Thursday, June 4, 2009


THƯƠNG TIẾC
TÔ NGỌC TUẤN

I'm Free
Don't grieve for me, for now I'm free,
I'm following the path God has laid you see,
I took His hand when I heard Him call,
I turned my back and left it all,
I could not stay another day,
To laugh, to love, to work, to play,
Tasks left undone must stay that way,
I found that peace at the close of day.

If my parting has left a void,
Then fill it with remembered joys,
A friendship shared, a laugh, a kiss,
Oh, yes, these things I too will miss,
Be not burdened with times of sorrow,
I wish you the sunshine of tomorrow.

My life's been full. I've savored much,
Good friends, good times, a loved one's touch,
Perhaps my time seemed all too brief,
Don't lengthen it now with undue grief,
Lift up your hearts and peace to thee,
God wanted me now. He set me free.
In Loving Memory of Tuan Ngoc To
(July 27, 1932 - July 23, 2004)


Xin tạm dịch:
Hãy để anh đi, xin đừng thương tiếc,
Theo con đường Thượng Ðế như em đã biết,
Anh nắm tay Ngài khi Ngài gọi anh,
Quay lưng đi bỏ lại tất cả nơi cõi phù sanh,
nh không thể ở lại bên em dầu chỉ một ngày,
Ðể yêu thương hoà hợp sum vầy,
ao việc dở dang cũng xin đành vậy,
Anh đã thấy cõi bình yên ngày cuối đời khi mặt trời trỗi dậy.
Nếu sự ra đi của anh có làm em trống vắng,
Xin em hãy bù đắp nỗi trống vắng này với kỷ niệm đôi ta êm thắm,
Nghiã phu thê, những tiếng cười, những nụ hôn,
Những kỷ niệm mặn nồng này anh dễ nào quên,
Xin đừng nặng lòng với những nỗi buồn sầu,
Anh chúc em mọi tốt đẹp mai sau.
Ðời anh thế đã là thoả nguyện,
Bạn bè, hạnh phúc, tình yêu hoà quyện,
Có lẽ thời gian của anh không dài lắm ở trần gian,
Cũng xin đừng kéo dài với nỗi thương tiếc miên man,
Xin hãy bình tâm trong khoảnh khắc mong manh,
Thượng Ðế thương, nên Ngài đã giải thoát cho Anh ...
CN (Melbourne)

Thương Tiếc TÔ NGỌC TUẤN
Ông bạn Tuấn nhỏ của tôi ơi
Bấy lâu sao lặng tiếng im hơi?
Giật mình thấy Phân ưu trên Web
Sửng sốt đau lòng lệ muốn rơi!
Mới bảy hai thôi sao vội vả?
Lặng lẻ âm thầm bỏ cuộc chơi
Thôi xin vĩnh biệt từ đây nhé!
Bạn về Nước Chúa chắc thảnh thơi!
6Tống
SGN 27/7/2004

Nhớ Quan Tàu TUẤN
Tôi nhớ anh Tuấn một buổi chiều
Nổi buồn xa vắng nhớ "Người yêu"
"Người yêu" là Biển anh thương nhớ
Tôi giống như anh, cũng nhớ nhiều
Ngày ấy xa rồi anh nhớ không?
Nhớ tàu Nhựt Lệ nổi bềnh bồng
Sóng vỗ con tàu theo gió cuốn
Anh, tôi, hai mặt vẫn một lòng
Tôi nhớ chai bia một ngày nào
Anh ngồi uống mãi chẳng thấy say!
Giờ đây chắc bia không còn nữa
Anh đó, tôi đây một chuyến tàu
Hải Quân ngày nào trên Honda
Tôi đèo anh Nguyễn Huệ bên nhà
Tôi với anh cùng chai bia đặc
Rồi một ngày anh xa tít xa
Anh Tuấn, tôi đây, anh mất rồi!
Sầu anh thương nhớ cảnh chia phôi
Nhớ người anh của bao năm trước
Chỉ dẩn cho tôi sáng cuộc đời
Tôi nhớ đến anh như thuở nào
Ðôi khi tôi tưởng chuyện chiêm bao
Nhưng rồi tôi biết không còn nữa
Anh đã đi rồi, vẫn nhớ nhau
Anh ở phương trời xa tít xa
Còn tôi ở lại cảnh xa nhà
Người xưa cảnh cũ không còn nữa
NHỰT LỆ đau buồn quá xót xa
Hồi tưởng chạnh lòng nghĩ đến anh
Chai bia còn lạnh vẫn chờ anh
Tay cầm bia lạnh tôi vương lệ
Tưởng nhớ người anh, nỡ mất nhanh
Mùa Thu 2004
Trần Văn Bé
Cựu Thuyền Trưởng tàu Phú Quốc

Labels:

0 Comments:

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home