo vệ chủ quyền trên toàn vùng Thái Bình Dương này và đẩy lui lực lượng Mỹ về phía Tây, tới Hawaii.</span><span style="font-family: Times;"><span style="mso-no-proof: yes;"> </span></span><br />
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbMkoWzjkWOwrpvwgG980ruUMBa7q7NK8fIl6ubXjv3SZ8w2wf96y3CMXQ9LaUe4GuakNvnSV4IuxL04rR1Iw2oh4yOB-aus9c-afLUf307YvFEr_xfUewIXGa3TEv0-xE1FROPq0Oqe0/s1600/BDONG111.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" closure_uid_v1jkq="5" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbMkoWzjkWOwrpvwgG980ruUMBa7q7NK8fIl6ubXjv3SZ8w2wf96y3CMXQ9LaUe4GuakNvnSV4IuxL04rR1Iw2oh4yOB-aus9c-afLUf307YvFEr_xfUewIXGa3TEv0-xE1FROPq0Oqe0/s320/BDONG111.jpg" width="232" /></a><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">4) Phối hợp sức mạnh quân sự, kinh tế, chính trị để đối đầu với Mỹ ngõ hầu chiếm trọn Biển Đông và bành trướng trên Thái Bình Dương. </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-ansi-language: EN-US; mso-bidi-language: AR-SA; mso-fareast-font-family: "MS Mincho"; mso-fareast-language: EN-US;">- Về quân sự: TC đã sản xuất được J20, Tầu ngầm JIN CLASS (094) HKMH Thi Lang, Đông Fong 21D, Căn cứ Tam Á để kiểm soát Biển Đông; các kiến trúc quân sự ở Hoàng Sa &Trường Sa, Tam Á ở Hải Nam, các kiến trúc quân sự đồ sộ trên hai quần đảo </span> <span style="font-family: Times New Roman;"> </span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Hoàng Sa và Trường Sa v.v. </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">- Kinh tế & Tài chánh: Nhờ có nguồn ngoại tệ thặng dư to lớn được TC sử dụng để mua chuộc làm áp lực một số quốc gia ASEAN, đặc biệt là nhắm vào CHXHCNVN, Miên, Lào, Miến Điện để làm tay sai phục vụ mưu đồ bá quyền của<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Đại Hán.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">III. PHẢN ỨNG VÀ CÁC ĐỐI PHÓ CỦA MỸ.</span></b></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Tại Hội Nghị ở Bắc Kinh kể trên, Bộ trưởng ngoại giao Hillary Clinton rất lịch sự trả lời Đới bỉnh Quốc rằng “chúng tôi không đồng ý” (khi Đới nói thẳng rằng Biển Đông là quyền lợi cốt lõi.)</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; font-size: 11pt;"><span style="font-size: x-small;">- Tuy nhiên, đến tháng 6,2010, Mỹ đã khai triển ý niệm của Clinton, tại Hội Nghị Đối Thoại Quốc Phòng Shangri-la, ở Tân Gia Ba, BT Quôc Phòng Mỹ, Robert Gates tuyên bố rằng <i style="mso-bidi-font-style: normal;">“Biển Nam Trung Hoa không những quan trọng cho các quốc gia hải cận, mà còn cho tất cả các quốc gia có quyền lợi kinh tế và an ninh ở Á Châu, do đó<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>tự do hải<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>hành và phát triển kinh tế đựơc tự do, không<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>bị ngăn cản, phải được duy trì. Chúng tôi không đứng về phe nào trong việc tranh chấp chủ quyền; nhưng chúng tôi chống lại việc sử dụng võ lực và các hành động làm cản trở tự do hải hành. Chúng tôi phản đối bất cứ nỗ lực nào nhằm đe doạ các công ty dầu hoả của Mỹ hoặc các công ty của bất cứ quốc gia nào tham dự vào hoạt động kinh tế chính đáng. Tất cả các bên phải làm viẽc với nhau để giải quyết các khác biệt bằng các nỗ lực hoà bình, đa phương phù hợp với luật pháp thông dụng quốc tế. Bản Tuyên Bố về Ứng Xử ký năm 2002 là một bước quan trọng<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>đi về hướng này và chúng tôi hi vọng rằng công việc cần thực hiện một các cụ thể sẽ được tiếp tục.”</i></span></span><span style="font-family: Times New Roman;"> </span> <span style="font-family: Times New Roman;"> </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Bộ trưởng Gates còn nhấn mạnh tới <i style="mso-bidi-font-style: normal;">tự do lưu thông trên không</i>, trên mặt biển<i style="mso-bidi-font-style: normal;"> của cả Thái Bình Dương</i>. Như vậy, Mỹ coi các vùng này là tài sản chung của mọi người.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"></span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">-Tháng 7, 2010, Bộ trưởng Ngoại Giao Hillary Cliton tuyên bố tại Hội Nghị ASEAN ở Hà nội, nhắc lại rằng Mỹ chia vấn đề khu vực <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>này ra làm 2 là: <i style="mso-bidi-font-style: normal;">vấn đề lưu thông và vấn đề tranh chấp chủ quyền các đảo trên Biển Đông</i>. </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; text-indent: 31.5pt;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">-Về vấn đề lưu thông trên Biển Đông: Mỹ chủ trương Tự Do Lưu Thông. Mọi quốc gia đều có quyền tự do đi lại trên vùng biển này, không ai được ngăn cản. Đây là <i style="mso-bidi-font-style: normal;"><u>quyền lợi quốc gia</u></i><u> </u>của Hoa Kỳ. Hoa Kỳ sẽ bảo vệ. Như vậy là Mỹ chủ trương <u>quốc tế hoá Biển Đông</u>.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; tab-stops: 9.0pt;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="mso-tab-count: 2;"> </span>-Về vấn đề tranh chấp chủ quyền trên các đảo. Mỹ không đứng về phe nào. Các quốc gia phải thương thảo một cách hoà bình để xác nhận chủ quyền của họ, <i style="mso-bidi-font-style: normal;"><u>cấm sử dụng võ lực</u></i>. Điều này đã được chấp thuận từ năm 2002 khi các bên tranh chấp ký Bản Tuyên Bố Về Cách Ứng Xử tại Cao Miên (DOC): các quốc gia ASEAN một bên và bên kia là TC. Mỹ chủ trương <u>thương thảo <i style="mso-bidi-font-style: normal;">đa phương</i></u> để giải quyết tranh chấp về chủ quyền.<o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Để thực hiện chính sách của Hoa Kỳ qua tuyên bố của Bộ trưởng Quốc Phòng Robert Gates tại Shagrri-la và Bộ trưởng Ngoại Giao Hillary Clinton tại Hà nội vừa kể, vào tháng 8, 2010 Mỹ đưa Hàng Không Mẫu Hạm (HKMH) George Washington vào đậu tại bờ biển VN, cửa bể Đà nẵng, đối diện với căn cứ Tam Á của TC trên đảo Hải nam, dù có mời các sĩ quan hải quân VC lên thăm tàu, chơi thể thao, thực tập cứu nạn trên biển….Sau đó, Mỹ đưa ngay một HKMH thứ hai là Ronal Reagan đến Okinawa <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>để tăng cường cho Hạm Đội 7. Đây là hành vi thị uy về sức mạnh, thực hiện các lời tuyên bố của Mỹ.<o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Thực tế, Mỹ đã chuẩn bị từ nhiều năm trước.<o:p></o:p></span></div><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjot45We6-w3lw7Uw_Bdmt9kdepj_XagdlNGVewxFwDUay3W8v-UZuIey8IbbbnOfwOIIdF0_APuKX0NwDG3AYCt2k4IRNLOuozKBIfOc9AX_ezmK-_rlLwYIC1oyMcUjXfc-bXLU892yGP/s1600/BDONG2.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="273" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjot45We6-w3lw7Uw_Bdmt9kdepj_XagdlNGVewxFwDUay3W8v-UZuIey8IbbbnOfwOIIdF0_APuKX0NwDG3AYCt2k4IRNLOuozKBIfOc9AX_ezmK-_rlLwYIC1oyMcUjXfc-bXLU892yGP/s320/BDONG2.jpg" width="320" /></a></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Người ta đã lưu tâm tới lời tuyên bố của Phó Tổng Tư Lệnh Quân Đội Giải Phóng Nhân Dân Trung Hoa với China News vào 7 tháng 4, 1992, tướng Zhang Xusan về nhiệm vụ hải quân TC yểm trợ công tác khai thác vùng biển này, gồm cả bảo vệ các đảo đang có tranh chấp trong vùng Trường Sa. Vào thời gian này, Phó Đô Đốc Zhang Lianzhong, Tư Lệnh Hải quân TC loan báo với China News Services rằng Quân Ủy Trung Ương ra lệnh cho hải quân phải sẵn sàng bảo vệ lãnh hải và vùng phụ cận, vì vậy với các khai thác kinh tế các vùng biển sâu, tình thế sẽ phức tạp hơn, và công tác chiến đấu bảo vệ biển sẽ trở thành khốc liệt.<o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Âm mưu bành trướng của Bắc Kinh không chỉ dừng ở tại Biển Đông, ở toàn Á Châu, Thái Bình Dương và còn cả ở khắp nơi trên thế giới, ngay cả Hoa Kỳ. Trong những năm gần đây, người ta đã thấy có các bằng chứng này.<o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_Jfmm_bgTaCjHGz4QYYWQEXdYP2a07hXVL8ctcJB-JzVq6zxD67D3z27oxNEQrXOtsQVMfiSVCRAMJTw0tnGl2mo0AlrFG4pqso-yYLhSJTlJIzugUj1xDapNVZ5CqvAceXbEVWGzshRo/s1600/BDONG3.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_Jfmm_bgTaCjHGz4QYYWQEXdYP2a07hXVL8ctcJB-JzVq6zxD67D3z27oxNEQrXOtsQVMfiSVCRAMJTw0tnGl2mo0AlrFG4pqso-yYLhSJTlJIzugUj1xDapNVZ5CqvAceXbEVWGzshRo/s320/BDONG3.jpg" width="233" /></a><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Để đối phó với âm mưu đó của TC, Mỹ đã chuẩn bị đối phó từ lâu.<o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">TT Barrack Obama trong văn thư đề ngày 4 tháng 10, 2011 trả lời thư của ông Nguyễn trung Châu, chủ tịch Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị, viết rằng <i style="mso-bidi-font-style: normal;">“ Chính quyền của tôi đang sử dụng mọi thành tố của sức mạnh quốc gia để duy trì quốc gia của chúng ta được an toàn, thịnh vượng và tự do. Chúng tôi đã tái thiết lập quyền lãnh đạo của chúng ta trên thế giới bằng cách<u> củng cố các mối liên minh cũ, và tôi luyện các hợp tác mới</u> để đối phó các thách thức chung, như chặn đứng các cuộc tấn công của quân khủng bố, đảo ngược cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu…..”</i> (1)</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"></span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Tư tưởng này đã được Ông Obama nhấn mạnh tại Hội Nghị Thượng Đỉnh ASEAN, kỳ II, họp tại Nữu Ước tháng 9, 2010: <i style="mso-bidi-font-style: normal;">“ Với tư cách Tổng Thống Mỹ, tôi minh bạch xác nhận rằng Hoa Kỳ có mục tiêu đóng vai trò lãnh đạo ở Á Châu. Chúng tôi tăng cường các liên minh cũ. Chúng tôi củng cố các hợp tác mới. Chúng tôi tái cam kết với các tổ chức trong khu vực trong đó có ASEAN</i>….”<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span><span style="font-family: Times New Roman;"> <b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; font-size: 11pt;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> <span style="font-size: x-small;"> </span></span></span></b></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; text-align: left;"><span style="font-family: Times New Roman;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">LIÊN MINH CŨ VÀ HỢP TÁC MỚI LÀ GÌ?</span></b><br />
<br />
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>1) <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>CHÍNH TRỊ VÀ QUÂN SỰ. <span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></b><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đó là chiến lược mà Hoa Kỳ hình thành một vòng cung để cân bằng thế lực đang lên của Bắc Kinh. Vòng cung này bao gồm Hoa Kỳ, Ấn Độ, Nhật Bản, và Úc<span style="color: red;">.<o:p></o:p></span></span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-bidi-font-weight: bold;">Các đồng minh của Washington từ Đông Bắc Á đến Đông Nam Á xuống tận Nam Thái Bình Dương tham gia vào chiến lược mới với mục tiêu là ngăn chặn tham vọng bành trướng của Bắc Kinh.</span><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="color: #f2f2f2; font-family: "Times New Roman", "serif";"> </span></b><br />
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="color: #f2f2f2; font-family: "Times New Roman", "serif";">LIÊNINH và VIỆN TRỢ QUÂN Ự</span></b><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><o:p></o:p></span><br />
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Với ASEAN,<span style="color: red;"> </span></span></b><span lang="VI" style="color: #333333; font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-ansi-language: VI; mso-bidi-font-weight: bold;">ngày22/07/2009<b> </b></span><span lang="VI" style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-ansi-language: VI;">ngoại trưởng Mỹ ký Hiệp ước bất tương xâm với ASEAN. </span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><o:p></o:p></span><br />
<br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">-<b style="mso-bidi-font-weight: normal;">PHI LUẬT TÂN: </b></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ngày 12/11/2009, Washington và Manila đã ký thỏa thuận cho phép 600 lính Mỹ đóng quân tại Phi. </span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Từ sau loạt khủng bố ở New York vào ngày 11/09/2001, Hoa Kỳ đã viện trợ quân sự cho Philippines để chống lại các tổ chức hồi giáo cực đoan vũ trang.</span> </span></div><span style="font-family: Times New Roman;"> <div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-outline-level: 3; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Nay trước tình hình mới, Phi là nước quyết liệt kêu gọi Mỹ viện trợ quân sự để bảo vệ nền độc lập. Tổng tư lệnh Mỹ tại Thái Bình Dương, Đô Đốc Villard đã đến Phi và cam kết hỗ trợ. Mỹ đã huấn luyện quân đội Phi từ 2 năm nay, một phi đội phản lực cơ tối tân đã được chuyển giao cho không lực Phi. TT Aquino kêu gọi Mỹ yểm trợ một phi đội thứ hai. Trong năm qua, Phi tiếp nhận một khu trục hạm và một khu trục hạm thứ hai sẽ được chuyển giao. Cả Phi lẫn Mỹ có nhắc đến nhu cầu bảo vệ Phi chiếu theo hiệp ước phòng thủ mà hai bên đã ký năm 1951.<span style="mso-bidi-font-weight: bold;"> Ngoại trưởng Philippines, ông Albert del Rosario hôm 27/01/2012, tuyên bố Manila sẽ chấp nhận sự hiện diện quân sự lớn hơn của Mỹ để giúp nước này bảo vệ<b> </b>quyền lợi và bảo đảm hòa bình trong khu vực, trong bối cảnh căng thẳng với Trung cộng gia tăng. Ông muốn có thêm nhiều cuộc tập trận với Hoa Kỳ, cũng thông báo kế hoạch cho phép quân đội Mỹ gia tăng lực lượng đồn trú tại Philippines. </span></span><span style="font-family: Times;"><span style="mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Báo Bưu điện Washington ngày 26/1 cũng cho biết các cuộc hội đàm tiếp theo dự kiến diễn ra trong ngày 26 và 27/1 tại Washington trước khi có các cuộc gặp cấp cao hơn được tổ chức vào tháng 3.<br />
<br />
Một viên chức cấp cao Philippines tiết lộ: "<i style="mso-bidi-font-style: normal;">Chúng tôi có thể <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>lấy ví dụ các nước khác: Australia, Nhật Bản, Singapore... Chúng tôi không phải là nước duy nhất thực hiện điều này, và chỉ vì muốn có sự tốt đẹp. Tất cả những gì chúng tôi muốn là được thấy một khu vực hòa bình và ổn định. Không ai muốn đối mặt hay đối đầu với Trung Quốc". </i></span><i style="mso-bidi-font-style: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-bidi-font-weight: bold;"><o:p></o:p></span></i></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-outline-level: 3; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-bidi-font-weight: bold;">Khi công du Nhật Bản, hôm nay 27/9/2011, tổng thống Philippines Benigno Aquino đã gặp thủ tướng Yoshihiko Noda để bàn về các vấn đề an ninh, trong bối cảnh mà Manila đang tìm hậu thuẫn từ Tokyo, trong vấn đề tranh chấp chủ quyền Biển Đông giữa một số nước Đông Nam Á với Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Theo báo chí Nhật hôm nay, Tokyo và Manila chuẩn bị ký một hiệp định hợp tác quân sự để tăng cường quan hệ về an ninh hàng hải.<o:p></o:p></span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Trong một bài phỏng vấn ngày 26/9, một giới chức cao cấp của văn phòng thủ tướng Noda cho biết, hai nhà lãnh đạo Philipines và Nhật có thể xem xét khả năng tiến hành thường xuyên hơn các cuộc thao dượt chung giữa lực lượng tuần dương của hai nước, cũng như tham vấn thường xuyên hơn giữa các quan chức hải quân hai nước. </span></div></span><span style="font-family: Times;"> </span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"> </span><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">NHẬT BẢN:</span></b><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> cũng thiết lập cơ chế hợp tác với Hoa Kỳ, Australia và Ấn Độ.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-outline-level: 2; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-bidi-font-weight: bold; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mỹ, Ấn và Nhật đã quyết định hình thành một cơ chế đối thoại an ninh tay ba. Nguồn tin này được một tờ báo Ấn Độ tiết lộ ngày 1/9/2011. Ngày 19/12/2011, các viên chức ngoại giao cao cấp thuộc ba nước Mỹ, Ấn và Nhật gặp nhau tại Washington để tham dự cuộc họp đầu tiên của một cơ chế đối thoại ba bên vừa được hình thành. </span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Nhật cũng đã có nhiều động thái về nhiều mặt để bảo vệ trong trường hợp có xâm lăng. Nhật sản xuất thêm tàu ngầm, sản xuất tên lửa và đã bàn tới vấn đề tái võ trang.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Nhật rất cần Mỹ<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>hỗ trợ trong công cuộc phòng thủ Nhật. Ngày<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"> </b>22/04/2011, bộ trưởng Quốc phòng Nhật Bản Toshimi Kitazawa cho rằng Nhật Bản cần tăng cường quan hệ quân sự với hai nước Hoa Kỳ và Hàn Quốc để kềm chế đà bành trướng của Trung Cộng. <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Bộ trưởng Quốc phòng Nhật tuyên bố ưu tiên của Tokyo là làm sao cho quan hệ Mỹ - Nhật trở nên « vững như đá ». </span><b><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></b></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Vào tháng 12 năm ngoái, Bộ Quốc Phòng Nhật Bản đã công bố chiến lược mới về an ninh quốc gia, tập trung tiềm lực quân sự cho hải phận và không phận ở miền Nam và miền Tây, để đối phó với việc Trung Cộng đẩy mạnh hiện đại hóa quân đội. <o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Đặc biệt, theo lời bộ trưởng Kitazawa, Nhật Bản đã thảo luận với Hoa Kỳ cũng như với Hàn Quốc và Úc để tăng cường hợp tác trong lĩnh vực chống các cuộc tấn công tin học. <o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Thông qua một chương trình hợp tác mang tên « Tomodachi » ( Hữu nghị ), hải quân Mỹ đã gởi hơn 13 ngàn quân và 16 chiến hạm, trong đó có cả hàng không mẫu hạm Ronald Reagan. Ông Kitazawa cũng đi thăm Washington vào tháng 6 để thảo luận về các vấn đề song phương, trong đó có việc củng cố liên minh an ninh quân sự Mỹ - Nhật.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-outline-level: 2; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bắt đầu từ tháng 3/2010, Nhật Bản đàm phán mua 40 máy bay tiêm kích. Boeing có hy vọng sẽ bán cho nước này các máy bay F-15 hoặc F-18 Super Hornet.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-outline-level: 2; mso-pagination: none; tab-stops: 383.25pt;"><b><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhật Bản hiện có 16 chiếc</span></b><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> tàu ngầm, sẽ tăng thêm từ 16 lên 22,<span style="mso-tab-count: 1;"> </span><o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"> </span><br />
<b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">ẤN ĐỘ<o:p></o:p></span></b></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Ấn Độ</span><span style="color: #595959; font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> đặt mua 6 tàu ngầm lớp Scorpene của Pháp. Loại tàu này cũng đang được Malaysia sử dụng.</span><b><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> Hải quân Ấn Độ được trang bị 18 tàu ngầm hiện đại,</span></b><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> Ấn Độ cũng đang bổ sung thêm hơn 10 tàu ngầm mới. Pháp sẽ cung ứng cho Ấn Độ 126 chiến đấu cơ loại Rafale với trị giá hàng tỷ đô la. Theo dự trù, Dassault sẽ giao cho Ấn Độ 18 máy bay hoàn chỉnh đầu tiên – chế tạo tại Pháp – kể từ giữa năm 2015 trở đi. 108 chiếc còn lại sẽ được sản xuất ngay tại Ấn Độ, trong thời hạn sáu năm, sau khi phía Dassault chuyển giao công nghệ cho tập đoàn hàng không không gian Ấn Độ Hindustan Aeronautics. <o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ngay từ tháng 2005, Quốc Hội Hoa Kỳ đã thông qua Hiệp ước hợp tác về nguyên tử với Ấn Độ, chuẩn bị giúp Ấn Độ có một vai trò quan trọng tại Á Châu. Mỹ đã bãi bỏ cấm vận nguyên tử đối với nước này là bước đầu tiên. Đến 2008, Quốc Hội Mỹ thông qua một đạo luật cho phép hành pháp cung cấp nhiên liệu vả kỹ thuật nguyên tử cho Ấn Độ. Và tháng 11, 2011, Úc cung cấp uranium cho Ấn Độ. Mỹ và đồng minh của Mỹ là Úc châu công khai khuyến khích Ấn Độ hãy thực hiện chính sách “Nhìn Về Hướng Đông” (India's "Look East" Policy). Mỹ cũng đang thúc đẩy một thoại an ninh tay ba với Ấn Độ và Nhật Bản. Còn Nhật Bản giờ đây không ngại ngùng cho thấy ý định tăng cường liên hệ mật thiết với nước Ấn Độ.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-outline-level: 2; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-bidi-font-weight: bold; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thế liên hoàn Mỹ-Úc-Ấn-Nhật Bản hình thành.<b><span style="color: maroon;"> </span></b></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hồi giữa năm vừa rồi, hải quân Mỹ, Úc, Nhật Bản lần đầu tiên tập trận chung tại Biển Đông. Tàu chiến Úc cũng đi lại thường xuyên hơn tại Ấn Độ Dương. Tàu chiến Úc và Ấn Độ tập trận tại Ấn Độ Dương.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-outline-level: 2; mso-pagination: none;"></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">ÚC.</span></b><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> Hợp tác giữa Mỹ và Úc rất chặt chẽ.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="color: navy; font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ngày 15/09/2011 Mỹ và Úc mở cuộc đối thoại thường niên cấp bộ trưởng Ngoại giao và Quốc phòng, tại San Francisco, Hoa Kỳ. Nhân dịp này, hai nước đã bổ xung vào bản hiệp định phòng thủ chung, được ký từ năm 1951, một lĩnh vực hợp tác mới: đấu tranh chống chiến tranh tin học.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="color: navy; font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Theo giới phân tích, cuộc đối thoại thường niên lần này có mục đích xác định lại vai trò của Mỹ và Úc trong khu vực Châu Á- Thái Bình Dương và Nam Thái Bình Dương vào lúc Trung Quốc đang mở rộng ảnh hưởng tại đây. Do vậy, trong thông cáo chung, Washington và Canberra chính thức kêu gọi Ấn Độ đẩy mạnh chính sách hướng sang phía đông. </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="color: navy; font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đồng thời, Úc và Mỹ cũng nhấn mạnh sự cấn thiết thúc đẩy việc hình thành một khu vực kinh tế trong khuôn khổ Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương - TPP, trong đó không có Trung Quốc.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-outline-level: 2; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-bidi-font-weight: bold; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tổng thống Barrack Obama đã loan báo như trên nhân chuyến viếng thăm nước Úc trong hai ngày, bắt đầu từ 16/11/2011. Trong cuộc họp báo chung với ông Obama, thủ tướng Úc Julia Gillard cho biết là trong thời gian đầu, Mỹ sẽ gởi 250 lính thủy quân lục chiến đến miền Bắc nước Úc kể từ giữa năm 2012. </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"><span style="color: navy; font-family: "Times New Roman", "serif";">Theo thủ tướng Úc Julia Gillard, việc Hoa Kỳ gởi lính thủy quân lục chiến đến miền Bắc nước Úc là nhằm tăng cường liên minh quân sự giữa hai nước. Số lính Mỹ có thể dần dần được tăng từ 250 lên tới 2.500. Lực lượng Mỹ sẽ được phân bổ theo thời hạn mỗi 6 tháng đến căn cứ quân sự của Úc và sẽ cùng tập luyện với binh lính Úc. </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"><span style="color: navy; font-family: "Times New Roman", "serif";">Trong cuộc họp báo, tổng thống Obama nhấn mạnh việc phát triển hợp tác quân sự Mỹ - Úc và chuyến công du của ông đến châu Á - Thái Bình Dương là nhằm phát ra một tín hiệu rõ ràng đến các nước đồng minh trong khu vực này. Ông tuyên bố : « Vùng này có tầm quan trọng chiến lược rất lớn đối với chúng tôi. Cho dù chúng tôi đang phải thông qua nhiều quyết định về ngân sách ở Mỹ, hiện diện ở châu Á - Thái Bình Dương vẫn là ưu tiên hàng đầu của tôi ». </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-outline-level: 3; mso-pagination: none;"><span style="mso-bidi-font-weight: bold;">Bảo vệ tài nguyên thiên nhiên ở phía Bắc, canh chừng tình hình bất ổn tại Biển Đông, gia tăng hiện diện quân sự tại Ấn Độ Đương, đó là những mục tiêu mà hải quân Úc phải đảm trách trong chiến lược tái phối trí quốc phòng đang được chuẩn bị. Sức mạnh đang lên của Trung Quốc được xem là mối đe dọa.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: Times New Roman;">Theo Reuters, hôm nay 30/01/2012, các nhà hoạch định chiến lược quốc phòng Úc thúc giục quân đội phải tăng cường lực lượng tại vùng bắc Úc, nơi có nhiều nguồn tài nguyên thiên nhiên từ kim loại đến dầu khí. Trang bị thêm tàu tấn công và đổ bộ, Quân đội Úc cũng cần phải sẵn sàng đối phó với những bất ổn và thách thức tại Á châu, đồng thời phải gia tăng « <em><span style="font-family: "Times", "serif"; mso-bidi-font-family: "Times New Roman";">hiện diện </span></em>» tại Ấn Độ Dương.<o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"></span><span style="font-family: Times New Roman;">Trong khuôn khổ chuẩn bị một chiến lược quốc phòng mới cho hai thập niên tới, Úc có kế hoạch nâng lực lượng tàu ngầm lên 12 chiếc, trang bị thêm ba khu trục hạm có khả năng không chiến, mua 100 chiến đấu cơ tàng hình F35 của Mỹ.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">MÃ LAI Á</span></b><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"> </span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">phải mất một thời gian rất dài để Malysia có thể chính thức tham gia diễn tập quân sự chung với Hoa Kỳ.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-bidi-font-weight: bold; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Malaysia tiếp nhận chiếc tàu ngầm đầu tiên từ quân cảng Toulon của Pháp. Tàu này được đạt tên là Tunku Abdul Rahman, thủ tướng đầu tiên của Mã Lai .</span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: Times New Roman;"> </span><br />
<span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Một chiếc tàu ngầm khác nữa của</span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> </span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Malaysia, mang tên vị thủ tướng thứ hai Tun Abdul Razak được giao nhận ở cảng Cartagena của Tây Ban Nha. </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Hai chiếc đều thuộc dòng Scorpène, có khả năng tấn công tàu và tàu ngầm của đối phương bằng tên lửa, thủy lôi và mìn từ độ sâu 200m. </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Sau khi được đưa vào hoạt động, hai chiếc tàu ngầm sẽ gia tăng đáng kể tiềm lực phòng thủ của Malaysia xung quanh lãnh hải của mình. </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"><b><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Vấn đề là phòng thủ chống ai?</span></b><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"> </span></div><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjamCrZ3ytXwCnpuOR3eQzB0vXuUztN-jtInkMydatQT7y80lB982MaeLqT39U39sAdgLg1sesIR-vDhXl2rHXgXKckuOdvBspT3ybQVXh7oIfzN4MMitGSrjbeX-IA9hDKXQGM_jowB_l4/s1600/BDONG4.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjamCrZ3ytXwCnpuOR3eQzB0vXuUztN-jtInkMydatQT7y80lB982MaeLqT39U39sAdgLg1sesIR-vDhXl2rHXgXKckuOdvBspT3ybQVXh7oIfzN4MMitGSrjbeX-IA9hDKXQGM_jowB_l4/s640/BDONG4.jpg" width="640" /></a></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Hai chiếc tàu ngầm tấn công được đặt hàng từ năm 2002 trong chính sách hiện đại hóa toàn diện do phó thủ tướng Najib Razak và cũng là bộ trưởng quốc phòng thời bấy giờ đề ra (hiện đang là bộ trưởng tài chính và được đề cử lên làm thủ tướng). </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; font-size: 11pt;"><span style="font-size: x-small;">Ông khởi xướng quá trình nâng cấp quân đội bằng hợp đồng mua 18 chiếc tiêm kích Su-30MKM của Nga, tám chiếc máy bay huấn luyện MB-339CD của Ý, và bốn chiếc máy bay vận tải hạng nặng A400M của tập đoàn Airbus ở châu Âu, cùng với 48 xe tăng PT-91M của Ba Lan và nhiều võ khí cho cả không quân, hải quân và bộ binh.</span> </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-outline-level: 2; mso-pagination: none;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">NAM DƯƠNG<o:p></o:p></span></b></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Trong địa hạt song phương Mỹ - Indonesia, sau 12 năm bị gián đoạn vì các vi phạm nhân quyền trầm trọng của lực lượng đặc biệt Kopassus của quân đội Indonesia dưới thời nhà độc tài Suharto, quan hệ quân sự giữa hai bên bắt đầu được cải thiện dần dần từ năm 1998, khi chế độ Suharto sụp đổ.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Bước đột phá là vào tháng Bảy năm 2010, khi người tiền nhiệm của ông Panetta là Robert Gates thông báo nối lại hợp tác với lực lượng Kopassus một cách « <em>hạn chế và dần dần từng bước </em>». Chuyến ghé thăm Bali lần này của tân bộ trưởng Panetta là nhằm đẩy mạnh thêm tiến trình hợp tác với quân đội của một nước được xem là thiết yếu cho chính sách châu Á của Hoa Kỳ.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Nếu hợp tác quân sự Mỹ - Indonesia trước đây chủ yếu được thực hiện ở cấp cao, thì giờ đây, công việc này có thể mở rộng xuống thành phần trực tiếp tác chiến. Hai bên sẽ tăng cường trao đổi nhân sự, chuyên gia, cũng như tổ chức thêm các cuộc tập trận hỗn hợp. Ngoài ra, Hoa Kỳ không loại trừ khả năng bán thêm một số vũ khí cho Indonesia</span></div><h3 class="MsoNormal" style="margin: 12pt 0in 3pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-size: x-small;"><span style="color: #505050; font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hợp tác quốc phòng Hàn quốc và Indonesia</span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></span></h3><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Bộ trưởng Quốc phòng Hàn Quốc Kim Kwan-jin sẽ đến Indonesia trong tháng 9 tới nhằm thảo luận về việc bán tầu ngầm </span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">ngầm trị giá 1.1 tỉ đô-la;</span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"> tiềm thủy đĩnh bán cho Indonesia <span style="mso-bidi-font-weight: bold;">có thể chở 40 thủy thủ và sẽ được trang bị 8 ống phóng vũ khí để có thể bắn cả ngư lôi lẫn ‘tên lửa</span> được dẫn đường’. Các </span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">tàu này chạy bằng điện và diesel, nặng 1400 tấn.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhận định về vấn đề này, ông Paul Burton thuộc nhóm tình báo an ninh IHS Janes, cho Radio Australia biết trong bối cảnh gia tăng tranh chấp lãnh hải giữa các nước trong khu vực hiện nay, việc mua tàu ngầm sẽ giúp Indonesia bảo vệ chủ quyền lãnh thổ cũng như nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú của mình ở Biển Đông, đặc biệt là dầu mỏ và khí đốt.</span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Theo ông Burton, hiện Trung Quốc có tới 60 chiếc tàu ngầm, trong khi đó Indonesia chỉ có hai chiếc đời cũ, vì vậy, Jakarta cần phải nhanh chóng tăng cường khả năng tác chiến của hải quân nước này. </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bên cạnh đó, một số nước Đông Nam Á trong những năm gần đây cũng đã mua tàu chiến, ví dụ trong năm 2009, Malaysia mua 2 tàu ngầm Scorpene, Singapore tiếp tục việc mua 1 trong 2 tàu ngầm lớp Västergötland (A17.)<o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trên thực tế, trong thời gian gần đây, Hàn Quốc và Indonesia đã hợp tác quốc phòng tương đối chặt chẽ và sâu sắc.</span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> <o:p></o:p></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vào tháng 5/2011, Indonesia mua 16 máy bay huấn luyện phản lực T50 Golden Eagle từ Công ty Korea Aerospace Industry.</span><u><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><o:p><span style="text-decoration: none;"> </span></o:p></span></u></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 0pt; mso-layout-grid-align: none; mso-margin-bottom-alt: auto; mso-margin-top-alt: auto; mso-pagination: none;"></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; text-indent: 31.5pt;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">2.<u> HỢP TÁC XUYÊN THÁI BÌNH DƯƠNG (TPP)</u></span></b><u><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"> . </span></u><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Đây là một thoả hiệp toàn diện bao gồm tất cả các ‘cột trụ’ chính yếu của nền tự do mậu dịch như trao đổi hàng hoá, xuất xứ hàng hoá, bồi thường trong mậu dịch, các biện pháp vệ sinh an toàn thực phẩm, cây cỏ vả súc vật, các rào cản kỹ thuật về thương mại, trao đổi dịch vụ, sở hữu trí tuệ, chính sách cung cấp và cạnh tranh cho chính quyền. Đến năm 2015, sẽ gỡ bõ hết hàng rào quan thuế.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; text-indent: 31.5pt;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong những cuộc đàm phán trước khi ký TPP, các đối tác đều thỏa thuận mục tiêu của TPP là tập hợp kinh tế các quốc gia thành viên – phát triển cũng như đang phát triển – thành một cộng đồng thương mại tự do duy nhất không còn hàng rào quan thuế. Cộng đồng này sẽ gồm 800 triệu người, nắm 40% kinh tế thế giới với 2 nước chủ chốt là Mỹ và Nhật, siêu cường thứ nhất và thứ 3 trên thế giới.<br />
Nhưng Mỹ cũng đặt điều kiện là các đối tác trong TPP phải: <span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; text-indent: 31.5pt;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><span style="mso-spacerun: yes;"></span></span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>- phải tuân theo những quy định về mậu dịch, về xuất xứ hàng hóa, về rào cản kỹ thuật và về trao đổi dịch vụ. <span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>-Những đối tác nằm trong TPP phải tôn trọng những luật lệ bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ và bảo vệ các sáng kiến và phải minh bạch trong chính sách cạnh tranh.<br />
Cũng trong khuôn khổ TPP, những khế ước ký với các chính phủ phải có những điều khoản: <span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; text-indent: 31.5pt;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>-bảo vệ công nhân, bảo vệ môi trường và công việc làm phải phù hợp với nhân phẩm. <span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; text-indent: 31.5pt;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><span style="mso-spacerun: yes;"></span>- Dòng giao lưu tự do của ngành thông tin (báo chí, truyền thông) cũng phải được khuyến khích.<br />
Khó mà không thấy là TPP, tuy được coi là hậu thân của P4, (</span><span style="font-family: Times New Roman;"><span style="font-family: "Times", "serif"; mso-bidi-font-family: "Times New Roman";">Brunei, Singapore, Chili, New-Zealand đã ký một văn kiện thành lập vào năm 2005) </span><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">nhưng thật ra chỉ là sáng tác của Mỹ. TPP còn có mục đích ngăn chặn bành trướng Trung Quốc về kinh tế và quân sự ở Tây Thái Bình Dương.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Tóm lược, Mỹ đặt điều kiện là các đối tác trong TPP phải tuân theo những quy định về mậu dịch, về xuất xứ hàng hóa, về rào cản kỹ thuật và về trao đổi dịch vụ. Những đối tác nằm trong TPP phải tôn trọng những luật lệ bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ và bảo vệ các sáng kiến và phải minh bạch trong chính sách cạnh tranh…..</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Có những ràng buộc rất kỹ đối với các đối tác.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">TC bị dồn vào thế lưỡng nan: Gia nhập thì hệ thống quốc doanh độc quyền dựa trên nền kinh tế thị trường tự do không còn tồn tại và đưa đến nguy cơ chế độ tan rã.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Còn, đứng ngoài thì thèm, vì nhu cầu tiêu thụ hàng hoá, dịch vụ của 800 triệu dân trong khu vực quá hấp dẫn. <span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Những gì qui định trong Hiệp Ước đều là những cái mà gian manh TC đang làm sẽ bị tuyệt đối cấm chỉ: từ gian lận trong thương mại, thực phẩm có chứa chất độc, sản xuất hang hoá giả mạo,ăn cắp sáng quyền, công nhân bị bóc lột, tù nhân “lao cải” sản xuất hàng hoá để xuất cảng, môi sinh bị ô nhiễm, báo chí bị bịt miệng, đàn áp nhân quyền, tước đoạt tài sản của dân, quốc doanh độc quyền trong mọi lãnh vực, không có cạnh tranh, cấm cản tư nhân tham dự cuộc chơi… Chính nhờ thói gian manh cố hữu của con nhà Hán này mà TC có thặng dư mậu dịch với Hoa Kỳ. Năm 2011, thặng dư này xuống còn 160 tỉ MK (từ 270 tỉ năm 2010). Khi TPP bắt đầu thực sự hoạt động, thì hàng hoá, dịch vụ trong khối sẽ được tự do lưu thông. Lúc đó, hàng hoá và dịch vụ TC sẽ không còn được xuất cảng nhiều như trước nữa, mất một thị trường gồm 800 triệu dân, nhất là ở ngoài thì khó có thể xâm nhập vào khối này. Tình trạng này sẽ đưa TC vào thế lâm nguy: hàng trăm triệu công nhân sẽ không có việc làm v.v., gây xáo trộng xã hội, và đây bắt đầu một nguy cơ lớn xảy ra ngay trong nội bộ TC, từ đó đi tới tan rã.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>PHẢN ỨNG CỦA TC TẠI HỘI NGHỊ ĐÔNG Á.</span></b></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Ý thức được kế hoạch phòng thủ của Mỹ rất qui mô và quyết liệt, và có tính cách toàn diện, nên tại Hội nghị Thượng Đỉnh Đông Á, ở Bali vào <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>ngày thứ Bảy (19 tháng 11), Ôn gia Bảo<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>nhìn nhận rằng Ôn không nêu vấn đề “thương thảo đa phương về<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Biển Đông” tại Hội nghị dù ngày hôm trước Ôn con hung hăng tuyên bố rằng<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>các thế lực bên ngoài đừng xen vào cuộc tranh chấp nội bộ các quôc gia ASEAN và TC. Ôn còn thêm rằng thật là “<i style="mso-bidi-font-style: normal;"><u>vô lễ</u> nếu không đáp ứng các quan tâm của các quốc gia láng giềng của tôi về yêu sách này”.</i> Yêu sách ấy là 17 trong số 19 nguyên thủ quốc gia tham dự Hội Nghị, về hùa với Obama, tự lên tiếng đòi hỏi giải quyết vấn đề Biển Đông bằng hội nghị <i style="mso-bidi-font-style: normal;"><u>đa phương</u></i> như Mỹ đòi hỏi, bác bỏ phương cách chỉ giải quyết tranh chấp bằng <i style="mso-bidi-font-style: normal;"><u>song phương</u></i> như TC khăng khăng đòi hỏi từ trước đến nay. Hơn thế nữa, vào ngày 19 tháng 11, tại Hội Nghị, Ôn còn xin gặp riêng TT Obama để nói về vấn đề này. Tại sao Ôn gia Bảo lại có sự thay đổi đột ngột và có tính cách quị lụỵ như vậy? Đó là 17 trên 19 nguyên thủ quốc gia tham dự Hội nghị tự lập thành liên minh để đi với Mỹ, và nhất là vì Obama tuyên bố 2 điều trước hội nghị: Mỹ lập căn cứ quân sự ở Darwin để bảo vệ Đông Nam Á và đầu tháng 12 Hillary Clinton sẽ thăm Miến Điện.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><u><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">IV. TÌNH HÌNH SẼ DIỄN BIẾN RA SAO?</span></u></b></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Trong năm qua, TC đã thể hiện các hành vi hung hãn trong âm mưu bá quyền của chúng trên Biển Đông. Đây chỉ là bước đầu. Còn nữa, chúng đang chuẩn bị thực hiện hành vi “khoanh vùng” chiếm trọn Á Châu và đồng thời xác nhận chủ quyền trên toàn vùng phía Tây, Thái Bình Dương, đẩy lùi ảnh hưởng của Hoa Kỳ về Hawaii qua bản đồ Đại Hán và bản đồ với hai vành đai phòng thủ Thái Bình Dương. Nhìn xa hơn, chúng còn ước vọng đặt ách thống trị trên tòan thể thế giới trong đó Hoa Kỳ là mục tiêu chính, khi mà chúng trở thành một cường quốc trên biển.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Âm mưu này đang bị chặn đứng và TC đi tới lâm nguy:</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Hai con đường quan trọng giúp cho TC thực hiện âm mưu bá quyền trong giai đoạn này: Miến Điện với chế độ độc tài quân phiệt và Việt nam với Đảng CSVN đang bị khoá chặt.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span><span style="mso-tab-count: 1;"> </span>-Với Miến Điện: Chiến lược của Mỹ bủa vây chặt TC bằng sức mạnh được bao yểm bằng Hợp Tác Kinh Tế Xuyên Thái Bình Dương. Ý thức được điều này, TC đã thay đổi thái độ tại Hội Nghị Thượng Đỉnh Bali. Trước các quyết tâm thực sự của Mỹ, và TC đang bị cô lập, bị khống chế, nhiều kẻ hợp tác với TC đã có triệu chứng bắt đầu bỏ chạy. Miến Điện tự bỏ chế độ độc tài quân phiệt, rõ rệt đang xa lìa bọn bá quyền gian ác Bắc Kinh, hợp tác với Tây Phương, nhất là sát cánh với Ấn Độ để bảo vệ nền độc lập quốc gia. <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Con đường Miến Điện này đang bị đóng chốt. Mất Miến Điện, TC cũng mất luôn “Sâu Chuỗi Ngọc Trai”. Đó là 6 hải cảng nằm trong sâu chuỗi này, bắt đầu từ Cao Miên, qua Miến Điện, Banglades, Sri Lanka, Maldives, đến Pakistan. Tham vọng kiểm soát sâu chuỗi này là giúp TC kiểm soát Ân Độ Dương và đi tới Phi Châu. Nay nước này đang chuyển đổi rất mạnh và mắt xích trong sâu chuỗi này đã thấy bị vỡ và đứt đoạn. Hải cảng Iles Cocos ở Miến Điện đã rõ rệt vượt khỏi tầm tay của TC.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none; text-indent: 0.5in;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">- Con đường thứ 2 là CHXHCNVN độc tài với Đảng CSVN. Với vòng vây mà Mỹ đã đưa ra,<span style="color: red;"> </span>liệu Đảng CSVN còn có thể quyết tâm mù quáng đóng vai trò tay sai cho bá quyền bành trướng Bắc Kinh?<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Miến Điện là bài học đáng giá trước mắt để họ tự cứu mình. Và Phi Luật Tân nữa! Chỉ mới vài ngày ngay, Hoàn Cầu Thời Báo của TC tỏ thái độ ôn hoà với Phi, dù trước đây vài ngày lên tiếng đe doạ Phi rất dữ dội vì tội<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>“chạy” theo đế quốc Mỹ.</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Một số thành tố khác đưa TC vào con đường lâm nguy vì tham vọng quá lớn của dòng dõi gian ác nhà Hán. Đó là căn cứ quân sự cũ của Mỹ tại Á châu được củng cố như ở Nam Hàn, Nhật Bản, Đài Loan, Tân Gia Ba. Và Mỹ đã phát triển thêm căn cứ mới là Guam. Khỏang hơn 3 năm về trước Hoa Kỳ đã biến đổi căn cứ quân sự này thành một căn cứ tiếp vận đồ sộ cho hải lực không quân. Hiện nay HK đã đưa ít nhất hai phi đội máy bay tối tân nhất đền đồn trú, chưa kể đến phi đội B52 có sẵn ở đó. Căn cứ tiếp vận đồ sộ này là nguồn tiếp liệu quan trọng quân dụng và các loại võ khí cho một cuộc chiến tranh dài hạn. Trong tháng 11, vừa qua một căn cứ khác đuợc thiết lập tại Darwin, Bắc Úc Đại Lợi. Một điểm cũng cần nhấn mạnh thêm trong lãnh vực tiếp vận: Mỹ có khả năng thiết lập các căn cứ tiếp vận nổi to lớn, <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>trên biển để hỗ trợ cho một cuộc chiến ở xa; và <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>cuối cùng hải quân Hoa Kỳ tiếp tục cải tiến bằng các du nhập kỹ thuật <span style="mso-spacerun: yes;"> </span>cao vào các tầu chiến để thay thế cho thuỷ thủ đoàn “khổng lồ” mà trước đây vẫn được sử dụng để dành chỗ cho kho chứa tiếp liệu ngay trong mỗi HKMH. Vào đầu thập niên 1980, một HKMH phải dùng tới 16,000 thuỷ thủ. Giữa thập niên đó, số thuỷ thủ rút xuống còn 6,000 người nhờ tiến bộ khoa học và kỹ thuật học; ngày ngay, chỉ cò 4,600 người và khả năng tác chiến cao hơn, vì võ khí tối tân hơn. Các HKMH này là một thành phố đồ sộ tự hoạt động trên biển trong nhiều tháng. </span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";">Trong những năm tới, TC đi con đường nào? Chắc chúng không từ bỏ tham vọng. Chúng lựa chọn con đường mềm? Tuy nhiên, liệu còn tồn tại để thay đổi chiến lược hay bị huỷ diệt?</span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><o:p><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; mso-ansi-language: EN-US; mso-bidi-language: AR-SA; mso-fareast-font-family: "MS Mincho"; mso-fareast-language: EN-US;"><strong>BẢN ĐỒ LIÊN MINH và CĂN CỨ QUÂN SỰ BAO VÂY TC</strong></span><span style="font-family: Times New Roman;"> </span></o:p></span><br />
