Tuesday, August 4, 2009

NHỮNG BÀI THƠ CỦA TUẤN THY



NHỮNG BÀI THƠ

CỦA

TUẤN THY



Bếp lửa Quê Hương

Em có nhớ cánh đồng xanh quê mẹ
Có ngắm nhìn những vẻ đẹp thân yêu
Khi khói lam vương quyện ánh quang thiều
Trên bếp lửa cơm chiều ai thổi ấm

Em có nghe thoảng hương trầu nồng thắm
Quấn thân cau lá trổ đậm vàng mơ
Trong vườn sau màu tím lá mồng tơi
Ngày xưa dó làm mực chơi viết chữ

Nghe man mác hương thơm hoa chớm nụ
Bướm vờn quanh rực rỡ cánh muôn màu
Đám rau dừa rãi rác ở bàu sâu
Dưa điên điển, mắm nào kho thơm ngát

Trong gió lộng, sáo diều lên tiếng hát
Thảm đồng xanh ngào ngạt lúa mạ non
Trên cành cao ríu rít tiếng chim con
Chờ chim mẹ tha mồi ngon lót dạ

Em có thấy nắng hồng chen qua lá
Hoa hướng dương vội vả nở hừng đông
Chợ làng trên tấp nập kẻ gánh gồng
Rau, khoai, sắn, cá đồng quê nội ngoại

Em còn nhớ tuổi ngây thơ bé dại
Nghe Thầy Cô kể lại chuyện ngày xưa
Gương tiền nhân; sách sử chẳng ai thừa
Giữ đất nước dưới mưa tuôn thù địch

Ngôi trường cũ hẳn hoang vu tịch mịch
Chẳng học trò quấn quit kể nhau nghe
Bắn bi cau non nhặt phía sau hè
Mùa hạ nắng, tiếng ve thay tiếng trống

Cô giáo trẻ thoáng nghe lòng giao động
Lắng tai nghe câu hát đối mẹ hiền
Thương làm sao sự tích Lục Vân Tiên
Vì hiếu nghĩa, công danh đành lỡ vận

Nắm tay nhau em vào vườn hái mận
Như ngày xưa mới lớn tuổi xuân thì
Hay ngắm nhìn rực rỡ đóa Tường Vi
Để tìm lại quãng đời ta đã mất

Rồi ta sẽ cùng nhau xây cuộc đất
Em trồng hoa, anh cất mái thảo đường
Khi ban mai còn đọng những giọt sương
Trên cành lá trỗ thương màu xanh biếc

Ngâm nho nhỏ lời thơ anh đã viết
Bếp lửa hồng tha thiết thấm tình quê
Chuyện tình buồn thôi kể lại ai nghe
Thời chinh chiến, trôi về theo dĩ vãng

Tuấn Thy

Bến phà Mỹ Thuận

Tôi vẫn nhớ mỗi lần về cố quận
Qua bến phà Mỹ Thuận, Cửu Long Giang
Nhìn Tiền Giang nước cuộn chảy dịu dàng
Thuyền xuôi ngược rẽ ngang về muôn nẽo

Cảnh tấp nập, người đi tay xách kéo
Dẫu đường xa lèo lái chiếc thuyền con
Đám lục bình trôi dạt cuối gành non
Vẳng tiếng hát ru con buồn áo não

Trên chiếu nhỏ, âm thầm người hát dạo
Tiếng tơ trên đàn gáo, trỗi ngọt ngào
Ngậm ngùi lên cung oán những hận sầu
Trong ca khúc thương đau, đời chiến sĩ

Đường chinh chiến xông pha chưa thỏa chí
Tuổi trung niên, phú quí đổi tật nguyền
Ngỡ tình ai còn lại nghĩa hương quyên
Nguồn hạnh phúc, tơ duyên tan chỉ thắm

