THƠ HÀ VĂN TÀI
THƠ HÀ VĂN TÀI
Hàng Hải lưu vong
Hàng hải lưu vong đến xứ người,
Bỏ tàu lên cạn sống chơi vơi,
Ông gòn, ông dịch coi hàng tiệm,
Sếp máy, máy nhì sửa xế hơi.
Có nhớ trăng tàn trên sóng nước
Không quên biển động giữa trùng khơi
Nhắn ai mơ mộng về nghề cũ
Chạy đến sông hồ ngắm nước chơi.
Lính thủy lưu vong
Lính thủy lưu vong sang xứ người
Bỏ tàu bỏ biển buồn đầy vơi
Quan to quan nhỏ cày tơi tả
Lính trẻ lính già làm bở hơi
Nhớ lúc ngăn thù trên hải đảo
Quên sao chặn giặc giữa ngàn khơi
Trách ai hủy bỏ lời hẹn ước
Đang nửa bàn cờ bỏ cuộc chơi.
Ly Tán
Từ giã mẹ em nói nghẹn lời
Cố cầm nước mắt cứ tuôn rơi
Dập dìu thiên hạ qua qua lại
Đau đớn lòng tôi rối rối bời
Trời biển nổi cơn con cố chống
Công an hạch sách mẹ xuôi lời
Hòa bình đã đến sao ly tán
Tìm chút tự do quảng cuối đời.
Nhớ Bạn
Gần Tết bổng dưng lại nhớ mầy
Năm xưa cũng khoảng thời gian nầy
Không ngờ chuyến đó mầy lần cuối
Nào biết đời nầy ai rủi may
Tàu Cộng gian manh xâm chiếm đảo
Anh hùng nổi giận quyết ra tay
Bây giờ thân xác vùi lòng biển
Giử nước danh thơm còn mãi đây
Nhớ bạn Huỳnh Duy Thạch
K.13 HHTT
0 Comments:
Post a Comment
Subscribe to Post Comments [Atom]
<< Home