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjqqx6VeUp5UOYd_ZbAU62JTQIJlNJ37Z_64zMq5G_5aMb8aMuVFMO0NXBDuz6yNJm0fMaJnuD9W0Yaq-HizdJEw-RADjILNdMN388m3pTEZYXW6038v1Yb1wrs0aNzFvIkhHluUkRHiZMT/s1600/BDONG6.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="157" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjqqx6VeUp5UOYd_ZbAU62JTQIJlNJ37Z_64zMq5G_5aMb8aMuVFMO0NXBDuz6yNJm0fMaJnuD9W0Yaq-HizdJEw-RADjILNdMN388m3pTEZYXW6038v1Yb1wrs0aNzFvIkhHluUkRHiZMT/s200/BDONG6.jpg" width="200" /></a><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj-Uy7nJZzH6eAMhh3xbbs9ui5zr9_E0Mnl-sE-vNwTcqfTcLdVTE4TAcDTNP7-0b2vdEpv2vp_rF_BCh63DRZBhmoBC9J9ut0vSqa04glvXOqggCGt_-y9dxMzpzsssqX6zmHZbeHcUq9U/s1600/BDONG7.jpg" imageanchor="1" style="clear: right; float: right; margin-bottom: 1em; margin-left: 1em;"><img border="0" height="131" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj-Uy7nJZzH6eAMhh3xbbs9ui5zr9_E0Mnl-sE-vNwTcqfTcLdVTE4TAcDTNP7-0b2vdEpv2vp_rF_BCh63DRZBhmoBC9J9ut0vSqa04glvXOqggCGt_-y9dxMzpzsssqX6zmHZbeHcUq9U/s200/BDONG7.jpg" width="200" /></a><span style="font-family: "Times New Roman", "serif";"><o:p></o:p></span></div></span><br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"></div></div></span><br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><br />
</div></div></div></span><br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"></div></div></div></div></span><br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><br />
<strong>Xin chân thành cảm ơn Thầy đã gửi bài viết về Kỷ Yếu Hàng Hải.</strong><br />
<br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="font-size: x-small;"><em>(1)<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Ông Nguyễn trung Châu, với tư cách là Chủ Tịch Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt nam gửi cho 193 nguyên thủ các quốc gia, nhân dịp họp Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc vào 19 tháng 9, tại Nữu Ước một văn thư đề ngày 15 tháng 8, cảnh báo một nguy cơ bất ổn cho thế giới do TC có sự tiếp tay của VC.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Văn thư có kèm theo một hồ sơ, 28 trang, có tiêu đề “Phản Kháng Hành Vi Bá Quyền Bắc Kinh và Lên Án CHXHCNVN Đồng Loã với Bắc Kinh”, với đầy đủ hình ảnh do Trung tâm Nghiên Cứu VN của Uỷ Ban Bảo Vệ Sự Vẹn Toàn Lãnh Thổ soạn thảo. Hồ sơ này chứng minh tham vọng tối hậu ca Bắc Kinh l tiến tới thống trị thế giới. Một bản hồ sơ này đã gửi thẳng đến TT Obama, ở Toà Bạch Ốc, Hoa Thịnh Đốn.</em></span></span></div></div></div></div></div></div></span><br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"></div></div></div></div></div></div></div></span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"></div></div></div></div></div></div></div></span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"></div></div></div></div></div></span><br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"></div></div></div></div></div></div></span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"></div></div></div></div></div></div></span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"></div></div></div></div></div></div></span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"></div></div></div></div></div></div></span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"></div></div></div></div></div></div></span><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"></div></div></div></div></div></div></span><br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt 4.5pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 12pt; mso-layout-grid-align: none; mso-pagination: none;"></div></div></div></div></div></div></div>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-88209643104421452072012-02-06T13:30:00.000-08:002012-02-06T21:16:07.086-08:00NHỰT TẢO HẠM (PCE - HQ. 10)<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpg2O69D9easAqIYbK_0KO3acRwzSr7FUeEDwcqxZ5_Md6MX_T0UqzpH9rqlZVOBT5PnDDrG5-CGBOI_z_MXgmzpZtvdbECTu1Eg9CWm3d9FF7e0PAw1WBA7mnKaDH3WYUMCwclF9gv6f-/s1600/hn-06.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpg2O69D9easAqIYbK_0KO3acRwzSr7FUeEDwcqxZ5_Md6MX_T0UqzpH9rqlZVOBT5PnDDrG5-CGBOI_z_MXgmzpZtvdbECTu1Eg9CWm3d9FF7e0PAw1WBA7mnKaDH3WYUMCwclF9gv6f-/s640/hn-06.jpg" width="640" /></a></div><div style="text-align: center;"><br />
<em><span style="font-size: x-small;">Dân chúng Hà Nội và cả nước vinh danh các chiến sĩ của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa </span></em></div><div style="text-align: center;"><em><span style="font-size: x-small;">đã anh dũng hy sinh bảo vệ quần đảo Hoàng Sa, một phần lãnh thổ của nước Việt Nam.</span></em></div><div style="text-align: center;"><em><span style="font-size: x-small;">Hình chụp năm 2011 trong cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược tại Hà Nội.</span></em></div><div style="text-align: center;"><br />
</div><div style="text-align: center;"><br />
</div><strong><span style="font-family: "Trebuchet MS", sans-serif;"><span style="color: red;"><span style="font-size: medium;">NHỰT TẢO HẠM (PCE – HQ 10)</span></span></span></strong> <br />
<div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><strong>Sato.90</strong></span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Lệnh đi... ở đổi thay vì cớ...</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Hên hay xui tại vớ rũi may!</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Phải chăng “định mệnh” an bày?</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Muôn năm “duyên số” Trời bày, có, không?</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Ta phải rút ngay chiều hôm ấy!</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Bến Tiên Sa ẩn náo đôi ngày.</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Bốn (4) Năm (5) Mười Sáu (16) quần quây,</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Vắng bóng Nhựt Tảo ngây ngây bùi ngùi!</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Hạm Nhựt Tảo, con tàu “định mệnh”,</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Đã hy sinh, thượng lịnh hành tuân!</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Đâu là “Định mệnh” “Lịnh trên”?</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Thiên thu thương tiếc người đi không về!</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Nhựt Tảo hạm, con tàu “dũng sĩ”!</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Danh ghi vào lịch sử chiến tranh:</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Trong thời Việt Quốc phân tranh,</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Có quân Trung Cộng xâm lăng Cộng Hòa! (1)</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Hạm Nhựt Tảo: “độc cô dũng sĩ”!</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Những phút đầu hứng chịu đạn tên</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Hỏa lực bốn hạm tối tân</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Nã vào một đích, tan tành điêu linh!</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Nhựt Tảo hạm con tàu “dũng sĩ”!</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Đã dọc ngang nhị biển, tam châu! (2)</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Cờ Hoa, tam sắc từng trương,</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Nền vàng sọc đỏ, cuối đời liệt oanh!!!! </span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><strong>NGỤY VĂN THÀ - NHỰT TẢO - HOÀNG SA!</strong></span></div><br />
<div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Thiên thu rạng tỏa sử Nam oai hùng!</span><o:p><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"> </span></o:p></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt 0.5in; mso-list: l0 level1 lfo1; text-indent: -0.25in;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin;"><span style="mso-list: Ignore;">(1)<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size-adjust: none; font-stretch: normal; font-style: normal; font-variant: normal; font-weight: normal; line-height: normal;"> </span></span></span>Nước Việt Nam Cộng Hòa</span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt 0.5in; mso-list: l0 level1 lfo1; text-indent: -0.25in;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-bidi-font-family: Calibri; mso-bidi-theme-font: minor-latin;"><span style="mso-list: Ignore;">(2)<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size-adjust: none; font-stretch: normal; font-style: normal; font-variant: normal; font-weight: normal; line-height: normal;"> </span></span></span>Đại Tây Dương, Thái Bình Dương, Chây Mỹ, Âu, Á.</span><br />
<span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"> </span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: Calibri; font-size: medium;">Sato.90.</span></b></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><em>Một cựu Hải Quân Chiến Binh (HHTT)</em></span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><em>Cựu sinh Pétrus Ký - Đệ thất C (1954-1955)</em></span></div><div class="MsoNoSpacing" style="margin: 0in 0in 0pt;"></div>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-74054430365913278512012-02-06T13:26:00.000-08:002012-02-06T13:26:04.088-08:00Tài liệu Wikipedia: Hải Quân Đại Úy Hàng Hải Thương Thuyền HUỲNH DUY THẠCH<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"> <div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgnW0jkNoRbu2pJddkb62upd1xcfI9rDdR7-8EQQWrJGJ6joWrA0DhE5POR-d39NsH81EMZLizyjq14N4OYGyDz1yXxVPaGbDXj0yfd150v0lJnhwzyjbEZ6p29p6ciNLImcm381lz1P4Yw/s1600/200px-Hai_Quan_Dai_Uy_Huynh_Duy_Thach.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgnW0jkNoRbu2pJddkb62upd1xcfI9rDdR7-8EQQWrJGJ6joWrA0DhE5POR-d39NsH81EMZLizyjq14N4OYGyDz1yXxVPaGbDXj0yfd150v0lJnhwzyjbEZ6p29p6ciNLImcm381lz1P4Yw/s1600/200px-Hai_Quan_Dai_Uy_Huynh_Duy_Thach.jpg" /></a><span style="color: blue; font-family: "Times New Roman", "serif"; font-size: 18pt; line-height: 115%;"><strong>HUỲNH DUY THẠCH</strong></span></div><br />
<span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Huỳnh Duy Thạch (2 tháng 11 năm 1943 – 19 tháng 1 năm 1974), nguyên Đại úy Hải quân Việt Nam Cộng Hòa (số quân 63A/702.639), Cơ khí trưởng hộ tống hạm Nhật Tảo HQ-10, đã tử trận trong trận hải chiến Hoàng Sa nhằm cố bảo vệ giang san cho tổ quốc Việt Nam trước sự xâm lược của Trung Cộng (Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa) vào ngày 19 tháng 1 năm 1974.</span></span></div><br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="line-height: 115%;">Tiểu sử</span></b><span style="line-height: 115%;"> </span></span></div><br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Ông sinh tại ấp Nhơn Trị, xã Nhơn Thạnh Trung, thị xã Tân An, tỉnh Long An, là hậu duệ của Hữu quân Nguyễn Huỳnh Đức (Huỳnh Tường Đức) thời nhà Nguyễn. </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Một thời gian sau, do tránh sự truy lùng của mật thám Pháp, cụ thân sinh của ông là Huỳnh Duy Cần đã đưa cả gia đình chuyển về Đà Lạt. Ông trưởng thành trong suốt quãng đời niên thiếu tại đây và từng là cựu học sinh trường Collège d'Adran Ðà Lạt. </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Sau khi tốt nghiệp khóa 13 – Hàng hải thương thuyền từ năm 1966, ông tham gia phục vụ trên các thương thuyền của Sở Hàng hải – Thương thuyền. </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Trong đợt tổng động viên vào quân đội, ngày 14 tháng 04 năm 1967, ông theo thụ huấn khóa 24/SVSQ Trường sĩ quan trừ bị Thủ Đức.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Ngày 05 tháng 11 năm 1968: ông ra trường và được biệt phái về quân chủng Hải quân Việt Nam Cộng Hòa với cấp bậc chuẩn úy. </span></span><br />
<span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Ngày 05 tháng 01 năm 1969: ông được phong cấp bậc thiếu úy. </span></span><br />
<span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Ngày 20 tháng 02 năm 1971: ông được phong cấp bậc Trung úy. </span></span><br />
<span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Ngày 19 tháng 01 năm 1974: được truy thăng cấp bậc Đại úy.</span></span></div><br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><b style="mso-bidi-font-weight: normal;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif; line-height: 115%;">Binh nghiệp</span></b></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Công tác và chức vụ đảm nhận trên một số chiến hạm của Hải quân Việt Nam Cộng Hòa như sau:</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"> Cơ khí trưởng HQ-471 (16-01-1968 – 16-07-1969),</span></span><br />
<span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"> Cơ khí trưởng HQ-473, (16-07-1969 – 16-03-1971),</span></span><br />
<span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Phục vụ công trình chế tạo chiến đỉnh Cá Sấu - thuộc Hải Quân công xưởng (16-03-1971 – 16-04-1973),</span></span><br />
<span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Cơ khí trưởng hộ tống hạm Nhật Tảo HQ-10 từ ngày 16 tháng 04 năm 1973.</span></span></div><br />
<div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><strong><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Trận đánh cuối cùng</strong></span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Trước chuyến công tác cuối cùng khi chiến hạm rời Đà Nẵng ra Hoàng Sa, Ông đã nhận được lệnh thuyên chuyển của Thiếu tá Ngụy Văn Thà – Hạm trưởng HQ-10 để về phục vụ tiếp tục cho Hàng Hải Thương Thuyền, nhưng ông đã chọn “Tổ Quốc-Danh Dự-Trách Nhiệm” và quyết định ở lại cùng đồng đội.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Lúc 10 giờ 22 phút sáng ngày 19 tháng 1 năm 1974, trận giao chiến giữa lực lượng Hải quân Việt Nam Cộng hòa và Hải quân Trung Cộng đã nổ ra. </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Trong trận chiến, HQ-10 là chiến hạm đã khai hỏa đầu tiên vào chiếc 389 của Trung Cộng làm nó bốc cháy khói mịt mù phải lùi lại phía sau, cùng lúc khẩu 127 ly trên HQ16 trực xạ vào chiếc 396 và chiếc này bị trúng đạn ngay đài chỉ huy. </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Vì HQ-10 chỉ còn lại duy nhất một máy khiển dụng, do đó chiếc 389 đã lợi dụng tấn công tới tấp. Dẩn đến chiếc HQ10 trúng đạn ở Đài chỉ huy và phòng lái. Hầu hết các Sĩ Quan có mặt trên ĐCH và phòng lái đều tử trận ngoại trừ Hạm Phó Nguyễn Thành Trí bị thương nặng. </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Hầm máy và hầm đạn cũng bị nổ tung và phát hỏa do trúng đạn của Trung Cộng, Trung úy Huỳnh Duy Thạch cùng các nhân viên thuộc cấp cũng đã bị tử thương. </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Đến 14h52 phút thì HQ-10 chìm hoàn toàn xuống biển (tại địa điểm cách phía Nam bãi đá ngầm Hải Sâm (Antelope reef) khoảng 2,5 km), mang theo hầu hết các những quân nhân tử thương trên tàu. </span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Ông đã cùng 73 quân nhân khác đã vĩnh viễn nằm lại lòng biển mẹ Hoàng Sa, máu ông hòa cùng máu của các đồng đội để cố bảo vệ từng tấc giang sơn- lãnh hải của Tổ Quốc Việt Nam.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">Sau khi ông tử trận, chính phủ Việt Nam Cộng hòa đã tặng thưởng và truy tặng 06 huy chương, trong đó có Đệ ngũ đẳng Quân vụ Bội tinh, Đệ ngũ Đẳng Bảo quốc Huân chương kèm Anh dũng Bội tinh với nhành dương liễu và truy phong Ông lên hàm Đại úy Hải quân.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><strong>Tham khảo</strong></span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>[1] – [Lịch sử Quân sử Việt Nam - Lê Châu An Thuận]</span></span><br />
<span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>[2] [hải chiến Hoàng Sa]</span></span><br />
<span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>[3] Tưởng niệm Hoàng Sa</span></span><br />
<span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>[4] Lưu bút Thềm Sơn Hà:HỘ TỐNG HẠM NHẬT TẢO (HQ 1O) ĐI VÀO LỊCH SỬ.]</span></span><br />
<span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>[5] [Hàng hải lưu bút (Hàng Hải thương thuyền)]</span></span><br />
<span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>[6] Trận Hải Chiến Hoàng Sa - Dưới mắt một người còn sống sót – Nhật ký Tất Ngưu</span></span><br />
<span style="font-size: 18pt; line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><span style="font-size: x-small;"><span style="mso-spacerun: yes;"> </span>[7] [Lần đào thoát ở Hoàng Sa – Nguyễn Đông Mai]</span></span></span><br />
<br />
<a href="http://vi.wikipedia.org/wiki/Hu%E1%BB%B3nh_Duy_Th%E1%BA%A1ch"><span style="color: #336688;">http://vi.wikipedia.org/wiki/Hu%E1%BB%B3nh_Duy_Th%E1%BA%A1ch</span></a></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"> </div>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-26550198101511266052012-02-06T13:16:00.000-08:002012-02-06T13:17:37.540-08:00MY DAD AND THE OCEAN<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhABaznesf67787toOUWGjUcOl5DVAi_G8uEs8rh2ha5M5sSGh89G8win7-52dWnM7byRiz2_eRSYiX-ebWq1fnH-rOWlz9dLikQpHEeSlSlDsfICheIX8j5qgS7DhLfazBvLtLOyg8PuU9/s1600/ThayLMD.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhABaznesf67787toOUWGjUcOl5DVAi_G8uEs8rh2ha5M5sSGh89G8win7-52dWnM7byRiz2_eRSYiX-ebWq1fnH-rOWlz9dLikQpHEeSlSlDsfICheIX8j5qgS7DhLfazBvLtLOyg8PuU9/s1600/ThayLMD.jpg" /></a><span style="color: red; font-size: large;">MY DAD AND THE OCEAN</span> </div><div style="text-align: right;"><span style="color: red; font-size: large;"><span style="color: black; font-size: x-small;"><em> by</em> MONICA L DANG</span></span></div><div style="text-align: right;">P PHUONG</div><div style="text-align: left;"></div><div style="text-align: left;"><span style="color: red;"><span style="line-height: 115%;"><span style="color: black;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">I am sitting and watching the waves crashing to the shores as the last piece of orange disappears into the horizon. Every wave seems to be different from the next. The autumn day at the beach is uncharacteristically warm. The song of the sea creates a peaceful rhythm in my grieving heart. One whole month has passed since I lost my father. His final journey came as sudden and unpredictable as the waves that lapped at my feet. His loss leaves a big and empty hole in our lives.</span></span></span></span></div><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhEy9fMZBPonP6JMwxS4HDyskZZqDLm-NVIDAw5TrxDwfDCFp46gNYZDp3_RKwYWBbxMQOYdZJA3E3CGTIXAihdfqiTrQ5w6rNgziQFllNJAan-cY6R9FSjVgNOlXEp8dNxU09iDCezzc93/s1600/ThayLMD2.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhEy9fMZBPonP6JMwxS4HDyskZZqDLm-NVIDAw5TrxDwfDCFp46gNYZDp3_RKwYWBbxMQOYdZJA3E3CGTIXAihdfqiTrQ5w6rNgziQFllNJAan-cY6R9FSjVgNOlXEp8dNxU09iDCezzc93/s1600/ThayLMD2.jpg" /></span></a></div><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"> <span style="color: black;"><span style="line-height: 115%;">I always knew of my dad’s love for the ocean. He used to walk along the beach for daily exercise. What I did not know was his involvement with the HHTT group which has a direct connection to the sea! He started to teach at HH school beginning 1972. What I also did not know was how many lives he had touched in his teaching position and how many of his students have touched him. Some of his students came to pay their final respect to a teacher who gave them generous support and guidance over the years. They took the time to come to his viewing at Peek Mortuary in Westminster. One of them arranged his life in one single afternoon to fly down to say goodbye to my father. Another one spent his time taking photos and video for the viewing and funeral at the last minute. A few took off work to come to the funeral held at Green Hills Memorial Park in Ranch Palos Verdes. The day we laid my dad down to his final resting place, the soft rain came down to mingle with our tears. Right after, the sun peaked through the dark clouds as if to promise eternal peace to him. He was buried next to our mother who had passed 16 years ago.</span></span> </span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEir101yeNhRZOM0QMLbQcMITK6yYXZ7j6qmZTTyWQWH9wJEE4FE6bBUnFC6FONRWF5gMZBrSj5jCt3tL0Fc-HfxxrqZlqTMY0VlIrYtmbF3d4enPJtWS9ljAS3Ebrza7F_nCxom7RjsbGva/s1600/ThayLMD3.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"></span></a></div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEir101yeNhRZOM0QMLbQcMITK6yYXZ7j6qmZTTyWQWH9wJEE4FE6bBUnFC6FONRWF5gMZBrSj5jCt3tL0Fc-HfxxrqZlqTMY0VlIrYtmbF3d4enPJtWS9ljAS3Ebrza7F_nCxom7RjsbGva/s1600/ThayLMD3.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEir101yeNhRZOM0QMLbQcMITK6yYXZ7j6qmZTTyWQWH9wJEE4FE6bBUnFC6FONRWF5gMZBrSj5jCt3tL0Fc-HfxxrqZlqTMY0VlIrYtmbF3d4enPJtWS9ljAS3Ebrza7F_nCxom7RjsbGva/s1600/ThayLMD3.jpg" /></span></a><span style="color: black;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;">We are humbled by the love that was extended to us through his HHTT group of colleagues and students. The outpouring of emails and phone calls to offer condolences eased the pain of his loss. The time that was so generously given by his group of students and colleagues at the viewing and burial showed us clearly how he had touched others. We deeply appreciate everyone at HHTT who reached out to us and lifted us up during our most difficult time.</span></span></span><span style="color: black;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"> <br />
</span></span><br />
<span style="color: black;"><span style="font-size: x-small;"><div style="text-align: left;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif; font-size: small;"></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="line-height: 115%;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif; font-size: small;">The sun completely sinks into the distant sea. The warm day is now gone.<span style="mso-spacerun: yes;"> </span>Somehow I know my father’s spirit will continue to live in the ocean that he loved and the in hearts of those who loved him.</span></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif; font-size: small; line-height: 115%;"><strong>Mr. Le Minh Duc</strong></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"><span style="font-family: "Times New Roman", "serif"; font-size: 16pt; line-height: 115%;"><em><span style="font-size: x-small;"><span style="font-family: Times, "Times New Roman", serif;"><strong>February 18, 1935 - September 27, 2011</strong></span></span></em></span></div><div class="MsoNormal" style="margin: 0in 0in 10pt;"></div></span></span>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-35063707152031958972011-10-29T08:27:00.000-07:002011-10-29T08:27:02.711-07:00NGÀY HOÀNG SA<div><div><div><div><div><div><div><div><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjyty4p2vWBQlKnSDXwMVWdkG7jbD0NS0awoyvuXPNYOhfBibrk4rY_J-frZ7YHrE20fYo5CcHtRQrKwwBasxuezVL_Dekqczs1hvwd3e0G8iSBTndoBtp-jwJgALHSoeSUYzHri9sPkCck/s1600/new2.gif"><img alt="" border="0" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5646127185224426754" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjyty4p2vWBQlKnSDXwMVWdkG7jbD0NS0awoyvuXPNYOhfBibrk4rY_J-frZ7YHrE20fYo5CcHtRQrKwwBasxuezVL_Dekqczs1hvwd3e0G8iSBTndoBtp-jwJgALHSoeSUYzHri9sPkCck/s320/new2.gif" style="cursor: pointer; float: left; height: 21px; margin: 0px 10px 10px 0px; width: 32px;" /></a><span style="color: red; font-size: medium;"><strong>NGÀY HOÀNG SA<br />
</strong></span><br />
<div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi1C3BF6a7_w9nd7rfwPUb1ecwE2JtKx37RXJiPlphqMQJ1cXT5Q99xhHNH5nz7Z6hNg9zmRE1up-JrfQ44hcmW7oFpIWK7w5Eq7kvANLMdesAWS8h-X1d_m9hiB-1QcRHrsrCYeVB53Ik9/s1600/new2.gif"></a><br />
<div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh3GhIs02JXQKavkyrDXI_S_O2m8v6kOieqT8snEHYvQV5n5P7ZfYFdU9tekv8Fi8CDDV3GmrNOdDmj7QwLnxS8Sk0FsVKwxh10wuCWND-NTFwWckQ7cPVjJ5zQ_44I45VskecfS4HKNgzD/s1600/HSHinh04+%25281%2529.jpg"><img alt="" border="0" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5646126859097732658" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh3GhIs02JXQKavkyrDXI_S_O2m8v6kOieqT8snEHYvQV5n5P7ZfYFdU9tekv8Fi8CDDV3GmrNOdDmj7QwLnxS8Sk0FsVKwxh10wuCWND-NTFwWckQ7cPVjJ5zQ_44I45VskecfS4HKNgzD/s320/HSHinh04+%25281%2529.jpg" style="cursor: pointer; float: left; height: 284px; margin: 0px 10px 10px 0px; width: 320px;" /></a><br />
<div></div><div></div><div></div><div></div><div></div><div></div><div></div><div></div><div></div><div></div><div></div><div><strong> </strong></div><div><strong> </strong></div><div><strong></strong> </div><div><strong></strong> </div><div><strong>NGÀY HOÀNG SA</strong><br />
<br />
19-1-1974<br />
<strong>.Sato.90.</strong><br />
<br />
<span style="font-family: times new roman; font-size: small;">Hoàng Sa đảo, từ ngàn năm trước,<br />
Cho đến nay trực thuộc Việt Nam.<br />
Bất ngờ! Nay lũ Tàu man,<br />
Ngang nhiên xâm chiếm, tràn lan khắp vùng!<br />
Trên mặt biển bung xung tàu chiến,<br />
Chạy dọc ngang “võ diệu dương oai”!<br />
Lại thêm hai chiếc tàu cây,<br />
Ngụy trang đánh cá, dễ dàng săn tin.<br />
Tin khẩn báo tình hình đột biến,<br />
Hải Quân Nam hội diễn tức thời:<br />
Đội Hạm “Đặc nhiệm” ra đời,<br />
Đảo kia trực chỉ, ra khơi âm thầm.<br />
Đội “Đặc nhiệm” thâu gồm ba chiếc:<br />
H.Q. Tư (4) là chiếc dẫn đầu,</span></div><div><span style="font-family: times new roman; font-size: small;">W.H.E.C. 5 &16 kề sau, (HQ 5 và HQ 16)<br />
Phăng phăng lướt sóng, cờ bay hàng hàng.<br />
Đại tá Ngạc:”Tiền phương” Tư Lệnh,<br />
Ra đến nơi thẩm xét đôi bên<br />
Cán cân “sỉ số” lệch chênh,<br />
Ta ba (3) địch bốn (4) thỉnh cầu viện tăng.<br />
Phó Đề đốc Hồ Văn Kỳ Thoại<br />
Tư Lịnh Vùng -“Mặt trận” kiêm luôn,<br />
Nghe xong ông Ngạc thỉnh cầu,<br />
Đắn đo đôi phút… “Mười hai tăng cường”.<br />
Chiếc 12 (HQ 12) vừa xong công tác,<br />
Vào Tiên Sa nghĩ bến, tạm ngơi,<br />
Để rồi sáng mốt ra khơi<br />
Về căn cứ cảng – Saigon- “nghỉ chân”.<br />
Lịnh: Cấp tốc bổ sung đạn dược,<br />
Thực phẩm tươi - khô được đầy đủ!<br />
Bổ sung trước, “ký giấy” sau!<br />
“Tối tăm mặt mũi” – Ráng sao chu toàn!<br />
Nhưng còn dầu - cần ngay tiếp tế,<br />
Nguồn từ kho, hư mất máy bơm!<br />
Hoả vận hạm – “Trên đường về”.<br />
“Ngồi chơi xơi nước”, ngóng chờ bâng khuâng.<br />
Lịnh ban đầu Mười Hai (HQ 12) tăng viện,<br />
Nửa ngày sau đổi chuyển qua Mười (HQ 10).<br />
Vừa ra, công tác non tuần<br />
Chiếc Mười (10) được lịnh “tăng cường Hoàng Sa”<br />
Hạm nhập đoàn thì trời sắp tối,<br />
Được chia vùng tuần tiểu qua đêm.<br />
Mọi người vui nghĩ êm đềm,<br />
“Tình hình căng thẳng” - chẳng hề núng nao!<br />
Địch bắt nhóm “Công binh tạo tác”<br />
Phái ra đây nghiên cứu công trình,<br />
Thiết lập phi đạo cấp trung,<br />
Phi cơ vận tải xuống lên sau nầy.<br />
Chúng giết, bắt Trung đội đồn trú,</span></div><div><span style="font-family: times new roman; font-size: small;">“Địa phương quân” trấn thủ bảo an,<br />
Người coi khí tượng thủy văn.<br />
Chúng chiếm các đảo, bủa giăng thủ phòng.<br />
Tái chiếm đảo cần quân xung kích,<br />
Để đuổi Tàu: Đột kích Bộ binh,<br />
Hằng trăm Biệt hải Chiến binh, (Người nhái)<br />
Tháp tùng đội hạm, chiến binh nức lòng.<br />
Toán người nhái hừng đông đổ bộ,<br />
Trong sương mai nhấp nhố thuyền hơi,<br />
Đụng địch, kháng cự khắp nơi,<br />
“Biển người” như kiến, hào giao chịch chằng!<br />
Không “lên” được! Nên đành phải rút!!<br />
Bỏ sau lưng số ít tử thương!<br />
Phơi thây chiến địa lẽ thường<br />
Tử vong vì nước – anh hùng Nam Quân!<br />
<br />
Trên thực tế, so kè lực lượng,<br />
Hạm Tàu man trội vượt Hạm Nam<br />
Về vận tốc - Bốn lần nhanh!<br />
Hạm Tàu hiện đại, Hạm Nam cũ mèm!<br />
Bọn Tàu man giàn bầy bốn chiếc,<br />
Hạm cấp trung, tác tuyệt, tối tân,<br />
Hỏa tiển, hải pháo đầy sân,<br />
Tự động khiển dụng, trở xoay lẹ làng.<br />
<br />
Hải quân Nam đối giàn bốn chiếc,<br />
HQ 10 - Hộ tống, tuần duyên<br />
W.H.E.C. 5 &16 kềng càng,<br />
Khu trục hạm (4) “đầu đàn” kình ngư . (<em>HQ 4 destroyer</em>)<br />
Hạm quá cũ, chiến - đồ phế thải,<br />
Mỹ (đã) hết xài vất vải nằm kho,<br />
Đến khi chiến cuộc cam go,<br />
Đem ra viện trợ giúp cho Nam Phần.<br />
Nay “đại kỳ”, sửa sang, xữ dụng,<br />
Lại tung bay, lướt sóng, vẫy vùng.<br />
“Đơn vị” - Hạm Đội Cộng Hòa.<br />
Tuần duyên nhiệm vụ, biển bờ tuần tra.<br />
Chống xâm lăng thời nào cũng thế,<br />
Chiến binh Nam khí thế dâng cao<br />
Ra khơi một chuyến “chơi” Tàu,<br />
Hầu rõ thế nào “Châu chấu đá xe”.<br />
Đôi ngày đầu e dè, kềm chế,<br />
Nhưng sau thì nộ khí phún trào!<br />
Đối đầu, kình địch, ghìm nhau!<br />
... “Ngộ tả nị xẩy” ... “Của tao đảo nầy”...<br />
<br />
Rồi một sáng, bấc gào gió lạnh,<br />
Súng ầm ầm, khói đạn tung bay,<br />
Đôi bên tử chiến nổ rang,<br />
Chỉ hơn một khắc, Tàu man tơi bời!!<br />
Mười Chín – Giêng - Bảy Tư - Đông Biển (19-01-1974)<br />
Ngày oai linh của Hải Quân Nam!<br />
Hoàng Sa hải chiến thư hùng!<br />
Lẫy lừng, oanh liệt, Nam Quân thắng Tàu!<br />
Súng quây tay –Toàn quân cố gắng!<br />
Chậm chuyển xoay - phải lắm thực hành!<br />
Cùng nhau thao luyện hòa đồng,<br />
Chung lưng một khối, một lòng hổ tương!<br />
Khi “đụng trận” can trường, dũng cảm,<br />
Lúc lâm nguy, bình tỉnh, “nhuyễn tay”!<br />
Làm kinh hoàng lũ Tàu man,<br />
Quân Nam “nhỏ bé” nhưng mà “cứng” nha!<br />
<br />
Trên một khắc tan hoang khắp chốn, (<em>vỏn vẹn 25 phút</em>)<br />
Đạn xuyên qua tàu vách lỗ loang,<br />
Sắt cong, thép vỡ, lỗ hang!<br />
Thây phơi, vỏ đạn, lẫn trong máu đào!<br />
Trên một khắc đạn gào, súng thét,<br />
Bay vèo vèo hỏa tiển xịt tung,<br />
Đôi bên hải pháo bung xung,<br />
Thịt xương rơi rãi, thép nung phải mềm!<br />
<br />
Đại tá Ngạc đương quyền Tư Lịnh,<br />
Lịnh chiếc Mười (10) oanh tạc đảo to<br />
Ông Thà - Hạm Trưởng – “Hơi lo”!<br />
Nhưng là quân lịnh, đắn đo cũng thừa!<br />
Phát đầu tiên chiếc (10) vừa nã,<br />
Bắn thẳng vào hải đảo kia thôi.<br />
Các hạm Cộng xúm “chọi” Mười (HQ 10),<br />
Thoáng trong khoảng khắc tả tơi, tan tành!!<br />
Các hạm Việt lẹ nhanh xung trận,<br />
Nã liên hồi pháo đạn tủa tua,<br />
Hạm Tàu trúng đạn núng nao,<br />
Tủa ra khắp chốn – “Thằng nào nấy chui”!!<br />
Một hạm Tàu lửa thiêu dữ dội!<br />
Đạn nổ tung... Khói bốc ngục ngùng!<br />
Tàu nghiêng, sóng dập, chìm dần,<br />
Tàn đời “Sói hạm” (Soái hạm) bạo tàn, xâm lăng!<br />
Chiếc thứ hai “thân” mang thương tích,<br />
Tiến xập xình, mũi chếch phiá bờ.<br />
Sóng rên – ì ạch, ập ùng.<br />
Trên boong gió thổi cuộn lồng lửa đen.<br />
Chiếc thứ ba òm em, chậm chạp,<br />
Chắc đã “ăn” chục quả đạn rồi!?<br />
Nhưng vẫn ráng... ráng sức... “bò”!<br />
Lần xa chiến địa mò về Bắc phương!<br />
Chiếc thứ tư cố bương chạy trốn,<br />
Phún khói đen khắp chốn che thân!<br />
Khi ẩn, khi hiện, nhá nhem,<br />
“Tam thập lục kế”... Ưu tiên “chém vè”.<br />
<br />
Phía Việt Nam, trước tiên phải kể:<br />
HQ Mười (10) lũng, bễ, khắp nơi,<br />
Lẫn trong khói lửa, chơi vơi,<br />
Hạm trưởng tử trận, tại nơi cao đài. (<em>đài chỉ huy</em>)<br />
Ông Hạm Phó chân “bay” mất một!<br />
Vẫn hiên ngang điều động anh em,<br />
Người người mặt mũi tèm lem,<br />
Tiếp tục chiến đấu đến khi “thoát đào”.<br />
Vài quả đạn xuyên vào hầm máy,<br />
Nước dâng lên, lửa cháy... hết phương!<br />
Đành cam đào tẩu – thoát thân,<br />
Anh em tiếp nối trèo lên sàn tàu.<br />
Nhưng khốn thay vận may chẳng đến!<br />
Loạt thượng liên đạn réo liên thanh.<br />
Thây rơi, người ngả, ngỗn ngang,<br />
Có ông Trung úy lăn quay trên sàn!<br />
<br />
Chiếc Mười Sáu (16) chần vần (to xác).<br />
Đang “ạch đùng” xung chiến, pháo phun,<br />
Đến khi một quả trúng hông,<br />
Tàu nghiêng – nghiêng nặng – “chổng mông” không chừng.<br />
Anh em - đồng quyết – chung lo cứu tàu.<br />
<br />
Chiếc 4 & 5 cặp “gà chọi” cứng!<br />
Thủy thủ đoàn phản ứng rất nhanh,<br />
Bình tỉnh, tinh nhuệ động hành,<br />
Tác xạ chính xác, phá banh hạm Tàu!<br />
<br />
Đây Hoàng Sa - biên cương hải đảo<br />
Trai Việt hùng biệt - tử liệt oanh!<br />
Lên đường bảo quốc an dân,<br />
Sa trường anh dũng đấu tranh đến cùng!<br />
Máu xương Anh! Anh hùng tử trận,<br />
Cởi sóng về mãnh đất quê cha,<br />
Quyện lòng đất tổ thiết tha:<br />
Đất thêm màu mỡ, dân ta thêm cường!<br />
Chống Tàu man, trai hùng Nam nước,<br />
Mĩm miệng cười, cất bước ra đi,<br />
Sinh ly, tử biệt sá gì,<br />
Đồng tông thương tiếc người đi không về!<br />
“Anh hùng tử, khí hùng nào tử”,<br />
Việt chiến binh muôn thuở thống truyền:<br />
Ngững đầu cao, bước đường cùng,<br />
Chết trong danh dự, can trường Nam quân!<br />
“Mạng ấy yểu – mà danh ấy thọ”.<br />
Ngàn năm sau vẫn tỏ rạng danh!<br />
Việt Nam nòi giống đảm can,<br />
Chống phường Bắc rợ hùng anh dẩy đầy!<br />
“Tử là qui – sinh (ra) là ký!!<br />
Việt quân nhân sinh tử lẽ thường!<br />
Hớn hỡ tiến bước đăng đàng,<br />
Vì dân, vì nước, nào màng “ký qui”!<br />
“Tử vi thần – Sinh (là) vi tướng”.<br />
Tàu xâm lăng, vận nước suy trầm??<br />
Nam quân tử chiến sa trường!<br />
Tướng thần, thần tướng, số trời định an!<br />
<br />
Đây Hoàng Sa biên cương hải đảo,<br />
Cộng phỉ Tàu ngược bạo xâm lăng!<br />
Ỷ đông, thói rợ, hung hăng,<br />
Xua quân xâm chiếm, ngập tràn khắp nơi!<br />
<br />
Đây Hoàng Sa biên cương hải đảo,<br />
Đây sa trường Tàu Việt ngày nao!<br />
Giờ đây thống thuộc lũ Tàu,<br />
Câm hờn uẩn khúc – Con Rồng cháu Tiên!<br />
Đây Hoàng Sa biên cương hải đảo,<br />
Đây chấp tranh Tàu Việt trường kỳ!<br />
Bao giờ còn sóng rầm rì,<br />
Còn người đất Việt nhớ về đảo thương!<br />
<br />
Đây Hoàng Sa biên cương hải đảo,<br />
Đây kinh hoàng máu đổ trời Đông!<br />
Yêu non sông, giống Việt giòng,<br />
Thiên niên mãi mãi hoài mong ngậm thầm!<br />
<br />
Đây Hoàng Sa biên cương hải đảo,<br />
Đây chôn vùi “Soái hạm” Tàu man!<br />
Chiếm đảo rồi chúng huênh hoang,<br />
Bố tuyên lật lộng, ngược ngang lẽ đời!<br />
<br />
Đây Hoàng Sa biên cương hải đảo,<br />
Đây hận trường, uất hận dân Nam!<br />
Phải quyết tâm, đảo phục hoàn<br />
(Công ông cha bảo vệ đã ngàn năm!)<br />
<br />
Đây Hoàng Sa biên cương hải đảo,<br />
Đây chiến trường đẩm máu Tàu Nam!<br />
Máu xương nghiệt ngã nghỉ an,<br />
Dưới lòng biển lạnh, nghìn năm cát tường!<br />
Thắng một trận, nhưng thua mặt trận!<br />
Quân Tàu đông, tràn ngập “biển người”.<br />
Tàu man nước lớn, hạm đông,<br />
Hạm Nam nhỏ, ít, hẳn không đối đầu.<br />
Nam nhược tiểu! Nên đành phải rút!<br />
Ta “phải” thua! “Vận nước” trầm suy!<br />
Ngày nào “thiên mạng” vần xoay(?)<br />
“Sao dời vật đổi”, đảo kia “trôi” về (?)<br />
<br />
Đây Hoàng Sa biên cương hải đảo,<br />
Đây đất lành, gấm vóc nhà Nam!<br />
Hỡi ai hậu bối đảm đang,<br />
Kết lòng chiêu dụ dũng can anh hào.<br />
Để một ngày huy hoàng, hùng tráng,<br />
Đuổi Tàu man, thâu lại đảo xưa.<br />
Phục hồi quyền chủ như xưa!<br />
“Châu về hiệp phố” lý trời chuyễn xoay!<br />
... Công dân ơi! Đáp lời sông núi....<br />
Trường Hoàng Sa phải của Việt Nam!<br />
Hỡi ai giòng dõi Lạc Long,<br />
Đan tay, tâm niệm: Một ngày hoàn thâu!<br />
Ta phải rút ngay chiều hôm ấy,<br />
Bến Tiên Sa ẩn náo đôi ngày.<br />
<br />
Bốn (4) Năm (5) Mười Sáu (16) quần quây.<br />
Vắng bóng “Nhựt Tảo”, ngây ngây, bùi ngùi<br />
