Thursday, June 4, 2009

Tống Hữu Sáo

MỘT KỶ NIỆM NHO NHỎ

Năm 1956 , tàu S/S NGUYỄN VĂN BẢY của Sở Hoả Xa thường có những chuyến hải hành gần như là Viễn Dương, mổi chuyến từ 3 đến 5-6 tháng mới về lại Sàigòn.Trong 1 chuyến từ Rangoon đi Moji (Nhật Bản) trở về Colombo, Calcutta, Sở Hoả Xa (Cơ quan chủ quản) tranh thủ cho tàu vào Cảng Sàigòn 1 đêm để lấy thêm thức ăn và thay đổi vài nhân sự được cho đi nghỉ phép. Trong số những anh em được đưa lên tàu để thay thế bộ phận trên Boong, có anh Trần Ðức Lưu thay Thuyền Trưỡng Lương Quang Thọ, còn tôi thì thế chổ anh Dương Xuân Thưởng - Sĩ Quan Vô Tuyến Ðiện.Tàu về cập K5 Cảng Sàigòn lúc 17 giờ chiều và sáng sớm hôm sau 06h30 phải khởi hành ra biển. Thay vì đêm hôm đó tôi về tàu ngủ thì yên ổn rồi. Vì chủ quan, tôi đi chơi khuya quá rồi về nhà ngủ (đồ đạt cần dùng thì tôi đã cho vào 1 Valise để sẵn rồi).

Ðang ngon giấc thì có ai đó nắm chân tôi giật giật.
- Ê mậy! giờ nầy còn nằm đây ngủ? cả tàu đang chờ mầy kià! Mở mắt ra nhìn thấy anh Ðức (Nguyển Nhơn Ðức - 2ème Lieut .) tôi giật mình.
- Mấy giờ rồi?..- 7 giờ !
- Chết tía rồi!! Tôi vội vã nhảy đi rửa mặt và mặc đồ hối hã rồi xách chiếc Vali (để sẳn) cùng Ðức đi ra đầu ngỏ, chiếc xe ôtô con của Sở Hoả Xa đã chờ sẳn đó rồi. Xe phóng nhanh qua Khánh Hội - Kho 5 và đến ngay chân cầu thang. Tất cả mọi người đều đủ mặt, kể cả anh Hoa Tiêu, để chờ chỉ có mổi 1 mình tôi! Thật là xấu hỗ quá!!
Ðức và tôi nhãy lên cầu thang, lên tàu rồi thì anh em thuỷ thủ kéo vội thang (Echelle de coupée) lên, và ThuyềnTrưởng Lưu ra lịnh “Lên đường”. Anh Ðặng Văn Châu (Hoa tiêu) hôm đó mặt quạo đeo!? vì bắt anh phãi đợi cả 1 tiếng đồng hồ, định bỏ về rồi, cũng may mà chúng tôi về đến kịp. Nếu Hoa tiêu bỏ về, tàu phải ở lại thêm 1 ngày nữa thì sự việc sẻ ra sao đây??? Chuyến khởi hành hôm đó, coi như tôi là nhân vật sau cùng bước lên tàu, và cũng là thủ phạm chính làm trể giờ khởi hành đến 1 giờ 20 phút, vì khi tàu rời bến, đồng hồ chỉ 7h50. Mọi việc sau đó vẩn im lặng như bình thường, như không hề có chuyện gì xãy ra; không có chất vấn, và cũng không cần phải Thanh Minh Thanh Nga gì cả!!. Hú hồn hú vía!!( Hữu Sáo Tống - SQVTÐ ) …

PS: Đây là một kỷ niệm nhỏ mà tôi cho là rất vui, trong suốt quãng đời đi làm tàu biển cũa tôi & tôi cũng chẳng bao giờ quên được nó..!! Tuy đả Cổ lai hy rồi, nhưng nhắc đến những kỷ niệm đi biển khi xưa tôi vẩn còn thấy luyến tiếc, nhưng với thời cuộc và tình thế như hôm nay, đành phải ngậm ngùi than… Ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?! và…Gặp thời thế, thế thời phải thế……!!!

???
Vắng bóng Lổ Ban múa búa chơi
Chứ mình tài cán được bao hơi
Ðếm bạn tri âm đầu mấy ngón,
Mơ người tri kỷ biệt mù khơi
Một thời áo trắng nay hâm nóng
Báo hại Ngũ Long chẳng thảnh thơi!
Vui buồn chia xẻ như hình bóng
Chính tả lôi thôi ... đố dám chơi!

S.T.H. 02/2002

Labels:

0 Comments:

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home