Monday, June 15, 2009

Thơ: TÌNH YÊU THỦY THỦ


TÌNH YÊU THUỶ THỦ
* Phùng Lương Ngọc
Anh người trai biển cả
Em thân gái đô thành
Gặp nhau mỗi chuyến tàu về
Tình như trăng nước mặn mà
Đô thành vui tàu về
Tàu đi nhớ đô thành
Đời anh viễn xứ hải hành
Nên cứ vui gần buồn xa
Tạm xa nhé, thành đô hỡi !
Còi tàu đã hú rồi
Lòng đau vang tiếng dội
Buồn dâng như muốn nấc
Gọi nhau sao nghẹn lời
Tạm xa nhé, thành đô hỡi !
Cờ tàu say khói rồi
Cuộn đau như vẫy vội
Bụi lam cay mắt ướt
Lần nữa cách nhau thôi
Đô thành thương biển cả
Biển cả nhớ đô thành
Tình ta trăm nhớ ngàn thương
Chen lẫn vui buồn triền miên
Chờ anh nhé, người yêu hỡi !
Rồi đây sẽ có ngày
Hải âu ôm cánh mỏi
Từ phương trời phiêu lãng
Về mãi mãi bên em.

0 Comments:

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home