Hạm Nhựt Tảo HQ 10<br />
Hạm “Nhựt Tảo” “con tàu định mệnh”!!<br />
Đã hy sinh, Thượng lịnh hành tuân!<br />
Đâu là “định mệnh”, “Lịnh trên”?<br />
Thiên thu thương tiếc người đi không về!!<br />
Thất thập tứ (74) Quân Dân Cán Chính,<br />
Đại anh hùng tiểu quốc Việt Nam (<em>Việt Nam Cộng Hòa</em>).<br />
Trách nhiệm giữ nước cưu mang,<br />
“Vong thân vị quốc” sử xanh công đầu!<br />
Tam anh hùng cấp cao đầu bảng,<br />
Bảng tuyên dương “Vị Quốc Vong Thân”<br />
Đứng đầu có Ngụy Văn Thà,<br />
Hải Quân Thiếu Tá (Quan tư lính thủy) Cộng Hòa Việt Nam.<br />
“Nhựt Tảo” hạm, (HQ 10), Hạm Trưởng ta,<br />
Kính trên, thương dưới, tài ba, khiêm nhường.<br />
Tiếp theo Hạm Phó nhúng nhường,<br />
Hải Quân Đại Úy Nguyễn Thành Trí danh.<br />
Người sản khoái, rất can trường,<br />
Chân “bay” mất một... vẫn còn chỉ huy!<br />
Tiếp Huỳnh Duy Thạch quí danh,<br />
Hải Quân Trung Úy Trưởng ban máy tàu.<br />
Tánh vui vẻ, “tay nghề” cao (Cơ khí trưởng).<br />
Bạn bè, đồng đội, xa gần mến thương!<br />
Nghìn Xuân sóng vỗ â... â... ập, à... à... à,<br />
Sử Nam sáng rực Thạch - Thà – Trí danh.<br />
Một năm sau... nghìn năm sau...<br />
Lập đông đốt nén hương lòng niệm lưu!<br />
Lệnh đi... ở..., thay đổi vì cớ...,<br />
Hên hay xui tại vớ rũi may?<br />
Phải chăng định mệnh an bài?<br />
Thiên thu duyên số Trời bày có, không?<br />
<br />
</span><strong>Sato.90.</strong><br />
<span style="font-family: times new roman;">Một cựu Hải Quân Chiến Binh (HHTT)</span></div><div><span style="font-family: times new roman;">Cựu sinh Pétrus Ký - Đệ thất C (1954-1955)</span><br />
<br />
<br />
* <em>Tôi có nghe (Nghe lén) qua máy truyền tin 46, tiếng còn tiếng mất, liên lạc giữa các chiến hạm tham gia trận hải chiến, bằng “bạch văn”, ngôn ngữ Việt Nam trong buổi sáng “đụng độ”, tại phòng vô tuyến HQ 12, đang cập cầu Tiên Sa.<br />
Vài ngày, sau ngày hải chiến, tôi được nghe một số anh em (thủy thủ đoàn các chiến hạm tham chiến) kể lại một số diển biến của trận chiến 19-01-1974, khi các chiến hạm rút về cảng Tiên Sa (Quân cảng Đà Nẳng) tạm dưỡng, trước khi về Saigon.<br />
Nhưng nói cho cùng cũng không bảo đảm được 100% sự việc đã xảy ra, vì tôi không phải là người trong cuộc.<br />
</em></div><em></em><br />
<div><em>Trân trọng kính cáo</em></div><div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-26872578376892756782011-03-02T07:36:00.000-08:002011-03-02T08:00:59.903-08:00Thầy củ Trường xưa<div align="justify"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi6hPLdgUMm8RJRK_7qKuNXND3TerHX-XYnnnxR658bU-SP8bhQnEmNelkiSWYzb075QOvhajzAwnPzeChVFg2I-o5NxTBb28g6YfNdGl92ERlOQpsVr5lujlk7UB6QiwPJAauNyskkJitR/s1600/Nhon+copy.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 320px; FLOAT: left; HEIGHT: 218px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5579507391818928914" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi6hPLdgUMm8RJRK_7qKuNXND3TerHX-XYnnnxR658bU-SP8bhQnEmNelkiSWYzb075QOvhajzAwnPzeChVFg2I-o5NxTBb28g6YfNdGl92ERlOQpsVr5lujlk7UB6QiwPJAauNyskkJitR/s320/Nhon+copy.jpg" /></a> <span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">« . . . Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, Mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi, dẩn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tôi tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học... (THANH TỊNH)<br />Đã trên 54 năm mà bài chánh tả đầu tiên học với thầy Lương văn Minh ở lớp Đệ Thất trường Nguyễn Trãi còn in sâu trong trí nhớ. Bao nhiêu bạn bè cùng trang lứa thuở đó chắc cũng như vậy. Làm sao mà quên được! Qua biết bao nhiêu thăng trầm, anh em gặp lại nhau trên xứ Pháp khi nhắc lại bài này, vẫn còn thuộc lòng. Giống như câu chuyện Tình Nghĩa Giáo Khoa Thư của ông Sơn Nam, kể lại cuộc gặp gở giửa thầy phóng viên trên Sè gòn xuống tận Chắc Cà Đao kiếm anh chàng đặt mua báo năm. Báo gởi đều đặn hàng tuần mà không biết làm sao ban biên tập vẫn chưa nhận được tiển. Đêm về, muổi kêu như sáo thổi, cả hai phải buông mùng chun vô ngồi bên trong. Dần dà chuyện nọ dẩn chuyện kia qua tới chuyện hồi xưa, thuở cả hai còn đi học. Họ nhắc lại mấy bài trong quyển Quốc văn giáo khoa thư... Người này đọc một câu, người kia tiếp câu kế, đúng chử, đúng nhịp. Rồi cả hai mơ màng thã hồn tìm về những kỷ niệm thời thơ ấu. Thiệt đã hết sức!<br />Tui viết chánh tã, ba cái vụ dấu hỏi ngã, tui chịu thua. Nhờ bài chánh tã này, tui học được hai chử chắc chắn bỏ dấu ngã là Những và Cũng. Tới bây giờ tui vẫn còn dở ẹt mặc dù cũng có ráng học thêm mấy bài của Sư phụ Cao chính Cương. Tui dặn thằng tui: nhớ nghe! Bộ ba đi chung với nhau, Không, Sắc, Hỏi; Huyền, Ngã Nặng. Họ tên thì họ phải viết dấu ngã,Nguyễn Đỗ, Vũ, Võ chẳng hạn. Còn chử gốc Hán Việt khởi đầu bằng M, L, N, D, V ( Mình Là Người Dân Việt) thì nhắm mắt cứ bỏ dấu ngã. Vậy mà Tui vẫn còn chưa quen bỏ dấu tự động... trúng liền! Khổ hết sức, mong bạn bè thông cảm.<br />Giống như trong chuyện vui Don Camillo của Giovanni Guareshi vậy mà:<br />Xã trường Peppone là đãng viên Cộng Sản Ý với Cha sở Don Camillo vốn là bạn học cùng lớp với nhau thời Tiểu học. Peppone lên tới lớp nhứt rồi bỏ học đi theo làm cách mạng. Một hôm, Peppone viết thông cáo đem dán ngoài nhà làng. Có ba câu mà tới bốn lỗi chánh tã. Cha sở Don Camillo lén lén lấy viết mực đỏ khoanh mấy lỗi đó rồi lại còn thêm vô hai chử « Con Lừa » làm dân chúng chế nhạo Peppone quá trời.<br />Sau đó, Cha sở bị Chúa Jesus quở một trận « Bộ nghĩ rằng ngươi may mắn được học lên cao, biết thêm năm ba chử la tinh rồi có quyền chê khen người ta vậy à? Quan trọng là ở Nội dung, Ngươi đừng có thấy mấy chi tiết vụn vặt đó rồi quên cái Ý chánh, cái Tâm của người ta » Ôi chao, nghe đã hết sức, lời Chúa phán dạy sao hợp ý con quá đi, Lạy Chúa tôi, con xin tạ ơn Chúa Amen!<br />(Nói sao thì nói, nếu quí vị có dịp đọc 6 cuốn Don Camillo, tui chắc quí vị cũng sẽ như tui, thương anh chàng Peppone này lắm. Dù ít học tánh tình cục mịch nhưng chất phác thiêt thà, không điếm đàng, mánh mung, trước sau như một chỉ biết có đãng CS là trên hết và yêu đãng hơn . . . mạng sống của mình. Một chuyện khác xãy ra vào trưa hè khoản đầu thập niên 50, chưa có Computer. Peppone đang ngồi đánh máy lọc cọc kiểu gà mổ, mồ hôi ướt hết áo thì thư ký trên chi bộ Tỉnh đạp xe xuống kiếm : « Ông Chủ tịch Tỉnh hỏi Xếp viết bản báo cáo thành tích của Xã xong chưa, kêu tui xuống lấy mang về gắp. Trể cả tuần nay rồi » Đang cực khổ, đấu tranh giai cấp với cái máy đánh chử Olivetti, Peppone đổ cọc cự lại : « Ê, bộ mầy tưởng chắc đánh máy dể lắm à ? Nói cho mầy biết nha, đánh máy còn khó hơn . . . làm cách mạng nửa đó! Tao khẩn trương suốt cả tuần nay, tranh thủ, khắc phục từng chử một, bây giờ mới xong nè. Chờ tao ký tên rồi mang về trên Tỉnh một bản» Nói xong, Peppone rút bản đánh máy ra, định ký tên thì bổng bỏ xuống bàn, lấy tay vổ trán chửi thề : « Thôi chết mẹ rồi! Tao nhè để ngược mấy tấm carbone !»<br />Đối với riêng tui, viết tiếng việt coi vậy không phải dể. Tui viết cho vui, vừa viết vừa học thêm cách ẹo qua ẹo lại kẻo thiên hạ chê là Tiếng Tây chưa biết mà tiếng Việt đã quên. Chuyện vui về bảng quảng cáo của gian hàng bán cá là một thí dụ tiếu lâm về viết tiếng việt:<br />Ở ĐÂY CÓ BÁN CÁ TƯƠI<br />Người đi qua, kẻ đi lại bàn ra tán vào: Cá đương nhiên phải tươi mới có người mua, Viết dư chử! Ông bèn bỏ chử Tươi còn « Ở Đây Có Bán Cá » Thiên hạ lại chê dư hai chử Ở Đây ! Hổng lẻ bán ở chổ khác à! Ờ há, thấy có lý ông bèn bỏ bớt hai chử Ở Đây. Câu quảng cáo còn ba chử « Có Bán Cá » Chưa yên, người khác lại nói, có cá mới bán chứ hổng có thì lấy gì mà bán. Ông thấy đúng, bỏ luôn hai chử còn lại có một chử «Cá» thôi. Khách hàng đến mua cá nói với ông: Ghi chử «Cá» làm gì? Không lẻ họ tới đây đòi mua thịt à! Từ ngoài đầu chợ đã nghe mùi, biết ở đây bán cá rồi!<br /></span></div><p align="justify"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhg60DqABZpX07jSvrU1-D1K8w3deJhbmPTM2DB7B4DjE_rA_qf6KeCf4znPU6V7V1sgnRa2iI6jCka-rT_y9fldHuIwp-StxYayLs9Q_iYsHe7zOmv2hvUticxaxOP3tZ6kzC8VeEbc-Iw/s1600/Untitled-1.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 400px; FLOAT: left; HEIGHT: 238px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5579507266143509122" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhg60DqABZpX07jSvrU1-D1K8w3deJhbmPTM2DB7B4DjE_rA_qf6KeCf4znPU6V7V1sgnRa2iI6jCka-rT_y9fldHuIwp-StxYayLs9Q_iYsHe7zOmv2hvUticxaxOP3tZ6kzC8VeEbc-Iw/s400/Untitled-1.jpg" /></a> <span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">Rốt cuộc, ông bỏ luôn bãng quảng cáo bán cá mà vẫn bán đắt như . . . tôm tươi vì khách hàng đã hiểu ngầm với nhau, gặp mặt ông họ gọi là Ông Bán Cá.<br />Tui học việt văn với Thầy Đoàn văn Thuận, người Huế, ở THĐ. Tất niên năm đệ Tam, Thầy có ngâm thơ cho học trò nghe bài Màu Tím Hoa Sim của Hửu Loan. Thuở đó, tui chưa từng tận mắt nghe thấy ai ngâm thơ hết. Nét diển tã, đôi mắt nhìn vào cỏi xa xăm, giọng Huế vang lên nhẹ nhàng: « Nàng có ba người anh đi bộ đội. . . những đứa em nàng, có em chưa biết nói . . . » Đám học trò im lặng ngồi nghe, giọng thơ dìu dặt như từng chử ngọt ngào rót vào lòng. Tui nhắm mắt thã hồn lơ lửng trên đồi hoa sim tím chiều hoang biền biệt của Thầy. Hay quá hay, quá nghệ sĩ, lãng mạn tình tứ, vị Thầy đáng kính của tui ơi. Sau đó Thầy ngâm tiếp bài Tiển Người Trên Sân Ga của Nguyễn Bính. Lời thơ là cả một nổi buồn cô đơn vô tận xoáy xoay vào hồn:<br />Có lần tôi thấy một người đi,<br />Chẳng biết vê đâu, nghĩ ngợi gì<br />Chân bước hửng hờ theo bóng lẻ<br />Một người làm cả cuộc phân ly.<br /><br />Làm sao mà quên khi tui vừa mới lớn lên vào tuổi mơ mộng, lại được Thầy minh ngâm thơ cho nghe.<br />Thầy Tô Hoà Dương, con của nhà văn Bình Nguyên Lộc gốc Tân Uyên BD, dạy Toán năm Đệ Tam. Thầy có hai bằng Cử nhơn Toán và Triết ! Tánh tình hề hà, giảng bài xong, Thầy ưa hỏi Các anh em hiểu chưa ? Đứa nào đưa tay vì có chổ chưa hiểu, thì Thầy tỏ ra hết sức ngạc nhiên : Hổng hiểu ? Vậy mà hổng hiểu ? Trời ơi, hể mở miệng là VN có bốn ngàn năm văn hiến, tám triệu năm lich sử, văn minh văn hóa. Có chút xíu vậy cũng hổng hiểu. Rồi Thầy giảng lại. Từ đó, bạn học ưa xài chử 4000 văn hiến để chọc quê nhau!<br />Một trong 3 câu hỏi toán của Thầy cho thi đệ nhứt lục cá nguyệt mà tui còn nhớ : Ba cây kim đồng hồ chỉ số 12 ( 0h 0mn 0sec) Kim giây bắt đầu di chuyển. Hỏi:<br />1/-Khi nào kim giây gặp lại kim phút sớm nhứt<br />2/- Khi nào kim phút là phân giác của kim giờ và kim giây.(độ chính xác là 1/ 100).<br />Thầy Nguyễn Trí Thành dạy Vạn Vật năm đệ tam và Lý Hóa năm đệ nhị. Học trò rất « khoái » phương pháp sư phạm của Thầy vì chỉ cần chú ý nghe giảng trong lớp, đến ghi vô tập thì chỉ tóm tắt các điểm chính, còn lại chừng hơn 1 trang. Dể nhớ, dể thuộc, có thể nói đó là tinh túy của bài học. Nhớ thuộc bao nhiêu đó đủ đi thi rồi. Học trò quá nhiều, sau gần 50 năm, làm sao mà Thầy nhớ cho hết. Riêng em vẫn còn thấy Thầy hiện hửu trước mặt, đứng trên bục giảng trong lớp ở từng trệt đối diện nhìn ra sân cờ THĐ củ. Thầy mặc áo sơ mi trằng tay dài, cà vạt màu xanh, dáng gầy, hơi có chút xíu răng khểng bên trái, gương mặt hiền từ Thầy thấy chưa, em đâu có quênThầy.<br /><br />Ngày qua ngày, rời THĐ, thi vô trường Hàng Hải Trung Tâm Kỷ Thuật Phú Thọ. Gần 300 thí sinh lấy 24 chổ, 16 chính thức thì tui đứng hạng 17 nằm trong danh sách thí sinh dự khuyết. Cũng ráng lắm chớ nhưng làm sao tranh lại với thiên hạ! Nào là dân Bac Tú Tài Tây, người khác đã học xong hoặc đang năm cuối bên Khoa học, Luật. Phần nhiều lớn hơn tui 7, 8 tuổi. Họ trở lại học năm thứ nhứt để được hoản dịch vì lý do học vấn. Ngoài đời, tầm cở đó là các giáo sư Toán, Lý Hóa, Pháp Văn như mấy Ông Thầy tui không hà, học trò quèn như tui mà bài đặt chen đua với các Sư phụ, vô phép quá đi.<br />Cuộc thi gồm 6 bài toán đủ loại, có thể giải bằng tiếng Pháp hoặc tiếng Anh. Tiếp theo là một bài Thème Việt dịch ra tiếng Pháp và một bài Pháp Translate into English. Nhờ mấy câu thơ về công thức biến đổi Lượng giác của Thầy toán Nguyễn Vũ Hải ở THĐ dạy mẹo cách nhớ, tui giải chớp nhoáng mấy bài toán dù không có bãng lượng giác (không được mang theo vô phòng thi) tới bây giờ tui vẫn không quên:<br />Cos đối, Sin bù, Phụ chéo, Tang khác Pi ( 180°)<br />Cos cộng Cos bằng hai Cos Cos,<br />Cos trừ Cos, trừ hai Sin Sin<br />Sin cộng Sin bằng hai Sin Cos<br />Sin trừ Sin bằng hai Cos Sin<br />Sin bằng Sin Cos, Cos Sin<br />Cos bằng Cos Cos, Sin Sin dấu trừ.<br />Thầy ơi, nếu Thầy biết là mấy chục năm sau, ba đứa con em khi học lên cấp III bên Pháp, tụi nó đều thuộc lòng bài tiếng Việt này thì chắc Thầy sẽ vui lòng lắm lắm.<br />Học trò Nhơn xin Tri ơn quí thầy THĐ, Nguyễn Trí Thành dạy Lý Hóa, thầy Nguyễn văn Trừng Pháp văn, Thầy Hải, thầy Tô hòa Dương Toán, Thầy Phong, Cô Ngọc, Cô Tường Vy Anh văn, thầy Điềm, Thầy Nguyễn Huy( trục Chépone) Sử địa, Thầy Phạm minh Kiên, thầy Thuận Việt văn, cô Long (qua đời).<br />Học trường Việt, tui khổ sở với dấu Hỏi Ngã. Vô Hàng hải thì lại kẹt tiếng Tây, giống đực, giống cái, nghe Thầy giảng chử được chử mất.<br />Tui tội nghiệp cho tui, từ chết tới bị thương. Ê, tiếng Tây của tui không phải tệ như loại tiếng bổi đâu nha, học trò cưng của Thầy Trừng Pháp văn ở THĐ đó. Không phải tã con dê bằng Com lơ sen, dà na cọt, dà na bạt ( Comme le chien, il y a corne, il y a barbe ( giống như con chó mà có sừng, có râu). Tui viết tiếng Tây rất để ý văn phạm như lời dạy của Thầy Nguyễn tiên Sanh và Phạm duy Nhượng ở trường Nguyễn Trải. Trực tiếp nghe giảng rồi ghi chú, thì tui hiểu loáng thoáng vì còn phải dịch ra hiểu theo tiếng Việt. Hởi ơi! Mà toàn là danh từ kỷ thuật không hà, tìm trong cuốn Danh Từ Khoa Học của Ông Hoàng Xuân Hản, dịch ra tiếng Việt cũng khó hiểu luôn! Kỷ niệm đáng thương của tôi, trong môn Navigation Hải Hành, có chử Taximètre, chỉ dụng cụ gắn hai bên đài chỉ huy để đo phương giác. Vừa thấy chử đó là tôi liên tưởng ngay đó đồng hồ xe taxi, ô là la . . .<br />Tui vừa nhỏ tuổi nhứt, tiếng Tây dở ẹt như vậy nên bạn bè gọi diểu tui là thằng Tây con (tưởng hay lắm ai dè là con nít mới bập bẹ học nói). Đúng là nhà quê trên tỉnh xuống Sè gòn, hiền khô chưa biết ăn chơi, nhãy đầm (Khi xưa em bé em ngu béng beng, em lấy dây thun em quấn gì gì đó) Mới đây, xem vidéo đám học trò trong đó có tui đến thăm thầy DUCASSE trên Paris, bạn học bên Mỹ nói tui bây giờ thành Tây . . già. Ô, hơn ba chục năm trên đất Pháp rồi chứ đâu phải ít! Và tui hiểu tại sao người khuyết tật câm thường bị điếc (để khỏi phải nghe mà không nói được) Nghĩ trong đầu, bực thiệt nhưng hổng lẻ mình chịu thua thiên hạ sao?<br />Học mới có mấy tháng thì tới vụ bãi khóa, biểu tình Phật giáo. Ở nhà tui mài mò, ráng tự học, dò lại hết cho thấu đáo các bài trong trường. Lúc vô học lại, thầy Tổng Giám thị Trương Thế Phiêu ngạc nhiên thấy tui tiến bộ rỏ rệt khi làm bài "Cách thiết lập trục tọa độ một bản đồ với tỉ lệ định sẳn (Canevas)" được Thầy DUCASSE phê Très Bien mới hỏi: Bộ gia đình em có ai đi tàu, dạy kèm cho em à? Thầy đâu có biết, tui tra tự điển muốn chết thân. Với sức người, vo gạo tui cũng. . . nấu thành cơm. Sông có thể cạn, núi có thể mòn nhưng chân lý ấy không bao giờ thay đổi. Chổ nào không hiểu, ngoài giờ học, tui bắt đầu dám hỏi thẳng Thầy DUCASSE. Biết tui dở tiếng tây, Thầy giải thích chậm chậm, không phải lẹ như với bạn tui trong lớp. Rồi từ từ khá hơn, tui gọi thẳng tên các dụng cụ, đồ nghề bằng tiếng Tây mà không thèm dịch nửa. Tui không bao giờ quên được câu chuyện Thầy kể về sao Vénus (Vệ Nử, Kim Tinh) Lúc đó vào một buổi chiều thứ ba khi trã lại bài tập định vị trí con tàu bằng toán thiên văn hàng hải calcul astronautique làm cuối tuần ở nhà. Tui có kể cho Thầy nghe trong điện thoại sau mấy chục năm bắt lại được liên lạc. Nhờ Thầy mà em chưa hề làm toán này sai trong đời hải nghiệp. Thầy rất vui, nhớ ra liền quê tui ở trên Thủ dầu Một và bảo tui bây giờ nói tiếng Tây khá hơn xưa nhiều. Tui hay hơn tui thôi nha. Bây giờ tui nói tiếng Tây hay như Tàu nói tiếng . . . Việt chứ không dám hay hơn ai khác đâu hihi. (Hồi đó, Ba tui có nói, ngày nào con nằm chiêm bao, thấy nói chuyện với Tây thì ngày đó mới khá): Đến nay đã 5 tuần, mấy em làm quen với loại toán thiên văn hàng hải, mặt trời, mặt trăng, hành tinh và các vì sao khác. Chỉ riêng có sao Vénus là các em tính sai góc giờ ( Angle horaire) do lộn dấu của sai số correction"V" lúc cộng lúc trừ. Các em đừng quên điều này: CHÍNH VÌ VẬY NGƯỜI TA LẤY VENUS TƯỢNG TRƯNG CHO PHÁI NỮ, ĐÀN BÀ. Họ cũng y hệt! Lúc vui lúc buồn, lúc thương lúc ghét, lúc nũng nịu lúc giận hờn, họ đổi dấu cộng sang trừ không có lý do. Hỏi lý do còn khó hơn đường lên trời! Là dân đi biển, các em nên cư xử với họ làm sao để mai đây, một mình trên biển xa khơi, các em vẫn hãnh diện nhìn sao Vénus, cầm kính lục phân (Sextant) đo độ cao, tìm ra đâu là hướng trở về gặp lại những người đàn bà tuyệt vời ấy! Ôi chao, gần 50 chục năm qua rồi mà hình ảnh Thầy cầm xấp bài làm của học trò; cười cười, nói chuyện này vẫn còn nằm trong trí tui như mới hôm qua.<br />Tui nhớ thầy Quyền dạy Elect, kỷ sư điện tốt nghiệp ở Grenoble Pháp. Thỉnh thoảng, Thầy nhắc lại kỷ niệm khi du học với giọng bực bội là lúc thi tốt nghiệp, Thầy chỉ đậu được hạng nhì, thua một con đầm!<br /><br /><br />Thầy Jean Ducasse và các anh cựu sinh viên trường Việt Nam Hàng Hải<br />Đến Pháp vào dịp Noël 5/ Dec/1979, tui nộp đơn liền lên Bộ HH, xin cấp cho bằng tương đương Thuyền Trưởng HH thương thuyền CMM. Ba tuần sau, nhận được thơ trã lời. Bộ từ chối vì không có liên hệ ban giao HH với VN nhưng cấp giấy giới thiệu tui xuống trình diện trường Marseille và tùy nơi đây quyết định. Ngày 7/ Jan/ 1980, sau cuộc khảo sát bằng tiếng Anh về trình độ hàng hải (vì nghĩ rằng VN bây giờ nói tiếng Mỹ) tui phải kể lại chuyến tàu rời VN, phương pháp hải hành như thế nào? Sau đó, cả ba vị gồm Giám Đốc Mr RANGO, Giáo sư TREMILLON và Giám Thị OZANO đồng ý nhận tui vào năm thứ hai Kỷ sư Hàng hải (chương trình 4 năm) nhưng hởi ơi, nếu đi học thêm hai năm nửa thì ai nuôi vợ con. Cho nên, tui xin học khóa nào lẹ lẹ để đi làm kiếm tiền thì Mr RANGO cho tui vào lớp CDQ.Thêm một khám phá: Tui có tên mới! Thầy và bạn trong lớp gọi tui là Anh nờ 'N' rồi GUYEN chớ hổng còn Nhơn nửa. Thầy kêu lên bãng làm toán mà tui vẫn ngồi yên thì có chết hông! Ô, tui tên Nhơn chứ đâu phải như vậy. Đi chưa tới một ngày đàng mà đã học hết mấy sàng khôn! Ngẫm nghĩ lại chuyện xưa tức cười, hôm nọ tui kể lại trong điện thoại cho thằng bạn học đang ở bên Mỹ thì nó trã lời bộ có mình mầy sao, ai cũng vậy hết!<br />Câu nói của thầy Quyền lởn vởn trong đầu bắt tui phải hết sức cố gắng không để thua Tây. Cũng nhờ quí Thầy bên nhà rèn luyện, Trời Phật Chúa Bà còn thương nên dù mới vừa ra khỏi trại cải tạo, đầu óc còn lùng bùng ba cái chử họp tổ, tự kiểm với đấu tranh, hết khẩn trương rồi khắc phục, tui vô lớp đã trể hơn thiên hạ 4 tháng. Đến tháng 6/1980, nhờ cố gắng, tui đậu ra được hạng nhứt Diplôme phần lý thuyết Sỉ Quan Trưởng Phiên CDQ chỉ sau gần 6 tháng đăt chân lên đất Pháp. Nhờ đó mà Bộ hàng hải cấp luôn cho Brevet bằng toàn phần khỏi cần qua 10 tháng tập sự. Năm sau, sẳn dịp nghỉ bờ Congé hai tháng, tui nạp đơn xin thi tự do bằng Thuyền Trưởng CC trong khi chờ đợi Bộ HH trã lời đơn xin cấp bằng CMM, Thuyền Trưởng HH thương thuyền Pháp. Lần này, tui được 16,82 vinh danh thí sinh gốc VN, đậu trên hạng nhì Bernard MARQUES gần 3 điểm trung bình. Năm 1996, tui đang làm trong Capitainerie cảng Marseille, có Jean BOILOT học sau tui mấy khóa vào làm việc chung. Hắn kể lại là mấy Thầy ở trong trường, CHABERT dạy Astro, DELOLME dạy Navigation, CHOMARD dạy Carte cứ nhắc tới tên mày hoài mà bây giờ tao mới gặp mặt.<br />Tui viết ra đây không phải để nói về thằng tui. Đã vào cuối đời, già rồi, còn ganh đua, bài đặt khoe khoan làm gì. Tui viết để cho bạn bè cùng lớp đọc, như là lời cám ơn sự dạy dổ đối với Quí Thầy ở trường HH bên nhà. Tui không trao chuốt câu văn, nhớ sao viết vậy<br />Thầy Phùng Lương Ngọc bên Pháp về làm GĐ thay thế thầy Đặng văn Châu dạy Carte Marine năm thứ hai. Sau giờ học chiều, trên đường về, Thầy cho tui quá giang ra Ngã Bảy đón xe về BD. Trên xe, Thầy kể lại lúc du học bên Tây, gặp biết bao nhiêu là khó khăn khi xin xuống tàu tập sự vì mang quốc tịch VN. Tui nhớ hoài bài zône d'incertitude d'estime với erreur de vitesse, erreur d'observation par sextant và erreur du Cc, làm sao tìm cách giảm vùng nghi ngờ khi sắp vào đất liền. Thầy đâu có biết là đứa học trò Nh này khi thi môn Carte Marine bằng Thuyền Trưởng CC bên Tây, bản đồ số 5316 vùng biển Bretagne Pháp, em «Trúng Tủ» bài Atterrissage với vùng nghi ngờ. Một lần nửa, đây là lời tri ơn của em với tất cả tấm lòng đối với Thầy. . .<br /><br />Có điều này tui chắc chắn là anh em hàng hải bên nhà không biết! Đừng tưởng tui hay nha, cũng mới biết đây thôi: Hồi đầu năm 2010, Thầy PELLEN OM1 hồi xưa dạy tui môn Machine marine có đến ăn cơm ở tiệm của phân nửa kia nói cho biết, dân hàng hải Pháp khi đậu thi tuyển vào làm giáo sư trong trường trực thuộc Bộ Giao Thông, đều trở thành Sỉ Quan Hiện Dịch, cấp bực khởi đầu là Trung Úy Hải Quân ( giống như Bác sỉ bên mình vô quân đội mang lon Trung úy quân y vậy) Thầy PELLEN khi về hưu, mang cấp Phó Đề Đốc và hưởng hưu bổng trong điều kiện đó! Ông nói, nếu bây giờ đất nước xảy ra chuyện,Tổng Thống cần đến thì tao phải trở về quân ngủ liền!<br />Ngoài ra, còn có một số các giáo sư thỉnh giảng như Hoa Tiêu, Giám đốc sở hàng hải, GĐ sở khí tượng, Cựu Thuyền Trưởng về hưu, Bác Sỉ v. . .v<br />Thảo nào, bây giờ tui mới hiểu. Hồi còn trong trường, vào các dịp lễ, tui thấy mấy ông Thầy mặc quân phục toàn là cấp Tá HQ hết trơn. Các vị Thầy của tui trong trường Marseille phần lớn là cựu sỉ quan hàng hải của 2 hảng tàu Pháp Messageries Maritimes gọi tắt là MM và hảng Chargeurs réunis, hảng 5 sao mà ngày xưa chạy qua Đông Nam Á.<br /><br />Ông Cerigelli sinh trưởng tại Saigon, Hải quân Trung Tá, Luật Sư hàng hải là Giám đốc sở hàng hải Marseille phụ trách môn Législation maritime. Năm lên 13, ông theo cha mẹ hồi hương (1953) Cách nói chuyện, giảng bài của ông rỏ ràng, kỷ lưởng, chính xác đúng là một nhà luật học. Chẳng hạn như đang giảng về đề tài nào đó mà cần dẩn chứng thí dụ thực tiển đã xảy ra, ông nói: tôi xin mở dấu ngoặc. Rồi sau cùng, ông không quên: tôi đóng dấu ngoặc và giảng tiếp. Trong 15 phút nghĩ giải lao, ông kể cho tui những kỷ niệm xưa: Mr NGUYEN à, tôi biết nói tiếng Việt trước tiếng Tây vì bà vú nuôi của tôi là người Việt. Bây giờ quên hết rồi, chỉ còn sót trong trí nhớ vài ba chử bậy bạ như Ăn no quá, chết rồi. Cái bụng mập, Đu mẹ …. Cười chết được! Ông còn nhớ luôn lời bài hát bằng tiếng Nhựt bản thuở đó rất thịnh hành : bản Shina no yoru! Tui cũng có biết luôn cả hai lời Việt và Nhựt nửa, tựa là Vọng Tô Châu: Nhớ. . ., về miền đồng núi xa (hồi xưa chị của thằng bạn học bên hàng xóm dạy tui hát lúc 9, 10 tuổi gì đó).Ông ta hát một câu Shi . . . , i na no yoru yo thì tui tiếp minato no akari, murasaki no yo ni. Đôi mắt ông ta sáng lên tiếp liền Noboru janku no, yume no fune . . . như thấy lại những kỷ niệm tuổi thơ. Nghe khoan khoái trong lòng như lúc học đàn guitare cổ điển, ai đó dợt bài 14 của Carulli, điệu nhạc 6/8 thông thả trải dài không có lạc qua valse 3/ 4 sống động, vui tươi.<br /><br />Thầy CASTAGNERA có một nhận xét chính xác nhưng rất tức cười về cách đi ăn cơm tiệm của người mình. Khoản cuối thập niên 50, mổi khi tàu ghé qua Saigon, ông thường mang bom, nho, fromage, rượu chát qua cho bạn bè VN. Chiều đến, họ đèo ông trên chiếc Vespa kiếm chổ ngồi nhậu bia 33 trên bến tàu Nguyễn Huệ. Hổng có xem ông đi qua mà thích ngắm bà đi lại! Ôi chao, lạng lách sao mà thấy sợ quá chừng (Thời bây giờ chắc hết dám đi luôn) Lai rai rồi lên xe, đi ăn cơm tàu tuốt trong Chợ Lớn. Ăn xong, chạy về SG kiếm chổ ăn tráng miệng, chè đủ loại. Rồi đi uống cà phê, nghe nhạc PHÁP. Một buổi chiều đi ăn mấy tiệm !<br /><br />Vui nhứt là Thầy CHABERT, Capt de Vaisseau, Đ.tá HQ, dạy Thiên văn, toán astronautique và tân toán học rất thương học trò. Khi ra thi mà thí sinh không trã lời được thì ông vừa làm vừa giải thích ra hết trơn. Rồi ông hỏi hiểu chưa, hiểu thì ông cho 14/20! Lúc đó, ông khoản 45 tuổi, độc thân.Ông thường nói, Bon commandant thuyền trưởng giỏi khác với một CDT expérimenté thuyền trưởng dày kinh nghiệm. Giỏi là tới khi về hưu không có tiếng tăm, bị mắc cạn, đụng tàu gì hết còn kinh nghiệm thì ngược lại.<br /><br />Tui có một kỷ niệm khó quên với thầy CHABERT: Sau khi ra trường, tui được một người VN chở hết gia đinh chạy dọc mé biển từ Marseille qua Nice cho biết. Tới chổ nọ, gần Saint Tropez từ trên cao, thấy phía dưới có một bãi biển quá đẹp, bèn ngừng xe lại. Để bà xã và đám nhỏ trên xe, tụi tui đi xuống dọ đường thì gặp thầy CHABERT mặc quần tắm, khăn vắt vai, ở trần ở dưới bải đi lên. Thấy tui, ông ta nói: Ủa, Mr NGUYEN, mới tới Pháp có mấy tháng mà Vous đã biết chổ này rồi à ? Tui đáp: nhờ người bạn VN này chở hết gia đình đi qua Nice cho biết, thấy chổ này đẹp xuống dọ đường chứ đâu có biết gì ! Và đây là câu trã lời ( Nhớ nghe quí vị, một người Pháp bất chợt nói chuyên này, không có chuẩn bị trước chứ chẳng phải VN hay Tàu đâu nha ): À, vậy sao! Nè, mà Vous cũng biết rồi, từ quả đất lên mặt trăng rất gẩn, chỉ có 384.000 km, bằng 1/ 400 của khoản cách mặt trời. So về khối lượng cũng vậy. Chỉ có phân nửa mặt trăng lộ diện xoay quanh quả đất mà thôi. Phân nửa kia gọi là Vẽ Đẹp Bí Mật Của Chị Hằng. Qua bao thế kỷ, Cảnh trăng rầm hấp dẩn làm con người lúc nào cũng mơ ước được đặt chân lên đó. Đời nhà Đường bên Tàu chẳng hạn, Đường Minh Hoàng Du Nguyệt Điện, nằm mơ được bay lên cung Quãng Hàn xem vũ khúc Nghê Thường. Khi thức dậy, Ông nhớ lại rồi dạy cho cung nử múa hát.<br />Mãi đến tháng 7/1969, Hoa Kỳ phóng hỏa tiển Appolo, con người mới đặt chân lên cung trăng. Họ mới khám phá ra bí mật của chị Hằng mà ai cũng mơ ước, thèm được chiêm ngưởng đó: khi lại gần thì hởi ơi, chỉ thấy toàn là . . lổ với lổ ! ! Chào Mr NGUYEN, chúc quí vị một ngày vui vẽ.<br />Đọc tới đây, có ai hiểu gì không, đưa tay lên ? Ủa, không có ai hết à! Tui cũng vậy.<br />Tiếp tục, lối đi kín đáo lần xuống bải cho đến khi cảnh tượng hiện ra trước mắt, tui mới hiểu câu nói của thầy CHABERT : Ây da, Tui đang đi vào khu vực . . . TẮM Ở TRUỒNG. Ô là la! Từ nhỏ đến giờ tui chưa từng thấy chị Hằng . . . Tây. Cũng chưa coi tuồng cải lương Con Gái Chị Hằng. Bây giờ trước mắt lại quá nhiều . . . Con Bé của Chị Hằng như vậy đâm ra hoảng thiệt. Bèn thối lui ! Dáng dấp của tui hơi phong trần, dân đi biển lì sóng gió như chưa biết sợ gì nhưng lại có cái tật . . . hơi nhát nên tui nhịn hay lắm kể cả nhịn thèm, nhịn ngắm hihi. Hai đứa bèn đi trở lên. Anh bạn VN cười quá chừng : ông Thầy đáo để thật, nói xa nói gần bây giờ mới hiểu !<br /><br />Tự nhiên nhớ lại bài thơ Thầy Đồ:<br /><br />Thầy Đồ là người tài bộ,<br />Gánh đồ đi giao thụ phủ Vĩnh Trường.<br />Trước nha môn thiết trí học đường,<br />Dạy năm đứa chi hồ dã dã.<br />Những bửa thầy Đồ nhàn hạ,<br />Đồ ra sân, ngắm ã hái hoa.<br />Ã lom khom, ã để . . . đồ ra,<br />Đồ trông thấy, ngâm nga tức khắc.<br />Phong tiền lạng mạn hoa xuân sắc,<br />Thủy diện lang bang bạnh thổ thần.<br />Đồ ngâm rồi, Đồ đứng tần ngần,<br />Đồ nọ ngắm đồ kia không chớp mắt.<br />Suốt năm canh Đồ nằm khôn nhấp,<br />Những mơ màng Đồ nọ tưởng đồ kia.<br />Đồ ơi, gặp gở làm chi !<br /><br />Thử hỏi quí vị chứ đêm đó, tui có ngủ ngon giấc hay trở mình hoài. Nói thiệt nha, trằn trọc một lúc rồi cũng thiếp đi. Giật minh tỉnh dậy, mồ hôi đầy mình : Đêm qua, tui vừa mơ gặp . . . ân nhân râu dài, tóc bạc phơ, nhờ ông ta mà hôm nay tui thành Tây . . . giấy ! ! !<br /><br />Có Thầy dể chịu như vậy thì cũng có Thầy gắt gao, khó chịu dể sợ, đánh rớt thí sinh dù rằng đó là . . . con ruột của mình. Đối với ông, thuyền trưởng là phải giỏi nghề vì trách nhiệm nặng nề. Khi tàu cập bến ở nước khác thì đó là một quốc gia nhỏ trong một quốc gia. Cho nên, khi chấm thi môn loại vấn đáp, hỏi đứa con ruột mà nó không trã lời được, ông ta cho điểm loại và nói : Mầy về nhà nói với vợ tao là thằng con của bả học dở quá, chưa làm thuyền trưởng được. Năm tới phải ở lại lớp. Nghe khủng khiếp chưa!<br /><br />Một ông giám khảo ở trường khác đến chấm thi, còn khó ghê gớm hơn nửa : một thí sinh đã bị ổng đánh rớt năm rồi trên miền Bắc, trường Le Havre. Năm nay sợ quá, trốn ổng xuống đây ghi tên thi vì ông này chuyên chấm trên đó. Ông nổi danh là Người Chuyên Giết Thí Sinh. Số xui tận cùng, năm nay ông ta lại xuống miền Nam! Khi thấy tên ổng trên danh sách giám khảo chấm môn loại Calcul d'assiette, nó than trời. Mà thiệt, lần này, ông ta đánh rớt nó nửa! Thê thảm quá.<br /><br />Ông ngồi nơi bàn học trò, nó đứng trên bãng. Ông cho tựa đề xong, nói : Je vous écoute, tôi nghe anh đây.Thằng nhỏ chết điếng, không viết được một chử. Mấy phút trôi qua, ông nói: còn nhiều người sau anh đang đợi bên ngoài kìa, anh viết cái gì đi chớ! Viết chử a đi. Nó lật đật viết chử a. Ông tiếp: đừng ngưng lại kéo dài nét cuối ra, kéo ra nửa, ra nửa, tới cửa rồi, thôi cám ơn, đi ra luôn đi ! Ghê chưa các bạn đồng khóa của tui, chưa vô phòng thi mà thấy ướt quần rồi.<br /><br />Vậy mà số tui hên, hay không bằng hên là vậy. Tới phiên lên máy chém, ông hỏi tui về Carène Liquide với cách tính Moment d'inertie trong hầm tàu dầu. Ối giời ơi, đây là món ruột của em đấy các anh ạ! Mới coi lại bài này hôm qua thôi. Nghe tui trã lời suông sẻ vừa dẩn chứng công thức, chừng được ba phút thì ông ta chận lại, hỏi: anh có làm thuyền trưởng rồi phải không ? Tui đáp dạ có. Ông ta nói : Tốt, được rồi, Cám ơn anh, anh có thể đi ra !!! Lại Chúa Bà, Trời Phật, có bao nhiêu chử Amen, Mô phật tui làm ráo hết. À, tui nhớ ra rồi, ông ta tên là MENAN, nghe nói hồi xưa vốn là Phó Thuyền Trưởng chiếc tàu FRANCE với câu ghi chú bất hủ trên Paris Match Voici Le France dont La France est fière. ( Đây là chiếc tàu France mà nước Pháp hảnh diện vì nó).<br /><br />Cha mẹ tui vốn là nhà giáo ở tỉnh BD. Chuyện tôn sư trọng đạo, quân, sư, phụ là truyền thống tốt đẹp của dân mình. Trong nhà, cả hai thường hay nhắc nhở điều đó với con cái.<br /><br />Ngày Ba Vú tui qua đời, học trò củ đội khăn tang, đến quỳ trước linh cửu. Có anh chị học trên tui mấy năm, hoặc học sau tui mấy khóa. Hết lớp này đến lớp khác.<br /><br />Một người bạn Pháp du lịch VN, lúc đó đang ở Saigon biết tin. Anh vội mang bó hoa, đi Taxi lên BD chia buồn với gia đình. Thấy học trò Ba tui, bây giờ đã là những ông bà già trên 60 tuổi, tóc bạc phơ, hàng hàng lớp lớp đến quỳ trước linh cửu, anh ta đi từ ngạc nhiên qua đến ngưởng mộ tinh thần tôn sư trọng đạo của VN. Tui giải thích cho anh ta biết là đối với người VN, đã là học trò thì suốt đời phải giử phận học trò đối với Thầy, dù mình có làm ông này bà kia trong xã hội đi chăng nửa.<br /><br />Sẳn dịp, hỏi nó một câu, nó nói không biết nên tui kể cho nó nghe:<br /><br />Hồi nhỏ, tao có học bài Phải Tôn Kính Thầy. Chuyện kể bên xứ Pháp, Tổng Thống Sadi CARNOT về thăm quê củ. Nhân tiện trên đường đi, ông ghé qua thăm ngôi trường xưa. Thầy lớp vở lòng vẫn còn đó, vội ra đón tiếp ông với vẽ tôn kính đối với một Tổng Thống. Ông ôm Thầy trong vòng tay và nói: « Thưa Thầy, đừng làm như vậy, con mãi mãi là đứa học trò bé bỏng của Thầy ngày nào »<br /><br />Trước mặt mọi quan chức và đám học trò, ông nói « Đây là Vị Thầy đầu đời, người đã khai tâm cho tôi. Tôi có được ngày nay là nhờ công ơn dạy dổ của Thầy. Riêng các em, phải cố gắng học hành, nghe lời Thầy dạy để mai sau thành người có ích cho xã hội. Nhớ nghe các em, không Thầy đố mầy làm nên! ». . . Quá tuyệt vời<br />Cựu GĐ Đặng văn Châu là vị Thầy đầu đời trong nghề Hàng hải của tui, duy nhất sống bên Pháp. Các Thầy khác phần lớn bên Mỹ.<br /><br />Ngày Thầy về cỏi vỉnh hằng, tui được các Quý Thầy, Niên Trưởng khắp năm châu giao phó, đại diện đến dự tang lễ. Tui đã giử đúng phận học trò của mình, đội khăn tang đến quỳ lạy trước linh cửu như còn bên VN.<br /><br />Trời thương cho tui tánh nhớ dai. Khuôn khổ hạn hẹp của bài không cho phép tui kể ra hết từng vị Thầy, từng bạn học, từng nét mặt, từng câu nói mà tui không quên. Cho nên, gặp lại bạn học, tui thích nhắc lại chuyện Thầy củ Trường xưa thuở nào. Âu dó cũng là Tinh Nghĩa Giáo Khoa Thư vậy.<br /><br /></span><span style="color:#ff0000;"><strong>Nguyễn Ngọc Nhơn<br /></strong></span><strong><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;">Pont 13<br />Trường Việt Nam Hàng Hải </span></strong><br /></p>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-38993125407728206932010-08-27T14:51:00.000-07:002013-02-09T17:45:31.890-08:00O.K., ngôn từ quốc tế<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiaBHkK2fnlNf4gik4v3e108g4Yyd97tsbUjO8OGyeB0gvl4jJh1p5TtTP1-zE2K6x_TgMYMHb_osNBKK8-KYH0habXwHsVeB0NKYr4gNEzMa7oyfDqijDT11yeaiuT-r3GJNYp48rSshsF/s1600/ok1.jpg"><img alt="" border="0" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5510212716635448130" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiaBHkK2fnlNf4gik4v3e108g4Yyd97tsbUjO8OGyeB0gvl4jJh1p5TtTP1-zE2K6x_TgMYMHb_osNBKK8-KYH0habXwHsVeB0NKYr4gNEzMa7oyfDqijDT11yeaiuT-r3GJNYp48rSshsF/s400/ok1.jpg" style="float: left; height: 120px; margin: 0px 10px 10px 0px; width: 160px;" /></a><br />
<em><span style="font-family: times new roman; font-size: 78%;">(Riêng tặng Quan Tàu Phú Quốc)</span></em><br />
<span style="font-family: times new roman;">Suốt đời hải nghiệp, rày đây mai đó, tiếp xúc với nhiều giống dân khác nhau, không nói chuyện được bằng tiếng Anh, Pháp thì ngoài cái vụ quơ tay chỉ chỏ khi ngôn ngử bất đồng, còn có... O K là hai bên nói lia chia thôi! Cho đến bây giờ, tui vẫn nghe và nói thường ngày khi lên tàu kiểm soát (Tous les moyens sont bons!) Nghĩ tức cười, trong khóa toàn là dân trường Tây có mình tui là trường Việt. Bây giờ bạn bè qua bên Mỹ hết thì có mình tui lại lưu lạc qua Tây. Đã đành là tây giấy rồi nhưng khi phone thăm nhau, thì hai bên dù nói tiếng Việt, cũng chen vô O.K loạn cả lên chứ hổng có Oui, Non, çà va, d’accord, đo cắt gì hết. Gọi về Việt Nam cũng vậy, mình nói tiếng Việt mà bà con ta cứ hỏi: sao lối rày sức khỏe, công việc O.K không...<br />Tháng 4/2010, 2 đứa ở bên Tây, tui và Nguyễn Hiếu Liêm khóa 19 với Nguyễn Q.Kiệt bạn cùng khóa bên Mỹ qua đây, lên Paris thăm thầy Ducasse.Thầy trò gặp lại nhau sau mấy chục năm xa cách, vui mừng hỏi thăm tin tức nhau, thật là... O.K nhưng suốt buổi không có ai nói O.K! Điều đó chứng tỏ O.K cũng có giới hạn chỉ xữ dụng trong bạn bè hoặc ngoài đời. Với bậc trưởng thượng, ông bà, thầy cô giáo mình chỉ có Dạ Thưa, Yes Sir, Oui Monsieur chứ chen O.K nghe không giống ai hết. Cho nên, tui tò mò, cố tìm kiếm thu thập trên sách báo Pháp, Anh và Internet nguyên lai của chữ O.K gởi tặng bạn bè cùng khóa, đồng nghiệp xa gần. Anh em nếu có biết nguyên do nào khác nữa từ đâu mà có O.K thì cứ thêm nào để bạn bè đọc cho vui.<br />Có nhiều nguồn gốc khác nhau khá thú vị của O.KAY (O.K). Đó là tiếng Mỹ thuần túy không phải tiếng Anh, nhập cảng, phổ biến khắp Âu châu chỉ mới sau thế chiến thứ hai thôi. Trước đó, người Anh đâu có biết xài. Chổ nào Mỹ tới là có O.K. Bên Việt Nam mình cũng vậy. Tiếu lâm nhứt là chỉ có một số rất ít người Mỹ biết lai lịch của nó. Tui có hỏi vài Sĩ Quan hàng hải Mỹ và họ trả lời rất... Mỹ: I don’t know! Ngày nay, nói hoặc viết O.K quen thuộc đến độ hình như nó trở thành một từ quốc tế, không còn là riêng Mỹ, được xữ dụng nhiều nhứt trên khắp thế giới. O.K có thể viết dính liền, hoặc rời ra O K hay là có thêm chấm ở giữa O.K hoặc với hai chấm O.K. cho chính xác. Trong tất cả ngôn ngử đều có O.Kay, hoặc Ô Kê, kể cả viết ra chữ trong các thư từ trả lời. Nghĩa của nó đã biến thể rất nhiều không còn đơn giản là Đồng ý, Yes, Oui. Khi nói chuyện, vị trí O.K nằm trong câu và tùy người nói mà có nghĩa khác nhau: nằm ở đầu câu là để trả lời, ở cuối là câu hỏi, ở khoảng giữa là kể sự việc thí dụ: Xin nghỉ phép mà ông chủ trả lời O.K tức là cho phép. Xếp giải thích công việc để mình làm, hỏi mình O.K? là hiểu, nghe rỏ chưa. Chuẩn bị đi đâu, khi O.K là xong xuôi, đi được rồi. Bạn bè hỏi thăm nhau căn nhà mới mua ở khu vực đó ra sao, O.K là tốt. Nghe bạn bị bệnh, gọi tới thăm, bạn O.K là bớt rồi. Đi xin việc làm, chủ Hãng O.K là đơn được chấp thuận. Bạn nhập viện giải phẩu, gọi tới thăm nghe gia đình trả lời O.K là đã tỉnh lại, khỏe rồi... Nói tóm lại, dù dưới dạng trạng từ hay tỉnh từ, O.K không thiếu gì cách diển tả tùy theo tình huống: O.K lắm, không O.K gì mấy, người ta O.K mà minh không O.K...<br />Chữ Tây vốn dỉ khá dài. Nhớ lại kỷ niệm hồi nhỏ đi học ưa đố nhau chữ tây dài nhứt là chữ gì: anticonstitutionnellement. Khủng khiếp ! Khoảng mấy mươi năm sau này, Tây cũng viết tắt các nguyên phụ âm đầu tiên của chữ giống như kiểu Mỹ, hoặc khi họ nói ra, thì tóm gọn lại chỉ còn 2, 3 âm đầu của chữ đó thôi. Thời gian ngày nay quí báu lắm! Điện thoại, trả lời qua Fax cũng xài O.K (mà không có O.K man dù là Yes we can nha). Không quen thì chịu thua, thấy lạ lùng, khó hiểu thí dụ như R.A.S: rien à signaler vô sự, d’ac: d’accord đồng ý Bon’ap: bon appétit chúc ăn ngon, à plus: à plus tard hẹn gặp lại, Manifestation: manif biểu tình... Có cả mấy trang giấy giải thích, viết rõ ra nguyên chữ rõ ràng cho dân chúng hiểu tên chữ tắt (abréger) của các cơ quan, công tác chính phủ, thí dụ CAF là Caisse d’Allocation Familliale, đọc thẳng một chữ là CAF luôn, quĩ trợ cấp gia đình.<br />Cho nên mấy nhà sưu tầm bèn nhảy vô tìm cách giải thích do đâu mà có O.K. Họ nói O.KAY có thể do chữ O.KEH thuở xưa của nhiều bộ lạc da đỏ xài như YES bây giờ. Lại có người cho rằng chữ này do Obeliah KELLY, tên của một nhân viên hỏa xa bên Mỹ hồi thế kỷ 19 trách nhiệm việc kiểm hàng. Anh ta ký tắt tên mình là O.K phía dưới tấm giấy cho phép đoàn tàu rời ga một khi tất cả đều hợp lệ. Lâu dần, người ta có thói quen, khi nói có giấy phép, được rồi là... O.K.<br />Lại có một giải thích khác nằm trong cuộc chiến tranh Nam Bắc của Hoa kỳ (1861-1865) giửa 23 States phía Bắc và 11 States phía Nam. Cứ mỗi buổi chiều là ban quân số tổng kết số quân sĩ tử trận. Nếu không có ai, họ ghi O.K là 0 Killed (zero killed): suốt ngày hôm đó yên ổn. ... O.K! Lối giải thích này không thuận lắm vì 4 năm chiến tranh chết 617.000 chứ đâu phải ít! (Xin mở dấu ngoặc kể chuyện vui cho quí vị nghe về số Zero: người Tàu phát âm chữ R thành chữ... L! Cho nên Paris thành Ba Lê, Roumanie thành Lổ Ma Ni rồi Việt Nam ta xài luôn. Gặp ở Marseille, một người Việt gốc Bắc Bùi Chu Phát Diệm đi du lịch qua đây, ông ta bảo mới trên Bá Nê xuống! Ráng hiểu thôi! Mới hôm qua, trong phiên trực trên đài kiểm soát, có chiếc tàu Trung Quốc sắp vào bến, gọi Radio báo tin giờ đến bằng tiếng Anh theo Code hàng hải: Phỏng định giờ tàu sẽ đến điểm hẹn Hoa tiêu là 10 giờ sáng, trong 2 tiếng đồng hồ nữa. My Echo Tango Alpha to pilot station is One Zilo, Zilo, Zilo Local Time, two hours from now over (My E.T.A is 10.00 LT, 2 Hours from now over). Anh chàng sĩ quan vô tuyến này đọc chữ Zero là Zilo theo... Tàu hihi! </span><br />
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgtuQr1fWTulQm58jMayUT30VMcyXB5MrM9Py_fVs78NXBtRz13YssRMBI2tM30Z_YTx2MSyiBfK9se45xLh7h5V5YBCgnK0NM9b8_byH0w7uajw7YUrC6LnZQfa9Ved3lNRcyDA7IvFzUT/s1600/ok.jpg"><img alt="" border="0" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5510212886174454450" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgtuQr1fWTulQm58jMayUT30VMcyXB5MrM9Py_fVs78NXBtRz13YssRMBI2tM30Z_YTx2MSyiBfK9se45xLh7h5V5YBCgnK0NM9b8_byH0w7uajw7YUrC6LnZQfa9Ved3lNRcyDA7IvFzUT/s400/ok.jpg" style="float: left; height: 160px; margin: 0px 10px 10px 0px; width: 160px;" /></a> <span style="font-family: times new roman;">Cũng nằm trong những giải thích hơi ly kỳ kiểu đó, lần này chữ O.K lại có nguồn gốc nước ngoài. Nó xuất phát từ bến cảng Les Cayes nằm ở phía Nam đảo Haïti, vốn là thuộc địa của Pháp, độc lập từ năm 1804 thủ đô là Port au Prince. Nói theo tiếng Pháp ở Les Cayes là Aux Cayes. Khi tàu ghé bến, thủy thủ Mỹ nhà ta có thói quen đi xuống phố Les Cayes (rendre aux Cayes) vì nơi đó có rượu Rhum thiệt ngon. Mang về xứ, họ quảng cáo: This is really AUX CAYES (O.K) stuff, đây là rhum thứ thiệt, ngon hảo hạng! Cách giải thích này được truyền bá khá lâu trong dân gian.<br />Cho đến ngày ông Allen Walker Read, giáo sư đại học đường Colombia đưa ra câu trả lời nghe hợp lý và mọi người sau đó đồng ý. Ông ta nói hai chữ O.K thật ra là viết tắt hai chữ đầu của «OLL KORRECT » một biến dạng rất buồn cười của ALL CORRECT. Mà tại sao do đâu lại xuất hiện sự biến dạng kỳ cục vậy? Đơn giản do đầu óc tiếu lâm khi viết một câu hoặc diển tả một lời nói nào đó mà lại dùng toàn là các nguyên phụ âm đầu tiên của các chữ khi nói ra rồi mở dấu ngoặc giải thích)<br />Xuất hiện vào cuối thập niên 1830-1840, định kiến này đã gặt hái được sự thành công vỉ đại trên các báo ở Boston. Người ta ghi nhận: K.Y (know yuse) No use không đáng, hết xài, N.S (nuff said) Enough said nói đủ rồi. Và dỉ nhiên, chữ O.K (oll korrect) All correct cũng đã được xữ dụng từ tháng March 1839!<br />Trong khi mấy chữ khác xuất hiện vài ba lần rồi chết ngắt vì thiên hạ hổng xài nửa thì chữ O.K vươn lên mạnh mẻ, lẹ làng. Có thể họ cho là khi nói ra hai chữ O.K «đúng hết» thì trong đầu người đó lại có chút nghi ngờ, hóm hỉnh gì khác vì chữ O và chữ K vốn nó đã không đúng rồi!<br />Có thêm một sự kiện chính trị khá quan trọng làm chữ O.K càng được quảng bá thêm rộng rãi. Năm 1840 đương kim Tổng thống Hoa Kỳ Martin Van Buren (1782-1862) tổ chức vận động tái tranh cử vào nhiệm kỳ hai. Vốn sinh trưởng trong một làng nhỏ KinderhoO.K (New York) vị Tổng thống thứ 8 của Hoa Kỳ đắc cử kỳ 1 vào năm 1837 lần này không được thuận lợi cho lắm so với các đối thủ khác. Phe phái của ông vốn rất thiện chiến trên đấu trường chính trị bèn ráng tìm một khẩu hiệu hấp dẩn để có thể đưa ông trở lên danh vọng kỳ hai. Rốt cuộc, họ quyết định xữ dụng hai chữ O.K đang rất thịnh hành trong dân gian, hai chữ tắt đó làm biệt danh cho Gà Nhà của mình: OLD KINDERHOO.K! Vậy là O.K được coi như dấu hiệu đầu câu của phe ủng hộ Van Buren chẳng hạn như Câu Lạc Bộ «O.K Democratic Club» quảng bá đường lối chính trị.<br />Thuở đó, người ta đã biết cách pha trò, chọc quê, chê bai nhau trong cuộc vận động bầu cử. Các đối thủ của Van Buren lập tức chộp ngay cơ hội, châm biếm bảng tổng kết của ông bằng 2 chữ O.K: Orrible Katastrophe (Horrible catastrophe); Orful Kalamity (Awful calamity); Out of Kash (Out of cash).<br />Kết quả bầu cử quá thảm hại cho ông Buren! Nhưng người thay thế, ông William Harrisson chỉ 1 tháng sau khi nhậm chức lại ngã bệnh và qua đời vào ngày 4/ April/ 1841 vì bị sưng phổi: Ông ta ỷ y để đầu trần, đứng đọc diển văn giửa trời giá rét. Thật là không O.K chút nào! Dù sao đi nữa, chữ O.K bắt đầu đi vào chính thức từ đó.<br />Hình như làng KinderhoO.K nhứt định phải thêm cho được tên mình vào lịch sử nguồn gốc chữ O.Kay. Nằm trong Quận Columbia của New York, thành lập do các di dân Hòa Lan đến cư ngụ vào hồi đầu thế kỷ 17, khoảng thời gian sau khi người Anh khai phá dòng sông và vịnh Henry Hudson (1609-1610) còn mang tên ông ta. Chinh trong hành trình này, lần đầu tiên ông đã gặp được sắc dân Mohicans. Một thế kỷ sau, các vườn cây ăn trái của vùng đất KinderhoO.K dể thương này sản xuất ra một loại trái bom thiệt là ngon ngọt, được mọi người đặc biệt ưa chuộng, săn tìm mua. Các trái bom này xếp ngay ngắn trong các thùng gổ, bên ngoài ghi chú nguồn gốc, xuất xứ: O.K (Old KinderhoO.K). Từ đó, người tiêu dùng lấy hiệu bom O.K để chỉ loại ngon khi bàn chuyện với nhau.<br />Đọc xong bài này, bạn O.K hay có đoạn nào bạn không O.K? Viết chơi, gởi bạn bè đọc cho vui vậy mà, O.K?</span><br />
<span style="font-family: times new roman;"><strong><span style="color: red; font-size: 180%;">Nhơn</span></strong> (Pont.13)<br /></span><span style="font-family: times new roman;"></span>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-28974602274073590362010-08-27T14:21:00.000-07:002010-08-27T14:50:10.591-07:00THƯỚC THA BUÔNG TRẮNG TÀ DÀI<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhfadlfNIULlEcMIZju4VUpeVK2wxnQtuixKPHS3UbYhKu01RmVtkEixRLMSQO0WByrrqlNf8DNKDe1hM2Tkz7RUGDYxBlB37M-Ptf_AL8ikvMIGThWge2A4GV5xVUEzAx3jeXv9jdOYoSB/s1600/nguoi-linh-vnch.png"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 311px; FLOAT: left; HEIGHT: 400px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5510206150104785426" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhfadlfNIULlEcMIZju4VUpeVK2wxnQtuixKPHS3UbYhKu01RmVtkEixRLMSQO0WByrrqlNf8DNKDe1hM2Tkz7RUGDYxBlB37M-Ptf_AL8ikvMIGThWge2A4GV5xVUEzAx3jeXv9jdOYoSB/s400/nguoi-linh-vnch.png" /></a><br /><div><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;">Cứ mỗi lần đi dự tiệc, nhà tôi thường hỏi tôi phải ăn mặc ra sao cho vừa ý. Loay hoay chọn hết kiểu nầy đến mẫu kia, mất cả ngày giờ, nhưng tôi ít khi thấy kiểu nào đẹp hơn cái áo dài của Việt Nam ta. Dầu rằng các kiểu áo Tây Tàu cũng đẹp, cũng trang nhã, sang trọng và mắc tiền hơn chiếc áo dài nhưng tôi vẫn thích nhà tôi mặc áo dài vì riêng tôi các kiểu áo Tây Tàu có phần thiếu nét trang nhã. Thật sự không phải vì tự ái dân tộc mà tôi cho là áo dài Việt Nam đẹp nhất thế giới, không có áo nào hơn. Ngay chính các nhà kiểu mẫu trên thế giới cũng đều công nhận là áo dài Việt Nam khó có kiểu nào qua được.<br />Tôi không biết chiếc áo dài Việt Nam được sáng chế ra từ thời nào. Theo sách vở thì áo dài đã có từ lâu lắm rồi và theo truyền thuyết thì dân tộc Việt Nam thuộc giống Rồng Tiên và các sử gia đã vẻ ra hình giáng bà Âu Cơ trong những sắc phục lộng lẫy với đường nét dịu dàng, vươn tỏa tha thước nhẹ nhàng chừng như lúc nào cũng có thể bay bổng lên được. Những vết tích đào được ở làng Vạc, ở núi Nưa không cho ta thấy rõ chiếc áo của người phụ nữ Việt Nam ăn mặc ra sao, chỉ thấy váy hẹp và dài tới gót chân. Trên trống Đồng loại Héger thì phụ nữ mặc váy xoè, có hai vạt trước và sau đùi. Chiếc áo gần với chiếc áo dài ngày nay là chiếc áo phụ nữ khắc trên các di vật đào lên ở Hải Phòng, Yên Bái và Thanh Hóa. Sau đó là chiếc áo của phụ nữ Mường. </span></div><span style="font-family:times new roman;"><div><br /><span style="font-size:85%;">Có người lại bảo rằng chiếc áo dài thật sự chỉ được sáng chế và đại chúng hóa cách nay vào khoảng hơn trăm năm. Trước đây chiếc áo dài thùng thình, không có hai vạt trước sau, chỉ để dành cho hàng vua chúa, danh giá và thế phiệt. Thường dân Việt Nam vì ảnh hưởng văn hóa Tàu nên cách phục sức giống hệt Tàu. Do đó áo dài Việt Nam có thể từ y phục Tàu mà ra. Riêng tôi thì không đồng ý cho lắm vì mặc dầu bị ách thống trị của Tàu nhưng dân tộc Việt Nam chúng ta vẫn giữ những đặc tính của mình, văn hóa khác biệt hẳn. Từ xưa đến nay, ngay cả trước thời kỳ Bắc thuộc, trong các ngày lễ trọng đại như Hôn lễ, Triều Yết, Tế Thần, Tết nhứt … Ông Bà chúng ta vẫn mặc áo dài. Thế nên chiếc áo dài không chắc hẳn do ảnh hưởng văn hóa của Tàu mà được sáng chế. Điển hình là y phục của Tàu thì đàn ông và đàn bà ăn mặc rất giống nhau, khó phân biệt mà chúng ta thường thấy trong các phim võ hiệp thời xưa. </span></div><div><br /><span style="font-size:85%;">Trong thời kỳ Bắc thuộc, chánh quyền Trung Hoa đã buộc dân Việt ta phục sức theo họ nhưng chiếc áo dài Trung Hoa đã bị biến dạng thành ra áo tứ thân mà ngày nay chúng ta còn thấy các bà, các cô ở nhiều vùng miền Bắc còn mặc. Và thay vì mặc váy như người Trung Hoa, dân Việt ta đã chế thành quần dài. Tuy nhiên chúng ta cũng phải công nhận rằng ảnh hưởng về cách phục sức của Trung Hoa trải dài trên lịch sử nước ta. Do đó, có những câu hát trào lộng truyền tụng trong dân gian:<br /></span><span style="font-size:85%;"><em>Tháng Tám có chiếu vua ra<br />Cấm quần không đáy người ta hãi hùng<br />Không đi thì chợ cũng đông<br />Đi ra bốc lột quần chồng sao đang<br />Có quần ra bán quán hàng<br />Không quần ra đứng đầu làng trông quan.</em><br /></span></div><div><span style="font-size:85%;">Tiếp xúc với nền văn hóa Tây phương vào giữa thế kỹ 18, xã hội Việt Nam không có cuộc thay đổi nào về cách phục sức. Các bà, các cô vẫn mặc chiếc áo dài truyền thống của Việt Nam. Tại miền Nam Việt Nam, khi tờ Gia Định báo ra đời năm 1859, các nhà kiều mẫu đã đưa lên báo các kiễu áo Tây Phương, xách động phong trào y phục Tây Phương và đề nghị canh tân chiếc áo dài truyền thống. Nhưng những canh tân về y phục chỉ được thật sự xuất hiện vào thập niên 1920 khi các phong trào văn học ra đời với một số nhựt báo và tạp chí như Đông Phương, Phong Hóa, Ngày Nay, Nam Phong… Dư luận bắt đầu đổi mới với phong trào lãng mạn, vọng ngoại, chạy theo tư tưởng ngoại lai, chiếc áo dài Việt Nam cũng được đem ra tranh luận trên các bài báo. Một số người thủ cựu đã chỉ trích việc cải cách y phục hoặc châm biếm không tiếc lời là các họa sĩ bày vẽ để kiếm tiền hoặc chia phần với các hãng tơ sợi …<br /></span></div><div><span style="font-size:85%;">Mặc dầu bị chỉ trích nặng nề cay đắng, nhưng các họa sĩ và các nhà kiểu mẫu vẫn tiếp tục đưa ra những kiểu áo dài khác nhau đăng tải trên mặt báo vì họ cho rằng phải can đảm cải cách xã hội, phá bỏ hủ tục ngàn năm nô lệ văn hóa Trung Hoa. Trong tiến trình này đã có nhiều điều đáng tiếc xảy ra, phỉ báng nhau thậm tệ không tiếc lời. Tập tục xét ra có vài phương diện có hại, nhưng cũng có những điều tốt đẹp cần phải giữ lại vì nó nói lên tính cách đặc thù của một nền văn hóa, không thể phá hủy toàn diện được. Bởi thế trong sự phán đoán hay đề nghị canh tân phải đắn đo cẩn thận và cứu xét trên mọi phương diện thì mới không bị sai lầm. </span></div><div><br /><span style="font-size:85%;">Trong chiều hướng nầy, các họa sĩ đã rất dè dặt nên chiếc áo dài không thay đổi hình dung tổng quát mà chỉ thay đổi vài chi tiết làm tăng các đường nét thướt tha và mang nhiều tính chất biểu tượng của chiếc áo. Hai họa sĩ tiền phong đã thay đổi đường nét chiếc áo dài Việt Nam là họa sĩ Cát Tường và Lê Phổ. Sau đó được phổ biến với tên chung là LeMur. Chiếc áo dài Việt Nam từ đó đã được đón nhận một cách mau chóng trong toàn thể nhân gian và gây xáo trộn không ít trong nếp sống của gia đình Việt Nam, nhưng dù muốn dù không, xã hội Việt Nam đã bước theo những canh tân bắt buột của tiến trình văn hóa.</span></span></div><span style="font-size:85%;"><br /></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjp-DLq7o5BC5uwfx1CPPBJ_R4FY4_jS3tuvtX5_acnNy4jIhfZw27Hh58W2yxdt_Brn6f7LHCNv5ssuzP7xwbNGLW_wqs0TWEUk_JOQ40E1G0q5BM46OeCOBwFVGxuG591STtOCKLHWJ1f/s1600/aodai8.jpg"><span style="font-size:85%;"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 258px; FLOAT: left; HEIGHT: 400px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5510204225124659378" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjp-DLq7o5BC5uwfx1CPPBJ_R4FY4_jS3tuvtX5_acnNy4jIhfZw27Hh58W2yxdt_Brn6f7LHCNv5ssuzP7xwbNGLW_wqs0TWEUk_JOQ40E1G0q5BM46OeCOBwFVGxuG591STtOCKLHWJ1f/s400/aodai8.jpg" /></span></a><span style="font-size:85%;"> Chiếc áo dài Việt Nam đã được đổi mới không ngừng, ở hình thức cũng có mà chi tiết cũng có, như chiếc áo dài bốn nhíp hoặc không có nhíp, cổ cao, cổ thấp, vạt áo dài chấm gót hoặc ngắn vừa phủ gối. Đáng kể nhứt là kiểu áo của Bà Cố Vấn Ngô Đình Nhu vào khoảng năm 1962, đúng theo châm ngôn là « Tốt khoe Xấu che » hở ngực, hở lưng. Một vài kiểu dạn dỉ hơn, sát nách, không tay làm cho khi các chàng nhìn thấy phải ngâm nhỏ hai câu thơ :<br />Nhìn tay em trắng tròn như khúc mía<br />Làm anh về thèm ngọt cả năm<br />Các kiểu áo dài này bị chỉ trích rất nhiều vì lý do chính trị, cá nhân, chứ không hẳn là trên hình thức mỹ thuật và tinh thần canh tân. Công tâm nhận xét thì kiểu này ít ra cũng cho thấy có sự đổi mới dung hòa những nét đẹp trong các y phục Âu Á. Đó có phải chăng là tinh thần truyền thống hòa đồng trong mỗi con người Việt Nam chúng ta ?<br />Trong tiến trình canh tân này, chúng ta đã thấy nhiều kiểu áo khác nhau nhứt là vào thập niên 1960 như kiểu áo tay phùng, tay ngắn, tay raglan, tay rộng, tay bươm bướm … Rồi lại có những kiểu áo một tay giống như vừa bị đánh ghen, bị lột mất tay áo hay kiểu áo gài nút ở giữa làm cho người thoáng nhìn qua không biết mặc áo dài hay áo bà ba hay áo ngủ. Có những kiểu áo quá ngắn như mặc áo khín của người khác hay quá dài như thể trừ hao cho khi lớn lên cũng vừa.<br /></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbzfWsQ5pb_m-OrN-zCKIJ5pc3G_99-iTILvaJVPJABc3NLcCLlfXuT5dFfJO_E_z-IJfPFdyrptUHUrZu9yP9Gdbicdn89GmImSiokJ-yxZKUS_ib7cenImmMH80wcp76jymJzUH3h2nS/s1600/Midu.jpg"><span style="font-size:85%;"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 264px; FLOAT: left; HEIGHT: 400px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5510203940321350978" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbzfWsQ5pb_m-OrN-zCKIJ5pc3G_99-iTILvaJVPJABc3NLcCLlfXuT5dFfJO_E_z-IJfPFdyrptUHUrZu9yP9Gdbicdn89GmImSiokJ-yxZKUS_ib7cenImmMH80wcp76jymJzUH3h2nS/s400/Midu.jpg" /></span></a><span style="font-size:85%;"> Gần đây, các bà, các cô mặc áo dài và quần cùng một lọai vải hay mặc với quần tây. Những sáng tạo này không vừa mắt lắm đối với những người thủ cựu vì họ cho đó làm mất đi vẻ trịnh trọng của chiếc áo dài nhưng cũng có thể làm nổi thêm lên nét đặc sắc của chiếc áo dài. Có những kiểu áo ráp thân trên theo kiểu áo của miền Trung Đông, Tây Vực, Nga Sô … kể ra không xiết.<br />Âu đó cũng là tiến trình nhân loại đã học hỏi lẫn nhau những điều mới lạ, hòa hợp nhau để cùng đi đến một nền văn minh tốt đẹp, tươi sáng và tương thân hơn cho mọi chủng tộc.<br />Nói đến đây, chúng ta cũng không quên ghi công của các nhà cắt may điêu luyện của Sài Gòn thuở trước như Thiết Lập, Thanh Hiền, Dung, Kim Chung … Kỹ thuật cắt may đòi hỏi sự khéo léo, tinh tế và kinh nghiệm rất nhiều vì phải nghiên cứu nét thướt tha của các bà, các cô trung bình, mát da mát thịt của những người « sổ sửa » hay gầy đét, ngực đồng hồ « Oméga » khẳng khiu như những nhà sư thanh tu ở sơn lâm cùng cốc hay mắm ép miền Tây Nam Việt. Các nhà may phải làm thế nào khi các bà, các cô khi mặc vào dù thân hình ở thể nào, cũng có nét khêu gợi, nếu không sẽ bị trách mắng hay phải đền bồi. Chúng tôi xin miễn đề cập đến chi tiế kỹ thuật cắt may vì như đã nói là khó lắm. Chẳng hạn như việc ráp cổ áo không thôi cũng cho thấy sự khéo léo ra sao, nếu không có kỹ thuật và kinh nghiệm, cổ áo sẽ bị lệch đi một bên khó coi vô cùng.<br />Vào giữa thập niên 1960, các hãng tơ sợi bắt đầu dệt những vải vóc in hình bông hoa sặc sở làm tăng vẻ đẹp của áo dài và riêng tôi khi nhìn một cô mặc áo dài tôi lại tưởng chừng như nhìn một chậu hoa. Nhưng các bà, các cô khó tánh lắm nên không thích mình ăn mặc giống nhau ngoại trừ nữ sinh các trường nữ Trung học như Gia Long, Trưng Vương,Bùi thị Xuân, Đồng Khánh …Vì vậy, các bà, các cô đặt thêu riêng cho mình những bông hoa đặc biệt. Thế rồi những phong trào áo thêu, thêu chỉ thường, thêu kim tuyến thịnh hành một thời gian khá lâu. Đến giữa thập niên 70 thì phong trào áo vẽ lại ra đời nhưng quá đắt vì đỏi hỏi khá nhiều công cán và kỹ thuật cao.. Thế nên cũng chỉ những người có tiền mới dám mặc.<br />Biến cố lịch sử đã làm thay đổi cuộc sống ít nhiều của hơn triệu người Việt Nam ở hải ngoại nhưng điều mà tôi hãnh diện trong các cuộc tiếp xúc với người ngoại quốc là họ thường khen chiếc áo dài Việt Nam. Có lẽ các bà, các cô cũng hãnh diện trong các buổi họp mừng Xuân, lễ lộc, dạ hội, tôi vẫn thường nghe các bà, các cô trầm trồ khen tặng nhau và hãnh diện về chiếc áo dài của họ.<br /></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEga2i03hgWHOAXx4McJqOj65fepQWxKHvzOSWc3JEGR6ESbeo8M4NS2PvPUi2lc1TCVAmyxe1uUlLUswttyIB_NLQy_sgapYHrI5XjcA1THtuY18XX3mYrDoDm60g9bh-bW-YMwuMkR9800/s1600/Sai-Gon-1970.png"><span style="font-size:85%;"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 400px; FLOAT: left; HEIGHT: 345px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5510203614458237938" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEga2i03hgWHOAXx4McJqOj65fepQWxKHvzOSWc3JEGR6ESbeo8M4NS2PvPUi2lc1TCVAmyxe1uUlLUswttyIB_NLQy_sgapYHrI5XjcA1THtuY18XX3mYrDoDm60g9bh-bW-YMwuMkR9800/s400/Sai-Gon-1970.png" /></span></a><span style="font-size:85%;"> Niềm hãnh diện này không phải quá đáng vì nếu ta so sánh với các chiếc áo khác như áo dài của phụ nữ Trung Đông, phủ kín từ đầu đến chân, thùng thình chỉ chừa có đôi mắt làm cho ta thấy hình dáng của những hiệp khách hành trong phim chưởng hay cho ta cảm giác dang bị một kẻ thích khách rình rập ta khi thấy bóng dáng họ sau lưng ; hoặc kiểu áo Đại_Hàn thì giống kiểu áo đình chiến với ông xã vì sắp có tin mừng và làm cho đức lang quân ngỡ ngàng buột miệng ngâm :<br />Trông em hình dáng lạ lùng<br />Mặt tròn, ngực thấp, cổ tròn, bụng cao<br />Hoặc với chiếc áo Nhật Bản thì bó sát từ đầu đến chân, vừa đi, vừa nhảy cò cò hai chân ; hoặc áo xường xám của Tàu thì hở đùi khoe thẹo trồng trái lớn hơn đồng xu và lở cân nặng hơn tạ gạo ta (60 kí lô ) trở đi thì chắc là điều kiện ắt và đủ của áo xường xám là không thích hợp rồi ; còn áo dài Tây Phương hay robe thì lại khó có thẩm mỹ ở chổ là các bà, các cô Việt Nam ít có người trường túc …<br />Thế nên chỉ có áo dài là tiện nhứt cho các bà, các cô Việt Nam. Dù cho các bà, các cô không có mặt hoa da phấn hay « em là gái trời bắt xấu » như Lệ Khánh mà mặc chiếc áo dài vào rồi thì chắc chắn là cũng có người mê chết đi thôi, nhứt là ở chổ trắng ngần hai bên hông mà vạt áo dài xén đến do các nhà kiểu mẫu quái ác nào đó đã sáng tạo. Tôi có dịp nói chuyện với các bạn người Tân Gia Ba thì họ bảo tôi là chổ hở trắng ngần « Vô nhân đạo ».<br />Những thay đổi về chiếc áo dài cho đến nay chỉ là thâu, dệt và vẽ lên các bông hoa trên vải vóc hoặc tơ sợi tân tiến làm tăng thêm màu sắc đẹp đẻ hoặc phần duyên dáng cho người mặc chứ đường nét vẫn giữ hai vạt trước sau mà các cậu học trò trai không được ngồi sát hàng ghế học trò gái trong các trường học có cả trai lẫn gái. Sau nầy học trò càng ngày càng đông nên không có lệ đó nữa.<br />Môt cách tổng quát thì những biến cải trên chiếc áo dài vẫn không qua được kiểu mẫu cổ điển với tay xéo từ cổ xuống và hai vạt trước sau. Phần tôi vẫn thích chiếc áo dài cổ điển không quá sặc sở hay có vẻ khoe khoang, lộ liễu. Nếu có thay đổi những nút gài bấm thì kết bằng hạt ngọc trai, thiệt giả gì cũng được, nhưng xin đừng thay bằng nút áo xẩm rất khó coi. Áo dài Việt Nam là biểu tượng cho sự dịu dàng, kiều diễm, khép nép, hiền thục đoan trang mặc dầu cũng có nét kín, hở gợi cảm, gợi hình.<br />Tôi không biết có được bao nhiêu người đồng ý với tôi về những đặc điểm áo dài mà tôi viết ra trên đây tuy nhiên chiếc áo dài nếu không làm cho các bà, các cô đẹp thêm thì cũng không thể làm cho xấu hơn được. Bởi thế, từ bé đến giờ tôi vẫn thấy thích chiếc áo dài khoác lên mình các bà, các cô. Cứ mỗi lần thấy một tà áo dài lướt qua là tôi thấy sự tha thướt của người đàn bà, phải chăng đó là ấn tượng Rồng Tiên trong dòng máu di truyền của dân tộc Việt Nam ở cái tôi vọng ngã nầy, và tôi vẫn thích nhìn những dáng dấp dịu hiền trong hai tà áo buông phất. Có lẽ có nhiều người cũng mê áo dài như tôi nên từ xưa đến nay, từ Á sang Âu, không ai lên tiếng chê áo dài Việt Nam cả. Và không nền văn thơ nào ca tụng y phục của xứ sở mình bằng văn thơ Việt Nam.<br />Không phải từ khi văn thơ lãng mạn bộc phát vào thập niên 1920 ( khoảng năm 1925 ) mới thấy xuất hiện các bài thơ mô tả cái đẹp của chiếc áo dài mà ca dao cũng đã nói đến rồi :<br />Mình về ta chẳng cho về<br />Ta nắm lấy áo ta đề câu thơ<br />Câu thơ ba chữ rành rành<br />Chữ Trung, chữ Hiếu, chữ Tình là ba …<br />Áo dài Việt Nam là cả một kho tàng cảm hứng cho thơ văn trữ tình mà hầu như nhà thơ nào cũng ít nhiều viết lên trong các bài thơ của họ. Nếu ta thử gom lại các bài thơ có nói đến áo dài thì tôi chắc chắn với bạn là các bài thơ này sẽ có thể đóng dày không kém một quyển tự điển nhỏ Larousse. Các nhà thơ đã đề cao đặc tính của áo dài là bất cứ cô gái nào mặc vào cũng biểu lộ được nét uyển chuyển cả. Và tiện lợi nhứt là vạt áo để ghi dấu lần đầu :<br />Em khẽ đọc thơ anh đề vạt áo<br />Mỗi đêm về thao thức nhớ thương anh<br />Đấp thay chăn, dỗ giấc mộng yên lành<br />Môi e ấp, tình anh em đón nhận … (TT)<br />Từ thuở nhỏ tôi đã mê thích học văn chương, nên khi bị hưu trí non đến nay, cũng là dịp may cho tôi để thường đọc lại các loại sách này. Thế rồi tôi bị lôi cuốn vào trong cái mê hồn trận của thơ văn, suýt chút nữa bị tẩu hỏa nhập ma, loạn càu càu, không biết câu thơ nào của ai, ráp nối lung tung. Bất kỳ thấy quyển sách nào viết về thơ hay tập thơ của các bậc thầy thơ là tôi mua ngay đem về đọc ngấu nghiến và ngâm nga luôn miệng, đến độ bà xã tôi ghen tức, không thua bà Hoạn Thư, rủa mắng cô nào đó làm tôi suốt ngày mơ tưởng. Dần dần tôi cạn túi nên phài đến Trường Viễn Đông Bác Cổ để mượn sách thơ văn cho thỏa thích chứ không mua nổi nửa.<br />Cái thích thú nhất của tôi là buổi sáng thức dậy, khi cảnh vật còn say ngủ, ánh dương chưa hé dạng chân trời, nhìn những giọt sương cuối còn đọng trên cành lá, tôi đọc lại những áng thơ, hòa mình với tâm tình người thời đó, đồng thời nhớ lại thời tuổi văn khôi học trò. Hầu hết các thi nhân, kể cả hàng Vua Chúa, đều có những bài thơ nói về chiếc áo.<br /></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgpdNQ1mSQnVfxO_FwKD2n7f7tln2-_SsY99PGGZvTmQICEux_KASlY6xrRParOMkpIICTDtzImnb86KwqmqMw9Ewvls0R1bHHtKbfNgnSkB1LSmjUzmiluY9683DmSxtlecPY3mnv1sMnX/s1600/Picture2.jpg"><span style="font-size:85%;"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 289px; FLOAT: left; HEIGHT: 400px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5510203390766123122" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgpdNQ1mSQnVfxO_FwKD2n7f7tln2-_SsY99PGGZvTmQICEux_KASlY6xrRParOMkpIICTDtzImnb86KwqmqMw9Ewvls0R1bHHtKbfNgnSkB1LSmjUzmiluY9683DmSxtlecPY3mnv1sMnX/s400/Picture2.jpg" /></span></a><span style="font-size:85%;"> Thuở còn đi học Trung Học, tôi chắc các bạn cũng như tôi không thể nào không có lần đến trước cổng trường nhìn những cô nữ sinh Gia Long, Trưng Vương hay Đồng Khánh … trong tà áo thước tha, mơ mộng một cuộc tình diễm ảo, hát nhỏ hay huýt sáo bài thơ phổ nhạc :<br />Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát<br />Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông<br />Hay chờ người em gái nhỏ :<br />Thương làm sao áo lụa tím vấn vương<br />Gót son nhỏ trên đường em bước nhẹ. (TT)<br />Để rồi đêm đến, trằn trọc, dưới ánh đèn khuya, một mình làm thơ mơ tưởng người ngọc trong chiếc áo tơ vàng lung linh trong nắng mà nắn nót :<br />Nắng cũng thẹn nhường màu rực rỡ<br />Hoa chừng hờn kém vẻ đoan trang<br />Hoặc nhắn hỏi :<br />Em có dấu thơ trong vạt áo<br />Ta nghe tình mộng cũng mơ màng …<br />Mô tả chiếc áo dài trong văn thơ thì chắc chắn không bạn nào không biết bài thơ của Nguyên Sa Trần Bích Lan với những bài :<br />Có phải em mang trên áo bay<br />Một phần gió thổi một phần mây<br />Hay là em gói mây trong áo<br />Rồi thở cho làn áo trắng bay …<br /><br />Và :<br />Sài Gòn đi rất chậm buổi chiều<br />Cánh tay tà áo sát vòng eo<br />Có nghe đôi mắt vòng quanh áo<br />Năm ngón thơ buồn đứng ngó theo<br /><br />Sài Gòn nắng hay Sài Gòn mưa<br />Thứ Bảy Sài Gòn đi Bonard<br />Guốc cao gót nhỏ mây vào gót<br />Áo lụa trắng mềm bay xuống thơ …<br />Hoặc :<br />Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc<br />Áo nàng xanh anh mến lá sân trường<br />Dệt thư tình anh mở ngỏ yêu thương …<br />Hay những vần thơ của Hà Huyền Chi :<br />Ta nhớ hơi em, nhớ dạt dào<br />Môi thơm cổ tích lời ca dao<br />Chớp đôi mí lót hồn ta động<br />Bay ở lòng thơ dải yếm đào …<br />Trong năm mươi năm trước biến cố đất nước, từ 1925 đến 1975, các thi nhân đã sáng tác không biết bao nhiêu bài thơ ca tụng áo dài và đã được phổ nhạc rất nhiều :<br />Áo tím ngày xưa đi lấy chồng<br />Chuông đỗ ngân vang lời vĩnh biệt<br />Đưa em về bến đục hay trong …<br /><br />Làm cho tôi càng yêu thích chiếc áo dài Việt Nam nhiều hơn. Một vài bài thơ tôi đã thuộc nằm long từ nhỏ đến nay như chiếc áo gấm sang trọng trong thơ Vũ Hoàng Chương :<br />Xinh xinh viền gấm bảy màu phô<br />Dưới ngực huy hoàng dợn sóng tơ<br />Xiên biếc thon thon đường tuyệt kỷ<br />Áo dài buông trắng gót rung tơ …<br />Hoặc nghe Ông khi còn ở Hà Nội :<br />Nước Hồ Gươm còn xanh màu cẩm thạch<br />Tà áo ai còn đẹp buổi hoàng hôn …<br />Với Đinh Hùng :<br />Áo bay mở khép ngàn tâm sự …<br />Làm cho Du Tử Lê phải than vãn :<br />Áo người cũng trắng hồn tôi<br />Vần trăng cũng lạnh một đời đó em …<br />Hay nghe buồn lên thơ trên đường vắng lá rơi đầy :<br />Xin thân xác lõm in mười ngón nhọn<br />Xin răng thơm cắn vỡ giọt tôi sầu<br />Xin mưa bay trên vạt áo nhiệm mầu<br />Cuộn tôi lại trong kén người hạnh phúc …<br />Và Nguyễn Thạch Kiên :<br />Áo xanh lợt sắc vai gầy<br />Sa mù lớp lớp thêm đầy dưới trăng …<br />Và những mơ ước của<br />Chiếc áo hồng vẫn luôn trong mơ gọi<br />Cho vấn vương vời vợi tím không gian<br />Cho anh về thương nhớ mãi ngút ngàn<br />Đêm canh vắng mộng vàng lên réo khúc …<br />Để rồi mơ ước không thanh, dang dở cuộc tình như Hàn Dạ Thảo :<br />Ngày xưa còn áo trắng<br />Mực tím đọc thêm say<br />Thơ xanh anh viết dở<br />Trăng thẹn cánh song cài …<br />Hay :<br />Hai mươi năm lận đận<br />Tan cuộc chiến, lưu đày<br />Gặp người nơi xứ lạ<br />Nhớ xưa tà áo bay …<br />… Rồi nhìn nhau xa lạ<br />Thương áo trắng hoa mai …<br />Thật tình thì tôi cũng chưa đếm hết xem có bao nhiêu bài thơ viết về ắo dài Việt Nam mà dã sử có công ngồi làm thống kê này chắc phải mất thời giờ lắm vậy.<br />Những ngày xa quê hương, sống trong môi trường khác lạ về văn hoá lẫn phong tục, tôi thường có cảm giác thiếu thiếu một cái gì đó, ưng ức mất mát. Mặc dầu quen biết với một số người ngoại quốc, họ giúp đỡ tôi gtrong việc làm ăn, cũng có nhiều tánh nết dễ thương, nhưng tôi vẫn thấy khó thích hợp được với họ nên ngoài việc xả giao thường lệ tôi ít khi kết thân với ai, nhất là các bà, các cô. Tôi thường tự hỏi tại sao thì đó là cách ăn mặc của họ.<br />Á thì ra là vậy. Các bà, các cô không có chiếc áo dài truyền thống mà tôi ưa thích. Ngay cả các bà, các cô Việt Nam cũng không có mặc nó mà lần lượt ăn mặc giản dị, gọn gàng theo nếp sống Tây Phương. Có lẽ do sự tiện lợi cho việc đi làm và cũng không muốn người ngoại quốc thấy họ có sự biệt lập. Tôi hơi tiếc và buồn nhưng biết làm sao vì « nhâp giang tùy khúc, nhập gia tùy tục » phải không các bạn ?<br />Thế rồi vào khoảng đầu thập niên 1960, một trong những điều vui mừng là tôi được tin Hội Sinh Viên Việt Nam ở Long Beach, California, Hoa Kỳ tổ chức tuyển chọn Hoa Hậu Áo Dài được lần lượt tổ chức ở những nơi có đông người Việt định cư. Các ban tổ chức thì hơi khắc khe vì cuộc tuyển chọn Hoa Hậu Áo Dài chỉ dành riêng cho những em bé từ 8 tuổi đến các cô 25 tuổi tối đa. Riêng tôi xin đề nghị là bất kỳ tuổi nào cũng được dự thi nếu các bà, các cô thấy mình còn trẻ đẹp mà chắc chắn là các bà, các cô đều cho là mình luôn luôn trẻ đẹp và cho thấy những đường nét đẹp của chiếc áo dài. Lý do khác nữa (dân chủ mà lỵ) là mặc dầu các bà, các cô lớn tuổi có thêm da thịt chút ít nhưng khi mặc áo dài thì trông cũng còn dịu dàng lắm. Ông Bà cũng nói : « gái một con trông mòn con mắt » hổng nghe sao ?<br />Và từ đó tôi thấy xuất hiện trên đường phố Paris những chiếc áo dài màu mở gà, màu thiên thanh, màu tím than, màu vàng hoàng hậu, màu hồng nhạt, áo dài thêu và áo dài vẽ. . Nói đến đây lại phải nhắc đến chị Kim Chi-Trần Minh Trâm là người luôn luôn mặc áo dài Việt Nam khi tôi quen biết chị đến sau nầy. Chị là người tại Pháp tiên khởi sáng tạo việc vẽ trên áo dài. Cũng có thể có những người khác cùng khởi phát việc này, đồng thời với chị mà tôi không được biết. Nhân đây cũng xin cám ơn chị đã cho tôi một số tài liệu về áo dài. Sau này tại Pháp tôi được biết thêm các chị khác nửa cũng vẽ áo dài như chị Phạm thị Nhung, Lê minh Ánh, Huỳnh thanh Lý …nhưng mỗi người mỗi nét vẽ đặc biệt về kỹ thuật có thể cũng khác. Chỉ có tay nghề và những người sành ăn mặc mới biết của ai sáng tạo.<br />Tóm lại dù có thay đổi thế nào đi nửa, tôi thấy chiếc áo dài cổ điển vẫn độc đáo và biểu tượng cho truyền thống Việt Nam. Tôi vẫn thích nhìn thấy các bà, các cô Việt Nam trong chiếc áo dài mỗi khi đi ra phố để cho con cháu, thế hệ sau này hay người ngoại quốc cũng thấy như tôi là chiếc áo dài có những nét đài các phong kín của người đàn bà Việt Nam.<br />Riêng phần tôi thì khi thấy các bà, các cô mặc áo dài là tôi nhớ lại hình ảnh của cảnh áo bay tấp nập trong những buổi chiều tan sở hay tan học ở Sài Gòn, những phiên chợ Tết ở đường Nguyễn Huệ, Lê Lợi. Khi tôi lớn lên thì đất nước chia đôi nên không biết cảnh các tà áo lượn bay trong chiều lộng gìó quanh Hồ Gươm ở Hà Nội. Nhưng biết chắc chắn là chiếc áo dài gắn liền với thân mệnh phụ nữ ở Huế. Hễ đi ra ngoài là mặc áo dài chứ không được mặc áo ngắn. Nó là biểu tượng, là lễ nghi bắt buộc cho phụ nữ Huế. Miền Nam Việt Nam có thể rộng rãi hơn nhưng dầu hoàn cảnh nào cũng có chiếc áo dài để mặc.<br />Hình ảnh chiếc áo dài mãi mãi thơ mộng như trong thơ của Hà Huyền Chi :<br />Áo mỏng thơ đề mộng vẫy tay<br />Hồn như gió núi thiết tha bay<br />Thơ vui quấn quít hôn chân ngọc<br />Mỗi bước yêu kiều một thoáng say<br />Đời mấy lần chung một bến hoan<br />Mấy lần thức trắng những đêm vàng<br />Áo vương nguyệt lãng tình vương lệ<br />Chờ sóng vào thơ, sóng ở nàng<br />Dệt áo màu trăng đêm rạo rực<br />Tóc thơm trầm ngãi, rượu thơm môi<br />Bóc ra từng mãnh trăng thao thức<br />Sông mỡ màng như vạt áo trôi.<br />Người ta thường nói : Truyện Kiều còn, nước ta còn. Phần tôi xin nói : Áo dài còn, chúng ta còn là dân tộc Việt.<br /></span><span style="color:#ff0000;"><strong></strong></span><div><span style="font-size:180%;"><span style="color:#ff0000;"><strong>Tuấn Thy</strong>,</span> </span></div><div><span style="font-size:85%;"><em>tháng Ba 1994</em><br /></div></span><div></div>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-22205595690895034782010-04-22T17:24:00.000-07:002010-04-23T06:33:35.502-07:00The unforgettable nightmare<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhUWQ2m80C7tdugKmBnEFlHW9JsS7ThDgnI58-1W3TMgKzuaKbpURXt-DMRjwpUxHLMER9FP6zb6NbGB47uBxcVgCi8sHNjb_Ksv83euH_tS1jA7itCmeweBTyFy3ugc5bvz5Ir020EtlFH/s1600/QuaPHoang.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 320px; FLOAT: left; HEIGHT: 214px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5463153273215906754" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhUWQ2m80C7tdugKmBnEFlHW9JsS7ThDgnI58-1W3TMgKzuaKbpURXt-DMRjwpUxHLMER9FP6zb6NbGB47uBxcVgCi8sHNjb_Ksv83euH_tS1jA7itCmeweBTyFy3ugc5bvz5Ir020EtlFH/s320/QuaPHoang.jpg" /></a><br /><div><strong></strong></div><em><span style="font-family:times new roman;font-size:78%;">Gia đình anh Bùi Ngọc Hương và gia đình tác giả</span><br /></em><div><strong>Qua P. Hoang<br /></strong><em><span style="font-size:78%;">Former Captain<br />Vietnamese Merchant Marine<br /></span></em><br /><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;">April 30th, 1975: Communist North Vietnam took over South Vietnam<br />March 7th, 1976: I fled Vietnam<br />Sept.2nd, 1976: I arrived in the U.S<br /><br />Those dates will remain in my memory forever and ever.<br /><br />A year with the communists strengthened my decision to risk my life and that of my family to get out. I was reluctant to leave Saigon before the Communists took over last year although I had access to several means of transportation. I thought, as a professional, I could adjust to a new life. I knew I would have to face all kinds of hardship but I would still be in my country, in my homeland. Furthermore I had been disgusted with the corrupted nationalist government with its incompetent leaders; I did yearn for a change which might be good for the country. One other thing that held me back was the national pride. I could not bring myself to make the sudden decision to pack up and run to an unknown land. Yet I was wrong as millions of others were. Our brothers in the North were not serious about the business of reconciliation as they had loudly advocated. They do not really mean what they say.<br /><br />The Communists rule with a velvet-lined iron hand. They are like sugar coated poison. You have to live with them to know them. It is too late now for the people in the South to discover the kind of life under the communists. They were not exposed to any such experience before.<br /><br />A year with the communists was a long nightmare for me: I took several sleeping pills each night yet I still could not have a single good night rest. I bought a good supply of sleeping pills. After a short while all pharmacies in Saigon ran out of sleeping pills, everybody needed them.<br /><br />Saigon was a city of rumors. People exchanged rumors about the underground movement, about the resistance of people to the new rulers, about the possibility of the American aid behind the resistant movement, etc… People needed to hang on to some kind of hope in order to survive. They live in constant fear. Anybody could be arrested if pointed out by others. No guilt proof was needed. The communists established the so-called people’s courts to try those they consider their enemies. They would send out their cadres to provoke people to bring the “criminals” to courts. Once convicted by the mass, the “criminals” will be put away for years without a fair trial. It is like the story of the crying wolf. The innocent dog will be beaten to death. The communists did not have much success with this trick in the South because people did not willingly cooperate. You might get into trouble though if you were invited to a people’s court and refused to point your finger at the victim. One day, around 2PM, the lady cell leader in my neighborhood came to my house with a government order to go to the rally to condemn “the bourgeois merchant class”. Curious, I went out and saw only children, age 10 to 12, boys and girls echoing “down with the bourgeois merchants” as led by the communist cadres. The youngsters were paraded all over Saigon in the hot sun. I later learned that those were elementary school students ordered to participate in the staged protest without the knowledge of their parents. I mentioned this to my cousin who came from the North. I asked:”Why did the government make these youngsters do such as a thing? You don’t expect these kids to understand what a bourgeois merchant is, at the age they should be busy with school work and play”. He kept silent for a while then said hurriedly that it was necessary to mold the children when they were young. The communists do not need the parents’ consent to involve their children with the government projects. x z</span><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiR-5NOzm3y7FSBBtBg2K2dkd0yqzXkKFja9fGt-ww8nlsYLHKHe5Bn9CR-STIaHmq1P77Kb5_6kgpwKf2zkFc_PPuOG-oolqLF79YQEMIGlp7K-ddKrPgy6fqEftGa9MRIESXS39lAR-iR/s1600/tpb.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 320px; FLOAT: left; HEIGHT: 240px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5463124652553716354" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiR-5NOzm3y7FSBBtBg2K2dkd0yqzXkKFja9fGt-ww8nlsYLHKHe5Bn9CR-STIaHmq1P77Kb5_6kgpwKf2zkFc_PPuOG-oolqLF79YQEMIGlp7K-ddKrPgy6fqEftGa9MRIESXS39lAR-iR/s320/tpb.jpg" /></a> <span style="font-family:times new roman;font-size:85%;">With the communists, you are not free to make a single move without approval in advance from the neighborhood committee: in order to get the approval to withdraw money from your bank, you have to submit a detailed list of expenditures well in advance. You will need the committee’s approval for the sale of your own house. You will need their written approval to move to another place to live. Even one day at the nearby beach has to be approved. So has a trip to the next town to visit your parents. I will take a couple of days to obtain the permit slip. People are thus discouraged to make any move unless it is absolutely necessary. The people in the South are openly hostile to the new government. They do not fail to ridicule the “Bo-Doi” (DRV soldiers) wherever they encounter them: on the bus, in the street, at the market… People boycott the government programs: they do not go to the propaganda movies, do not watch state run TV, do not read government papers. Those who are not members of the Labor Party reveal their disappointment to their relatives, when they come South, for not seeing the Southern army marching North to liberate them. They wonder why their southern friends did not leave the country while they could. The party members, on the contrary, express a blind hatred for their countrymen in the South. To them everybody is guilty of some crime or other: an army doctor has sinned for having put the wounded soldiers back to the battlefields. The doctor should have kept the wounded in the hospital longer. The wife of the soldier has sinned since she has kept her husband in such a good shape that he gave “the Revolution” a hard time. A construction worker has sinned for having built the road for army tanks. This line of reasoning was given to us at one of the political sessions. I was forced to attend… At another political session, during the question and answer period, a former South-Vietnamese Sergeant brought this question:”You accused us of using American made M.16. Would you tell us whether the AK 47 are made in Vietnam? What is the difference between an American made weapon and a Chinese made weapon?” The cadre in charge was visibly embarrassed. His face turned red. He slowly said that he was not qualified to answer such a question, that his superior would have the answer later. Well, the Sergeant was not seen afterward and nobody ever had any more question.<br /><br />To the communists there is only one path to the national reconstruction, to the service of the country. Socialism. In other words, if you do not accept their way of doing things, you are a traitor. A great number of local cadres destroyed the tombstone of the unknown soldiers at Bien Hoa cemetery and put up a new sign with the inscription:”Here is the burial place of the traitors.” They ordered the wounded and the sick out of the Cong Hoa Army Hospital, pulling the glucose bottles out of their arms. I hate to think of what became of these unlucky souls. </span><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgjCcnLYh50ZuKqtdpZWSMci6xcIooovEobGqvkWgyruU89H2c8wlBddI6MK-lCyS2hgqGW0-aTcnoXWZ0ZrbgYDpyickmV6x2SZCxBTtQuBuuMDflt6olc2qTaILnC7lLRWyz7dftQEt4w/s1600/thuongtiec.gif"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 219px; FLOAT: left; HEIGHT: 234px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5463124551708654226" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgjCcnLYh50ZuKqtdpZWSMci6xcIooovEobGqvkWgyruU89H2c8wlBddI6MK-lCyS2hgqGW0-aTcnoXWZ0ZrbgYDpyickmV6x2SZCxBTtQuBuuMDflt6olc2qTaILnC7lLRWyz7dftQEt4w/s320/thuongtiec.gif" /></a> <span style="font-family:times new roman;font-size:85%;">With the communists, you don’t have the right to think differently. I lived in constant fear for a year. I knew I could not go on putting up a front all the time. I knew I had to get out of Vietnam at all cost. Million others wanted to do the same. My house was a meeting place for friends and relatives who came to discuss a plan to escape by sea. We accepted the 80% risk of being caught while planning our escape. But the 20% chance of survival would be better than living a regimented life in Ho Chi Minh city (new name of Saigon) or at a far away land so-called new economic area or at an unknown re-education camp. We lived in intense anxiety during those hundred days working out the details of this dangerous trip. How to obtain a boat? Only licensed fishermen can own the boat. How to buy enough fuel? How much food would we need? Where to store it? How to obtain a permit to move from the place of residence to the boarding point? How could you be sure that your team mates had to leave part of their families behind? They each took only the oldest child along, thinking that in case we were caught, only what were found on us would be confiscated, not the family properties. The most difficult thing was to find a safe place to board the boat. Not much controlling off-shore since the communist navy does not enough patrol-boats and man power to patrol the 1,500 km coast yet a guard was stationed along the shore to prevent such escape by sea. We decided to surprise them by walking right past the guards at a busy fishing sea port to the boat.<br /><br />I remember very vividly the dark night my three friends and I slipped past the guards and got in a round whickered basket as a rescue boat then quickly roamed out to the waiting fishing boat. The young man who took us out had to stay with the fisherman a whole month learning how to work the oars. We held our breath and did not dare to look at the guards who were noisily talking to each other on the bridge. I still heard my heard beating when I was safe in the little cabin of the fishing boat, our vehicle to a free land. Listening to the quietness of the night, the splashing water against the boat, I realized the price I had to pay if we failed to night: it would be either death or the remaining days of my life in endless sessions of political re-education, or at one labor camp after another.<br /><br />Suddenly there seemed to be some commotion at one end of the boat, then people climbed over the boat. My heart stopped! I waited for the calamity. But they were my team mates, not the guards. Among them was my 6 month-old boy who was sound asleep in my wife’s arms. He was given a strong dose of sleeping syrup.<br /><br />There were 13 people onboard now. We were supposed to have 15. We wouldn’t plan on the number 13, yet we couldn’t wait any longer. We decided to turn on the motor. I was startled by the noise of the engine which sounded much too loud in the quiet night. I thought I heard the guards calling from the bridge.<br /><br />The boat moved out into the open sea. The North-East monsoon of early March rocked the boat violently yet none of us paid much attention to the bumpy ride. We were extremely nervous, obsessed with the fear of being caught by the communist patrol boats. We all wished the small boat could speed up more and reach international waters. It was three long hours before the lights of the city of Nhatrang were completely out of sight. We were relieved and breathed more freely now, yet I soon discovered everybody was knocked out by the sea sickness except the baby and the three of us who were used to life at sea. Together we managed to operate the boat with the fastest speed of 5 miles per hour. The sea seemed to be in bad mood now. Big waves kept coming, at times seeming to swallow the small boat with 13 little creatures in it. The boat rocket violently pushing people back and forth from one side to another. Holding the baby tightly, the mother tried to keep balance with her legs stretching across against the other side. She looked at her older children and sighed. She couldn’t help but think of the moment the boat might capsize with every oncoming white wave. She wondered what she should do then. Should she grab this one or the other one before they go under? Should they suffer much before being buried under the sea? It was bitterly cold. For the first time I realized the magnitude of the sea with nothing but water all around. Knowing that we couldn’t reach Subic bay, an American Naval base in the Philippines under the circumstances, I decided to let the boat drift along with the waves to the direction of Singapore. Once again, everybody was stricken with fear when I couldn’t find the small South-East Asia chart. The chart I carefully hid between the cover of the Ho-chi-Minh book I carried with me from Saigon must have been swept overboard. Luckily there was a radio-operator on board. He had in his note book the coordinates of many radio stations which helped me draw a chart and set my course. He also played with my 11-band Zenith radio for hours before getting the direction of Singapore. We expected that we would be welcome in Singapore as “heroes of the sea” or as those who came back from the death.<br /><br /><strong>Cruel reality</strong><br />We were met with such cruel reality that we were frightened, disoriented! After six long days and nights struggling against an unfriendly sea, we were met by a police patrol boat when we reached Singapore. They threatened to jail us if we didn’t turn back and go. We were out of fuel, of food and water. No more milk for the baby. We pleaded with them in vain to let us stay for a few days to recuperate. We had to turn back to the mercy of the ocean after being re supplied.<br />It was menacingly forecast now promising a strong gale ahead. The small boat once again glided out toward the advancing waves. With a heavy heart we quietly looked at the dark sea and the big waves. Where could we go with a 40-foot boat? Who would let us come ashore? How could we find a friendly beach to land or when we did not have a chart nor any transmitting equipment? Finally I managed to take the boat to the direction of West Borneo on the way to the Philippines where the American Naval base was our last hope. On the third day, the engine broke down. “It is the number 13” our bad luck? Everybody silently attributed the unhappy events to the unlucky number. Where and how we could send for help? There was nothing but sky and water all around.<br /><br />After a day of praying and puttering, the engine was put back in working order, but it was very weak. I forced the boat along the coast to the west side of Borneo. Through the binoculars we couldn’t spot any trace of civilization, only thick forests. The next day I spotted some swimmers on the beach. We approached them and were told we were in Samatan, a small village of Sarawak, Malaysia. Alerted that we were refugees from Vietnam, the local people came to us with some rice and vegetables. We were not however allowed to go ashore. They permitted us to anchor there for a few days to rest than ordered us to go to Kuching, the main sea port of Sarawak, for repair. They had two engineers working on our boat and ordered us to continue our journey once the engine was fixed. We were escorted to Labuan by a Navy boat. We were again given words of encouragement and some more food, fuel, fresh water and clothes and ordered us to go on. One day late in the afternoon, we were pushed back by strong wind and rough sea. We had to stop at Puerto-Princesa bay, Palawan Island, Philippines. A police boat intercepted us, saying we were trespassing. We were taken ashore to be questioned. After a month struggling at sea with no showers, no clothes to change, no fresh food, many times brushed with death, we could hardly stand up straight. Once told of our ordeal, the catholic priests of the Island interceded on our behalf and we were allowed to stay while being processed to go to the third country.</span><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh7OghBkhOVp1OMVSXu3HVzoIsAXjkzqAH1fErKOtfNeTpoHbJ4oxjebZZ8MJBP57vceDe2Js_TKtUmcBrFfHP97RoFY0je_hdGbsULuhmol9e6PrSoK3AhFmO9ksE7JsE2ML6FdKBtnKhc/s1600/sonla02.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 320px; FLOAT: left; HEIGHT: 205px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5463124415386572514" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh7OghBkhOVp1OMVSXu3HVzoIsAXjkzqAH1fErKOtfNeTpoHbJ4oxjebZZ8MJBP57vceDe2Js_TKtUmcBrFfHP97RoFY0je_hdGbsULuhmol9e6PrSoK3AhFmO9ksE7JsE2ML6FdKBtnKhc/s320/sonla02.jpg" /></a> <span style="font-family:times new roman;font-size:85%;">A huge concentration camp<br />Now safe and sound on land, I still thought I was having a nightmare helplessly thrown up and down at sea or subject to a controlled life under the communists in Vietnam where man is stripped of his basic freedom, where he cannot express his love for his country if he happens not to go along with the communists.<br /><br />Much too much has changed after a year under the communist rule. No one has any future to look forward to, because living in the South is a sin under the eyes of the new rulers. They want you to think, to judge, to live the way they do. We had to write self-evaluation report and evaluations of others on a regular basis. We were forced to tell lies, to say what we didn’t mean, to praise things we silently protested in our heart etc… We were issued ration cards to buy food at selected places. In order to survive and to be allowed to keep your food coupons, you have to carry out the orders of the Government. Life is regimented, your wife is forced to join the women’s movement, your children the children’s movement. The mechanism set up by the communists in such a way that South Vietnam has become a huge detention camp.<br /><br />No blood bath ever occurred as some expected. Everything on the surface seemed perfectly normal yet you can feel the decline of a city and its people. Saigon has lost his gaiety, its glamour within a year with it new boss. You don’t want to look around on the street. You won’t find any familiar face. Most-if not all- of your friends are gone, either to their exile somewhere outside Vietnam or to various re-education camps around the country. You do not have anyone to talk to. You feel like you’re in a strange land although you can still see the Ben-Thanh market over here, the Saigon cathedral over there. You can find only women and children at home, feeling sorry for themselves and worrying about their husbands, their fathers in some labors camps. No one wants to read the government daily newspaper, except for a particular issue that carries the news concerning the re-education camps. Once in a while during the night, a few gun shots in the distance don’t frighten people as they used to during those days when the communists shelled Saigon city with powerful rockets. People hope to hear some more, wishing that the gun shots would turn into some real uprising so they can either regain their lost-freedom or die a quick death rather than the slow road to a dead end, to a life with no future. Your children are not allowed to go to college if you happen to be on their black list (composing of high ranking civilians and military officials). Your wife can no longer continue to tend her business since bartering is the government business. Some day the Saigonese will have to do as the people in Hanoi has done: wait in line for endless hours to buy a few pieces of soap, a few kilos of rice, to buy meat once a month…<br /><br />There are a few good things the communists have done. The people in the Armed Forces sincerely believe that they have come to liberate their brothers in the South. They don’t understand the cool reception they receive from the liberated. Especially those who went North in 1954 cannot look straight into the eyes of their sisters whose husbands are kept rotting in some far away re-education camps, of their mothers who weep over the death of the baby brother. He died because he wasn’t trained to detect the mine fields, because he didn’t have enough food, he didn’t have proper care when he was sick… Those who came back from 1954 trip North feel ashamed being unable to help their own families.<br /><br />The government dictates everything you do, a backward form of government that imposes its will on millions of people, an inhuman thing to do. We had to leave the country because we had known freedom and we couldn’t tolerate the new way of life. We’re running away from a dictatorship, not from our country.<br />Manila, April 15th 1976<br />Qua P. Hoang<br />Former Captain<br />Vietnamese Merchant Marine<br /></div></span>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-6293078363619520982010-04-22T16:06:00.000-07:002010-04-22T17:23:19.037-07:00Tháng 4, 1865 - Tháng 4, 1975<span style="font-family:times new roman;font-size:85%;"><span style="font-size:180%;color:#ff0000;"><strong>Tháng 4, 1865 – Tháng 4, 1975<br /></strong></span><span style="color:#660000;"><span style="font-size:100%;">Phan Quang Tuệ & Đỗ Thái Nhiên</span><br /></span><em>“… Văn hoá là quốc hồn. Văn hoá đi vắng. Quốc hồn bay xa. Lòng yêu nước của người dân mờ phai. Hiện nay, đa số người dân Việt gần như không nghĩ đến nghĩa vụ bảo vệ non sông. Trong khi đó …”</em><br /><br />Lúc bấy giờ là đêm ngày 8 tháng 4 năm 1865, Đại tướng Robert Lee, thống lãnh quân đội miền Nam, cùng Ban Tham Mưu ngừng chân đặt bản doanh bộ chỉ huy trong một cánh rừng gần Toà Thị Xã Appomattox, thuộc tiểu bang Virginia. Sáu ngày liên tiếp trước đó đạo quân miền Nam đã đi không ngừng nghỉ tiến về phía Tây hướng về dãy núi Blue Ridge, nơi tướng Lee từng tuyên bố ông có thể cầm cự chiến đấu ít nhất là 20 năm. Nhưng đêm nay khi tướng Lee và Bộ Tham Mưu mệt mỏi của ông dừng quân tại Appomattox thì đạo quân miền Nam đang bị quân đội miền Bắc bao vây, lương thực cạn, hy vọng tiếp tế không có, hy vọng tăng viện cũng không. Xa xa tiếng đại bác xé màn đêm dội về... Tất cả hy vọng của tướng Lee lúc này chỉ còn đặt vào một vị tướng trẻ gan dạ, John Gordon. Vị tướng này sáng sớm hôm sau sẽ tiến quân chọc thủng phòng tuyến bao vây của quân đội miền Bắc.<br />Cách đó không xa, viên sĩ quan phụ tá của tướng Grant, thống lãnh quân đội miển Bắc, bước vào phòng riêng của tướng Grant để đánh thức ông dậy. Người sĩ quan hầu cận vội mang đến tướng Grant một tách cà phê nóng hổi. Tách cà phê dẫu có giúp nhẹ đi cơn nhức đầu nhưng không làm giảm bớt mối căng thẳng lo âu của tướng Grant. Sau cùng tướng Grant kéo ghế ngồi, và khởi sự thảo bức thư trả lời thư mới nhận được từ tướng Robert Lee. “Tôi rất muốn hoà”, tướng Grant viết, “và mong muốn kết thúc cuộc chiến mà không phải tổn thất thêm một nhân mạng nào nữa. Nhưng cuộc hội kiến do Đại Tướng đề nghị vào 10 giờ sáng hôm nay không có một lợi ích nào cụ thể và tôi không có thẩm quyền quyết định hoà hay chiến.” Nhưng bức thư của tướng Grant chưa kịp đến tay tướng Lee, tiếng súng đã lại bắt đầu nổ.<br />5 giờ sáng, sương mù còn bao phủ rặng đồi bên kia Appomattox. Loạt đạn đầu tiên xé màn sương, đánh thức sáng chủ nhật 9/Apr/1865, tiếp theo là tiếng thét tiến quân của quân đội miền nam. Từng đợt tấn công của tướng Gordon đã đánh bật tuyến phòng thủ đầu của quân miền Bắc, chiếm nhiều cỗ súng đại bác, đánh bạt hai bên mở rộng đường tiến quân, và ào ạt tiến lên đồi. Nhưng từ phiá bên kia đồi, quân miền Nam đã đụng phải một bức tường dày đặc, kéo dài hơn 2 dặm, cuả hai đơn vị bộ binh quân đội miền Bắc. Và ép từ phiá sau là hai đơn vị bộ binh khác của quân miền Bắc tiến lên. Quân miền Nam bị ép vào giữa, tiến không được, lui cũng không xong, và “chém vè” cũng không được.<br />Chỉ trong vòng 3 tiếng đồng hồ sau, tướng Lee được tin khấp báo của tướng Gordon “Quân sĩ của tôi đã chiến đấu hết mình. Trình Đại Tướng tôi không làm gì hơn được nữa!”. Lập tức tướng Lee triệu tập Ban Tham Mưu thâu hẹp để quyết định hoà hay chiến. Tướng Lee nói với các tướng bao quanh: “Giờ đây tôi chẳng còn làm gì hơn là đến trình diện và đầu hàng trước tướng Grant”. </span><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgWDinM8LB-LoddoiOUERSItEuZUh_Kg7HQbttoBM4M3qVr-TIUj69z-3erAw4gCfxPwCbm3JXkZ-1c27_o4ewcLBWhGyoKagwTFEUoKDz-wSBn52eUdB5bFMwfoNtiW82cU6AfypekAYx7/s1600/Lee-and-Grant.gif"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 209px; FLOAT: left; HEIGHT: 320px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5463108777523982978" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgWDinM8LB-LoddoiOUERSItEuZUh_Kg7HQbttoBM4M3qVr-TIUj69z-3erAw4gCfxPwCbm3JXkZ-1c27_o4ewcLBWhGyoKagwTFEUoKDz-wSBn52eUdB5bFMwfoNtiW82cU6AfypekAYx7/s320/Lee-and-Grant.gif" /></a> <span style="font-family:times new roman;font-size:85%;">Nơi được chọn để nghị hoà là một căn nhà nhỏ mái ngói thuộc Appomattox, một thị xã hẻo lánh nằm vào phiá Nam tiểu bang Virginia. Có độ chừng 20 căn phố, lèo tèo vài cửa hàng nhỏ, một lữ quán và toà thị xã. Khi mặt trời leo lên cao là lúc tướng Lee đã đến điểm hẹn, ông bước theo sự hướng dẫn của vị sĩ quan tuỳ viên và một sĩ quan tham mưu thuộc Bộ Tham Mưu của Tướng Grant. Tướng Lee, uy nghi trong bộ binh phục đại lễ, hông đeo trường kiếm, ngồi xuống cạnh một chiếc bàn gỗ nhỏ. Giờ đây ông đã có mặt ngay trong lòng đất đối phương.<br />Vào khoảng nửa tiếng sau, tiếng giày nện trên sàn gỗ và tướng Grant bước vào. Khác hẳn với tướng Lee, tướng Grant không đeo kiếm, không mặc quân phục, quần và đôi ủng lấm đầy bùn.<br />Theo lời yêu cầu của tướng Lee, tướng Grant đích thân thảo bản văn kiện chính thức đầu hàng của quân đội liên hiệp miền Nam và sau đó tự tay trao cho tướng Lee xem lại.<br />Chậm rãi, từ tốn, tướng Lee rút cặp kiếng đeo mắt, lấy khăn lau kỹ lưỡng, đeo kính lên và chăm chú đọc.<br />“….Vũ khí, đại bác và các tài sản công phải được liệt kê, sắp xếp và giao nộp cho một viên sĩ quan do tôi chỉ định. Những vũ khí này sẽ không gồm có vũ khí cá nhân của các sĩ quan, cũng như ngựa và tư trang của họ. Sau khi hoàn tất, mọi sĩ quan và binh sĩ sẽ được phép trở về nguyên quán, và sẽ không bị quấy nhiễu bởi các cơ quan cầm quyền chừng nào họ tôn trọng lệnh đầu hàng và tuân theo luật lệ địa phương nơi họ cư ngụ.”<br />Lần đầu tiên trong buổi hội kiến, gương mặt của tướng Lee tươi hẳn. Như vậy có nghĩa là sĩ quan và binh sĩ dưới quyền của ông sẽ không bị giam giữ như tù binh chiến tranh. Có nghĩa là họ sẽ không bị đem ra bêu riếu diễn hành hạ nhục trên các đường phố. Có nghĩa là họ sẽ không bị mang ra toà truy tố về tội phản loạn.<br />Tướng Lee nói, “Thưa Đại Tướng, những điều kiện đầu hàng thế này sẽ có ảnh hưởng rất tốt với quân đội của tôi.” Và tướng Lee nói tiếp, “Nhưng thưa ngài, trong quân đội miền Nam cuả tôi, ngay cả binh sĩ khi gia nhập cũng mang theo ngựa của họ vào quân đội.”<br />Tướng Grant nói ông sẽ không thay đổi gì trong văn kiện đầu hàng, nhưng sẽ ra khẩu lệnh cho phép mọi binh sĩ miền Nam được phép mang ngưạ và lừa về quê quán để sử dụng trong việc trồng trọt ở các nông trại. </span><br /><span style="font-family:Times New Roman;font-size:85%;"></span><br /><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;"><strong>Trận đánh quyết định tại Five Forks (Tháng Tư 1865)<br /></strong>Tướng Lee còn thêm một lời yêu cầu nữa. Ông trình bày cho tướng Grant biết ông còn giam giữ hơn một ngàn tù binh quân đội miền Bắc nhưng không có lương thực cung cấp cho họ và ngay chính quân đội của ông cũng không còn lương thực. Không ngập ngừng, tướng Grant đề nghị sẽ ra lệnh xuất kho cấp ngay khẩu phần cho hơn 25,000 quân sĩ của quân đội liên hiệp miền Nam.<br />Tướng Grant hỏi, “Như vậy, đủ chưa?”<br />“Thưa, quá đủ, quá đủ, thưa đại tướng.” Tướng Lee trả lời.<br />Tướng Lee đứng dậy, lần lượt bắt tay các sĩ quan trong Bộ Tham Mưu của tướng Grant, bắt tay tướng Grant, nghiêng mình chào tất cả mọi người có mặt và bước ra khỏi phòng họp.<br />Tướng Grant và ban sĩ quan tham mưu đã đứng sẵn ở bao lơn trước căn nhà, nơi đôi bên nghị hoà. Khi ngựa tướng Lee rảo bước đi qua, cặp mắt của hai vị tướng quân chạm nhau trong giây phút, họ đồng ngả nón chào nhau. Trên bao lơn xung quanh tướng Grant và suốt trong sân trước căn nhà lịch sử, sĩ quan và binh sĩ miền Bắc đều đưa tay chào kính vị tướng bại trận quân đội liên hiệp miền Nam.<br />Tin đồn đầu hàng của tướng Lee tràn lan mau chóng như thuốc súng. Khắp nơi binh sĩ miền Bắc reo mừng. Họ liệng lên không trung mũ nón, giày, bao đạn, áo hay bất cứ vật gì có thể ném tung lên được. Họ ôm nhau, hôn nhau. Súng ống các loại, kể cả đại bác bắt đầu nổ. Thế nhưng tướng Grant nhanh chóng ra lệnh ngưng ngay tức khắc những biểu lộ nỗi vui mừng của binh sĩ miền Bắc. “Rồi sẽ có ngày mừng chiến thắng”, tướng Grant giải thích, “Nhưng không phải là ngày hôm nay. Quân đội miền Nam đã đầu hàng. Chúng ta không được phép reo mừng trên chiến bại của họ”. Điều quan trọng với tướng Grant là phải làm sao để thắng trận, đồng thời cũng phải gìn giữ cho bằng được sự toàn vẹn tình cảm giữa những người cùng trong cộng đồng dân tộc Hoa Kỳ.<br />4:30 chiều ngày 9 tháng 4, 1865, Bộ Trưởng Bộ Chiến Tranh tại Hoa Thịnh Đốn nhận được một điện văn ngắn ngủi của tướng Grant, “Tướng Lee đã buông súng đầu hàng quân đội miền Nam theo những điều kiện do tôi ấn định.”<br />Cách đó không bao xa, tướng Lee cỡi ngưạ trở về bản doanh của mình. Dọc hai bên đường, binh sĩ miền Nam nghiêm chào vị tướng lãnh mà họ tôn sùng. Nhiều người bật khóc, phủ phục bên đường. Tướng Lee cũng không cầm được nước mắt. Về đến đại bản doanh, trước mặt sĩ quan và binh sĩ đứng chờ, tướng Lee hướng về họ và nói: ”Tôi đã cố gắng làm tất cả những gì có thể làm được. Và nay lòng tôi nặng chĩu và không thể nói gì hơn”.<br />Bước đi vài bước, ông dừng lại và thêm: “Các anh em hãy trở về quê quán. Và nếu các ngươi sống được như những công dân tốt như các anh em đã từng chiến đầu như các chiến sĩ thì các ngươi sẽ thành công rồi. Và tôi sẽ luôn luôn hãnh diện vì các anh em.” Và tướng Lee biến mình vào trong lều vải của mình.<br />Điều kiện đầu hàng được hai tướng Lee và Grant ký kết tại Appomattox ngày 9 tháng 4, 1865 thì 3 ngày sau, ngày 12 tháng 4 mới là ngày quân liên hiệp miền Nam chính thức buông súng đầu hàng.<br />Hai đạo quân dàn đôi bên con đường chạy theo phiá Đông rừng Appomattox. Chỉ huy cánh quân miền Bắc và điều khiển buổi lễ là tướng Chamberlain, nguyên là một giáo sư đại học, Huy Chương Danh Dự, hai lần bị thương trên chiến trường.<br />Chỉ huy 28,000 sĩ quan và binh sĩ liên hiệp miền Nam là tướng Gordon, một trong những cận tướng can trường của Đại tướng Lee, 4 lần bị thương tại mặt trận, một lần bị trúng đạn xuyên qua mặt.<br />Tướng Chamberlain đã ghi lại trong hồi ký cuả mình: ” Từng đoàn, từng đoàn, họ tiến bước theo nhịp quân hành, ép chặt vào nhau giống như một giòng người đội vương miện màu đỏ ối, giương cao quân kỳ và hiệu kỳ. Đây là những người mà gian lao, đau khổ, nhọc nhằn, kể cả tử thần không bẻ cong được quyết tâm của họ. Họ đứng thẳng hàng trước mặt đoàn quân chúng tôi, một đoàn quân tơi tả, xương xẩu, nhưng hiên ngang, mắt sáng ngời chiến thắng, họ là những hình ảnh sống phản ảnh mối liên hệ thắm thiết chỉ có thể có giữa những đồng đội trên chiến trường”.<br />Không hề dự định trước, cũng như không hề được chuẩn y trước, tướng Chamberlain bất thần hô lớn ra lệnh, “Bồng súng chào!” cho quân đội miền Bắc. Một tiếng kèn lệnh vang lên, và lập tức toàn thể đoàn quân miền Bắc bồng súng lên vai, tiếng báng súng rập khuôn vang lên.<br />Phiá đối diện, tướng Gordon thúc nhẹ con tuấn mã khụy hai chân trước xuống, người và ngựa cùng cúi đầu, gươm tuốt trần chúc mũi trong một dáng đìệu hùng vĩ tuyệt vời. Cùng lúc, đoàn quân miền Bắc chuyển qua bồng súng nghiêm chào. Họ chào những “anh hùng bại trận”, họ bày tỏ sự kính trọng của những người Hoa Kỳ đối với những người Hoa Kỳ.<br />Và phiá hàng quân miền Bắc tiếp tục giữ đúng thế nghiêm. Không có thêm một tiếng kèn. Không có một tiếng trống. Không có một tiếng hô chiến thắng. Không có một tiếng nói. Không cả một tiếng thầm thì. Mà chỉ còn là một hàng quân im phăng phắc. Mọi nhịp thở như ngừng lại.<br />Buổi lễ đầu hàng kéo dài 7 tiếng đồng hồ. Gần 28,000 người, trên 100,000 tấn vũ khí, đạn dược, quân kỳ, hiệu kỳ lần lượt bỏ xuống. Từng đơn vị tiến lên, gác súng, tháo bao đạn, và xếp súng xuống. Kế đến họ trìu mến cuốn hay xếp quân kỳ, hiệu kỳ, lắm cái tơi tả và lắm cái nhuộm máu đã khô, sau cùng họ khẽ đặt những lá cờ kia xuống mặt đất… </span><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjNdgDUCUupSLVGK6zZI2ar2y_0tqVbaYPAbabUzp5P5-psIawfvF1yzc6NXOMDHo-9-jojfdY9-DBeP3T1js1JUeWA-Yh-bjLPiClPqWgcK6miBhYwHUDql7UIB44lcw-5zv8dhjaS11JE/s1600/tpb.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 320px; FLOAT: left; HEIGHT: 240px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5463107512450792562" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjNdgDUCUupSLVGK6zZI2ar2y_0tqVbaYPAbabUzp5P5-psIawfvF1yzc6NXOMDHo-9-jojfdY9-DBeP3T1js1JUeWA-Yh-bjLPiClPqWgcK6miBhYwHUDql7UIB44lcw-5zv8dhjaS11JE/s320/tpb.jpg" /></a> <span style="font-family:times new roman;font-size:85%;">Bây giờ, xin tạm gọi ngày 09 tháng 04 năm 1865 tại Mỹ là tháng 04/1865, và 30/04/1975 tại Việt Nam là tháng 04/1975. Một số người cho rằng Mỹ là quê hương của “Cow Boy”. Mỹ là xã hội sống theo phương châm “Bắn nhanh thì sống, bắn chậm thì chết”. Mỹ là nơi “mắt đổi mắt, răng đổi răng”. Tại sao giữa những tin đồn hung hiểm như vậy, người Mỹ lại có được tháng 04/1865 tuyệt vời như thế kia? Tuyệt vời bởi lẽ sau nhiều năm quần thảo với nhau trên núi xương, sông máu, người Mỹ đã nhanh chóng làm hoà với nhau, lấy tình tự dân tộc làm gốc. Tuyệt vời bởi lẽ biến cố Tháng 04/1865 đã nêu bật tình cảm rằng cả người thắng lẩn kẻ bại đều thiết tha và chân thành tôn kính lẩn nhau. Tuyệt đối không có cảnh “nhảy múa trên đau khổ của kẻ bại”. Người đích thực là kẻ chiến thắng trong 04/1865 chính là dân tộc Hoa Kỳ.<br />Mang tháng 04/1865 đặt cạnh tháng 04/1975, mọi người, kể cả những người khác biệt chính kiến, đều có thể dễ dàng nhận ra những khác biệt lớn lao sau đây:<br />- Chiến bai trong 04/1865 là chiến bại thật. Chiến bại trong 04/1975 là chiến bại biểu kiến (thấy vậy mà không phải vậy). Chiến bại trong 04/1975 là chiến bại của một quân đội bị “Đồng Minh” đâm sau lưng.<br />- Sau 04/1865, quân Bắc Mỹ không hề trả thù quân Nam Mỹ. Tất cả hình thức ăn mừng chiến thắng đều bị ngăn cấm. Chẳng những không bị ngược đãi, quân Nam Mỹ còn được Bắc quân trao tặng hơn hai mươi lăm ngàn 25000 phần ăn như một lời chúc thượng lộ bình an trên con đường trở về quê hương gốc. Sau 04/1975, CSVN ra lệnh mang ra chợ xử bắn những quân cán chính nào của VNCH mà Hà Nội gán cho danh hiệu “ác ôn”. Mặt khác, tất cả thương bệnh binh của VNCH lập tức bị đuổi ra khỏi toàn bộ hệ thống quân y viện của Miền Nam Việt Nam. Đó là lý do giải thích tại sao những ngày đầu tháng 05/1975 vô số thương binh VNCH, kể cả những thương binh vết thương còn mới nguyên, lê lết khắp phố chợ làng quê…<br />- Không một người lính nào trong quân đội Nam Mỹ bị bắt giam như những tù binh. Ngược lại, tại Việt Nam 04/1975, CSVN bắt giam nhiều trăm ngàn quân nhân từ tướng đến binh (an ninh tình báo) của VNCH. Hành động bắt giam này được thực hiện bằng lời kêu gọi mang theo mười ngày lương thực nhằm tạo cho “nạn nhân” hiểu lầm là họ chỉ đi “học tập cải tạo” mười ngày. Trong thực tế 10 ngày có nghĩa là một hai thập niên tù khổ sai.<br /><br /><strong>Khi mùa dứt chiến chinh trên quê hương tôi (Tháng Tư 1975) <br /></strong>- Tháng 04/1865 quân Bắc Mỹ chỉ tịch thu vũ khí cộng đồng, họ cho phép quan,quân miền Nam giữ lấy ngựa và vũ khí cá nhân như những tài sản riêng. Tháng 04/1975 nhà cửa, xe cộ của sĩ quan cao cấp của VNCH bị tịch thu, vợ con của quân nhân các cấp bị mất việc làm, bị đuổi đi kinh tế mới. Đặc biệt, không chỉ riêng gia đình quân cán chính VNCH mà ngay cả người dân bị goi là “dân vùng ngụy” cũng bị CSVN đánh đòn rất cẩn thận: đánh tư sản mại bản, đánh công thương kỹ nghệ gia, đánh tiểu thương, đánh văn nghệ sĩ, đánh tu sĩ các tôn giáo. Nói chung, tháng 04/1975 là ngày ghi dấu toàn bộ xã hội miền Nam Việt Nam biến thành địa ngục trần gian.Cùng là CON NGƯỜI, tai sao người Mỹ đối xử với người Mỹ khác hẳn CSVN đối xử với người Việt Nam? Phải chăng văn hoá Mỹ khác với văn hoá Cộng Sản? Đúng rồi, văn hoá CS hoàn toàn phản lại văn hoá của loài người. Nhóm chữ “văn hoá CS” chỉ là kiểu dùng chữ tạm thời, giúp cho sự diễn đạt được nhanh chóng. Văn hoá là sự thăng hoa của văn minh, là cao diểm của văn minh NGƯỜI. Xuất phát từ tiền đề triết học duy vật( kim chỉ nam của đấu tranh giai cấp), trong tim óc của môn đồ Cộng Sản không có chỗ dành cho Con Người. Thoạt tiên Karl Marx dạy người CS hãy nhóm lên ngọn lửa đấu tranh giai cấp để thống tri xã hội. Thế nhưng trong thực tế ý niệm giai cấp rất mơ hồ. Ghét ai thì gọi người đó là phú nông, địa chủ. Thương ai thi goi người đó là “tư sản dân tộc”. Mặt khác, theo đà phát triển của văn minh loài người, triết học Marx đã hiện nguyên hình là một quái tượng tư tưởng vô cùng to lớn . Từ đó, người Cộng Sản, đặc biệt là CSVN, hoàn toàn mất hướng suy nghĩ. Tuy nhiên, trong cuộc đời mất hướng kia, thói quen đấu tranh giai cấp đã hằn sâu trên tim óc của người CS ba phương châm sống gọi là “ba ác” mà người CS cho là cực kỳ khôn ngoan:<br />(1). Ác một là: Sống tức là đấu tranh chống những người chung quanh (kể cả đồng chí) để vươn mình lên, để cai trị mọi người, để tước đoạt tài sản của người khác càng nhiều càng tốt.<br />(2). Ác hai là: Sẵn sàng thực hiện bất kỳ điều ác nào, kể cả giết cá nhân hay tập thể người, nhằm hoàn tất cho bằng được mục tiêu số (1)<br />(3). Ác ba là: Phương châm (1) và (2) phải được dấu tuyệt đối kín. Sống để bụng, chết mang theo. Nhằm tăng cường cho công việc dấu kín kia, người CS phải lòe bịp người đời bằng cách thường xuyên đề cao Trời Phật, tình Người, tình yêu tổ quốc, yêu nhân loại.<br />Muốn tìm ra lý do tại sao có sự khác biệt lớn lao giữa tháng 04/1865 và 04/1975 chúng ta hãy căn cứ vào “ba ác” kể trên để theo dõi hành động của đảng CSVN từ 1954 đến ngày nay, 2008.<br />1955 và các năm kế tiếp, CSVN nhân danh giai cấp bần cố nông đánh các mặt trận: Cải cách ruộng đất, Nhân Văn Giai Phẩm, vụ án xét lại chống đảng… Mục đích: cướp tài sản của quần chúng nhân dân và củng cố quyền thống trị của đảng.<br />1968 CSVN nhân danh giai cấp vô sản tàn sát nhiều vạn đồng bào cố đô Huế. Mục đích: khủng bố quần chúng Huế để cưởng bách Huế phải tuân phục Hà Nội.<br /><br />1975, tháng 04, CSVN vẫn nhân danh giai cấp vô sản một mặt tống giam hàng trăm ngàn quân nhân và nhiều thành phần quần chúng khác nhau, mặt khác đánh tư sản, công thương gia , cưởng đoạt tài nguyên quốc gia, biến tài nguyên này thành tài sản riêng của đảng CS, xuất cảng thuyền nhân, phụ nữ, trẻ em, công nhân lao động… Tất cả những việc làm kia chỉ vì mục đích cướp tài sản của toàn dân và củng cố quyền thống trị.<br /><br />1985 đến 2008, kinh tế quốc doanh của CS bắt buộc phải đầu hàng kinh tế thị trường, giai cấp tư bản đỏ ra đời ngay càng đông, càng giàu có một cách bất lương. CSVN bắt đầu đổi giọng, không còn nhắc đến giai cấp vô sản nữa, mặc dầu giai cấp nay ngày càng phình to. CSVN công khai phục vụ Trung Quốc, phục vụ doanh nhân quốc tế. CSVN không ngần ngại thẳng tay đàn áp sinh hoạt tôn giáo, những tổ chức yêu chuộng tự do dân chủ, công nhân, dân oan, thanh niên sinh viên biểu tình chống Trung Quôc xâm lược, chống Olympic Trung Quốc….<br /><br />Quá trình hoạt động của CSVN trong các thập niên qua để lộ ra rằng CSVN cai trị đất nước dưới nhiều lớp áo khác nhau: bần cố nông, vô sản, tư bản đỏ, người bạn thân thiết của doanh gia ngoại quốc, kẻ tôi tớ trung thành của quân xâm lược Trung Quốc…Trong nhiều lớp áo khác nhau kia CSVN bao giờ cũng “đề cao” tình người, tình tổ quốc, tính nhân loại. Hẳn nhiên những đề cao như vậy đều là những đề cao gian dối, những đề cao nằm trong kế hoạch thực hiện “ba ác” của người-CS-biến-thái-sau-khi-chủ-nghĩa-Marx- thất-bại. Nói đúng hơn, sau thất bại của Marx, con người Cộng Sản trở thành con người Mafia. Thế rồi, đảng CSVN với bản chất Mafia đã “Mafia hoá” xã hội Việt Nam qua ba cội nguồn sau đây:<br />1) Quan hệ giữa nhà cầm quyền CSVN với quần chúng Việt Nam là quan hệ giữa cá lớn với cá bé, giữa động vật khỏe với động vật yếu. Lâu dần, do ảnh hưởng cách ứng xử của nhà cầm quyền, người dân quay ra đối xử với nhau theo luật mạnh được, yếu thua. Luật này là luật hàng đầu của xã hội Mafia.<br />2) Nhà cầm quyền CSVN ra lệnh cho báo chí, truyền thanh, truyền hình và các phương tiện truyền thông khác phải truyền thông theo kiểu cắt đầu, cắt đuôi, bóp méo sự thực. Bằng lề thói truyền thông kia nhà cầm quyền đã dạy dỗ và đào tao người dân thành những kẻ ăn gian nói dối. Ngay thẳng là khờ khạo, gian manh là khôn ngoan. Không gian dối, không phải là Mafia.<br />3) Biết rõ thế giới kinh tởm bộ mặt Mafia, CSVN thường xuyên nỗ lực che đậy bộ mặt Mafia của họ. Muốn vậy CSVN phải ẩn nấp đàng sau tấm bảng hiệu Karl Marx. Ẩn nấp như vừa kể, CSVN muốn nói với thế giới rằng CSVN không là một đảng trộm cướp Mafia, và rằng CSVN đích thực là một đảng chính trị lấy tư tưởng Marx làm kim chỉ nam. Nhằm giúp cho việc ẩn nấp được chu đáo hơn, “giống thật” hơn, CSVN cưởng bách toàn bộ hệ thống giáo dục của xã hội Việt Nam phải đều đặn học tập chủ nghĩa Marx. Sự thể này đã dẫn đến một sự thực rằng: Trước kia ông Hồ Chí Minh và những đồng chí của ông ấy đã từng học Marx, theo Marx, đã từng trở thành những người CS biến thái sau khi chủ nghĩa Marx thất bại, đã từng sống theo “ba ác”, đã từng là Mafia. Ngày nay CSVN lôi kéo toàn bộ xã hội Việt Nam đi vào con đường có đầy đủ cái “đã từng” kia.<br /><br />Cùng là con người tại sao tháng 4, 1865 là thiên đàng, tháng 4,1975 lại là hỏa ngục? Thưa rằng tại vì tháng 4, 1865 người Mỹ đối xử với nhau bằng văn hoá con người so với tháng 4, 1975 CSVN “đãi ngộ” quân dân miền Nam Việt Nam bằng “văn hoá” ba ác, “văn hoá” Mafia. Điều nguy hại hơn nữa là từ sau tháng 4, 1975 cho đến nay, CSVN không ngừng thủ tiêu văn hoá Việt Nam, thay vào đó là “văn hoá” Mafia.<br /><br />Văn hoá là quốc hồn. Văn hoá đi vắng. Quốc hồn bay xa. Lòng yêu nước của người dân mờ phai. Hiện nay, đa số người dân Việt gần như không nghĩ đến nghĩa vụ bảo vệ non sông. Trong khi đó, tin tức thời sự cho biết dân Tàu đang ồ ạt kéo vào lãnh thổ Ai Lao với lý do kinh doanh, thực tế là lục tìm lương thực. Trong khi đó tin từ Việt Nam cho biết nương vào sự việc từ lâu, CSVN đã cho phép Tàu vào Việt Nam như đi chợ không cần giấy tờ nhập cảnh, nương vào lý do “bảo vệ ngọn đuốc Olympic” nhiều đạo quân Tàu mặc thường phục đang tràn ngập Việt Nam từ Bắc vào Nam. Phải chăng đây là một cuộc đại xâm lăng không bằng súng đạn mà bằng chiến thuật lấy thịt đè người? Đây là dấu hỏi gây nhức nhối tim óc dành cho người Việt Nam trong cũng như ngoài nước vào dịp 30/04/2008 vậy.<br /><br /></span><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;"></span>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-85746294554453262112010-03-23T20:35:00.000-07:002010-03-25T18:42:01.910-07:00QUA BẾN NƯỚC XƯA<div align="justify"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh_NlWVKwWuW5ASERGSDLmKiewhkZk0o4OKimWHIhE3uX2I-rXSSijoU3K-JX_g1zuRHH6Gbr8oGFltJk-LBcVo2uU4Sumkya8wI0Q_mWzbxKxTilx4TIvqzy5aLPpi40Lo9jchIe0AYZmn/s1600-h/hue.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 400px; FLOAT: left; HEIGHT: 299px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5452039852272500098" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh_NlWVKwWuW5ASERGSDLmKiewhkZk0o4OKimWHIhE3uX2I-rXSSijoU3K-JX_g1zuRHH6Gbr8oGFltJk-LBcVo2uU4Sumkya8wI0Q_mWzbxKxTilx4TIvqzy5aLPpi40Lo9jchIe0AYZmn/s400/hue.jpg" /></a> <span style="font-family:times new roman;font-size:100%;"><span style="font-size:130%;"><strong>QUA BẾN NƯỚC XƯA</strong><br /></span><span style="font-size:85%;"><span style="color:#ff0000;">HOÀNG MỘNG GIỚI</span><br /></span>Chuyến bay của Luân từ Canada đáp xuống phi trường Charles De Gaulle khi trời hãy còn quá sớm. Chàng qua Pháp để dự đám cưới con gái của Đạt, bạn chàng, ở Calais, một thị trấn nhỏ ở vùng biển Manche. Luân có một người anh ruột ở ngoại ô Paris mà chàng sẽ gặp hôm nay. Sau thủ tục nhập cảnh, Luân lấy taxi về thẳng Gare du Nord. Chàng vào mua vé và tìm hộc khóa cất hành lý. Chàng sẽ đi Calais vào buổi chiều. Chàng dành buổi sáng đi thăm thành phố. Luân ra khỏi nhà ga, chàng chậm rãi đi bộ. Mùi cà phê đậm đà trong không gian làm Luân thật dễ chịu. Chàng đi lạc vào những con phố vắng và xinh đẹp, thành phố không còn quen thuộc với chàng nữa! “Tôi chỉ là con chim đến từ núi lạ”, chàng chặc lưỡi, nhủ thầm. Ngày cũ, mỗi khi về thành phố để thăm anh Bá, lúc đó là sinh viên y khoa, chàng không ở lâu quá một ngày vì còn về Provence thăm Christiane.<br />Những háo hức đam mê của tuổi trẻ thật đáng yêu. Luân vừa cất bước vừa suy nghĩ miên man về quãng đời đã qua. Chàng ngắm con sông với bờ quai vắng vẻ. Những cây cầu trên con sông Seine còn quyện trong sương mù buổi sáng. Cảnh trí thật đẹp, thật quyến rũ nhưng không lưu luyến, không vương vấn hồn chàng bằng những bờ xa, những bến vắng mà chàng đã đến, đã đi trong cuộc đời hải nghiệp.<br />Chàng bước xuống cầu đi qua bờ tả ngạn. Chàng đứng lâu ở công viên nhỏ cạnh nhà thờ Saint Julien, chiêm ngưỡng nét đẹp của ngôi Vương cung Thánh đường trong ánh nắng ban mai. Luân tiếp tục đi về khu Latin, giờ này các tiệm sách trên đường Mich còn đóng cửa. Chàng ghé vào một Bistro, người hầu bàn mang đến cho chàng một tách cà phê. Luân uống ngụm cà phê đầu tiên trong ngày, nhắm mắt, cà phê ngon thật, đen sánh. Bỗng nhiên ký ức mạnh mẽ từ đâu kéo về chàng thấy lại hình ảnh một quán nước tiêu điều và đổ nát ở chân dốc cây cầu nhỏ Đông Ba… Thành phố Huế, cảnh vật Huế cũng tiêu điều và đổ nát trong cái Tết Mậu Thân. Do một tình cờ hãn hữu, duyên đoàn Hải Quân của chàng trong chuyến hải hành từ Đà Nẳng ra Cửa Việt vào cuối tháng 1, 1968 đã vào Cửa Thuận An để tránh biển động. Bất thần cuộc tấn công Mậu Thân xảy ra khiến đơn vị Luân đã tham chiến ở mặt trận Huế ngay từ đầu. Đoàn ghe Duyên đoàn, một hạt cát trong trận chiến Huế, đã chiến đấu ròng rã cùng các đơn vị Bộ Binh để giải tỏa khu vực, từ Bao Vinh lên tới cửa thành Đông Ba, dọc theo con sông Hàng Bè, Duyên đoàn đã giữ được trục liên lạc đường sông giữa Huế và cửa biển Thuận An để nhận lãnh những tiếp liệu hiếm hoi cho những người lính Sư đoàn I đang chiến đấu trong cực kỳ khó khăn. Huế hồi sinh khi lá quốc kỳ thân yêu cờ vàng ba sọc đỏ tung bay phất phới trên kỳ đài Phú Văn Lâu, ngày 24 tháng hai 1968. Tuy nhiên thành phố vẫn chưa gượng dậy được sau cái Tết thảm khốc. Trong điêu tàn và giá buốt của mùa đông Cố Đô, Luân uống ngụm cà phê nóng đầu tiên sau gần sáu tuần lễ chiến đấu liên tục. Duyên đoàn Hải quân vốn là đơn vị nhẹ, không được trang bị vũ khí nặng, nên tổn thất rất lớn. Luân không thể nào tưởng tượng nổi, chỉ ba năm sau khi hồi hương, chàng đã bị ném vào cơn lốc chiến tranh tàn khốc như vậy. Người lính Bộ binh khắc khổ, cùng ngồi trong quán, ngậm ngùi tâm sự “thiếu úy ở Sài Gòn ra chứ tụi tui ở Huế, vợ con ở Huế hết, chừ đứa thì thất lạc, đứa thì chết, đau xót lắm thiếu úy ơi”. Ôi, vị đắng của tách cà phê gạo rang hôm nào hình như ngọt ngào hơn cái cay đắng của quê hương chàng!</span><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh0xEXzmYCPd11YFSDs5r8nwlgftjzkWdkpYEZnSyLKtaMvabF3aA2J9yPK33dV9atGwegpItqe2vZNOktvscP_ccGcyUsq1bAQFlHvLrAA0aHEAQ-LgSdPNSwNf6sXylkSV52mwRazqdFe/s1600-h/notredamedeconsolation.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 298px; FLOAT: left; HEIGHT: 400px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5452039759683901586" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh0xEXzmYCPd11YFSDs5r8nwlgftjzkWdkpYEZnSyLKtaMvabF3aA2J9yPK33dV9atGwegpItqe2vZNOktvscP_ccGcyUsq1bAQFlHvLrAA0aHEAQ-LgSdPNSwNf6sXylkSV52mwRazqdFe/s400/notredamedeconsolation.jpg" /></a> <span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">Bistro đã bắt đầu đông khách, Luân trả tiền và bước ra khỏi quán. Chàng ngắm phố xá hai bên đường Bonaparte, chàng dừng lại trước nhà thờ Saint-Germain-des-Prés. Chàng bước vào bên trong giáo đường, đến trước tượng Đức Mẹ Notre Dame de Consolation. Những ngọn nến cầu nguyện lung linh, phả một ánh sáng huyền hoặc lên khuôn mặt bức tượng. Chàng đứng yên. Nét mặt thanh tú của người bạn gái năm xưa thấp thoáng trong trí nhớ. Chàng quen với Christiane năm chàng được học bổng về học Droit Maritime ở Bordeaux. Chàng từ giã cuộc sống hải hồ. Bởi vì, đôi khi “gió hỡi gió, phong trần ta đã chán”. Mùa giáng sinh của năm học đầu tiên, chàng theo bạn về ăn Noel tại Digne và chàng được giới thiệu với Christiane. Hai người mến nhau từ dạo ấy. Christiane đang học năm cuối trung học. Cuối năm cử nhân II, sinh viên theo thương thuyền để thực tập về những sinh hoạt liên quan đến luật hàng hải. Mộng hải hồ tưởng chừng như đã lãng quên bổng sống dậy. Tiếng gọi của biển khơi thôi thúc quá, bây giờ thì Luân biết chàng không thể nào xa rời hải nghiệp, mặc dầu ngành Droit Maritime chắc chắn sẽ cho chàng một cuộc sống sung túc, bình dị. Chàng xin nghỉ học, làm sĩ quan đương phiên cho một thương thuyền viễn dương chạy tuyến Bắc Âu-Nam Mỹ. Chàng đã nhiều lần theo Christiane về thăm quê quán nàng, vùng thung lũng nắng ấm Valensole “La Vallée Ensoleillée”. Mùi hương lavande như còn phảng phất. Rồi chàng quyết định hồi hương, lần gặp cuối cùng ở Montpellier-Christiane đang học đại học ở đó, chàng và Christiane chỉ giữ im lặng, hai tâm hồn đã giao cảm… Chàng đã nắm tay Christiane thì thầm “Combien je t’aime, combien je te veux… pure et sainte… “ Tình cảm hai người đẹp như mây trời và lãng mạn như một áng thơ cổ điển, chàng chưa một lần… hôn môi Christiane. Về Việt Nam, chàng còn giữ liên lạc với nàng cho đến ngày nhập ngũ. Ánh nến vẫn lung linh, chàng thầm ước cho nắng vẫn vàng trên thung lũng Valensole.<br />Khi Luân đến quán cà phê quen ở đường Saint Benoit thì đã thấy anh Bá ngồi đợi trong quán. Anh Bá đã nhiều lần sang thăm Luân ở Canada. Anh Bá dặn dò Luân về ở chơi lâu với anh sau vụ đám cưới. Anh đã về hưu năm ngoái nên có rất nhiều thì giờ để đưa Luân đi thăm lại nước Pháp. Sau khi ăn trưa, anh đưa chàng đến nhà ga và hai anh em chia tay.<br />Xe lửa chuyển bánh, Luân thấm mệt, có lẻ vì sự khác biệt giờ giấc giữa Canada và Pháp. Chàng nghĩ tới Đạt, về cuộc gặp gở lần cuối ở Việt Nam…<br />Luân và Đạt cùng ở chung một giang đoàn thủy bộ ở Cà Mau năm 1969. Thời điểm này Mỹ đang đẩy mạnh kế hoạch Việt Nam hóa chiến tranh để rút quân đội Mỹ về nước. Đầu năm 1970, Đạt thuyên chuyển về Hạm Đội, phục vụ trên một Dương vận hạm loại LST. Tháng 3, 1970, Mỹ đở đầu cho Lon Nol đảo chánh ông Hoàng Sihanouk. Tình hình Cao Miên càng ngày càng tồi tệ. Người Việt sinh sống an lành với dân Miên từ bao đời ở xứ chùa Tháp bị công khai khủng bố, cáp duồn.<br /></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEivAwqQwVJSv_Z9CaV2YZkWJM4OJ6fDQPrAG5Ri3jkPsD8U3RZyctXFXxppEn1YztpYSKpBvrYRH3RoIXxiHAdD8FJStmHZVRWSBGllSflSSHY-rwC1PUHgzqOG1UGPd9oZzw3FiamKEjw7/s1600-h/PhnomPenh.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 400px; FLOAT: left; HEIGHT: 300px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5452039530117342034" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEivAwqQwVJSv_Z9CaV2YZkWJM4OJ6fDQPrAG5Ri3jkPsD8U3RZyctXFXxppEn1YztpYSKpBvrYRH3RoIXxiHAdD8FJStmHZVRWSBGllSflSSHY-rwC1PUHgzqOG1UGPd9oZzw3FiamKEjw7/s400/PhnomPenh.jpg" /></a> <span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">Tháng 5, 1970, quân lực VNCH bắt đầu chiến dịch giải cứu và hồi hương đồng bào. Lực lượng Thủy bộ của Luân đánh thốc qua biên giới, hành quân ngược dòng sông Mékong, lên tận thủ đô Nam Vang, yểm trợ cho công tác hồi hương đồng bào tại hai tụ điểm Nam Vang và Neak Luong trên bờ Mékong.<br />Trong khi đó, Đạt tham gia chiến dịch tại vùng vịnh Thái Lan. Đồng bào được tập trung về cảng Sihanouk Ville, tạm trú trong các tu viện, trường học để đợi chiến hạm HQVN di tản. Suốt chiến dịch Đạt đã làm công việc với rất nhiều nữ tu để điều hành công tác cứu trợ. Vào khoảng cuối tháng 5, 1970, chiến dịch chấm dứt với gần một trăm ngàn đồng bào được hồi hương và tái định cư.<br />Năm 1974, chàng và Đạt cùng thụ huấn khóa Tham Mưu trung cấp Hải Quân. Mãn khóa, Đạt được đề cử chức vụ Hạm Phó một hải vận hạm. Luân thuyên chuyển về Tân Châu với chức vụ Chỉ huy phó giang đoàn tuần thám. Giang đoàn trang bị toàn loại giang tốc đỉnh P.B.R với vận tốc cực nhanh trên sông. Thời gian nầy cường độ chiến tranh rất khốc liệt song song với việc rút quân gia tăng của Mỹ. Hải lộ sông Mékong từ biên giới Tân Châu qua Nam Vang bị áp lực nặng của Khmer đỏ, có những tháng không một thương thuyền tiếp tế nào lên tới được cảng Nam Vang. Tháng 3, 1975 khi Luân về căn cứ Hải Quân Bình Thủy ở Cần Thơ để nhận lảnh 2 giang tốc đỉnh bổ sung cho đơn vị, chàng gặp Đạt, chiến hạm của Đạt đang ủi bải tại căn cứ. Chiến hạm vừa từ Sihanouk Ville quay về trong một công tác di tản khẩn cấp các viên chức cao cấp Cao Miên lẫn các nữ tu thuộc tu viện mà Đạt đã công tác năm 1970.<br />Đạt kể, một vị nữ tu đã kín đáo gặp chàng trên chiến hạm, bà từ tu viện Nam Vang trở về Sihanouk Ville trước khi đường bộ bị cắt đứt. Tu viện Nam Vang còn lại 4 vị nữ tu tình nguyện ở lại để chăm sóc các trẻ tàn tật vô gia đình. Tình hình Nam Vang rất bi đát tại các khu vực Khmer đỏ chiếm đóng, chúng đã bắt đầu hành quyết các tu sĩ, nữ tu, cùng các nhà sư Phật giáo. Bà trao cho Đạt tập nhật ký của vị nữ tu đã tình nguyện ở lại Nam Vang. Đạt vô cùng ngạc nhiên và bàng hoàng. Đạt nhớ rõ vị nữ tu đã cộng tác cùng chàng trong công cuộc cứu trợ của 5 năm trước, nhưng chỉ ngần ấy thôi. Đạt luôn luôn kính trọng và nghiêm túc với các vị.<br />Nhật ký ghi lại các xáo trộn, đột biến tâm linh kể từ ngày vị nữ tu… gặp Đạt và cảm thấy đã phạm tội vì đã xa rời thánh ý để bị cuốn hút vào những hệ lụy, những vướng mắc trần tục. Sự dằn co giữa tình yêu thánh giá và những tình cảm luyến ái trần thế thật day dứt và gay go, cuối cùng nữ tu phải thú nhận cùng mẹ bề trên để mong được cứu vớt. Bề trên đã gởi nữ tu về tu viện Nam Vang năm 1971, ở đấy có bệnh xá chữa trị cho các trẻ em bị thương tật về chiến tranh. Quả nhiên, Ơn trên đã đáp ứng sự cầu nguyện chân thành của nữ tu. Với khung cảnh mới, với trách vụ mới, Đức Tin Mặc Khải đã trở lại với con tim thánh thiện, sự mầu nhiệm đã xảy ra, vị nữ tu đã khôi phục trên phương diện tâm linh. Trang cuối, bà ghi “nếu số phận khiến cuốn nhật ký này đến được tay ông thì đó là chứng tích của Phép lạ cứu rỗi mà Thiên Chúa đã ân sủng cho tôi. Tôi đã vấp ngã trên con đường đức tin và Thiên Chúa đã thương yêu nâng đỡ tôi dậy khiến tôi vững vàng tiếp tục dấn bước. Xin chào từ biệt ông, con người trung chính mà Thượng Đế đã chọn để cho tôi được thử thách. Tôi hằng cầu nguyện cho ông”.<br />Nghe Đạt kể tới đây, Luân biết định mệnh đã gọi đích danh chàng… ôi! thiện tai. Tận đáy cùng của ký ức, hình ảnh của một tu viện cũ kỷ, nằm im bóng ở một bến bờ hoang liêu, Port Moresby, Nouvelle Guinée, lại hiển hiện với bóng dáng của những vị nữ tu áo dòng trắng người Pháp cô đơn, yên lặng nhìn theo con tàu viễn du mang quốc kỳ Pháp của chàng ra khơi. Hình ảnh ấy đã ghi sâu vào cõi vô thức của tâm hồn chàng khiến chàng luôn bị ám ảnh và mơ hồ chờ đợi một điều gì sẽ xảy ra. Bây giờ thì đã rõ rệt, định mệnh đã dùng sự an nguy của vị nữ tu xa lạ để thách đố chàng. Chàng quyết định dấn thân… “Tau biết rõ địa điểm của tu viện, còn giang hành trên sông Mékong tau nắm rất vững, mình đi!”<br />Đạt theo Luân lái giang đỉnh về Tân Châu, Luân tính toán nhanh trong đầu về giờ các con nước thủy triều, giờ trăng mọc và lặn trong đêm, vị trí của Khmer đỏ dọc theo sông Mékong… Về căn cứ Luân trình bày với viên sĩ quan chỉ huy về ý định giải cứu các vị nữ tu ở tu viện Nam Vang đúng như chàng dự đoán, người sĩ quan hào hiệp này đã không ngăn cản.<br />Luân thảo luận qua chi tiết hành quân với ông trên tấm bản đồ quân sự U.T.M, cũng may vào lúc này cứ điểm Neak Lương nằm trên sông Mékong vẫn còn nằm trong tay quân chính phủ, giang đoàn Luân vẫn bí mật vượt biên để yểm trợ cho quân bạn đồng thời để phục kích tấn công các đường dây kinh tài của địch.<br />Luân giang hành qua khỏi Neak Lương vào hai giờ khuya, ba giang tốc đỉnh tiếp tục di chuyển cho đến 5 giờ sáng thì Luân hướng dẫn các PBR vào ẩn núp trong các con rạch rậm rạp ven sông Mékong. Thời gian chậm chạp trôi qua, đến 7 giờ đêm giang đỉnh bắt đầu di chuyển đến mục tiêu.<br /></span></div><div align="justify"><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjSB1KrLBtI__BAYXlebbYa1GdOjfc0VQJzXbHwIwdxsQqG_j-WKdMzF-z3aWv4QjlWcJwfL4bKXGZXnvklR-wdMSoagtfQMGh8XyUR_jNyJFuOmRVkcqU-uUSFr0lcK5YP1LEiSIvqz08k/s1600-h/pbrve.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 400px; FLOAT: left; HEIGHT: 264px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5452039197561790754" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjSB1KrLBtI__BAYXlebbYa1GdOjfc0VQJzXbHwIwdxsQqG_j-WKdMzF-z3aWv4QjlWcJwfL4bKXGZXnvklR-wdMSoagtfQMGh8XyUR_jNyJFuOmRVkcqU-uUSFr0lcK5YP1LEiSIvqz08k/s400/pbrve.jpg" /></a> <span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">Hợp đoàn đến tọa độ đổ quân khoảng một giờ khuya, địa điểm này cách tu viện khoảng 300 thước, về hướng hạ dòng. Từ đây về Nam Vang chỉ còn 10 cây số đường sông. Thành phố Nam Vang đang bị pháo kích dữ dội, hàng loạt hỏa tiển 122 ly đổ xuống thành phố, nhiều khu vực bị thui rụi, lửa cháy rực trời… Khmer đỏ đang nổ lực tấn công thủ đô để dứt điểm.<br />Toán đột kích gồm 5 người kể cả Luân, Luân thận trọng mở đường, chàng tiến thẳng góc với bờ sông, sâu vào đất liền khoảng 100 thước mới đổi hướng tiến về tu viện.<br />Một toán Khmer đỏ đang dừng hút thuốc, tán gẩu trước cửa tu viện, chúng hò reo thích thú nhìn thành phố Nam Vang đang bốc cháy. Luân ra hiệu cho viên thượng sĩ phụ tá, cả đám im lặng quan sát vòng đai tu viện. Kinh nghiệm trận mạc đã dạy, khinh địch và khinh suất là chết. Viên thượng sĩ phát hiện-với ống nhòm hồng ngoại tuyến-hai tên Khmer đang đứng gác khuất trong bóng đêm dày đặc.<br />Luân và viên thượng sĩ bò rất chậm về phía địch từ hai hướng khác nhau. Những tiếng nổ của hỏa tiển pháo kích đã át hẳn tiếng nổ của hai khẩu súng hảm thanh. Những tên còn lại được thanh toán gọn nhờ yếu tố bất ngờ.<br />Viên thượng sĩ và 2 đoàn viên ở lại bên ngoài, Luân và Đạt đột nhập vào tu viện, bóng tối mênh mông và im lặng. Luân thận trọng quan sát, chàng phát hiện hai bẩy lựu đạn.<br />Tu viện bị đập phá, hư hại rất nhiều. Luân đi vào cánh trái của tu viện, chàng nghe tiếng người rì rầm trong căn phòng leo lét ánh nến, Luân tông cửa, sẳn sàng tác xạ, ồ bốn vị nữ tu đang thì thầm cầu nguyện. Luân ra dấu cho Đạt vào phòng, một vị nữ tu đăm đăm nhìn Đạt rồi ngất xỉu. Luân vắn tắt báo cho một vị mà chàng đoán là bề trên vì dáng dấp uy nghi của bà về công tác của chàng… vị bề trên cho chàng biết Khmer đỏ đã đuổi hết các trẻ ra khỏi tu viện cả tuần, còn các bà thì bị chúng giam giữ.<br />Luân lấy nước lạnh cứu tỉnh vị nữ tu. Một đôi mắt mở ra nhìn chàng, ánh mắt như xác tín cùng Luân, con người đôi khi vẫn vượt thắng được số mệnh.<br />Luân cùng viên thượng sĩ hướng dẩn mọi người di chuyển đến điểm hẹn với các giang tốc đỉnh. Từ đó về đến Neak Lương bề ngang sông Mékong rất rộng, qua khỏi Neak Lương, hướng về biên giới Việt Nam, có đoạn bề ngang rất hẹp. Mặt trời đã lên cao, toán giang đỉnh bị phục kích khi vừa qua khỏi Neak Lương, lưới đạn dày đặc. Nhờ vào vận tốc cực nhanh và khả năng vận chuyển dể dàng 2 PBR đi đầu chỉ bị thiệt hại nhẹ, giang đỉnh Luân đi cuối bị trúng đạn B40, một xạ thủ đại liên bị tử thương. Luân bị trúng mảnh đạn vào mặt, gần đến biên giới, áp lực phục kích giảm dần.<br />Về đến căn cứ Luân bảo Đạt đưa ngay các vị nữ tu về Cần Thơ bằng xe đò cùng với Đạt, vì chiến hạm của Đạt còn ở đó. Luân lo tải thương, bổ sung thêm đạn dược, nhiên liệu cho giang đỉnh rồi đi nhận công tác ở địa phận tỉnh Hồng Ngự.<br />Chàng và Đạt không gặp nhau cho tới hôm nay.<br />Vợ chồng Đạt đón Luân tại nhà ga Calais. Vợ Đạt bảo ngày mai đám cưới của cháu gái sẽ dành cho Luân một ngạc nhiên. Đạt chỉ mĩm cười kín đáo. Sau buổi cơm tối rất vui, Luân đi nằm. Chàng mơ thấy vợ chàng dẫn con nhỏ đi thăm chàng ở trại tù cải tạo. Tỉnh dậy, chàng giật mình toát mồ hôi, không phải vì ký ức tù đày, mà vì chàng đã quên gởi postcard về cho vợ con như đã hứa..<br />Hôn lễ cử hành tại một ngôi nhà thờ nhỏ ở làng Saint Omer, cách thị trấn Calais một giờ xe hơi. Sau thánh lễ, hai họ qua tòa thị chính nhỏ xíu bên cạnh làm lễ ký hôn thú, rồi uống rượu mừng.<br />Luân ra vườn, ngồi dưới một tàng cây lớn, chàng nhắm mắt dưỡng thần. Bỗng một giọng nói nhẹ nhàng như sương khói: “Chào ông, ông Luân, cảm tạ thượng đế đã cho tôi được gặp ông”. Luân ngạc nhiên nhìn lên, một vị nữ tu dáng dấp thật thanh thoát đang chắp tay mĩm cười nhu mì nhìn chàng. Luân đứng bật dậy, chàng nhìn ánh mắt vị nữ tu. Đôi mắt trong sáng quá, thanh cao quá, thánh thiện quá. Chàng cảm thấy một niềm vui khôn tả tràn ngập lấy tâm hồn chàng!<br />Chàng cùng vị nữ tu đi dạo trên con đường làng tĩnh mịch. Chàng nói về những bờ xa, biển vắng mà chàng đã đi qua. Chàng kể chuyện về một tu viện ở một chốn thật xa xăm. Chàng kể về những cánh đồng Lavande ở chân dãy núi Alpes, về xứ sở thân yêu và đau thương của chàng… vị nữ tu yên lặng nghe, chàng biết bà lấy lại sự bình an cho tâm hồn đã từ lâu. Chàng biết bà đã được ân sủng cứu rỗi qua cơn thử thách, chàng cảm nhận những điều đó trong nỗi im lặng thanh khiết của bà. Qua ngôn ngữ của im lặng, chàng biết giữa tâm hồn thánh thiện xuất thế và những con người chính trực đã có một nối kết tâm linh thuần khiết và nhiệm mầu.<br />Trên chuyến xe lửa trở lại Paris, Luân biết Luân sẽ rủ anh Bá đi Provence với chàng. Luân sẽ ghé Digne thăm ngôi trường cũ của Christiane để hỏi thăm tin tức nàng. Luân sẽ trở về Valensole để thăm lại mái nhà xưa với những cánh đồng lavande. Chắc chắn Luân sẽ gặp lại Christiane, chàng sẽ khoe với bạn hình ảnh vợ con chàng và sẽ hỏi thăm thật nhiều, thật lâu về bạn, về chồng, về con của bạn. Chàng nghĩ đến người vợ thân yêu của chàng và nhất là đứa con gái chàng, nó sẽ kêu lên, với giọng Việt Nam ngọng nghịu, dễ thương của người Mỹ.<br />“Trời đất ơi! Ông già xấu xí và tội nghiệp của con cũng có romantic nữa à? Không tin được, không tin được.<br /><strong><span style="font-size:130%;">Hoàng Mộng Giới</span></strong><br /></span></div>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-48321387113439806562010-03-17T20:47:00.000-07:002010-03-17T21:15:06.264-07:0035 năm nhìn lại: TRƯỜNG XUÂN - TRƯỜNG XUÂN<div align="left"><span style="color:#ff0000;"></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhR979CTwe_V2-_Iyl4x37HJz8egEXxVBlYo2wZXGrSYLQ42-3cHFviku9wbr71am_hyQtWZM1AKuUtnliFtjdPmlHnuweHQWZxTH3WklTUOYBtkrCAU4Gz2rOerRCz1hd_UT817d6XyF6K/s1600-h/truongxuan2.jpg"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 226px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5449817083161065858" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhR979CTwe_V2-_Iyl4x37HJz8egEXxVBlYo2wZXGrSYLQ42-3cHFviku9wbr71am_hyQtWZM1AKuUtnliFtjdPmlHnuweHQWZxTH3WklTUOYBtkrCAU4Gz2rOerRCz1hd_UT817d6XyF6K/s320/truongxuan2.jpg" /></a><span style="font-size:130%;color:#ff0000;"> TRƯỜNG XUÂN - TRƯỜNG XUÂN</span><br /><strong><span style="font-family:times new roman;">Giao Chỉ - San Jose</span></strong> <span style="font-size:85%;">(VietTribune)</span><br /><br /><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;"><em>Tháng 4 năm 1975-Saigon / “ Một con tàu ngơ ngác ra khơi ” (Nam Lộc) / Một thuyền trưởng tuyệt vọng / Gần 4 ngàn hành khách của định mệnh / Cuộc hành trình không bờ bến / Vỏn vẹn 3 ngày hải hành trôi nổi / Hai người tự tử thủy táng / Hai đứa trẻ ra đời / Con tàu kéo Song An, cứu tinh số 1 / Thương thuyền nhân đạo Ðan Mạch, cứu tinh số 2 / Sau cùng, tàu Trường Xuân không chìm được kéo về Hồng Kông với thi hài của người khách cuối cùng : Ðại tá Wong A Sáng, sư đoàn 5 bộ binh / Câu chuyện 34 năm trước được kể lại vào dịp ghi dấu 35 năm sau (1975-2010 ). / Và giới thiệu người con gái của biển Ðông: Chiêu Anh. (Shining Light)</em><br />* * *<br /><strong>Có con tầu nằm trên bến đỗ...</strong><br />Ngày xưa tại Việt Nam gần như chỉ có 1 hãng thương thuyền hàng hải lớn nhất là Vishipcoline của chủ nhân Trần đình Trường. Hiện ông Trường là nhà tư bản có nhiều tài sản và hotel tại Nữu Ước.<br /></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEieQS5X18iogCztqBfYh2e7IEBivPrVLx0ehmlakdsTD8lYhYZ3zqWcZMdkO7ks5WRs61CHPCutdZRxFsDpQoGGMu1X8C91w6-PxSa2BbNj9kG3pdubPUAcYsDOuQgjChXoCa8xTtcjP-vl/s1600-h/ThuyentruongPhamNgocLuy.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 231px; FLOAT: left; HEIGHT: 320px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5449816427772604194" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEieQS5X18iogCztqBfYh2e7IEBivPrVLx0ehmlakdsTD8lYhYZ3zqWcZMdkO7ks5WRs61CHPCutdZRxFsDpQoGGMu1X8C91w6-PxSa2BbNj9kG3pdubPUAcYsDOuQgjChXoCa8xTtcjP-vl/s320/ThuyentruongPhamNgocLuy.jpg" /></a> <span style="font-family:times new roman;"><span style="font-size:85%;">Một trong các thương thuyền của hãng là tàu Trường Xuân, vị thuyền trưởng lúc đó là ông Phạm Ngọc Lũy. Ông Lũy sinh quán tại Nam Ðịnh, ra đời năm 1919. Vào tháng 5-1975 thuyền trưởng Phạm Ngọc Lũy đã có 30 năm kinh nghiệm hàng hải.<br />Ngày 26 tháng 4 năm 1975, Trường Xuân đã xuống hàng hoàn tất chuẩn bị chở sắt vụn đi Manila. Một chuyến đi vô thưởng vô phạt. Thuyền trưởng Phạm Ngọc Lũy lúc đó 56 tuổi, Bắc kỳ di cư, quyết không ở lại sống với cộng sản. Ông tìm đường ra đi bằng mọi giá. Ông ước mong dùng được Trường Xuân chở đồng bào tỵ nạn. Trên đống sắt vụn của Trường Xuân lần này phải là sinh mệnh của những con người. Ông cần có thủy thủ đoàn và ông cần cả hành khách. Trải qua bao nhiêu là gian nan phức tạp vào cái tuần lễ cuối cùng của cái tháng 4 đen oan nghiệt. Sau cùng tới 29 tháng 4-1975 thuyền trưởng Phạm Ngọc Lũy viết lên tàu hàng chữ định mệnh. Tàu Trường Xuân khởi hành 12 giờ trưa 30/4/75.<br />Lúc đó thủy thủ đoàn gần 30 người nhưng ông chỉ có vỏn vẹn 5 người. Có lẽ ông cần chừng 300 hay 400 hành khách, nhưng chưa có người nào.<br />Con tàu Trường Xuân ngủ yên trên bến Saigon giữa đêm 29 rạng ngày 30 tháng 4-1975.<br /><br /><strong>Saigon hấp hối:<br /></strong>Tại Saigon mặt trận Long Khánh đã tan vỡ, tất cã 3 quân khu đều nằm trong tay giặc. Chỉ còn miền tây vẫn yên tĩnh. Sáu sư đoàn cộng quân 3 mặt tiến về Saigon. Các đơn vị pháo của Bắc quân đã chuẩn bị trận địa pháo vào thủ đô. Các tiền sát viên chỉ điểm cộng sản đã có mặt tại các vị trí quân sự.<br />Phi cơ trực thăng Hoa Kỳ đang bay di tản những phi vụ cuối cùng.<br />Nội các mới của Việt Nam Cộng Hòa họp bàn về việc bỏ súng và bàn giao. Ðài phát thanh Saigon chuẩn bị đọc những lời tuyên bố đau thương của tổng thống Dương văn Minh gửi người anh em phía bên kia , xin mời vào nói chuyện. Thủ tướng Vũ văn Mẫu kêu gọi người anh em đồng minh Hoa Kỳ phía bên này, xin vui lòng ra đi.<br />Giữa mùa hè chói chang, radio của quân đội Hoa Kỳ chơi bài Tuyết Trắng, một ám hiệu kêu gọi ra đi lúc trái gió trở trời. Ðài quân đội Việt Nam Cộng Hòa hát nhạc quân hành trong tuyệt vọng.<br />Ðó là Saigon của đêm 29 rạng ngày 30 tháng 4-1975. Con tầu Trường Xuân bụng đầy sắt vụn vẫn nằm ngủ yên trên bến sông Khánh Hội. Lửa bắt đầu bốc cháy bên kho đạn Thành Tuy Hạ. </span></span><br /></div><div align="justify"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEguMVH3KQ7KUw9AsaPuGBYnue8IcF0cK3e3OYVzYWQ4BpsoFzi1aRrraYg_csaXaxdx0wtBTSn2FsdtYfrgJZ3OU-8jx83IizNdOIgTLWwtQGrmrovB0ELkmhTrcD34Ce-mL_c5Y0nepzL1/s1600-h/MecontrentauDanMach.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 320px; FLOAT: left; HEIGHT: 198px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5449816309030201826" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEguMVH3KQ7KUw9AsaPuGBYnue8IcF0cK3e3OYVzYWQ4BpsoFzi1aRrraYg_csaXaxdx0wtBTSn2FsdtYfrgJZ3OU-8jx83IizNdOIgTLWwtQGrmrovB0ELkmhTrcD34Ce-mL_c5Y0nepzL1/s320/MecontrentauDanMach.jpg" /></a> <strong><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;">Cô gái thuyền nhân trong bụng mẹ:</span></strong><br /><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;">Cũng vào cái tuần lễ sau cùng của tháng 4 nghiệt ngã đó, có bà sản phụ vào nhà thương ngày 27/4/1975 để chuẩn bị sanh đứa con thứ hai.<br />Bà dược sĩ trẻ tuổi có mang 9 tháng 10 ngày. Ðứa bé sẽ ra đời bất cứ lúc nào. Bây giờ tính sao đây. Xin mổ để sanh sớm rồi chạy, hay là tìm đường chạy rồi muốn ra sao thì ra. Chợt có được giấy phép di tản bèn bỏ nhà thương vào tòa đại sứ Mỹ. Nhưng rồi máy bay không trở lại. Cộng sản vào đến cửa ngõ Saigon. Gia đình tìm đường xuống Khánh Hội. Tìm ghe chạy ra tàu Trường Xuân sáng 30 tháng 4-75. Bà bầu cùng gia đình, mẹ già, con trai nhỏ 2 tuổi leo giây lên Trường Xuân.<br />Gia đình bà dược sĩ Saigon, mới ra trường năm 1972 đã thành những người khách không mời của chuyến hải hành vô định trên tàu Trường Xuân, ra đi xế chiều 30 tháng 4-1975.<br />Ðứa bé gái hoài thai từ Saigon tự do, nhưng gan lì nằm trong bụng mẹ hay sợ súng đạn nên không chịu chào đời. Cho đến khi Trường Xuân ra đến hải phận quốc tế. Ðứa bé mới chịu ra đời. Ðó là câu chuyện 34 năm trước viết lại cho ngày kỷ niệm 35 năm sau vào tháng năm 2010.<br /><strong>Trở lại với Trường Xuân:<br /></strong>Vào chiều 30 tháng 4-1975, con tàu Trường Xuân sau khi đã thành lập xong 1 thủy thủ đoàn tình nguyện và có gần 4,000 hành khách ngẫu nhiên đã lên đường hết sức vất vả trong điều kiện kỹ thuật tồi tệ và bị phá hoại mọi bề.<br />Hành khách không vé của Trường Xuân gồm đủ tất cả hai ba thế hệ Việt Nam Cộng Hòa, mọi thành phần, mọi giai cấp, mọi hoàn cảnh. Ðủ cả ba ngành lập, hành và tư pháp. Có mặt sĩ nông công thương binh. Không hề thiếu nam phụ lão ấu. Các nghệ sĩ sáng tác và nghệ sĩ trình diễn. Chuyến hải hành vào chân trời vô định với một ông thuyền trưởng nhân đạo và hết sức kiên định. Những tay phụ tá tình nguyện rất xuất sắc và sau cùng định mệnh đã đưa 3,628 con người đi tìm tự do đến được bến tự do.<br />Thuyền trưởng Phạm Ngọc Lũy đã nói rằng Trường Xuân sẽ không thoát được nếu không có Song An. Song An là ai ? Ðây chỉ là tên con tàu kéo nhỏ bé đang trên đường từ Vũng Tàu về cảng Saigon. Anh già Trường Xuân đang mắc cạn bèn túm lấy đứa bé Song An đòi nó kéo. Vậy mà nó kéo được. Ra đến hải phận, cho đến lúc anh già Trường Xuân tự chạy được bác cháu mới chia tay. Lẽ dĩ nhiên câu chuyện hải hành của đêm dài 30 tháng 4-75 không giản dị như thế !<br />Với lửa cháy ngập trời Thành Tuy Hạ và tiếng súng đuổi theo trên sông Lòng Tào, đêm hôm đó là đêm dài nhất của cuộc đời Trường Xuân.<br />Khi anh già Trường Xuân từ giã cậu bé Song An trên đại dương, khách Trường Xuân góp tiền cho Song An trở về Saigon. Hai, ba bị tiền hàng chục triệu đồng Việt Nam đưa qua. Lái tàu Song An nói 1 câu kỳ diệu “ Thôi ! tiền nhiều quá, đủ rồi. Ðừng đưa nữa “.Trong đời chúng ta hiếm khi nào nghe được những lời nói đó.<br />Với tâm tình như vậy, tàu kéo Song An từ giã Trường Xuân. Tiếng còi tạm biệt trên trùng khơi nghe những nghẹn ngào.<br />Có vài hành khách bỏ Trường Xuân nhẩy theo Song An trở về Saigon. Trên 3,600 khách Trường Xuân ngó theo Song An nhỏ dần trên đường trở lại quê hương. Khóe miệng chợt thấy vị mặn. Ðây là nước biển sóng đánh bên thành tàu hay là nước mắt biệt ly.<br />Rồi con tàu Trường Xuân chạy 1 mình. Gần 4,000 hành khách. Không đủ nước, không có thức ăn. Máy móc trục trặc. Nước tràn vào khoang tàu. Sắt vụn vô tri dưới hầm tầu. Con người tuyệt vọng ở trên boong.<br />Hai người tự tử được thủy táng. Việt cộng phá hoại chỗ này. Máy tàu hư hỏng chỗ kia.<br />Con tàu vô định có thể sẽ là quan tài nổi. Một hỏa diệm sơn chưa nổ. Các tin tức bi quan được lệnh của thuyền trưởng phải dấu kín. Trường Xuân nín thở, ỳ ạch tiếp tục chạy. Chợt có tiếng kêu: “Có người rớt xuống biển.”<br />Ông thuyền trưởng Nam Ðịnh đứng im trên đài chỉ huy lặng người bất động. Nửa giờ trôi qua như 1 thế kỷ. Captain Phạm ngọc Lũy sau cùng ra lệnh quay tàu lại vớt người. Một quyết định vô vọng. Hành khách nói. Một quyết định sai lầm. Hành khách nói. Hy sinh 4,000 người để cứu 1 người là nhầm lẫn. Hành khách nói. Captain điên rồi.<br />Tại sao? Thuyền trưởng sau này trả lời. Tìm vớt 1 người để cứu 4,000 người.<br />Như vậy có thể hiểu rằng con tàu Trường Xuân đang là một hỏa diệm sơn sẵn sàng phun lửa nổi loạn. Hành động bình tĩnh quay tầu lại tìm 1 người là bài học nhân đạo cho mọi người và giữ cho được sự bình an của toàn thể con tàu.<br />Có thể Thượng Ðế trên cao đã nhìn thấy chuyện vớt người giửa biển của Trường Xuân nên đã đem lại vị cứu tinh số hai. Ðó là con tàu Ðan Mạch. Tiếng Trường Xuân kêu cứu vọng trên đại dương. Tàu Ðan Mạch trên đường viễn du hỏi rằng thế đã kêu hạm đội Mỹ chưa? Trả lời : “Có số đâu mà kêu.” Ðan Mạch thở dài. “Thôi chờ đó, chúng tôi sẽ đến tiếp tế và rước chừng 1,500 đàn bà trẻ con.” </span><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9THysmINXpn8mmHNfKg0LqTWa7s630-H9o3j9KOolY9oyNCORXfKlgEnsojEVZcFXVosMmYqQU8XlzKIhMymhjvZ_IMZCJCk1qLAp0rkjTa4kQIDmf4vH2BjmKKY4lJ4x0-V-xQzM3p57/s1600-h/TauDanMachMSClaraMaersk.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 320px; FLOAT: left; HEIGHT: 226px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5449816184403054050" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9THysmINXpn8mmHNfKg0LqTWa7s630-H9o3j9KOolY9oyNCORXfKlgEnsojEVZcFXVosMmYqQU8XlzKIhMymhjvZ_IMZCJCk1qLAp0rkjTa4kQIDmf4vH2BjmKKY4lJ4x0-V-xQzM3p57/s320/TauDanMachMSClaraMaersk.jpg" /></a> <span style="font-family:times new roman;"><span style="font-size:85%;"><strong>Ra đời giữa trời biển mênh mông:</strong><br />Trước đó vài giờ đồng hồ, sáng ngày 2/5/75, bà dược sĩ họ Bùi đau đẻ. Gần 4,000 con người phải chừa ra 1 chỗ trống cho sản phụ. Ðứa bé gái ra đời khoảng 2 giờ sáng. Con bé gốc Saigon Việt Nam, nằm trong bụng mẹ trên Trường Xuân, được kéo đi bởi Song An. Sanh ra giữa biển Ðông, Thái bình dương. Không sữa, không nước, không cơm, không cháo. Một người dúi vào tay sản phụ miếng cam thảo.<br />Bà nhai ra rồi lấy nước miếng bôi vào miệng con gái. Tiếng khóc chào đời vang trên biển rộng mênh mông. Một thanh niên nhấc bổng đứa bé đưa qua tàu Ðan Mạch. Bà mẹ nhìn theo bóng con vươn lên trời xanh, nước mắt một lần nữa lại như vị mặn của biển khơi.<br />Khai sanh của cháu đề ngày 2/5/1975 trên tàu Ðan Mạch, tên cháu là Chiêu Anh.<br /><br /><strong>Trường Xuân: Ôi, Trường Xuân!<br /></strong>Như vậy là tổng cộng ba ngàn sáu trăm hai mươi tám ngưới đến bến tự do, bây giờ định cư ở bốn phương trời. Một thế hệ Trường Xuân ra đời và nối tiếp.<br />Thoạt tiên tất cả được đưa về tạm trú ở Hồng Kông. Nhà chức trách Hương Cảng hứa hẹn sẽ không trả về Việt Nam.<br />Trước khi rời con tàu, thuyền trưởng Phạm Ngọc Lũy đi thanh sát một vòng. Hình ảnh cảm động sau cùng là một người đàn ông mệt mỏi cúi xuống cõng bà mẹ già tê liệt. Trên khoang tàu mênh mông hiện chỉ còn là bãi rác. Một người đàn ông ạch đụi cõng mẹ qua tàu Ðan Mạch, quả thực là hình ảnh hết sức ngậm ngùi. Ðó là ông thiếu tá nhẩy dù Phan Huy Hoàng, sau này đưa mẹ về định cư tại Texas.<br />Khi vị thuyền trưởng rời tàu Trường Xuân thì nước đã tràn vào khoang máy. Vẫn còn dưới hầm, thân xác 1 ông già sẽ thủy táng theo con tàu.<br />Nhưng sau này được biết, khi người lên hết tàu Ðan Mạch, Trường Xuân ngập nước nhưng không chìm. Hai tháng sau được kéo về Hồng Kông, đi theo hành khách của nó.<br />Con rể của ông già nằm trên Trường Xuân đã nhận xác cha. Di hài vị dân biểu gốc Nùng của Việt Nam Cộng Hòa: Ðại tá Wong A Sáng của sư đoàn 5 bộ binh, một thời đồn trú tại Sông Mao. Con người và con tàu, cả hai đều làm xong nhiệm vụ cuối cùng cho hai chữ tự do. </span></span><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEO8vSr7l6IVP7yb5YnXzYdtOZviB2g3dEjmE2Hs3YxJml1SmUPhHz-5h1397rt7msw03QMSIQrqtgGjSQh2vMsINI5hiN_8BprfEIhtIBrPVLxbGeJ6qSl9BCdOm8TN245yClZOHcX3UP/s1600-h/ChieuAnhTruongXuanbaby.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 257px; FLOAT: left; HEIGHT: 320px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5449816038725510370" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEO8vSr7l6IVP7yb5YnXzYdtOZviB2g3dEjmE2Hs3YxJml1SmUPhHz-5h1397rt7msw03QMSIQrqtgGjSQh2vMsINI5hiN_8BprfEIhtIBrPVLxbGeJ6qSl9BCdOm8TN245yClZOHcX3UP/s320/ChieuAnhTruongXuanbaby.jpg" /></a> <span style="font-size:85%;"><strong>Một thế hệ tương lai:<br /></strong>Bà dược sĩ trẻ tuổi họ Bùi bây giờ định cư tại Montreal, Canada và học lại nghề cũ từ 1977. Pharmacie BUI tại Gia nã Ðại có từ ngày đó.<br />Ðứa bé gái Chiêu Anh ra đời giữa Thái Bình Dương tháng 5-75, hai mươi tư năm sau vẽ 1 bức tranh họa cảnh tàu Trường Xuân nộp cho trường đại học Parkson school of Design, New York. Cô được nhận vào học và tốt nghiệp danh dự với huy chương vàng về ngành sáng tạo y phục thời trang. Hiện Chiêu Anh còn độc thân và làm việc tại San Francisco Hoa Kỳ. Trong một bản văn tự thuật bằng Anh ngữ, Chiêu Anh kể chuyện mình như sau.<br /><br />“Con là Trường Xuân Baby. Từ biển cả, con là một thuyền nhân sống xót. Khi Sài Gòn thất thủ, cha mẹ chạy xuống tầu Trường Xuân của thuyền trưởng Phạm Ngọc Lũy. Trong cái đêm dài sâu thẳm, vào lúc 2 giờ sáng 2 tháng 5-75 con sanh ra đời. Ðó là giây phút của hãi hùng và hy vọng. Ðời con khởi sự vất vả. Mắt hài nhi không mở. Xương quai bị gẫy, vai bị cụp. Mẹ đói không có sữa cho con. Vị cam thảo ngọt bôi vào miệng sơ sinh vẫn còn ghi nhận cho đến ngày nay. Tầu Danish của thuyền trưởng Ðan Mạch Anton Martin Olsen đã cứu gia đình con và đưa vào nhà thương Anh Quốc tại Hồng Kông. Khai sanh của con với chứng chỉ công dân Denmark trên tầu MS Clara Maersk. Vì những giấy tờ này, tòa đại sứ Ðan Mạch lo cho cả gia đình định cư tại Canada trong 21 ngày. Con đã tiếp tục sống trong những ngày thơ ấu khó khăn vất vả như những gia đình tỵ nạn khác. Cùng với người anh hơn con 2 tuổi, chúng con cố sức học hành để xây dựng tương lai. Con xin được học bổng để theo ngành sáng tạo thời trang và tốt nghiệp 1998 với bằng danh dự tại đại học hàng đầu New York. Con bắt đầu làm việc cho các hãng thời trang nổi tiếng tại Paris, New York và San Francisco. Con đã có dịp đi đến tất cả các đô thị lớn nhỏ từ Âu châu, Á châu, Mỹ châu trong thế giới của ngành sáng tạo thời trang. Nhưng con luôn luôn nhớ rằng mãi mãi vẫn là một thuyền nhân sống xót, một Trường Xuân Baby.”<br /><br /><strong>35 năm nhìn lại:</strong><br />Kể từ tháng 4-75 cho đến tháng 4-2010 chúng ta có 35 năm nhìn lại. Mỗi năm chúng tôi sẽ chọn 1 nhân vật hay 1 sự kiện để giới thiệu.<br />Trên sân khấu CPA của San Jose tháng 5-2010, người đầu tiên được giới thiệu sẽ là cô Chiêu Anh, Shining Light.<br />Cô sẽ hiện diện với thân mẫu từ Canada, với bác thuyền trưởng Phạm ngọc Lũy 91 tuổi, với hình ảnh của Trường Xuân, của Song An, và của con tàu Ðan Mạch.<br /><br />Khởi đầu từ năm 75 trở đi, qua 76, 77 cho đến 2009 và 2010. Lịch sử giở lại từng trang. Bi thảm, hào hùng, tuyệt vọng và hy vọng. Nhưng mở đầu vẫn là chuyến hải hành ngắn ngủi nhưng hết sức đặc thù. Chuyến đi của Trường Xuân.<br /><br /><em>Trường Xuân, ơi Trường Xuân, Saigon tháng 4 đen<br />Bốn ngàn người vượt biển, Bỏ đất nước điêu linh. Trên con tàu vô định<br /><br />Trường Xuân, ơi Trường Xuân. 35 năm nhìn lại<br />Xem ai còn ai mất, Lệ tuôn khắp dặm trường. Bốn phương trời thế giới<br /><br />Trường Xuân, ơi Trường Xuân. Gần bốn ngàn người sống.<br />Với ba mạng tử vong. 2 đứa bé lọt lòng. Giữa mênh mông trời biển<br /><br />Trường Xuân, ơi Trường Xuân. Một thế kỷ vừa qua...<br />Tương lai rồi sáng chói. Chuyện này cần kể lại...<br /><br />Trường Xuân, ơi Trường Xuân, Ngàn năm còn nhớ mãi...<br /></em><strong>Giao Chỉ, San Jose<br /></strong></span></div>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-27551437196704831312010-03-17T13:06:00.000-07:002010-03-20T06:46:00.832-07:00CUỘC PHIÊU LƯU CỦA DẾ MÈN XỨ THỦ-Phần 3<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEijJK1n-gTvc-vy8vLq5Dksuvhzi5HiTlbXmQ9-mi8tXuabnApipFnEJoHYYRQbg-3gCaAHeXnhwTTC_gQRGW5owhGSP8BN9MX1Q7X8sF1yblsGChZcOu-T_4vlQf8i0Qnu3fo-4VSIW_Rp/s1600-h/CapitaineNhon.jpg"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 320px; FLOAT: left; HEIGHT: 218px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5449700232231962722" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEijJK1n-gTvc-vy8vLq5Dksuvhzi5HiTlbXmQ9-mi8tXuabnApipFnEJoHYYRQbg-3gCaAHeXnhwTTC_gQRGW5owhGSP8BN9MX1Q7X8sF1yblsGChZcOu-T_4vlQf8i0Qnu3fo-4VSIW_Rp/s320/CapitaineNhon.jpg" /></a><br /><span style="font-size:180%;color:#ff0000;"><strong>Phần 3</strong></span> <em><span style="font-size:78%;"><span style="color:#3333ff;">(tiếp theo và hết)</span><br /></span></em><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;">Dọc theo hai bên đường xích đạo, có một vòng đai rộng khoảng vài trăm cây số. Trong nghề hàng hải gọi là pot au noir, theo nghĩa hiện nay là để chỉ một vùng khí hậu bất ổn định, áp thấp nhiệt đới, hình tượng do các khối không khí nóng, ẩm hội tụ do gió alizé. Theo lời của một đàn anh người VN, cựu thuyền trưởng hàng hải Pháp, chử pot au noir có gốc tích từ thời chở nô lệ qua Mỹ châu. Nhiều khi gặp biển lặn đứng gió (mer d’huile), các tên thuyền trưởng ra lệnh hạ thuyền cứu nguy bắt dân nô lệ xuống chèo, kéo chiếc tàu buồm chở đầy người. Nhiều khi chở quá nhiều nô lệ, các tên thuyền trưởng dã man đó bèn quăng bớt người xuống biển cho nhẹ tàu!<br /></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgoX41r19l0jzFq0MZ3FiZBKAC54zGd4FkJIIG5ILyufLB-cxIWdO3qdLV5_52ZoXFwFSFeO7ysbid7fXkngr1Iu4r369C6ktHech3n9Vdumyfezt6b8DBq-DiLb1kY3XK6S2dPGts8AsfQ/s1600-h/canal-panama.jpg"><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 223px; FLOAT: left; HEIGHT: 320px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5449700036081397970" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgoX41r19l0jzFq0MZ3FiZBKAC54zGd4FkJIIG5ILyufLB-cxIWdO3qdLV5_52ZoXFwFSFeO7ysbid7fXkngr1Iu4r369C6ktHech3n9Vdumyfezt6b8DBq-DiLb1kY3XK6S2dPGts8AsfQ/s320/canal-panama.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;"><br />Khi tàu chạy qua biển Caraïbe tới vịnh Colon, đến cửa kinh đào Panama thì neo lại chờ tới phiên mình. Kỷ sư Pháp Ferdinand de Lesseps khởi công xây dựng từ năm 1880 và người Mỹ hoàn thành năm 1914. Kinh đào Panama dài khoảng 80kms, nằm vắt ngang qua dãy núi, cao hơn mặt biển 26 m. Tàu muốn lên trên đó, phải leo qua 2 bậc ụ giống như cầu thang vậy. Hoa tiêu Panama đem tàu vô ụ ở đầu kinh. Có một toán chuyên viên vận chuyển tháp tùng, mình không quen không biết làm. Họ đóng ụ lại và bơm nước vô. Tàu được giử thăng bằng với 4 sợi dây cáp lớn như cườm tay từ 4 đầu xe lửa trang bị hệ thống kéo xả để giử cho con tàu nằm ngay ngắn trong ụ, nếu không khi bơm nước vô, sẽ xãy ra tai nạn. Đóng cửa ụ lại, bơm nước vô, đưa tàu lên cao. Lên tới bậc một, nhìn lại vịnh Colon, thấy các tàu đang thả neo nằm sâu phía dưới. Lại tiếp tục đóng ụ một, bơm nước vô như củ, lên tới bậc hai. Chẳng mấy chốc, mực nước ngang bằng với con kinh: mình đang ở 26 m cao hơn mặt biển đó! Mở cửa ụ, chạy qua tới đầu kinh phía bên kia, chun vô ụ, xuống vịnh Panama tới Thái Bình Dương.<br />Dân Nam Mỹ phần lớn nói tiếng Tây ban nha, phía bên Brazil, Argentine còn nói thêm tiếng Bồ đào nha. Nhiều nơi, họ đội nón rộng vành Sombrero như dân Mể. Đàn bà da đỏ thường đội nón nỉ giống như mấy ông già xưa bên mình trông thật lạ mắt.<br />Bến cảng đầu tiên là Buenaventura của xứ Colombie. Quán nhậu rất nhiều, chổ nào cũng mở nhạc ầm ỉ. Rời Colombie, qua Guayaquil của xứ Ecuador, trồng chuối bạt ngàn. Phong cảnh nên thơ, rất giống VN. Bầy phoques hải cẩu nằm phơi mình trên những ghềnh đá ở cửa biển. Ven theo bờ sông chạy vào cảng, có những nhà tranh lẩn khuất sau vườn làm tôi nhớ nhà quá chừng. Dân bản xứ kể cho tôi nghe, trước khi vác quài chuối lên vai, người phu khuân phải coi kỷ, có một loại rắn lục nhỏ bằng ngón tay, dài khoản 3 tấc núp trong đó, nếu không nó cắn trúng là chết. Tui không biết ở các đồn điền chuối bên mình có lại rắn này không<br />Khi xuyên xích đạo, trên tàu có tổ chức lể phát bằng theo truyền thống hàng hải. Nhiều thủy thủ cho đến lúc về hưu, chỉ hành nghề ở một phía bán cầu mà thôi. Theo thần thoại Hy Lạp, Neptune là thủy thần cầm cây chỉa ba cùng với vợ là Amphitrite do hai thủy thủ hóa trang, sẽ rửa tội, đặt cho mổi người tên một loài cá và sau đó phát bằng cho các thủy thủ lần đầu tiên xuyên xích đạo trong đó có tui. Ôi chao, thần Neptune bắt uống một ly cối cocktail ghê gớm, rượu chác pha dấm, whisky, tabasco, nước biển thêm đường rồi hè nhau quăng họ xuống piscine bơm đầy nước biển xích đạo! Bắt buộc phải uống, không được chạy trốn thì sau đó mới phát bằng. Ai cũng nhớ đời hết. Nhậu nhẹt đàn ca, xướng hát suốt đêm, vui hết sức. Tàu vẫn rẽ sóng chạy đều. Phía ngoài xa khơi kia, bên phải con tàu là quần đảo Galapagos gồm 13 đảo lớn, 17 đảo nhỏ, hiện là khu vực sinh thái đang được quốc tế bảo vệ.<br />Từ đó hướng xuống Perou, rất nhiều đàn cá dài mút mắt, óng ánh màu bạc dưới nắng, tàu chạy hoài mà không hết đàn cá. Ngoài xa kia, những tàu xưởng nổi to lớn làm cá hộp, với kỷ thuật tiên tiến, chỉ đánh bắt một loại cá nào đó mà thôi. Nó phát sóng trên một tần số đăc biệt của loại cá đó, kêu chúng đến rồi cuốn hút lên tàu. Trải qua tiến trình, cá sẽ được đóng hộp trên tàu. Về đến bến, là những kiện hàng cá hộp được tải xuống!<br />Tới cảng Callao của xứ Perou, nhìn các tàu cá về bến, phải lấy lưới bọc hết boong tàu lại vì bầy chim già đãy bằng cở gà tây, bay theo kiếm ăn ngộp trời. Có điều lạ là hải sản nhiều như vậy mà Perou lại không có chế ra . . . nước mắm. Ở đây, tha hồ ăn sea foods đủ loại, tươi mà rẻ quá chừng. Bên Pháp mắc lắm. Đầu bếp đi qua bến tàu cá, mua tôm hùm (lobster) mới vừa lưới đem vô bờ. Phần thì đem nướng lửa than, một mớ đem luộc chấm muối tiêu chanh, sauce mayonnaise, ngọt thịt quá chừng!<br />Ghé mấy cảng Perou, tui có đi thăm vài bộ lạc da đỏ nằm sâu phía trong núi. Bà hướng dẫn kể lại là có những bộ lạc cứ mỗi năm, tụ họp lại một lần làm lể . . . khóc suốt đêm! Chắc họ buồn cho số phận người da đỏ.<br />Hải cảng Valparaiso thuộc Chilie khá lớn, sinh họat sầm uất, dân tình dể thương. Thấy có một chiến hạm Pháp nằm trong bến, Thuyền trưởng bảo Cò Tàu Lieutenant Commissaire tên Daniel mang quà tặng cho Hạm Trưởng Pháp. Phong tục hàng hải Pháp dể thương chổ đó. Họ biết sự hiện diện của chiến hạm ở vùng biển xa xôi này là để bảo vệ các thương thuyền Pháp khi cần. Cò tàu này vốn là cựu trung úy hải quân Pháp. Sau đó, anh ta kể lại cho tui nghe, đây là lần thứ hai trong đời, anh mang quà tặng cho Hạm Trưởng. Lần thứ nhất, hồi còn trong quân ngủ, Chiến Hạm ghé bến cảng bên Phi châu. Hạm trưởng bảo anh mang quà tặng cho Hạm Trưởng Soái Hạm của quốc gia Phi Châu đó, hiện đang có mặt trong cảng.<br />Lên tàu, anh trình lá thơ của Hạm Trưởng Pháp và xin gặp Soái hạm trưởng để trao quà. Gần 20 phút ngồi chờ trong bộ lể phục hải quân, anh ta muốn chết ngộp vì tàu hư... hệ thống điều hòa không khí. Anh kể: Khi Soái Hạm Trưởng mặc đại lể ra đón tiếp, lon lá dày cộm nơi cổ tay, mề đay đầy ngực, áo trắng, cà vạt, trông oai vệ hết sức mà nhìn kỷ lại, thì ra là... thằng bạn đồng khóa hồi còn trong trường Hải quân bên Pháp. Anh chàng này được quốc gia gởi đi du học, do H.Q. Pháp đào tạo, sau đó trở về phục vụ đất nước và lên cấp lẹ hơn sao xẹt. Nghi thức lể lạc xong xuôi, hết còn danh xưng chức tước, hai bên bèn gọi nhau mầy tao như xưa, kéo nhau vô phòng ăn S.Q. uống rượu. Anh kể tiếp, hắn xin lổi tao vì hệ thống máy lạnh chưa có cơ phận thay thế, nên tàu còn nằm chờ ở đây. Mồ hôi nhể nhại, hắn đề nghị trời nóng quá (Phi Châu mà!) thôi mày lột áo ra cho mát rồi uống. Để làm gương, anh ta lột áo veste ra trước. Trời đất thiên địa ơi! Tưởng là cái áo sơ mi trắng, cà vạt bên trong, ai dè chỉ có chút xíu... cái cổ áo với cà vạt thôi, không có lưng mà cũng không có hai vạt phía trước áo, trông tức cười không nói được! Ngộ biến phải tùng quyền hihihi<br />Tui cũng kể cho Cò Tàu Daniel nghe, hồi còn nội trú trong trường hàng hải, tui có thằng bạn chung phòng bên nước Phi châu gởi qua học theo chương trình đào tạo Thuyền trưởng. Có lẻ là con ông cháu cha, nhà giàu sao đó, thay vì lo học, tiền bạc rủng rỉnh, đêm nào cũng như đêm nấy, anh ta đi chơi đến 1, 2 giờ sáng. Tui nói sao mầy không lo học, mai mốt làm sao xuống tàu làm việc, thì nó trả lời: Tao qua đây học, để về xứ làm... Bộ Trưởng chứ đâu có phải để đi tàu! Thật vậy, mấy năm sau, hắn có gởi cho tui bức thư, cho biết hiện là Bộ Trưởng Bộ Ngư Nghiệp, rủ tui qua đó làm cố vấn cho hắn, lương bổng sẽ rất hậu hỉ. Lúc đó, tui đang làm Thuyền Trưởng lại suy nghĩ, qua bên đó rồi mấy đứa con làm sao đi học nên tui từ chối...<br /></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi28ZvuntesALD6sKADbaZeb0WX749ijLutq-UY5OEErrd-LzBI25Le1MLR9E8uy-eQB3xeG1yFjMXaAaY5DBKwlVIR3JutTknWh7m3ld7QVKIWnPJYvaN1vlzudLQYzXq8KPWaunjnboZI/s1600-h/e_mambo_dance.jpg"><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 200px; FLOAT: left; HEIGHT: 200px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5449699888231420866" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi28ZvuntesALD6sKADbaZeb0WX749ijLutq-UY5OEErrd-LzBI25Le1MLR9E8uy-eQB3xeG1yFjMXaAaY5DBKwlVIR3JutTknWh7m3ld7QVKIWnPJYvaN1vlzudLQYzXq8KPWaunjnboZI/s320/e_mambo_dance.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><span style="font-size:85%;"><br />Trở lại chuyện Nam Mỹ, dân tình ở đây rất tự nhiên, vui vẻ, ồn ào, thích múa hát, các điệu nhạc nóng bỏng, vui tươi như cha cha cha, mambo, salsa... Mấy bà vừa lựa hàng, vừa nhún nhảy, lắc lư theo tiếng nhạc thấy ngộ ghê. Kế đến là chổ nào cũng có con nít đá banh, trên đường, trong hẻm, góc phố, chổ nào trống là có đá banh. Sau cùng, ở các ngã tư lớn của thành phố, có nhiều tiệm ăn, tạp hóa của người Tàu.<br />Lần khác, lên sông Amazone bên Brazil, tới bến nọ, thấy có một tiệm nước nữa, có bày thêm bàn bên ngoài. Kêu một ly xây chừng, xổ vài câu xả giao tiếng Quảng đông còn sót lại trong trí nhớ lúc ở Đại học xá Minh Mạng, ngã sáu Chợ lớn: Chủ sành tài lủ, nị hủ ma, cấm dạch dậu mụ xíu xức, nị úc khị hầy bính tù. May phước, ông chủ đúng người Quảng đông, khoái quá khỏi lấy tiền cà phê luôn. Tui hỏi thì được, mà hỏi lại là tui... kẹt liền. Tới chừng ông nói tùm lum, tui bí qua bèn trã lời tiếng Anh thì ông ta không hiểu mà nói lại bằng tiếng... Sì! (Spanish) Trời đất ơi, vốn liếng có mấy chử nghèo nàn, chưa đầy lá mít, hát được vài câu Cielito Lindo, Besame mucho mới từ lúc chạy qua Nam Mỹ thôi, tôi ngọng! Uống lẹ tách cà phê, tố chè, tằng tài dạch chôi lầy nhẩm thím, bye bye.<br />Sau cùng, tàu ghé cảng bên Nam Dương, 80% là đạo Hồi không ăn thịt heo. Người Triều châu ở đây khá đông. Vào thời điểm đó, Hồi giáo đang trong thời kỳ ăn chay một tháng Ramadan. Vậy mà tui cũng được đại lý chỉ dẫn đến một tiệm nước không mở cửa hẳn, chỉ hé một bên do lể nói trên. Lại thấy treo cành cây nhỏ dấu hiệu hôm nay có món đặc biệt duy nhất bán một ngày trong tuần. Cũng hên, hôm nay đúng ngày mở cửa. Ngôn ngử bất đồng, tui chia liền động từ to Quơ, hand language. Chủ khách hai bên ráng hiểu nhau, OK, OK rân trời. Chịu trận bánh mì, bích tết, phó mách cả tháng rồi mà! Trong tiệm bày biện trên bàn ống đủa, muổng, tương ớt, xì dầu y hệt như bên mình. Tui tìm lại được hương vị xưa, trong cảnh củ. Ăn bánh bao, xíu mại, hủ tiếu có hẹ nửa, thím sực tô mì, sì sụp húp nước lèo đến nổi không biết mình gốc Việt hay Tàu. Thêm ly cà phê là đúng tiêu chuẩn...<br />Từ Valparaiso, được lệnh trở lại Antofagasta của xứ Perou. Lấy hàng cho Hòa Lan xong, qua kinh Panama trở ra Đại Tây Dương, tới tam giác quỷ, lại được xem phim Charlot. Đúng là Tam giác quỷ! Trưa hôm đó, Trưởng phiên hải hành Daniel bổng thấy có một người đàn bà Âu Mỹ, tóc dài màu vàng, bập bềnh trên sóng nước xa xa, đang chới với vẩy tay cầu cứu. Anh vội vàng báo cho CDT. Ông lập tức lên đài chỉ huy, lấy ống dòm quan sát cẩn thận trước khi ra lệnh báo động vận chuyển cứu người. Cả tàu đứng trên boong theo dỏi việc cấp cứu. Kìa, cô ta đang nằm ngửa trên sóng, rành rành sẳn đúc một tòa thiên nhiên, lồ lộ với những đường nét hấp dẩn. Hai cánh tay trong tư thế còn như đang ôm chặc người tình, đôi môi khêu gợi chết người mặc cho sóng biển dập dùi thân xác: một nàng búp bê bằng... cao su, bơm hơi, cở như người thật, một cô bạn đồng hành của anh chàng thủy thủ độc thân, đa tình nào đó! Có lẻ anh chán nản với người đẹp... câm, thiếu chất... người nên đem quăng xuống biển.<br />Trải qua một cuộc bể dâu,<br />Những điều trông thấy mà đau đớn lòng!<br />Lạ gì cái thứ đàn ông,<br />Lúc thương nựng nịu, khi xong... quăng liền.<br />Trên phương diện hàng hải, bản đồ Đại Tây Dương, nối hai bờ Đông Tây, có tỉ lệ rất nhỏ, chỉ để ghi lại các tọa độ hằng ngày lúc 12 giờ trưa và tính vận tốc trung bình mà thôi, chứ không làm point, định vị được. Với nhiệm vụ SQ hải hành, tui phải chế canevas, hệ thống tọa độ ngang dọc gồm các vỉ tuyến parallèles và kinh tuyến méridiens của khu vực đang hải hành với tỉ lệ lớn hơn để vẻ Rv và tính (Hv – He), Zv trên đó (nhắc lại chút kỷ niệm cho vui với các bạn đồng khóa, đây là bài Carte Marine học với thầy Ducasse kính mến, chỉ dạy tận tình g = e sec Lm, L = mcos V, e = msin V, TgV = e/ L . . .). Hồi đó học là học thôi, đâu ngờ có ngày đem ra xài!<br />Có lần, băng qua Guadeloupe sau mấy ngày, trung bình 17 noeuds, tự nhiên hôm qua sụt xuống còn có 11! Tui và thằng Lieutenant kia xách sextant ra đo lại một lượt, có mặt CDT và Sếp Máy. Kết quả y hệt. Không hiểu nổi! Sau cùng mới tìm ra nguyên nhân: đêm qua tàu đụng con cá voi rồi nó mắc kẹt, nằm ngang phía trước mủi chổ cái bulbe tròn! Cũng ở gần tam giác quỷ nửa! Cá voi khi ngủ, nằm là đà trên mặt nước. Chỉ vậy thôi mà vận tốc giảm khủng khiếp! Sếp máy thở phào nhẹ nhỏm.<br />Trên phương diện kế toán của hãng tàu, cứ chạy tăng thêm được 1 noeud thì cứ sau 24 giờ, sẽ đến bến sớm hơn khoảng 1 tiếng. Từ Pháp chạy qua Viển Đông, chừng 22 ngày thì sớm hơn 22 giờ, nghỉa là tàu sẽ cập bến sớm hơn một ngày, biết bao nhiêu là tiền của...<br />Nhân tiện, tui xin được ghi lại lòng biết ơn của dân tị nạn VN như tôi đối với CDT FOLLIGUET, thuyền trưởng tàu Pháp Chevalier Valbelle thuộc hãng Chargeurs Réunis, đã nhiều lần cứu vớt thuyền nhân trên biển Nam Hải. Tàu Chevalier Valbelle chạy đường Âu châu, Địa trung hải qua Viển Đông. Mổi chuyến trung bình hai tháng. Tui có người bạn ở chung trong cải tạo. Quả đất tròn, qua Pháp gặp lại nhau. Tui đem anh vô hảng, làm phụ bếp trên tàu. Năm 1984, khi tới bến Barcelona thuộc Tây ban nha, anh chỉ cho tui, tàu Chevalier Valbelle này đã cứu ghe chở cả trăm người vượt biên của anh đúng lúc sắp chìm, chờ chết. Sau đó, tui dắt anh qua xin gặp CDT để bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc của mình. Biết tui là người VN, làm việc trên tàu Pháp đậu kế bên, ông ta vui vẻ, chỉ những giấy ban khen của hãng treo đầy trong phòng khách vì đã nhìều lần cứu vớt sinh mạng con người lâm nguy trên biển. Ông kể lại, mổi khi tàu chạy ngang qua vùng này, ông thường rà sát tới giới hạn hải phận của VN. Bận đi, bận về, lần nào ông cũng vớt cả trăm người...<br />Từ ngoài khơi, vào gần Ouessant, sắp lên đường rầy, thì đài kiểm báo duyên hải Pháp đã gọi trên canal 16, chiếc tàu đang ở tọa độ đó,tên gì, quốc tịch, loại tàu và hàng hóa gì, từ đâu tới etc... Đây là nói chuyện đời xưa, chứ bây giờ vừa rời bến, đi tới đâu là thiên hạ ai cũng biết hết (</span><a href="http://marinetraffic.com/"><span style="font-size:85%;">http://marinetraffic.com/</span></a><span style="font-size:85%;">).<br />Bỏ hàng bên Hòa Lan xong, chạy về Dunkerque rồi qua Saint Malo, Nantes, St Nazaire chở hàng đi vài nước trong Địa trung hải, sau đó xuyên kinh đào Suez qua liên bang Á Rập ở Trung Đông. Tàu tách bến, hướng về Nam, dọc theo vịnh Gascogne ngoài khơi Bordeaux, rồi cập theo bờ biển Bồ đào nha xuyên qua eo biển Gibraltar vào Địa Trung Hải. Tàu chở khách băng ngang, qua lại, nối liền cảng Tanger của Maroc Bắc Phi với Tarifa Âu châu, y như eo biển Pas de Calais trên miền Bắc.<br />Thủy triều Địa Trung Hải chừng 50 cm, trái hẳn với miền Bắc Pháp. Chẳng hạn như ở Mont Saint Michel, một trung tâm du lịch được xếp vào di sản lịch sử, bải biển rất lài, nước dâng 8m trong vòng 6 giờ, ngựa chạy không kịp. Việc canh giữ du khách không được ra xa bờ thật nghiêm nhặt.<br />Tàu lướt sóng êm giửa trời nước bao la, phía Nam của đảo Las Palmas, hướng về mủi Spartivento Sardaigne của Ý. Sau đó, băng qua biển Andriatique nhắm mủi Matapan của Hi lạp. Một nử tu viện nằm cheo leo trên sườn núi ngay Matapan. Mỗi khi thấy có tàu đi qua, các Sơ thường giựt chuông rộn rã rồi chạy ra vẩy tay chào mừng thật là cảm động. Địa Trung Hải có những phong tục hết sức dể thương, chẳng hạn như ở eo biển Messina nằm giửa đảo Sicile và Ý. Khi tàu chạy qua đây, mình viết thơ và thêm $ 5 bỏ vô chai, đóng nút lại rồi quăng xuống biển. Dân ở đây sẽ vớt lên rồi gởi về nhà cho gia đình mình. Ngay cửa vào, có hòn đảo núi lửa tên Stromboli, cứ 15 phút thì phun lửa. Miệng núi lửa nằm lệch một bên sườn núi . Phía bên kia, thiên hạ vẩn cất nhà, trồng nho. Trên đảo Sicile, có ngọn núi lửa Etna, thỉnh thoảng nổi giận. Cách đây khoản 26 năm, trên đường Izmir bên Thổ nhỉ kỳ về Marseille, từ xa trên mặt biển, nhìn cột lửa cao ngất trời, mới thấy sức mạnh thiên nhiên thật khủng khiếp. Tui có ghé bến Palermo, trên đảo Sicile. Thành phố Syracuse, bên phía đông của đảo Sicile, nơi sinh trưởng và mất đi của nhà toán học kỳ tài, liên hệ mật thiết đến môn Stabilité và Calcul d’assiette trong ngành hàng hải, người đã tìm ra nguyên tắc này : mọi vật nhúng chìm trong chất lỏng đều bị một sức đẩy từ dưới lên trên đó . . . : quí vị biết ai rồi phải không ? Eurêka ! ARCHIMEDE. Syracuse còn là tên của chuổi số toán học bất biến, mà kết quả sau cùng của phép tính cho ra ba con số thường là 4, 2, 1. Thỉnh thoảng ra 3 số khác nhưng cũng bất biến tương tự như vậy (Lấy bất cứ con số nào, nếu chẳn thì đem chia hai, nếu lẻ thì đem nhơn cho 3 rồi cộng thêm 1, xong viết kết quả kế bên. Từ kết quả đó, cứ tiếp tục theo qui tắc như vậy cuối cùng sẽ thành bất biến 4, 2, 1). Xa kia, về phía Napoli, vào năm 79, núi lửa Vésuve dưới triều đại Titus đã chôn vùi thành phố Heculanum, Pompei dưới bao lớp đá tro bụi. Napoli, quê hương của những bản tình ca, giọng nhạc bất hủ được phổ biến bắng nhiều thứ tiếng, Trở về mái nhà xưa, O sole moi, Serenata...<br />A, tới đây tui phải mở dấu ngoặc để nói cho không ít quí vị sẽ ngạc nhiên chơi: Tui ghé Napoli cả hơn chục lần và xưa nay rất thích nhạc Napolitaine. Lời nhạc mà quí vị nghe Luciano Pavarotti hát đó không phải tiếng Ý mà là ngôn ngử địa phương (Patois). Người Ý nghe nhạc nhưng không nói được! Có lời nhạc của bài này bằng tiếng... Ý nửa hihihi. Tui quen một ca sỉ chánh gốc napolitain và có nhờ anh ta dạy cách hát, nén hơi loại nhạc này. Anh rất vui tánh, nói tui phát âm sao giống Pavarotti quá, chứ không phải như Caruso. Tui tưởng anh chọc quê, anh nói không phải, Pavarotti không phải chính gốc là dân Napolitain, nên phát âm không chuẩn. Giọng Ténor tuyệt vời thiệt nhưng để cho người ngoài nghe thôi. Dân napolitain phải ráng hiểu. Cũng như hồi xưa, gánh hát Kim Chung ca vọng cổ, xuống xề vậy mà: Chời đất ơi cái nổi đọan... chường!<br />Đi tàu, ghé Napoli phải biết hát bài Santa Lucia, bà thánh phù hộ cho dân đi biển: Sul mare luccia, l’astro d’argento. Placida è l’onda. Bài hát này được diển tã bằng rất nhiều ngôn ngử khác nhau. Có lần, tui vào quán nhạc,ngay bên ngoài cảng, nghe những thủy thủ hát bài này bằng ngôn ngử xứ họ. Một chàng Nga sô lên hát với tất cả niềm tin, giọng hát cao vút như ca sỉ thứ thiệt Thiên hạ vổ tay quá xá.<br />Lịch sử bản Torna a Surriento mà nhạc sỉ Phạm Duy lấy giọng nhạc để phổ lời VN thành Trở Về Mái Nhà Xưa cũng lạ lùng! Tác giả Decurtis vốn là bà con của một chủ khách sạn trong vùng Surriento lúc đó còn hoang vắng lắm (1902). Một hôm, có vị Thủ Tướng đương thời về đây nghỉ hè tại khách sạn này. Viên Thị trưởng là bạn của chủ khách sạn muốn tìm cách nhờ Thủ tướng giúp đở để phát triển khu vực, bèn nói nhỏ với ông chủ, bà con của Decurtis làm sao nhờ anh ta viết giùm cho bài nhạc ca tụng vẻ đẹp của Surriento. Bài hát ra đời trong hoàn cảnh đó. Lời nhạc thật sự: Vide’o mare quant’è bello, Spira tantu sentimento (Hãy nhìn xem, ồ, biển đẹp làm sao, nó lôi cuốn tất cả tình cảm trong lòng người...). Đón mò thôi, có thể Ông Phạm Duy lấy ý từ lời tiếng Anh Come back to Sorrento nên thành Trở về mái nhà xưa: Về đây nghe tiếng hú hồn mê hoang, về đây lắng trầm khúc nhạc truy hoan. Về đây nhé, cấm xong chiếc thuyền hồn... Ôi! Lời VN của nhạc sỉ P. Duy trên cả tuyệt vời. Cũng như bài Célèbre valse của Brahms vốn chỉ có nhạc thôi, Nhờ nhạc sỉ P.D viết lời và Lệ Thu diễn tả: Trong chiều dần im hơi, người ngồi thương nhớ bao ngày vui... Tội nghiệp thằng nhà quê như tôi! Vậy mà ngày xưa cứ tưởng... Thôi, xin đóng dấu ngoặc lại, nếu không, tui nói lung tung, dám nhảy qua tới Bài Lời Hát Khiêng Cây trong cải tạo: Bác Đang Hành... Chúng Cháu Mệt Ghê... Năm xưa tao gọi tụi bây không nghe lời... hihihi<br />Đảo Santorini ở biển Egée ngày xưa là một núi lửa. Năm 1490 trước T.L, bộc phát dử dội. Những ngọn sóng thần đập vào đảo Crète còn để lại dấu vết cho đến ngày nay. Mổi lần đi qua đây, CDT thường cho tàu chạy quanh đảo một vòng để ngắm cảnh. Các mỏm đá đủ sắc màu, chổ đỏ, chổ trắng, chổ như cẩm thạch thật lạ lùng! Triết gia Hi Lạp Platon, thế kỷ thứ tư trước T. L bàn tới và cho rằng có sự liên hệ với nền văn minh Atlantide.<br />Cảng Izmir, Istanbul đẹp lắm. Vùng biển Egée là nơi tranh chấp giửa Hi Lạp và Thổ nhỉ Kỳ. Vào thời buổi đó, (1984) tới Izmir phải thông báo, trả lời bắng chớp đèn tín hiệu Morse vì lý do quốc phòng., Không được quyền gọi VHF! Vụ này trên thế giới, chỉ còn lại trong nhà binh chứ dân sự đâu có xài. CDT thấy tui chớp đèn trã lời ngon lành mà không thèm đánh thức sỉ quan Radio, ngạc nhiên hết sức. Chuyện nhỏ thôi, bên mình đêm nào mà không đánh đèn tích ta với H.Q hay Tuần duyên!<br />Chất hàng xong, chạy qua Alexandrie, cảng lớn của Ai Cập, nơi có ngọn hải đăng, một trong 7 kỳ quan của thế giới. Tàu phải neo 24 giờ chờ bến. Rảnh rang, tui lên bờ, đi thăm thành phố.<br />Từ trong bến tàu, đã thấy bài bán Papyrus, một lọai giấy viết phát minh từ đời Ramsès (1250 trước TL. Tui được họ giả thích, loại giấy này làm từ cây cỏ, mọc rất nhiều dọc theo bờ sông Nil.Người ta lột vỏ cọng cây, lấy phẩn mềm rồi cắt theo chiều dài từng lát mỏng, xếp thành 2 lớp chồng lên nhau thành tấm giấy. Xong thấm nước rồi lấy đá đập cho nó dính với nhau. Khổ giấy tùy theo mình muốn.<br />Tui gặp một đám tang. Có 6 người khiêng quan tài. Họ cố chạy theo một người đàn bà, khóc kể lu bù, băng từ lề đường này qua lề đường kia. Bà phân trần với mọi người trên đường. Ai nấy cũng tỏ vẻ thông cảm nổi đau của bà. Phía sau quan tài là thân quyến cũng chạy theo. Nghĩ lại xứ mình, khiêng quan tài phải nhẹ nhàng không được chao đổ ly rượu, còn ở đây...<br /></span></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjj0GfwMAGtNPOA-3iADZtwoqrjsvhWXvUD_3Dd0f-Bjzzc705Iu650oHznSyKn1_gMgysEv7N5kFkQCLG1VnEJB_Dogn9YIbZUyRomufXFKstMshmBspCd8ySQGSacrpX4NZsfEjCUz1oN/s1600-h/alexandria.jpg"><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 320px; FLOAT: left; HEIGHT: 240px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5449699705798358962" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjj0GfwMAGtNPOA-3iADZtwoqrjsvhWXvUD_3Dd0f-Bjzzc705Iu650oHznSyKn1_gMgysEv7N5kFkQCLG1VnEJB_Dogn9YIbZUyRomufXFKstMshmBspCd8ySQGSacrpX4NZsfEjCUz1oN/s320/alexandria.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;"><br />Nho xứ Ai Cập thật ngon, trái lớn, màu ngà, hơi vuông chứ không tròn như nho tây. Bận về, có ghé Port Saïd, trên tàu mua rất nhiều, đem về tặng bà con bên Pháp. Nghĩ lại tức cười, hồi xưa, nói bom nho là phải nói... bên Tây! Bây giờ, thấy Tây đi mua nho mang về... Pháp!<br />Ai Cập về đêm, hàng triệu ngôi sao lấp lánh, chen chút nhau trên bầu trời. Rời Alexandrie qua neo gần cửa con kinh Suez chờ hoa tiêu. Kinh Suez dài 180 km, tiếp nhận được các tàu có lườn sâu 20 m. Không có ụ như bên Panama vì nước con kinh lưu thông giửa Địa trung hải và Hồng Hải. Sắp qua đoạn kinh hẹp, phải neo lại chờ đoàn tàu đi ngược lại. Đại lý cho biết đậu lại đây 24 giờ. Thuyền trưởng cho phép đi viếng Kim tự tháp do đại lý tổ chức trong khi chờ đợi.<br />Hồi nhỏ, tui có cởi bò trong quê, nhà của thằng bạn. Lớn lên, về SG đâu có dịp nữa. Giờ đây, qua xứ Ai cập, tui cởi... lạc đà cho mướn trên đường đi Kim tự tháp. Chỉ đi chừng 200 m thôi. Cởi cho biết chứ lại gần đã nghe mùi nồng nặc, hôi rình. Coi truyền hình thấy dể ợt: nó quỳ xuống, mình leo lên xong, nó đúng dậy đi. Coi vậy mà không phải vậy! Khi nó đứng lên, thằng bạn tui té cái ạch xuống đất. Nó không dám leo lên nữa mà chạy lúp súp theo sau. Lúc lạc đà bước đi, mình ngồi trên lưng vừa cao mà lắc lư không khoái như cởi bò.<br />Đi vào bên trong kim tự tháp thì đã có nhiều đoàn du lịch khác. Tôi mãi mê quan sát, tự nhiên nghe lạnh sau lưng. Quay lại thì không còn ai, thiên hạ đi trước hết rồi. Tôi lật đật chạy theo, cảm giác rờn rợn lạ lùng...<br />Khu vực Hồng hải có ngọn gió Khamsin. Tiếng Á rập có nghiã là 50. Nó mang cát và sức nóng sa mạc thổi tràn qua đây. Thời gian mổi khi gió lên là 50 ngày. Khi tàu vô Hồng hải tui mới biết tại sao có tên này: do khamsin nước biển lộn với cát sa mạc nên màu hơi giống màu nước phù sa sông cửu long. Vòm trời nhìn từ xa, gió cát sa mạc như sương mù đỏ. Cửa nẻo đóng kín mít mà cát vẩn chung vô... Mới tuần trước đây, còn bên Hoà lan, lạnh cóng xương 10 độ âm mà bây giờ nhiệt kế bên ngoài chỉ 48° Celcius! Cho nên, đi tàu có loại tiền thưởng cho cái vụ nóng lạnh này nữa!<br />Dưới sức nóng ghê người, mặt biển như bốc hơi, mù mù, không thấy chân trời. Không có định vị làm point gì hết, cứ nhắm ở giửa biển mà chạy. Chỉ vào sáng sớm và chiều tối, 2 lieutenant mới xách sextant ra đo, tính toán điều chỉnh lại hướng.<br />Tới eo biển Bab el Mandeb, tàu rời Hồng Hải đổ ra vịnh Eden, tiếng Á Rập có nghiã là Cửa Ngỏ Than Khóc, ngăn cách 2 nước cộng hòa Djibouti và Yémen, được coi như là một trong những eo biển có nhiều tàu qua lại nhứt trên thế giới.<br />Khi ghé Djibouti, tui gặp một lính lê dương Pháp gốc VN. Anh đưa cho xem vỏ chai rượu chác Bordeaux bị quẹo nghiêng một bên chừng 30°, ngay chổ giửa chai Mùa hè ở đây nóng khủng khiếp, Uống xong chai rượu, làm biếng đem bỏ thùng rác , vùi đại xuống cát dấu cho rồi. Mấy bửa sau, cần cái chai không, ra moi lên thì nó bị biến dạng như vậy Anh giữ chai này làm kỷ niệm.<br />Cập bến Abu Dhabi, liên bang Á rập, tất cả rượu phải bỏ vào kho nêm lại. Xứ sa mạc như vậy mà dọc đường trồng hoa dài dài. Cứ 100 m có một người trách nhiệm tưới đi tưới lại hoài. Đất thì nhập cảng từ bên ngoài. Nước ngọt thì có máy... lọc nước biển. Nhà cửa tối tân, các chuyên viên, kỷ sư khắp nơi tụ họp về đây làm việc do lương bổng rất hậu. Nhiều tiệm cà phê nhưng không có tiệm rượu.<br />Hàng trăm giàn khoang nguyên cả một vùng Zakum Field. Có cái dùng để bom nước vô. Túi dầu cho dầu nổi lên, có cái hút khí Méthane, dầu thô. Từ năm 1976, bắt đầu khai thác vùng này với chi phí 1 triệu đô la/ngày. Cuối năm 1981, tui có dịp trở lại đây vẫn chưa chảy giọt dầu nào. Tui hỏi thăm thì họ cho biết, giá dầu còn rẻ lắm, chưa muốn bán. Chỉ cần tối đa 1 năm khai thác là lấy lại vốn. Với dung lượng hàng ngày 800.000 thùng, ông chủ có...100 năm trước mặt, chưa kể đến túi thứ hai nằm sâu phía dưới! Ây da, tọa thực sơn băng, ngồi ăn mãi, non mòn, núi lở, mà chừng nào mới lở nổi đây!!!<br />Trên đường về, tàu ghé qua Sfax ở Tunisie. Lần đầu tiên mới thấy chà là tươi. Trái màu vàng, vừa chín tới, ăn dòn dòn chứ không như bên mình. Khi tàu ghé Oran, nước Algerie, tui được Đại lý mời ăn chiều ở tại nhà. Ăn bốc bằng tay! Coi vậy chứ không phải dể đâu. Tây phương kỵ, đưa dao lên miệng, liếm dao khi ăn. Vô tù cải tạo, học được cách ăn văn minh văn hóa, trở đầu đủa lại gấp thức ăn mặc dù không có cái gì để gấp hết. Bây giờ, qua xứ Á rập hoc cách ăn bốc. Người lịch sự phải ăn như vầy nè: có tô nước thơm để rửa 3 (ba) ngón tay phải, ngón cái, ngón trỏ và ngón giửa thôi chứ không phải thọc nguyên bàn tay đâu nha. Nhớ là 3 ngón bàn tay phải vì tay trái dùng để... hát phim ngắn, hay cái vụ nọ kia! Cấm xài lộn nghe chưa quí vị. Tui bị ông ta đùa vui khẻ tay, vì tui thuận tay trái nên nhớ rỏ lắm, mặc dù thiên hạ nói nó... hổng đau hihihi. Dùng ba ngón tay, nhúm món ăn lại, đưa lên gần miệng cách chừng hai ba phân. Lấy bàn tay trái gỏ vào cườm tay phải cho thức ăn chạy vào miệng chứ không được đụng ngón tay lên môi vì như vậy sẽ bất lịch sự như liếm dao vậy. Chưa hết, xong buổi cơm, thay vì xếp khăn ăn lại thì mình phải vo tròn trong tay, ném mạnh xuống bàn rồi... rồi sao? Rồi ráng Ợ một cái cho lớn và nói bửa nay ăn ngon miệng quá!!! Ối mẹ cha ơi, hồi nhỏ mà tui lở làm như vậy có nước ra khỏi bàn cơm, nhịn đói luôn, còn bây giờ thì, ... thi sao? thì Chủ nhà mừng rở, cám ơn rối rít khoe là chính tay Bà chủ nấu nướng. Nhớ cho kỷ phim này nghe quí vị. Yêu cầu đừng chiếu lộn rạp nha: rạp nào chiếu phim nấy, rạp tây, chiếu phim tây cấm chiếu phim Á rập khách bỏ về hết đó.<br />Tàu đến Rotterdam, đại lý đưa ra phi trường, tung cánh chim tìm về tổ ấm. Tui gặp lại được phân nửa kia, chiếc dép cùng số sau 5 tháng 11 ngày lưu lạc. Ba tháng nghỉ phép chớp nhoáng, Hãng điện thọai đến, thông báo vé phi cơ đã sẳn sàng, 3 ngày nữa lên đường. Bèn buồn!<br />Thôi, ...Anh về với em, rồi mai lại đi!<br />Nhơn<br /></span>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-27269450574688425982010-02-19T14:13:00.000-08:002010-03-18T07:26:44.902-07:00Chuyện vui buồn của tôi Nguyễn Văn Nghiã và Thuyền Trưởng Jean Ducasse<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEga_CZ3FoXxTGTeLuoNaq1Sha2xUHw1fEp3H0uF0DWouhB0Qu0Nm16m9IO6D75mXZ5rXEe6xOZlK6RRN_mcAzNgwLDBr7yJz_kIFDTGHMNOtOa32KqdK10c2q0uu1-TSYP2QaC7-NgF7Y6I/s1600-h/TuanNgueyn1.jpeg"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 400px; DISPLAY: block; HEIGHT: 236px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5449979896922690130" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEga_CZ3FoXxTGTeLuoNaq1Sha2xUHw1fEp3H0uF0DWouhB0Qu0Nm16m9IO6D75mXZ5rXEe6xOZlK6RRN_mcAzNgwLDBr7yJz_kIFDTGHMNOtOa32KqdK10c2q0uu1-TSYP2QaC7-NgF7Y6I/s400/TuanNgueyn1.jpeg" /></a><br /><div><span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">- Ngày 3 tháng 9 năm 1954 là ngày đầu tiên cuộc đời hải nghiệp của tôi. Tôi xuống làm học viên tại tàu Oualidia của hảng Descours et Cabeaux và người Thuyền Trưởng tàu này là Jean Ducasse.<br />- Chỉ được ít tháng tôi chuyển qua tàu Pigneau De Béhaine của hảng Chargeurs Réunis.<br />- Năm 1961, làm Cơ Khí Trưởng tàu Angkor tôi lại gặp Thuyền Trưởng J. Ducasse.<br />- Năm 1962, tôi nhập ngũ vào quân đội theo lệnh động viên cho đến năm 1966 được giải ngũ và trở lại làm Cơ Khí Trưởng tàu Angkor. Thời gian này được biết J. Ducasse làm giáo sư trường Hàng Hải Thương Thuyền.<br />- Năm 1967 khi trường Hàng Hải nghỉ 3 tháng hè , J. Ducasse xuống gặp Thuyền Trưởng tàu Angkor lúc bấy giờ là anh Chế Công Tá (cũng là bạn với nhau) và xin tạm thay thế trong mấy chuyến hải hành kế vì anh nhớ biển quá.<br />Nhưng chuyện không may cho J. Ducasse là chuyến đi Đà Nẳng cuối mùa hè năm đó. Khi tàu đến Đà Nẳng, Pilot B. dẩn tàu vào bến đụng phải đá ngầm làm hư cả lái tàu. Các kỷ sư Shell Saigon ra tận nơi xem và quyết định mướn tàu kéo (remorqeur) kéo sang Hong Kong sửa.<br />J. Ducasse liền nói với tôi chỉ còn 2 tuần nữa là anh phải trở về trường Hàng Hải, nếu đi Hong Kong về trể sẻ gặp khó khăn với Bộ Công Chánh. Tôi cố giúp là vẻ liền một sơ đồ cho anh xem tức điều khiển tàu bằng giây cáp (cable) để chạy tạm về Saigon.<br />Sau khi xem bản vẻ và nghe tôi giải thích anh J. Ducasse đồng ý cho tôi sửa nhưng lại gặp khó khăn vì thủy thủ đoàn muốn đi Hong Kong, nên cử đại diện lên gặp tôi và cho biết là tàu đậu ở bến tất cả anh em chỉ làm ban ngày không làm đêm (nên biết thủy thủ đoàn là chi nhánh của nghiệp đoàn công nhân của 3 hảng dầu lớn ở Nhà Bè, Saigon là Shell, Esso và Caltex).<br />Sau khi biết được ý của thủy thủ đoàn tôi tìm những việc nặng làm ban ngày còn việc nhẹ thì tôi và J. Ducasse làm qua đêm. Sau 2 ngày sửa xong, tôi cho lái thử tại chổ thì tàu quẹo bên phải được 20 độ còn quẹo bên trái được 10 độ. Tôi còn nhớ J. Ducasse liền chấp 2 tay rất mừng và nói với tôi, anh chỉ cần 5 độ quẹo mỗi bên là có thể chạy về Saigon vậy là quá tuyệt. Mừng quá J. Ducasse đánh điện về hảng Shell cho biết 2 tiếng nửa tàu Angkor sẻ rời Đà Nẳng về Saigon, nhưng sự yêu cầu không được chấp thuận và bảo muốn chạy về phải có sự chấp thuận của Chuyên Viên Hàng Hải (Veritas). Sau 1 ngày chờ đợi chuyên viên hàng hải là ông Obernesser ra Đà Nẳng và cho tàu ra khơi với biển động cấp 6, tàu chạy thử 4 tiếng đồng hồ rồi trở lại bến Đà Nẳng. Tôi còn nhớ rất rỏ ông Obernesser không vào phòng bên trong mà đứng ngay ở bệ tàu mở cập ra lấy giấy ký tên, đống dấu, bắt tay tôi và nói félicitation Chef Mecanicien. Sự chấp thuận của ông Obernesser là cho tàu Angkor chạy về từ cửa biển Đà Nẳng cho đến Vũng Tàu, còn việc ra vào sông Đà Nẳng cũng như chạy vô sông Saigon đều phải do tàu kéo (remorqeur) của quân đội Mỹ điều khiển.<br />Khi về Saigon, không biết J. Ducasse nói gì với hảng Shell mà đầu tháng âm thầm kín đáo nâng nhẹ một check tiền thưởng $100,000 và được lên lương (văn thư đính kèm ngày 11 tháng 8 năm 1967).<br />Cũng kể từ đó lương tôi tăng khá nhanh đến năm 1971 gần gắp đôi cộng với tiền thưởng cuối năm (xin xem văn thư ngày 24 tháng 8 năm 1971 và 15 tháng 12 năm 1971).<br /></span><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhV67LrMaGspZXer8W_ANfXqKX_SzLStHK5XO1EWPrsTtH3Yi84aBVMuiFYIWRAb27X7LgWrTd96f3wLuxg34sC_CfziOyrmzKN7YG8uCoThoh1bM8Gyu6UiO4W3edKWk5soSYMT5vDcitw/s1600-h/NTnghia.jpg"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 247px; DISPLAY: block; HEIGHT: 320px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5449979197740355810" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhV67LrMaGspZXer8W_ANfXqKX_SzLStHK5XO1EWPrsTtH3Yi84aBVMuiFYIWRAb27X7LgWrTd96f3wLuxg34sC_CfziOyrmzKN7YG8uCoThoh1bM8Gyu6UiO4W3edKWk5soSYMT5vDcitw/s320/NTnghia.jpg" /></a><br /><div align="center"><div align="left"><span style="font-family:times new roman;font-size:85%;"></span></div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhg1o8dS_YJ89HfKD7Zz2Dq4WbdvSbPXcUSWgmjoVz35IPYD-za1n6vTSJ6GWK1ZuSbV0FRlUObbkVdCGnMlyb2Jum6u4om452JoCIekZscVm04eeOtYZn7Ce67KOClrXzM24_yZ1hUaEH3/s1600-h/NguyenVanNghia5.JPG"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 247px; DISPLAY: block; HEIGHT: 320px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5441194831163005282" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhg1o8dS_YJ89HfKD7Zz2Dq4WbdvSbPXcUSWgmjoVz35IPYD-za1n6vTSJ6GWK1ZuSbV0FRlUObbkVdCGnMlyb2Jum6u4om452JoCIekZscVm04eeOtYZn7Ce67KOClrXzM24_yZ1hUaEH3/s320/NguyenVanNghia5.JPG" /></a> <a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhL2IeE9HABQc4XHCjuIE4Cyitc15s8QTZMrF3Cp8B6IsJyvC0I-8WxbSXvA0L6eJwjLUIRPVsH3cCcw8T34JAmTKUcRGvUaXeV1vvlDJ801zfb35GY7FxfocRwlcSy91dUCkPaiY_PgkKk/s1600-h/NguyenVanNghia4.JPG"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 247px; DISPLAY: block; HEIGHT: 320px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5441194748182591586" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhL2IeE9HABQc4XHCjuIE4Cyitc15s8QTZMrF3Cp8B6IsJyvC0I-8WxbSXvA0L6eJwjLUIRPVsH3cCcw8T34JAmTKUcRGvUaXeV1vvlDJ801zfb35GY7FxfocRwlcSy91dUCkPaiY_PgkKk/s320/NguyenVanNghia4.JPG" /></a> </div></div>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-58556779121347439692009-12-09T15:04:00.000-08:002009-12-09T15:46:19.025-08:00BÀI VIẾT VỀ M/T ANGKOR VÀ M/T CYPREA<div align="center"><span style="font-family:verdana;font-size:180%;color:#ff0000;">BÀI VIẾT TẶNG </span></div><div align="center"><span style="font-family:verdana;font-size:180%;color:#ff0000;">CÁC ĐỒNG NGHIỆP</span></div><div align="center"><span style="font-family:verdana;font-size:180%;color:#ff0000;">ĐÃ TỪNG LÀM VIỆC </span></div><div align="center"><span style="font-family:verdana;font-size:180%;color:#ff0000;">TRÊN CÁC TÀU</span></div><div align="center"><span style="font-family:verdana;font-size:180%;color:#ff0000;">M/T ANGKOR VÀ M/T CYPRÉA</span></div><div align="center"><span style="font-family:Verdana;font-size:130%;color:#006600;">NGUYỄN VĂN NGHĨA</span></div><br /><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjl4q5TGbPpJT8ciPPOkaQWIE1paye6bZFCYGLMbz5D26UBqzVPQHJ1FZydTmpTb4hCx25HB6eRUtnACcMzo-emvUhpMwPvWrnAmj5cvWoXh-jU4T9CLc3v_krO1NZAeBeL6nsd3LdO3ENZ/s1600-h/TuanNguyen3.jpg"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 309px; DISPLAY: block; HEIGHT: 400px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5413377363783774338" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjl4q5TGbPpJT8ciPPOkaQWIE1paye6bZFCYGLMbz5D26UBqzVPQHJ1FZydTmpTb4hCx25HB6eRUtnACcMzo-emvUhpMwPvWrnAmj5cvWoXh-jU4T9CLc3v_krO1NZAeBeL6nsd3LdO3ENZ/s400/TuanNguyen3.jpg" /></a> <a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjiYn8mYq3Hi7RnBOpVc4aPpqVCocBXu2vspRgfrmMxhqVWQxk9bHlhuKyKKmHZALMLBYErv46-dicBAAENk4suwHQ9MKZ0dgR6Y3L4hG4Cbi3_5T3ZYpbICJ6Lvp9_9ERmmqzP-vg5S9FG/s1600-h/TuanNguyen4.jpg"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 309px; DISPLAY: block; HEIGHT: 400px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5413377280421712130" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjiYn8mYq3Hi7RnBOpVc4aPpqVCocBXu2vspRgfrmMxhqVWQxk9bHlhuKyKKmHZALMLBYErv46-dicBAAENk4suwHQ9MKZ0dgR6Y3L4hG4Cbi3_5T3ZYpbICJ6Lvp9_9ERmmqzP-vg5S9FG/s400/TuanNguyen4.jpg" /></a><br /><div align="center"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhrhXipSAvW-1E-g79pRPwIes359XOn4hAA0oj-AA-ypa3AOUw04rIZTOzgN0jzZrWl1u2t0cotKHiuBSDaBnD2PJB45i9M-tHZpMC6zq_HU9p7nSm5iw084nIMz_OgSmhmH2RBXtba5rxS/s1600-h/TuanNgueyn1.jpeg"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 400px; DISPLAY: block; HEIGHT: 236px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5413377189251162434" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhrhXipSAvW-1E-g79pRPwIes359XOn4hAA0oj-AA-ypa3AOUw04rIZTOzgN0jzZrWl1u2t0cotKHiuBSDaBnD2PJB45i9M-tHZpMC6zq_HU9p7nSm5iw084nIMz_OgSmhmH2RBXtba5rxS/s400/TuanNgueyn1.jpeg" /></a><span style="font-size:100%;"><span style="color:#cc0000;"> M/T ANGKOR</span></span></div><span style="font-size:100%;"><span style="color:#cc0000;"></span></span><br /><span style="font-size:100%;"></span><br /><p><span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">Tàu ANGKOR được đóng tại Des Anciens Chantiers Dubigeon, Nantes, France. </span></p><p><span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">Hạ thủy vào năm 1954, được Công Ty Shell Việt Nam xữ dụng cung cấp dầu từ Saigon (Nhà Bè) cho 3 tỉnh miền Trung: Nha Trang, Qui Nhơn, Đà Nẳng và Phnom Penh, Cambodia. Tàu hoạt động cho đến tháng 5 năm 1972, sau đó bán qua Singapore (xem văn thư thông báo 4 Avril 1972).</span></p><div align="center"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh4cZUiitLfL_sJsH4Jd_78LU0Swvx9YklqW110zneFpqHK1k0zWxA7jq6ypY5csk7JhXuuefAAkkhidLWLc8FkISKqC0_WVSjFRubSucMQZmvWeYB-an48hSyL4pBVfgeWbAcjBGCbrK0b/s1600-h/TuanNguyen2.jpg"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 400px; DISPLAY: block; HEIGHT: 236px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5413377086292709570" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh4cZUiitLfL_sJsH4Jd_78LU0Swvx9YklqW110zneFpqHK1k0zWxA7jq6ypY5csk7JhXuuefAAkkhidLWLc8FkISKqC0_WVSjFRubSucMQZmvWeYB-an48hSyL4pBVfgeWbAcjBGCbrK0b/s400/TuanNguyen2.jpg" /></a><span style="font-size:100%;color:#cc0000;">M/T CYPRÉA </span></div><span style="color:#cc0000;"><div align="left"><br /></span><span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">Tàu CYPREA cũng được đóng tại Des Anciens Chantiers Dubigeon, Nantes, France; hạ thủy vào năm 1961. </span></div><div align="left"><span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">Lúc đầu được đặc tên là HUẾ, sau đổi lại là GIA ĐỊNH và cuối cùng do bà mẹ đở đầu đặp Champagne hạ thủy đặc tên là CYPREA (CYPREA là tên một loại sò tại biển Nantes). Tàu trọng tải lớn hơn ANGKOR và được xử dụng cung cấp dầu từ Saigon (Nhà Bè) cho các tỉnh miền Trung và Phnom Penh, Cambodia. Tàu hoạt động đến năm 1972 được chuyển qua hảng ViShipCoLine và được đổi tên là Trường Hải. </span></div><div align="left"><span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">Chuyến cuối cùng của tàu Trường Hải rời khỏi Việt Nam vào lúc 5 giờ chiều ngày 29 tháng 4 năm 1975 tại kho 1 thương cảng Saigon, ghé qua Singapore và trực tiếp đến đảo Guam (USA).<br /></div></span><div align="center"></div>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-71174258373441455222009-11-30T07:20:00.000-08:002009-11-30T21:01:10.115-08:00VINH DANH ANH HÙNG HOÀNG SA<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhCpjkyrt873NMM0gxtYedsgcli6GbAXukIKITJRQmY94ombUXFJSHngeShJKW4C2U3Dk5ASzmUvvIzEclzJgiq3-jryNRKCMWhxZ9r6eURtX9kz_r1TIszMn1wqGFuh3JEpuyqWS_U1Iz_/s1600/letterhead+hoi+hai+quan.JPG"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 400px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409924937088256834" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhCpjkyrt873NMM0gxtYedsgcli6GbAXukIKITJRQmY94ombUXFJSHngeShJKW4C2U3Dk5ASzmUvvIzEclzJgiq3-jryNRKCMWhxZ9r6eURtX9kz_r1TIszMn1wqGFuh3JEpuyqWS_U1Iz_/s400/letterhead+hoi+hai+quan.JPG" /></a><br /><div><span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">Hội Hải Quân Cửu Long ở Nam California, Hội Hải Quân và Hàng Hải ở Paris, và một Hội Đoàn ở San Jose tổ chức Ngày Hoàng Sa để vinh danh các anh hùng Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh bảo vệ đất tổ. Trong số 58 liệt sĩ VNCH này, chúng ta thấy có <strong><span style="color:#ff0000;">cố HQ Đại Úy CK/HHTT Huỳnh Duy Thạch, số quân 63 A 702 639</span></strong>, cựu sinh viên trường Việt Nam Hàng Hải, đã hy sinh trong trận hải chiến bảo vệ đảo Hoàng Sa năm 1974 của Việt Nam. </span></div><div><span style="font-family:Times New Roman;font-size:100%;"></span> </div><div><span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">Các anh em trong Hội Thân Hữu Hàng Hải Thương Thuyền Việt Nam và thân hữu ở California cố gắng sắp xếp thời giờ để tham dự một buổi khoáng đại được tổ chức do Hội Ái Hữu Hải Quân Cửu Long khoản đải lúc 11:00 giờ ngày Chủ Nhật 13 tháng 12 năm 2009 tại nhà hàng Paracel.</span></div><div><span style="font-family:Times New Roman;font-size:100%;">Thân mến,</span><br /></div><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg9poTqGOIpu6YYEYAKn6UK74ttJt8_6womGRrQ6OjN-BivZcHC7l56S0UntsaqO8pQ-igtcEdGSyXioszwMVkhDYP8oBcIMCLQUN-xenBNzCko7kevtDNMkx6SnEow3uABYvBRCF1pJaG_/s1600/tusihoangsa%5B1%5D.JPG"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 346px; DISPLAY: block; HEIGHT: 400px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409917344462508194" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg9poTqGOIpu6YYEYAKn6UK74ttJt8_6womGRrQ6OjN-BivZcHC7l56S0UntsaqO8pQ-igtcEdGSyXioszwMVkhDYP8oBcIMCLQUN-xenBNzCko7kevtDNMkx6SnEow3uABYvBRCF1pJaG_/s400/tusihoangsa%5B1%5D.JPG" /></a><br /><div><div></div></div></div>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6633913091167410371.post-52102354532623883792009-11-29T18:54:00.000-08:002009-11-29T19:41:29.586-08:00BIỂN ĐÔNG VÀ AN NINH TRONG VÙNG ĐÔNG NAM Á<div align="right"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEheQXSxrG2V192ctTaNZEJvcO2Emgw335VeRB6A3oqA-vtZAJ7JIVaRwYLLpg7Pre_VfEPZBJAfF76pg85Ap6ycI_5Qg6AsKKnms8mPHwqSmztSq9gaajtKyUfdSVluJPQbgJoudYJOJytO/s1600/GS%2520NguyenVanCanh%5B2%5D.JPG"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 134px; FLOAT: left; HEIGHT: 320px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409728280491375282" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEheQXSxrG2V192ctTaNZEJvcO2Emgw335VeRB6A3oqA-vtZAJ7JIVaRwYLLpg7Pre_VfEPZBJAfF76pg85Ap6ycI_5Qg6AsKKnms8mPHwqSmztSq9gaajtKyUfdSVluJPQbgJoudYJOJytO/s320/GS%2520NguyenVanCanh%5B2%5D.JPG" /></a> </div><div align="center"><span style="font-size:180%;color:#ff0000;">BIỂN ĐÔNG VÀ AN NINH </span></div><div align="center"><span style="font-size:180%;"><span style="color:#ff0000;">TRONG VÙNG ĐÔNG NAM Á</span> </span></div><div align="justify"><span style="font-size:180%;">* <span style="font-family:times new roman;"><span style="font-size:85%;">Giáo Sư</span> </span></span><span style="font-family:times new roman;"><span style="font-size:130%;"><strong><span style="color:#009900;">Nguyễn Văn Canh</span></strong><br /></span>15 tháng 11, 2009<br /><span style="font-size:85%;">Đây là bản dịch của Bài Eastern Sea and Security in South East Asia (được cập nhật ngày 15 tháng 11 năm 2009). Bài này được viết bằng tiếng Việt vào năm 1995 và được ô. Loc Pham tóm lược và dịch ra tiếng Anh và sử dụng trong tập Bạch Thư (phần tiếng Anh) có nhan đề là “Âm Mưu của Đảng Cộng sản Trung Hoa chiếm đoạt Hoàng Sa và Trường Sa với sự đồng lõa của Đảng Cộng Sản Việt nam- Nguy cơ bất ổn trong khu vực và thế giới.” Vào thập niên 1990, các tài liệu trong bài này được sử dụng để thuyết trình trong một hội nghị về An Ninh ở Hoa Thịnh Đốn.</span></span></div><div align="justify"><span style="font-family:Times New Roman;font-size:85%;"></span></div><div align="justify"><span style="font-family:times new roman;font-size:100%;">Về phương diện lịch sử, Biển Đông mà nay người ta gọi là Biển Nam Hải là lãnh hải của Việt nam từ thời lập quốc. Biển Đông, phần lãnh thổ Việt nam nối dài ra mặt biển, nay dưới thời cai trị của Đảng Cộng Sản Việt Nam ( VC) trở thành nơi tranh chấp vể chủ quyền giữa Trung Hoa Đỏ, Đài loan, Mã lai, Phi Luật Tân, Brunei và Việt nam. Biển Đông là một vùng biển quan trọng vì đường giao thông hàng hải vận tải hàng hóa và nguyên liệu giữa Đông và Tấy nằm trong đó. Do đó, các quốc gia Tây phương ở Âu Châu, Bắc Mỹ và trong vùng Đông Á cũng có quyền lợi kinh tế thương mại.<br /><br />Đông hải là một khu vực có nhiều tiềm năng kinh tế về ngư nghiệp và khoáng sản.<br />Do đó, an ninh Biển Đông là một vấn đề có liên hệ đến nhiều quốc gia trên thế giới.<br />Đặc biệt đối với Việtnam, Biển Đông là tài sản của dân tộc chúng ta.<br />Câu hỏi đặt ra là yếu tố nào hiện nay là nguyên nhân gây ra bất ổn trong vùng ?<br />Vào khoảng 1995, Phi Luật Tân có cảnh cáo Trung Cộng về việc thiết lập một số kiên trúc và cắm cờ trên 5 đảo đá ngầm quanh vùng đảo Mischiefs mà Phi Luật Tân nhận có chủ quyền. Trung Cộng lúc đầu phủ nhận. Sau đó vì có bằng cớ rõ rệt, Trung Cộng lại nói rằng đó là những kiến trúc giúp cho ngư dân Trung Cộng tá túc khi hành nghề. Đó là sự kiện mà Thứ Trưởng ngoai giao Phi Luật Tân đến Trung Cộng nêu ra vào ngày 19 tháng 3, 1995. Đồng thời Phi cho hải quân ra đặt chất nổ phá hủy kiến trúc ấy.<br /><br />Đây là sự kiện mới nhất trong một chuỗi dài hoạt động: lấn chiếm dần dần của Trung Cộng trong vùng biển Đông của Việtnam.<br /><br />XÂM CHIẾM HOÀNG SA. Bắt đầu từ năm 1956, khi quân đội Pháp rút khỏi Việtnam, và Việtnam vừa mới thu hồi được độc lập, quân đội mới được thành lập, hải quân chưa có gì, thừa cơ hội có một khoảng trống quyền lực tại vùng này, Trung Cộng đưa hải quân ra đánh chiếm vài đảo thuộc nhóm Tuyên Đức, nằm về phía Đông quần Đảo Hoàng Sa.<br />Rồi đến tháng 1 năm 1974, vào lúc quân đội Hoa Kỳ rút lui khỏi Việtnam, lại có một khoảng trống quyền lực khác tại vùng này, Trung Cộng liền mang quân xuống chiếm nhóm Nguyệt Thiềm, nằm về phía Tây Hoàng Sa. Hải quân Việtnam Cộng Hòa ra mang quân đến đổ bộ một số đảo, đánh chiếm lại phần đất mà cha ông chúng ta đã để lại. Chiến hạm Trần Khánh Dư -HQ.04- mà Cựu Hải Quân Trung Tá Vũ Hữu San, à hạm trưởng, cùng với 3 chiến hạm khác đến tập trung ở đảo Duy Mộng thuộc nhóm Nguyệt Thiềm để đánh đuổi quân xâm lăng, đòi lại các đảo đã bị chiếm.<br />Theo tài liệu của Trung Cộng, cuộc chiến đấu diễn ra như sau :<br />- Ngày 17 tháng 1, Hải Quân Việtnam cho đổ quân lên đảo Kim Ngân (hay Vĩnh Lạc), xông vào đảo Cam Tuyền hạ cờ Trung Cộng và trục xuất quân Trung Cộng mà chúng gọi là ngư dân đang trấn giữ đảo này.<br />- Ngày 18, chiếm hạm Việtnam đụng vào 2 chiến hạm Trung Cộng: 402 và 407, và rồi sau đó lại đụng làm hư hại chiếc 407 ở phía Bắc đảo Linh Dương (Bạch Qui )<br />- Sáng sớm ngày 19, Hải Quân Việtnam tiến chiếm đảo Thâm Hàng (Quang Hòa ) và sau đó Việtnam cho oanh tạc cơ đến bắn xuống đảo này.<br />Báo chí Trung Quốc nói về biến cố này: Saigòn cho rằng một chiếc tàu Trung Cộng có ý định tiến về hướng Khu Trục Hạm Trần Khánh Dư và các hạm đỉnh của Việt Nam pháo kích vào các toán tuần phòng của Trung Cộng. Cuộc hải chiến bắt đầu và diễn ra ở đảo Thâm Hàng.<br />Trung Cộng báo cáo là phía Việt nam có 2 người chết, 2 bị thương, một chiến hạm chở hơn 100 người bị đắm và một chiếc bị tổn thương. Về phía Trung Cộng, thì Việt nam loan báo là một chiếm hạm bị bắn chìm. Và sau đó, toàn bộ quân Việt nam rút về đảo San Hô (Tri tôn), Kim Ngân và Cam Tuyền .<br />- Ngày 20 tháng 1: 2 nhóm quân Trung Cộng phối hợp với 4 chiến đấu cơ Mig 21 và 23 trong khoảng 20 phút đã đánh đuổi binh sĩ Việtnam khỏi đảo San Hô, Cam Tuyền và Kim Ngân.<br />Ba chiến hạm Việtnam rút về Đà Nẵng, chở theo 4 binh sĩ chết, và 20 người bị thương: hơn100 thất tung và 48 người bị bắt.<br />Toàn quần đảo Hoàng Sa từ đó lọt vào tay Trung Cộng .<br /><br />Một điểm đáng lưu ý ở đây là cũng theo tài liệu trích từ báo chí của Bắc Kinh, thì ngày 1 tháng 2, 74, đài Phát Thanh Liên Sô ở Mạc Tư Khoa khi nói về biến cố Hoàng Sa đã trách cứ giai cấp lãnh đạo Trung Cộng như sau: Sự kiện quần đảo Tây Sa (danh từ Trung Cộng gọi Hoàng Sa) đã gây một phản ứng rất mạnh mẽ khắp thế giới, sẽ đưa tới những tình trạng bất ổn và đáng cảnh giác. Bức địa đồ do Trung Quốc phát hành đều bị các quốc gia Á Châu nhận thấy các nhà lãnh đạo Trung Cộng bộc lộ ý đồ xâm lược.<br />Trong khi đó Đảng Cộng Sản Việt Nam theo chính sách của Hồ Chí Minh đề ra, với văn thư của Phạm Văn Đồng vào tháng 9, 1958 công nhận toàn vùng Trường Sa và Hoàng Sa là của Trung Cộng, đã hoàn toàn im lặng; một thái độ ưng thuận. Như vậy VC đồng lõa với tội phạm.<br /><br />LẤN CHIẾM TRƯỜNG SA<br />Vào tháng 3 năm 1988, Trung Cộng đưa Hải Quân tiến sâu về phía Nam, đánh chiếm một số đảo của Trường Sa. Chúng đánh đắm 2 tàu của Việt Cộng. Ba thủy thủ bị chết, 74 bị bắt và một số bị mất tích. Rồi lần lượt, Trung Cộng thỉnh thoảng lại cho quân tiến chiếm thêm một đảo. Trung Cộng đã chiếm cả thảy 8 đảo, và lần cuối cùng vào tháng 7, 92, chúng cho một tàu kéo và một số tàu nhỏ, mang quân đổ bộ lên đảo đá ngầm Đa Lạc và dựng một MỐC đánh dấu chủ quyền ở đây.<br />Đến nay, chúng cắm cờ trên 16 đảo.<br />Ngoài ra, Trung Cộng có nhiều hoạt động khác :<br />Vào năm 1983, chúng cho vẽ lại một bản đồ cho vùng Đông Hải mà chúng gọi là Nam Hải, và tuyên bố rằng chúng có chủ quyền trên toàn vùng này. Ranh giới vùng này gồm: về phía Đông, sát với bờ bể Phi luật Tân: về phía Tây, giáp với bờ bể Việtnam; và về phía Nam, giáp với Mã Lai Á. Đến tháng 2 năm 1992, Quốc Hội Trung Cộng thông qua một đạo luật nói rằng vùng lãnh hải đó là của Trung Cộng và các tàu quân sự cũng như các tàu khoa học (ám chỉ tàu tìm dò dầu hỏa) trước khi đi qua vùng này phải xin phép , nếu không sẽ bị đánh chìm.<br />Ba tháng sau, chúng ký với Công Ty tìm dầu Crestone có trụ sở ở Denver, Colorado, Hoa Kỳ, một khế ước tìm dò dầu hỏa nằm trong vùng phía tây Trường Sa với một diện tích 25.000 cây số vuông. Thompson chủ tịch công ty này loan báo rằng Trung Công hứa dùng quân sự bảo vệ công tác tìm dầu và khoan dầu. Theo tài liệu, thì vùng này trùng với khu vực trước đây Việt Cộng đã ký với Công Ty Total của Pháp để tìm dò dầu hỏa. Công Ty Total đã bỏ khu vực này vào đầu năm vì các giếng ở đó là giếng khô, không đào được dầu.<br /><br />Trong tháng 8, 92 Trung Cộng cho ra khơi 2 tàu khoa học là Phấn Đấu 5, dàn khoan tìm dò dầu hỏa, tiến sâu vào Vịnh Bắt Việt, cách cảng Ba Lạt 112 cây số về phía Đông, tầu Nam Hải 6, tàu nghiên cứu địa chất học ở cửa bể Hải Phòng, cách Thái Bình 70 hải lý về phía Bắc. Hoạt động của hai tàu khoa học này nằm sâu trong đường ranh giới thuộc phạm vi lãnh hải của Việtnam do Hiệp Ước 1885 giữa Pháp và Trung Hoa ký kết và qui định.<br /><br />Vậy việc xây cất các kiến trúc to lớn bằng xi măng cốt sắt, cắm cờ, và thả các phao sắt đánh dấu chủ quyền trên khu vực Mischiefs là những hoạt động mới nhất biểu lộ ý đồ bá quyền của Trung Cộng trong vùng này tố cáo hành vi bá quyền của Trung Cộng. Chúng còn xây cất nhiều kiến trúc kiên cố trên bãi đá Chữ Thập, trên các bãi khác như Johnson, Kennen, Chgiua nữa<br />Với căn cứ Tam Á, tại Hải Nam gồm một hải cảng cho hàng không mẫu hạm, và một căn hầm rộng lớn cho tàu ngầm, TC tiến thêm một bước nũa trong âm mưu không chế Biển Đông.<br />Về sự hành sử chủ quyền, vào tháng 2007, tàu hải quân Trung cộng đánh chìm ngư thuyển Việt nam đang hành nghề gần đảo Trường Sa, giết một ngư dân Việt.<br />Hàng năm, TC tổ chức các cuộc tập trận trên vùng quần đảo Hoàng Sa, cấm ngư dan Việt đến đánh cá tại vùng này. Mùa hè vừa qua, TC loan báo cấm đánh cá tại một khu vực rộng lớn phía Bắc Vĩ tuyến 12 trở lên từ ngày 16 tháng 5 đến 1 tháng 8, với lý do bảo vệ tài nguyên của biển. Những ai vi phạm sẽ không được tha thứ.<br /><br />Để cưỡng hành thông cáo đó, vào ngày 16 tháng 6 năm 2009, hải quân TC bắt 2 thuyền đánh cá Việt nam tại vùng Hoàng Sa. Trên mỗi ngư thuyền , có 12 ngư dân thuộc tỉnh Quảng Ngãi; họ đang hành nghề gần đảo Lincoln. Một tàu hải quân TC, mang số đăng ký là 309 bất thình lình xuất hiện gần các ngư thuyền ấy.</span></div><div align="justify"><br /><span style="font-family:times new roman;">Lính hải quân TC nhảy xuống ngư thuyền này, buốc thuyền của họ, rồi kéo về đảo Phú Lâm. Ngày hôm sau, một thuyền thứ 3 bị bắt và cững được đưa vào đảo Phú Lâm. Đến ngày 21 tháng 6, tất cả thuyển trưởng của các ngư thuyền này bị buộc pải ký vào biên bản viết bằng chữ Tàu, qui định rằng họ đã xâm phạm lãnh thổ TC và phạt US$31,000.00. Ngày 25 tháng 6, 25 ngư dân được thả ra về trên 2 chiếc thuyền, vói lời nhắn rằng trong hạn 10 ngày họ phải nộp đủ tiền phạt đó để những ngư dân còn lại được thả cho về nhà.</span></div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhaUguyxPqF99-uP4qO_8t1MCi995dlwi1v9J7pH52ptXUqr-nAIoXGrf3Bee3wxjUBcjkaYNOQemdjwIoWLTYYm-QJef3MCO3K-4CsItwPjyfYSH_7htxG16hd_q_-29J7yn05VwraizWW/s1600/GSCANH23.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="MARGIN: 0px 0px 10px 10px; WIDTH: 179px; FLOAT: right; HEIGHT: 170px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409728188679061602" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhaUguyxPqF99-uP4qO_8t1MCi995dlwi1v9J7pH52ptXUqr-nAIoXGrf3Bee3wxjUBcjkaYNOQemdjwIoWLTYYm-QJef3MCO3K-4CsItwPjyfYSH_7htxG16hd_q_-29J7yn05VwraizWW/s320/GSCANH23.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><br />Ngày 26 tháng 9, 09, 17 thuyền đánh cá của ngư dân Quảng Ngãi với 200 ngư dân đánh cá trên vùng Quần Đảo Hoàng Sa. Vào buổi chiều, họ được tin là có bão lớn thổi đến vùng này. Họ chạy vội vào đảo Hữu Nhật để lánh nạn. Vào đến gần bờ, hai thuyền đầu tiên bị lính TC trên đảo bắn. Họ phải chạy ra. Các thuyền khác không dám lại gần và tất cả phải thả neo ở ngoài khơi, ông Lê Du và người con trai<br />trong khi đó các tàu của Nhật Bản, Hồng Kông, Trung Hoa được phép vào một cách an toàn. Ngày hôm sau, gió thổi mạnh và sóng lến cao. Họ sợ bị cuốn trôi đi mất, tất cả các thuyền dương cờ trắng chạy ùa vào bờ, với hi vọng rằng họ được sống sót, dù có thể có người bị lính TC bắn chết. Cuối cùng, tất cả được an toàn trong hải cảng của TC và ở đó 3 đêm.<br /></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi6Eq6D3aQC5j98b7BoBiYVo2B23LqhInw_S95jH9xiiy4kO2f3hNlAHPFzCyNp-qFAT5dYmCeUnxDodFBHA6_96_sEll_h9xE-5UPhw1_KpGkx9oxnv5kAM5PBRGW9_EwOVInHKHmBcTCO/s1600/GSCANH22.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="MARGIN: 0px 0px 10px 10px; WIDTH: 304px; FLOAT: right; HEIGHT: 214px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409728110766108914" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi6Eq6D3aQC5j98b7BoBiYVo2B23LqhInw_S95jH9xiiy4kO2f3hNlAHPFzCyNp-qFAT5dYmCeUnxDodFBHA6_96_sEll_h9xE-5UPhw1_KpGkx9oxnv5kAM5PBRGW9_EwOVInHKHmBcTCO/s320/GSCANH22.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><br /><br />Vào sáng ngày 30 tháng 9, khi trời đã êm, biển đã lặng, trong khi họ chuẩn bị ra khơi, hàng chục lính TC ập đến, kẻ thì cầm súng, kẻ cầm búa, nhẩy xuống từng ngư thuyền Việt nam.<br />Trong một thuyền của ông Dương văn Thọ, lính TC chĩa mũi súng vào ông ta và từng người một trong thủy thủ đoàn.<br />Một vài người quì xuống, hai cánh tay dơ lên. Người khác thì van xin tha tội. Trên thuyền này, không ai bị đánh đập, có lè có sự hiện diện của một viên sĩ quan.<br />Tuy nhiên, tất cả mọi tư trang và dụng cụ, kể cả máy mọc truyền tin, và 1 tấn cá đều bị vội vã cướp đoạt hết.<br /></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhsPGfEzH496nVlM3F8WZ8rzhEqnWUnjsttRB-KydYzaXub2pJ_9cpuqpz15vC2agWJ4Y_JHnu81_N7e0ZK3H_Un-0UhIdGZjvUJDPCvrkWCvxgUzpOW38aUxO0LMvCkREDzHh5DOql4eyM/s1600/GSCANH21.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 184px; FLOAT: left; HEIGHT: 226px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409727980359162866" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhsPGfEzH496nVlM3F8WZ8rzhEqnWUnjsttRB-KydYzaXub2pJ_9cpuqpz15vC2agWJ4Y_JHnu81_N7e0ZK3H_Un-0UhIdGZjvUJDPCvrkWCvxgUzpOW38aUxO0LMvCkREDzHh5DOql4eyM/s320/GSCANH21.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><br /><br />Ông Thọ xin lại máy định vị (GPS), vì không có máy này, thì ở ngoài khơi, không biết đường mà đi, Tuy nhiên, họ không trả lại.<br />Trong một thuyền khác của ông Lê Du, ông Lê Du và người con trai, cả hai người bị đánh tàn nhẫn. Cả 2 người bị tra khảo để tìm xem máy điện thoại di động và các dụng cụ khác dấu ở đâu. Bị tra tấn nhiều, người con không chịu nổi và chỉ chỗ dấu là trong thùng đựng gạo. Anh này lại bị đánh vì tội nói dối, trong khi đó các lính khác của TC tìm tòi và<br />lục lọi các đồ tư trang. Mặt của hai cha con ông Lê Dư bị sưng và máu chảy ra từ trong mắt của người con trai. Tất cả đồ đạc của cải đều bị cướp sạch.<br />Tóm lại, tất cả 17 ngư thuyền bị cướp hết, kể cả thức ăn. Có ngư dân bị đánh bất tỉnh và có người bị trọng thương.<br /><span style="color:#ff0000;">ĐÁNH ĐẮM NGƯ THUYỀN</span><br />-Ngày 19 tháng 5, 09, một “tàu lạ” ( danh từ được Báo chí VC dùng, không dám nói là tàu TC) đánh đắm một thuyền, có số ký danh là Qng-95348 tại vùng Hoàng Sa. Tất cả 26 ngư dân bị văng xuống biển và tàu lạ đó rời bỏ nơi xảy ra biến cố này, không cứu giúp nạn nhân. Họ phải bám vào phao hay bất cứ vật gì để tự cứu. May thay, các ngư thuyền khác hành nghề gần đó đã cứu họ.<br />-Ngày 16 tháng 7, 09 lại có một “”tàu lạ” đâm vào một ngư thuyền có số ký danh là Qng2203 của một ngư dân khác của Quảng ngãi, cũng tại Hoàng Sa. Tất cả 9 ngư dân được đồng nghiệp cứu thoát chết, tuy nhiên 7 người bị thương.<br /><br /></span><span style="font-family:times new roman;"><span style="color:#ff0000;">BIẾN CỐ VỊNH BẮC VIỆT:<br /></span>Vào ngày 8 tháng 1, 05, 3 tầu chiến của hải quân TC vây một số thuyền đánh cá của ngư dân Thanh Hóa tại một khu vực nằm về phía tây của đường ranh do Hiệp ước 2000 thiết lập. 9 ngư dân bị giết chết và một số bị bắt mang về đảo Hải Nam giam lại vì đánh cá trái phép. Nơi xảy ra biến cố này nắm cách điểm chuẩn 14 về phía tây của đường phân ranh theo hiệp ước 2000 là 12 cây số. Điều này có nghĩa là đây là khu vực thuộc Việt nam.<br /><br /><br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiakL6i0yjbsNyPKx59buGsDuHFFhyphenhyphenufG2K3IBhU2lZ_C-vqEBObGBGFE4C1sVrMMaDd2qn8V5G0lZE7BRFPUqN4MAgnSbek52yIzSQ6UFWriXM3NgLBghOw3tJLzPEgEX2jk9QpSuXknoG/s1600/GSCANH19.jpg"><span style="font-family:times new roman;color:#ff0000;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 250px; DISPLAY: block; HEIGHT: 320px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409727775409096338" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiakL6i0yjbsNyPKx59buGsDuHFFhyphenhyphenufG2K3IBhU2lZ_C-vqEBObGBGFE4C1sVrMMaDd2qn8V5G0lZE7BRFPUqN4MAgnSbek52yIzSQ6UFWriXM3NgLBghOw3tJLzPEgEX2jk9QpSuXknoG/s320/GSCANH19.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><span style="color:#ff0000;"> PHẢN ỨNG CỦA CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆTNAM<br /></span><br />1. Khi TC mang hải quân xuống chiếm Hoàng Sá vào năm 1956 và 1974, VC giữ một thái độ hòan toàn im lặng. Các hành động cửa Hồ chí Minh và Đảng CS cho thấy sự im lặng đó là sự đồng lõa với sự xâm lăng của ngoại bang.<br />2. Từ năm 1975 trở về sau, vào thời kỳ VC chiếm đóng trên toàn lãnh thồ, TC tiếp tục tiến về phía Biển Đông. Vào năm 1988 khi TC chiếm 6 đảo trên vùng Trường Sa, VC mới có phản ứng chống lại TC.<br />Tại sao Hà nội thay đổi thái độ từ “phục tùng” sang “chống đối” như vậy? Ta ghi nhận rằng Hà nội và Liên Bang Sô Viết ký một Hiệp Ước hợp tác và viện trợ hỗ tương vào tháng 11 năm 1979. Vào lúc đó, Lê Duẩn là Tổng Bí Thư Đảng CSVN ký hiệp ước này. Hiệp ước có điều khoản nói rằng hai bên tham khảo nhau nếu một bên bị xâm lăng. Điều này có bao gồm vấn đề an ninh của 2 quôc gia, nghĩa là CHXHCNVN sẽ được bảo vệ nếu bị TC xâm lăng.<br />Một tháng sau khi ký hiệp ước đó, CHXHCNVN đưa 135,000 quân sang đánh chiếm Cao Miên. Tàu thủy của Liên Bang Sô Viết chuyên chở quân VC cùng quân trang quân dụng vào chiến trường Cao Miên. Các chiến phí do Liên Bang Sô Viết đài thọ.<br />CHXHCNVN lúc này sắp hàng với Liên sô để ngăn ngừa TC bành trướng xuống phía nam và đồng thời giúp phát huy ảnh hưởng của Liên sô trong vùng Đông Nam Á, tới Ấn Độ Dương, sử dụng hải cảng Cam Ranh làm khởi điểm.<br />Năm 1988 , viện trợ kinh tế và quân sự của Liên sô cho VC giảm bớt, nghĩa là Liên số không còn ý định hỗ trợ cho VC nữa, thì TC bắt đầu sử dụng biện pháp quân sự trong vùng Trường Sa. Vì vậy, Liên Sô giữ thái độ yên lặng, chỉ đứng nhìn TC xâm lấn Trường Sa dù Hiệp ước kể trên vẫn còn hiệu lực..<br />Một số đảo nửa bị chiếm và đến tháng 7, 1992, TC chiếm 8 đảo.<br />Cho đến này TC đã chiếm 16 đảo, xây dựng nhiều căn cứ quân sự kiên cố mà không có phản ứng tích cực của VC đế bảo vệ, ngoài vái lời tuyên bố xuông, chiếu lệ.<br /><br />Tháng 9 năm 1990, Tổng bí thư Đảng CSVN Nguyễn văn Linh, Thủ tướng Đỗ Mười và Cố vấn BCHTU Phạm văn Đồng bí mật đi Trung Hoa gặp lãnh đạo Đảng CSTH tại Thành Đô, xin tái lập bang giao.<br />Chính tại nơi đây các lãnh đạo VC nhượng bộ. Và về sau người ta thấy chuyển giao một phần lãnh thổ trên biên giới phía Bắc, 11,000 cây số vuông trong Vịnh Bắc Việt và Biển Đông , để đổi lấy sự hỗ trợ của Đảng CSTH, cung cấp cho VC để duy trì xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam:<br /><br />Về vấn đề nhượng đất gồm cả Biển Đông, Tổng bí Thư Đỗ Mười với sự hỗ trợ của Chủ tịch nước Lê đức Anh, nhân vật số 2 trong chính trị bộ<br />vào tháng 6 năm 1992 trong buổi họp Ban Chấp Hành Trung Ương kỷ III, Đại Hội VII tuyên bố rằng “ chủ nghĩa xã hội là mối quan tâm lớn của Đảng, còn vấn đề đất đai và biển không quan trọng. Ta phải hi sinh cái nhỏ để được cái lớn.”<br /><br />Trong những năm qua, Đảng CSVN đã tận dụng uy quyền của mình để dập tắt mọi chống đối, gồm cả các tiếng nói chống lại TC xâm lăng Biển Đông. Ngay cả đến những thanh niên/thanh nữ mặc áo T-shirts màu xanh dương hay xanh lá cây cũng bị bỏ tù: mặc áo màu xanh dương là biểu hiệu chống đối TC xâm chiếm Biển Đông; mặc áo xanh lá cây là biểu hiệu chống đối TC khai thác bauxite ở Tây Nguyên, vì ở nơi đây TC cấy vào Việt Nam 20,000 “công nhân” làm việc. Đây sẽ là một trong nhiều nơi ở khắp lãnh thổ Việt Nam mà đạo quân thứ 5 của TC sẽ nổi lên trong tương lai để chiếm cả nước Việt.<br />Đi xa hơn nữa, vào ngày 20 tháng 9, 09, Báo Điện Tử, phương tiện truyền thống chính thức của Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng CSVN đã dịch và in một bài báo của báo Hoàn Câu của Đảng CSTH, tường thuật cuộc tập trận của hải quân TC trên vùng bãi đá Chữ Thập thuộc phía Nam quần đảo Trường Sa mà TC mang quân xuống chiếm của Việt Nam vào năm 1988. Tại nơi này TC đã xây 5 căn cứ bằng xi măng cốt sắt trên các bãi đá ngầm này để bảo vệ vùng biển đã chiếm. Tờ báo Điện Tử đo do nhân vật số 2 của Ban Tuyên Giáo của ban Chấp Hành Trung Ương, Đào duy Quát làm Tổng Biên Tập. Làm như vậy, có nghĩa là phương tiện truyền thông này của Ban Chấp Hành TƯ Đảng CSVN trở thành phát ngôn viên cho Đảng CSTH. Như vậy mặc thị VC nhìn nhận TC có chủ quyền trên quần đảo Trường Sa.<br />Và cũng vì vậy, không ai ngạc nhiên về việc hải quân TC đánh đập, cướp bóc tài sản ngư phủ Việt nam từ tháng 6 đến tháng 9 vừa qua tại vùng Hoàng Sa và VC không có một phản ứng nào.<br />Âm mưu bành trướng của TC được tính toán và thực hiện một cách chu đáo trong vòng 60 năm qua có sự tiếp tay ngấm ngầm của VC.<br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjHKU5BYtRsRmw9RgVOV6N5rLO8ukjoDytlF0p3jiZMVmwqjwnzfqg5l3nXJ7R6IRUz_92MeNcaQZUX0Tm-aFepJN4Z3vLqn_CSiRappkJkJVGqKjb30ckBdeCc8L7U3zZcicywSG0ICgeS/s1600/GSCANH18.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="MARGIN: 0px 10px 10px 0px; WIDTH: 320px; FLOAT: left; HEIGHT: 152px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409727671078849826" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjHKU5BYtRsRmw9RgVOV6N5rLO8ukjoDytlF0p3jiZMVmwqjwnzfqg5l3nXJ7R6IRUz_92MeNcaQZUX0Tm-aFepJN4Z3vLqn_CSiRappkJkJVGqKjb30ckBdeCc8L7U3zZcicywSG0ICgeS/s320/GSCANH18.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><br /><br />KẾ HOẠCH BÀNH TRƯỚNG CỦA ĐẶNG TIỂU BÌNH<br />Hiện đại hóa hải quân của TC là một phần nằm trong Chương Trình Tứ Hiện Đại Hóa của Đặng tiểu Bình đưa ra vào năm 1978. Năm 1991, TC mua 24 oanh tạc cơ SU-27 và 4 vận tải cơ của Nga sô. Từ biến cố Thiên An Môn đến 1991, TC đã bỏ ra 2 tỉ MK để canh tân quân đội. Ngân sách quốc phòng gia tăng hàng năm là 10% như đã báo cáo từ nhiều năm nay. Cũng đã có báo cáo cho biết TC thương thảo với Ukraine để mua một hàng không mẫu hạm hoặc là Tbilisi trọng tải 60,000 tấn hay Varyag, 67,000 tấn. Tuy nhiên, về sau TC mua được 4 hàng không mẫu hạm phế thải của Nga, Ukraine, và Úc và sửa lại thành hàng không mẫu hạm của họ. Loại hàng không mẫu hạm Varyag có thể chở được 18 oanh tac cơ SU-27 hay 25 Migs-25. Một hàng không mẫu hạm sẽ ra đời vào năm 2010. TC đã mua của Iran kỹ thuật tiếp liệu máy bay ở trên không để nới rộng tấm xa của máy bay xuống tới Mã Lai. Vì mục tiêu này, việc ải biến máy bay H-6 đã được hoàn tất.<br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEicIpUjLLBeOiLHNkeCPGsVP0w39CwCFpLMY4Q1tkd7GVdDaMvTDK8Zx_cgDtWQ3MKrwjUJ2ra21QkmSn0pT_zx7xfOnQYoTXLN3cUr7pjnjR8Y7n70D23EoVcEgmQh8kZTbmtfFHs2KsV5/s1600/GSCANH17.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 197px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409727478713972066" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEicIpUjLLBeOiLHNkeCPGsVP0w39CwCFpLMY4Q1tkd7GVdDaMvTDK8Zx_cgDtWQ3MKrwjUJ2ra21QkmSn0pT_zx7xfOnQYoTXLN3cUr7pjnjR8Y7n70D23EoVcEgmQh8kZTbmtfFHs2KsV5/s320/GSCANH17.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgCjp2woA4XvOUtkPRScZ7EdPSa8cUdANaHZj7hN1YB8k89HrXbeWtT5ol3hsjLpFCJB22iFKxi9UrJAXdrgScmDXsD1Ak7zU69lRGHm-gQH2UjPpDXefgTcf0OyoqSiwCt30pDb3TvdwJZ/s1600/GSCANH16.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 180px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409727378699602114" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgCjp2woA4XvOUtkPRScZ7EdPSa8cUdANaHZj7hN1YB8k89HrXbeWtT5ol3hsjLpFCJB22iFKxi9UrJAXdrgScmDXsD1Ak7zU69lRGHm-gQH2UjPpDXefgTcf0OyoqSiwCt30pDb3TvdwJZ/s320/GSCANH16.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"> <span style="color:#ff0000;">TC XÂY DỰNG LỰC LƯỢNG QUÂN SỰ TRÊN BIỂN ĐÔNG</span><br /><br />Hải quân TC nay là một lực lương hải quân đứng hàng đầu trong vùng với 300,000 lính, 900 tàu chiến, 100 tàu ngầm và 1000 oanh tạc cơ. Hiện đại hóa lực lượng hải quân nhắm kiểm soát mặt biển trên toàn vùng. Tướng Zhang Xusan, Phó Tổng Tư Lệnh Quân Đội TC được trích dẫn nói trên Nhật Báo Nhân dân vào ngày 7 tháng 4 năm 1992 rằng “ hải quân của chúng tôi hiện nay yểm trợ cho công cuộc phát triển kinh tế trong vùng, gồm cả các hải đảo đang bị tranh chấp của dặng Trường Sa. Phó Đô Đốc Zhang Lianzhong, Tư Lện Hải Quân, vào cùng thời gian đó, nói với Hãng Tin TH rằng Quân Ủy Hội của Đảng CSTH đã ra lệnh hải quân phải sẵng sàng bảo vệ lãnh hải và các vùng biển kế cận. Vì thế, với sụ khai thác kinh tế ở ngoài khơi, tình thế càng trở càng ngày càng trở lên phức tạp và cuộc chiến đấu để kiểm soát biển cả sẽ trở lên gay gắt hơn.”<br /><br />Cùng với, kế hoạch xâm lăng trên Biển Đông trong lãnh hải của Việt Nam, những lời tuyên bố kể trên của các tướng lãnh TC đã xác nhận tham vọng vai trò lảnh đạo của họ trong vùng này. Đây là nguyên do của các tranh chấp trong khu vực.<br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj0LIkwIA_qdawmWTk-jkpeEzfO_Ft0sUi2COc1u_yJ0TTcWAslGSPA62Em5-rZQPSNqkXeDHt24mdKTwhbezBRC0c8vBCLwn9Oh3GAoAOaCqmQGm32LF76yxqryiT0_7GYTJYsB9UcRK_1/s1600/GSCANH15.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 185px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409727316201331618" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj0LIkwIA_qdawmWTk-jkpeEzfO_Ft0sUi2COc1u_yJ0TTcWAslGSPA62Em5-rZQPSNqkXeDHt24mdKTwhbezBRC0c8vBCLwn9Oh3GAoAOaCqmQGm32LF76yxqryiT0_7GYTJYsB9UcRK_1/s320/GSCANH15.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><span style="color:#ff0000;">VÀI CĂN CỨ QUÂN SỰ TRÊN QUẦN ĐẢO HOÀNG SA</span><br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhzRrM5ZvpNzk9fxItey9pkdEDBKkAXnbmg6ee1zfNrt29zdqfEZDtWjM8H3I9Q-mukCqmtGKLCDd0LcC6X2aa4jWCFDJFDOApMXfdqp9hdIGDK5zOmfK4_6LNRP-irZHdDvumMR-whntfI/s1600/GSCANH14.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 125px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409726862249403474" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhzRrM5ZvpNzk9fxItey9pkdEDBKkAXnbmg6ee1zfNrt29zdqfEZDtWjM8H3I9Q-mukCqmtGKLCDd0LcC6X2aa4jWCFDJFDOApMXfdqp9hdIGDK5zOmfK4_6LNRP-irZHdDvumMR-whntfI/s320/GSCANH14.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><br />1. Trên đảo Phú lâm (Woody), có một sân bay ( nới rộng từ 1,000 m lên 2,600m), có nhiều bể chứa nước ngọt, có nhiều doanh trại cho quân đội trú đóng, có cả hải cảng …đã được xây cất. Có báo cáo cho biết hàng ngàn binh lính trú đóng tại đó. Phú Lâm là một căn cứ hải quân tiền phong để tiến xuống phía Nam.<br /><br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjiTuYURkaUvQrSPgY_nGpggrCxFK5_dMANb0VEI0eAWesaC6Y2b04thdb6XqIwedbYUt_K1dllwd-GeJTEXzBBdIa5uRH3KBnV34NYwC9DFU_3gyzjCF188Tdn98LhOw2dqNjnJSL3RSOw/s1600/GSCANH13.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 133px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409726617229823122" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjiTuYURkaUvQrSPgY_nGpggrCxFK5_dMANb0VEI0eAWesaC6Y2b04thdb6XqIwedbYUt_K1dllwd-GeJTEXzBBdIa5uRH3KBnV34NYwC9DFU_3gyzjCF188Tdn98LhOw2dqNjnJSL3RSOw/s320/GSCANH13.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><br /></span><div><span style="font-family:times new roman;"><img class="gl_photo" border="0" alt="Add Image" src="http://www.blogger.com/img/blank.gif" /></span><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEikkGMQRLz1flxLSHHVKFzrkaIZNEayasThlNEWZLKoyhLeni6Z-UYM8kQKZDb1fL1NDa3J6tZEvZhvcN4BfcDPu0f0f94nn-H2oazSb3AifDqLKHrcftIQ5sxDgzK4aqqXbrF84F3XQx3x/s1600/GSCANH12.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 137px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409726553508618114" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEikkGMQRLz1flxLSHHVKFzrkaIZNEayasThlNEWZLKoyhLeni6Z-UYM8kQKZDb1fL1NDa3J6tZEvZhvcN4BfcDPu0f0f94nn-H2oazSb3AifDqLKHrcftIQ5sxDgzK4aqqXbrF84F3XQx3x/s320/GSCANH12.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjL3TR7vKbc1Ltten2Jiw2GK1sPH6LcOnk12BNSmTY6P9IgvVr1TZS9LG0zfQEl3GyPRJECp4A_bEHLOaID7lrLAiNx1GncWK6t53CBfeEZqqDGZebFE0wI-seCZJh0CvNdAllA26SL3LuT/s1600/GSCANH11.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 163px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409726484801177746" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjL3TR7vKbc1Ltten2Jiw2GK1sPH6LcOnk12BNSmTY6P9IgvVr1TZS9LG0zfQEl3GyPRJECp4A_bEHLOaID7lrLAiNx1GncWK6t53CBfeEZqqDGZebFE0wI-seCZJh0CvNdAllA26SL3LuT/s320/GSCANH11.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEipLVq6rkdvgbNetqscrvxS6hyFtxGZyv_oG5M1tafjTW6K_fSXSPKuNI2pZJN4tnGw-ptBKV3dItG6lwhYQJxvPil5TgDwLQIogwdaf163_FWXGXvtVvwaOKVTd1dTTkA8H0LjHa9Thd2W/s1600/GSCANH10.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 170px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409726230515756210" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEipLVq6rkdvgbNetqscrvxS6hyFtxGZyv_oG5M1tafjTW6K_fSXSPKuNI2pZJN4tnGw-ptBKV3dItG6lwhYQJxvPil5TgDwLQIogwdaf163_FWXGXvtVvwaOKVTd1dTTkA8H0LjHa9Thd2W/s320/GSCANH10.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><span style="color:#ff0000;">PHỐI TRÍ LỰC LƯỢNG HẢI QUÂN ĐỂ KIỂM SOÁT VÙNG BIỂN<br />HÌNH TAM GIÁC<br /></span>-ĐỈNH CỦA TAM GIÁC: Hải cản Tam Á. Có hai phần: Phần I gồm hải cảng cho hàng không mẫu hạm, có 3 cầu tàu, dành cho 6 hàng không mẫu hạm. 6 hàng không mẫu hạm này được dùng để thành lập hai hạm đội biển xanh. Một cầu tàu dài 800 m đã xây xong. Phần II gồm một hầm rộng, có cửa ra vào, có thể chứa được 20 tầu ngầm nguyên tử loại 094. Tàu 094 được trang bị 12 hỏa tiễn tầm xa là 10,000 cây số với đầu đạn nguyên tử. Mỗi bên có 6 hỏa tiễn. Hiện nay, TC đã có 5 chiếc, và trong vòng 5 năm nữa, TC có thêm 5 chiếc nữa.<br /><br />Bên cạnh Hảo ảng Tam Á là căn cứ Hoàng Sa, với các kiến trúc dành cho quân sự trên khắp quần đảo này dùng để yểm trợ cho Tám Á,<br /><br />-GÓC A của Tam Giác: Về phía Trái trên Tam Giác là Bãi Đá Chữ Thập ( TC chiếm của Việt nam tháng 3 năm 1988). Trên đó, hiện có 5 cơ sở kiên cố, đồ số, xây từ trên đá ngầm, mọc từ dưới nước lên.<br />- GÓC B của Tam Giác: Về phía Phải là căn cứ Vành Khăn, Hiện nay có 4 kiến trúc kiên cố, to lớn, đã xây xong, cũng xuât hiện trên mặt nước.<br />- Điểm C: Ở giữa Tam Giác là một số kiến trúc kiên cố để cho quân đội trú đóng.<br /><br /><span style="color:#ff0000;">1. CĂN CỨ HẢI QUÂN BÍ MẬT: TAM Á</span><br /><br />A. Ba cầu tầu cho hàng không mẫu hạm.<br />B. Cửa ra vao cho tàu ngầm 094.<br /><br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi6Hh76ku0FXxuT9LDuPE8tcs7sxmPkCCtSqLAd07N8b056R4Cou8DkgsyLxNrT3vt2BslqlgdBTvueqgmycU9MNGJperZh2opIPOE4QQF5Vhq-Vkj6JGokdIg7tq0NQJOxZoGtcanzY474/s1600/GSCANH9.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 170px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409726168197997394" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi6Hh76ku0FXxuT9LDuPE8tcs7sxmPkCCtSqLAd07N8b056R4Cou8DkgsyLxNrT3vt2BslqlgdBTvueqgmycU9MNGJperZh2opIPOE4QQF5Vhq-Vkj6JGokdIg7tq0NQJOxZoGtcanzY474/s320/GSCANH9.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEifpIbca91JbAmA5w4FGF506BctjEyVMojUxIn_aOUbf3seOdLikbO5HF8HeE86-QxJS5jWv4lq5RMDJ5ayZfmuNy9c-jLkujl4bCE1zOfGAS54wNXmsDmRyuAsg2jAo2QF6r__jZiXCPOs/s1600/GSCANH8.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 184px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409726102021926834" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEifpIbca91JbAmA5w4FGF506BctjEyVMojUxIn_aOUbf3seOdLikbO5HF8HeE86-QxJS5jWv4lq5RMDJ5ayZfmuNy9c-jLkujl4bCE1zOfGAS54wNXmsDmRyuAsg2jAo2QF6r__jZiXCPOs/s320/GSCANH8.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;">-Tàu ngầm nguyên tử 094, được trang bị 12 hỏa tiễn tầm xa. Hình trên cho thấy 6 cái ở một bên.<br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhcJnkay5ApPTczGKvORH7OU6Y8Sl3HPsNI9E0ZKTTPC0UcNakAVm3vjKh_bQ1TVwkw3_BlLOom0vmnuGF0HDm55Er5luNjsnYYXGN1E8KC9u5Qt-PwGx8U0owOuVAYqRMpuxR8nqAS_fiZ/s1600/GSCANH7.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 145px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409726043433273650" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhcJnkay5ApPTczGKvORH7OU6Y8Sl3HPsNI9E0ZKTTPC0UcNakAVm3vjKh_bQ1TVwkw3_BlLOom0vmnuGF0HDm55Er5luNjsnYYXGN1E8KC9u5Qt-PwGx8U0owOuVAYqRMpuxR8nqAS_fiZ/s320/GSCANH7.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"> -Tàu ngầm: Song- 20 class sub (?) chạy bằng diesel, trang bị bằng máy của Đức, rất êm ( không gây ra tiếng động). Satellite không thê khám phá khi di chuyển. Được trang bị hỏa tiễn chống tàu chiến,Yingji- 8 có thể được phóng đi trong lúc đang chạy dưới mặt biển để diệt hàng không mẫu hạm của “địch” đang di chuyển trên mặt biển. Hỏa tiển này có tầm xa 1,000 cây số.<br /><br /></span><span style="font-family:times new roman;"><span style="color:#ff0000;">VÙNG QUẦN ĐẢO TRƯỜNG SA<br /></span>Góc A của Tam giác: Bãi Dá Chữ Thập:<br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg-uJBjNT3pS7f_k-2ThZlw-qn4Vlz_NtLPM8uGOqCw_ssvGrvR-e3nu_p4r406HQUbAZpWLSvCybXxxfl47vndx__bR3nQnX9uVZm1BW5DT4XEq4HcPN-BAcouP17afe39IUnYrQLOLhbH/s1600/GSCANH6.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 163px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409725972559769554" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg-uJBjNT3pS7f_k-2ThZlw-qn4Vlz_NtLPM8uGOqCw_ssvGrvR-e3nu_p4r406HQUbAZpWLSvCybXxxfl47vndx__bR3nQnX9uVZm1BW5DT4XEq4HcPN-BAcouP17afe39IUnYrQLOLhbH/s320/GSCANH6.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"> 1. Bộ Chỉ Huy.<br /><br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjxHfq_WaDZ6E6R8JFmIKia69TSvMOxYg-0lyVCMt-HUjQjIUgLulQMeWx_WqdIf8nM2RWDcMFqdwEqelV2seg8GNIMTwmH8I-VZ3mfz9EWTyv19aaMb6POS5CBJEbfV1gSxE-zLDWK7vo2/s1600/GSCANH5.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 163px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409725888212067490" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjxHfq_WaDZ6E6R8JFmIKia69TSvMOxYg-0lyVCMt-HUjQjIUgLulQMeWx_WqdIf8nM2RWDcMFqdwEqelV2seg8GNIMTwmH8I-VZ3mfz9EWTyv19aaMb6POS5CBJEbfV1gSxE-zLDWK7vo2/s320/GSCANH5.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"> 2. Cơ sở tiếp vận.<br /></span><div><div><span style="font-family:times new roman;"><img class="gl_photo" border="0" alt="Add Image" src="http://www.blogger.com/img/blank.gif" /></span></div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhPMoqkyCNxS4l3muz5k7xGGybXjYWW95DFENdC3NKjLaLy-hPlUaa-xgIqltZApoMdrHZduTIn9yqmVDs1UvKexO_timm4NNmCn1A-rqEDWO3AUtih5wm8bPkcJSIC9yv4rZ3-TAdUcYkD/s1600/GSCANH4.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 206px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409725647885872034" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhPMoqkyCNxS4l3muz5k7xGGybXjYWW95DFENdC3NKjLaLy-hPlUaa-xgIqltZApoMdrHZduTIn9yqmVDs1UvKexO_timm4NNmCn1A-rqEDWO3AUtih5wm8bPkcJSIC9yv4rZ3-TAdUcYkD/s320/GSCANH4.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"> 3. Dàn phóng hỏa tiễn ( 96x116 m) chống vệ tinh. Ở một góc, môt khu dành cho trực thăng Change Z-8 đậu. </span></div><div><br /><span style="font-family:times new roman;">Góc B: Bãi Đá Vằnh Khăn</span></div><div><span style="font-family:times new roman;"></span></div><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhU94lQIYqFUniVFFSApe7aLwKAVwBPSQiw4UldHmSlLn7RP9UahUIQ2Ok7SO3dsGMO-8b283nCSxDeMrpTdmCztHIiqaVwrFvKOQKRKKFnBL_09A7WOh8aWZkv1OwlZQLypNqkjYqos20c/s1600/GSCANH3.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 146px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409725572161884642" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhU94lQIYqFUniVFFSApe7aLwKAVwBPSQiw4UldHmSlLn7RP9UahUIQ2Ok7SO3dsGMO-8b283nCSxDeMrpTdmCztHIiqaVwrFvKOQKRKKFnBL_09A7WOh8aWZkv1OwlZQLypNqkjYqos20c/s320/GSCANH3.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"> 1. Bộ Chỉ Huy<br /><br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh1_jNLMtwFx0tEH9NgZvFymEcI5t6t2OUqcNi_8QBKN5-UHSGhnMRVx-4wEVnv752ZhETOhth1AzGhYW3Q5pU7cAMNIHInKw2HmcTP9g6XXNQGfi6jCEs2gldsUZ6_y-YT_OhK5W6SCkcu/s1600/GSCANH2.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 158px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409725447770408930" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh1_jNLMtwFx0tEH9NgZvFymEcI5t6t2OUqcNi_8QBKN5-UHSGhnMRVx-4wEVnv752ZhETOhth1AzGhYW3Q5pU7cAMNIHInKw2HmcTP9g6XXNQGfi6jCEs2gldsUZ6_y-YT_OhK5W6SCkcu/s320/GSCANH2.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"><br />2. Căn cứ tiếp vận.<br /><br />Điểm C: Hình vệ tinh còn cho thấy có một số kiến trúc khác, cũng xây cất từ dưới nước đi lên: Đó là Chigua, Johnson ( Giác Ma) , Kennan, South East Cay . Các bãi đá ngầm này nằm trong phãm vi hình Tam Giác kể trên.<br /><br />Mục đích của sự phối trí lực lượng hải quân của TC là để “ yểm trợ các công tác phát triển kinh tế” và “ bảo vệ vùng biển của TC” như TC đã tuyên bố.<br />Tuy nhiên, tham vọng của TC không chỉ dừng ở việc bảo vệ lãnh hải mà chúng đã chiếm của Việt Nam. Chúng còn có am mưu tiến xa hơn: nới rộng lãnh thổ TH đến các nước Đông Nam 1 như Mao trạch Đông tuyến bố vào năm 1954. Trước khi tiến đến mục tiêu ấy, Việt nam phải được sát nhập vào lãnh thổ TH. Đảng CSVN dần dần càng lộ diện đóng vai trò mà Đảng CSTH giao phó cho công tac sát nhập này.<br />Ngoài ra, trước mắt, TC còn nhằm tới kiểm soát được giao thông Đông Tây: eo biển Malacca, một yết hầu của nên kinh tế thế giới.<br /><br /></span><div><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjoSuZ7YYyEmXUnLrLrM-JQRS5lq2MGOwtxUb0xVCV8l_pD6gHvI8pRc2eeqj-6IjgelORZJkzqc6pEMC9jmZ_5QpewWnO4IwNMyst7XsJzIf6MW-KnIXiN3eyJX3n12KsuaEDElfnZzu2N/s1600/GSCANH1.jpg"><span style="font-family:times new roman;"><img style="TEXT-ALIGN: center; MARGIN: 0px auto 10px; WIDTH: 320px; DISPLAY: block; HEIGHT: 286px; CURSOR: hand" id="BLOGGER_PHOTO_ID_5409725309947426050" border="0" alt="" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjoSuZ7YYyEmXUnLrLrM-JQRS5lq2MGOwtxUb0xVCV8l_pD6gHvI8pRc2eeqj-6IjgelORZJkzqc6pEMC9jmZ_5QpewWnO4IwNMyst7XsJzIf6MW-KnIXiN3eyJX3n12KsuaEDElfnZzu2N/s320/GSCANH1.jpg" /></span></a><span style="font-family:times new roman;"> Xa hơn nữa, trong trường kỳ, TC còn có ý định giải quyết nạn dân số như Trì hạo Điền, Bộ trưởng Quốc Phòng TC tuyên bố vào tháng 4 năm 2005 : Lãnh thổ TH chỉ có thể chứa được 500 triệu người. Số dân thặng dư như hiện nay là ( 800 triệu ( đến nằm 2030: 1 tỷ 400 triệu) sẽ được di chuyển đến Úc, và Mỹ.<br /><br />Trên căn bản đó, chủ nghĩa bá quyền của TC là nguyên do bất ổn toàn vùng. Cho đến khi mà hai hạm đội Biển xanh của TC chưa được thành lập, thì Vùng Đông Nam Á còn được hưởng ổn cố. Tuy nhiên, khi mà hải quân TC đủ mạnh, lúc đó sẽ là vấn đề lớn cho các cường quốc Tây phương. Eo biển Malacca sẽ bị phong tỏa, nếu TC có thể và dám làm việc đó, đặc biệt là với sự tiếp tay của ĐCSVN như là một tay sai phục vụ bành trướng cho chủ nghĩa bá quyền TC.<br />Tới lúc đó, thi sự bất ổn sẽ trầm trọng.<br /><br />Tóm lại, với chính sách hiện hữu là “ hợp tác toàn diện” mà Đảng CSTH đề ra hơn một thập niên qua và các lãnh đạo Đảng CSVN luôn luôn công khai cam kết thi hành, dù thi hành một cách từ từ và thận trọng. Đã từ lâu ĐCSTC đã cấy nhưng kẻ là người Việt, thân tín và trung thành với quyền lợi vật chất rộng rãi, của họ vào vai trò lãnh đạo các cơ quan và các chức vụ then chốt trong guồng máy quyền lực tại Việt nam, từ trên trở xuống dưới ( cấp dưới được mua chuộc qua các khế ước khai thác tài nguyên) để thực hiện nhiệm vụ được giao phó.<br />Một cơ quan siêu mật vụ là Tổng Cục 2 đã được thiết lập để kiểm soát, chỉ đạo tất cả các cơ quan chính quyền, kể cả Bộ Nội Vụ, Quốc Phòng, Thông Tin v.v. để hoạt động cho phù hợp với đường lối của ĐCSTH. Quyền uy của Đảng CSTH trên Đảng CSVN quá lớn. Vì thế cả guồng máy ĐCSVN đang vận hành theo sự chỉ đạo của TC.<br />Chính vì thế mới có hiện tượng chuyển giao lãnh thổ, lãnh hải trong vùng Vịnh Bắc việt một cách dễ dãi , dù lúc đầu được thực hiện trong vòng bí mật.<br />Nhà cầm quyền VN vẫn giữ mọi thái độ ôn hòa để làm vừa lòng quan thày và viện dẫn rằng đây là các vấn đề “nhạy cảm”:<br /><br />- ĐCSVN sử dụng toàn lực, cảnh sát quân đội, tòa án để đàn áp thanh niên, sinh viên về Olympic Bắc kinh, về việc TC thiết lập huyện Tam Sa, Đặc biệt là các hành động đàn áp của CHXHCNVN trở nên khốc liệt sau khi Tần Cương, phát ngôn viên của Bộ Ngoại Giao TC ở Bắc Kinh đòi hỏi VC phải trấn áp/ dập tắt các chống đối của sinh viên Hà nội và Sài gòn.<br />-Hải quân TC bắn giết, đánh đập cướp bóc tài sản của ngư dân Việt. Hơn 700 tờ báo của Đảng được lệnh không đả động đến các vấn đề Hoàng Sa , Trường Sa, gồm cả việc bắn giết ngư dân Việt. Hồ cẩm Tỏa một viên chức thuộc Tòa đại sứ TC tại Hà nội đã công khai cảnh cáo về việc này.<br />-Tờ “báo điện tử” của Trung Ương Đảng Cộng Sản Việt nam trở thành công cụ tuyên truyền cho TC để chúng chính thức xác nhận chủ quyền của TC trên quần đảo của VN.<br />Đảng CSVN đang cố gắng hết sức mình để phuc vụ quyền lợi của TC, mà một mục tiêu của TC là chủ nghĩa bành trướng xuống phía Đông Nam Á. Và VC như thế sẽ là lực lượng tiền phong của TC trong công tác này.<br />Chúng đã trở thành Thái Thú Người Bản Xứ của kẻ bành trướng Bắc Kinh./.<br /></span><br /><span style="font-size:78%;">* An excerpt from Dr Nguyen Van Canh’s book: Cong San Tren Dat Viet (Communism on Vietnam’s Soil), Chapter XIII, Vol. II., Kien Quoc,( California) 2003, pp. 353-368 ; summarized and translated by Pham Loc. Revised Nov. 15, 09<br />* Dr. Nguyen van Canh, a former Visiting Scholar, Hoover Institution on War, Revolution and Peace, Stanford University ; Director, Center For Vietnam Studies, California.<br /></span><br /><div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div></div>Kỷ Yếu Hàng Hảihttp://www.blogger.com/profile/04631009160718776216noreply@blogger.com0