Ôi ! Khanh tướng, công hầu chua chát lắm
Con đường tình nồng thắm trở sang ngang
Quãng đời qua, huyển ảnh với phủ phàng
Dòng tâm sự trong tiếng đàn cay đắng

Rồi lần đó, tôi về ngang sông lạnh
Nước trường giang, hiu quạnh gió thê lương
Chừng nghe như cung khánh ở vệ đường
Vài lữ khách khấn hương người nghệ sĩ

Còn ai nhớ, những tiếng đàn tuyệt mỹ
Một đời chưa thỏa chí với sơn hà
Mà tình riêng dang dở lệ lòng sa
Trên trần thế, tài hoa luôn vũ bão

Tuấn Thy 31 Juillet 1995

Trường làng tôi

Tôi nhớ mãi ngôi trường xưa yêu dấu
Ở đầu làng, rào dậu lá xanh xanh
Bên dòng sông uốn khúc nước trong lành
Soi rõ bóng dừa xanh đừa theo gió

Nóc nhà trường lợp âm dương ngói đỏ
Theo tháng ngày mái đậm cỏ rêu phong
Hai bên trường, vách đất quét vôi nồng
Ghi vết tích anh hùng trong sử Việt

Trong sân trường vài tượng thờ anh kiệt
Hai Bà Trưng, Thường Kiệt, Hưng Đạo Vương
Đấng anh hùng Lê Lợi đất Lam Sơn
Và Nguyễn Huệ Quang Trung cùng Triều Nguyễn

Những hình ảnh tạc ghi đều tâm nguyện
Lời Thánh nhơn dạy bảo, đọc ê a
Nền Đông Phương cổ học nét tinh hoa
Lấy truyền thống dung hòa đường kỹ thuật

Và Thầy tôi, một tinh thần Đạo Đức
Của người dân nước Viẽt chí cang cường
Suốt cả đời chỉ có một tình thương
Yêu dân tộc, quê hương như từ mẫu

Tôi vẫn nhớ những chiều tan trường học
Nghe sáo diều trổi khúc điệu buồn tênh
Của mục đồng hay văng vẳng từng trên
Tiếng chuông mõ làng bên vang vọng lại

Trên đường làng đến trường tôi luôn thấy
Bác nông phu nhẫn nại xới đất cày
Cánh đồng gieo rãi giống những bàn tay
Mùi lúa mạ thơm say hương lúa mới

Và mỗi độ khi hè về nắng cháy
Tiếng ve sầu gảy khúc nhạc chia tay
Trên sân trường phượng vĩ rụng mưa bay
Màu úa đậm, vẫy tay chào lưu luyến

Những thay đổi theo dòng đời chinh chiến
Ai còn nghe tiếng trống báo hiệu trường
Thầy bạn tôi tản lạc khắp muôn phương
Có nhớ lại ngôi trường xưa xóm nhỏ?

Nếu ai có về thăm lần nào đó
Mái trường xưa làng nhỏ ở ven song
Xin cho tôi nhắn gởi chút tơ lòng
Thương nhớ mãi ngôi trường thời thơ ấu

Tuấn Thy - 10 Septembre 1993

Tấc lòng nhớ Quê Hương

Mỗi lần Tết đến chốn viễn phương
Nhớ quê xa cách mấy trùng dương
Có không chờ đón mùa Xuân thắm
Hay vẫn triền miên lạnh gió sương

Mười năm lưu lạc luôn mơ ước
Nhìn thấy mai vàng nở trước sân
Chim én reo vui trên thành phố
Vang rền tiếng pháo đón mừng Xuân

Để nghe mùi lúa chín vàng thơm
Gõ nhịp chày ba cạnh mái rơm
Hò hát trai trao lời ước hẹn :
« Chờ mùa lúa chín sẽ thành hôn »

Để thấy hàng cau ở vệ đường
Giây trầu quấn quít tỏ tình thương
Dang tay tôi hái chùm rau đắng
Trộn mắm thơm nồng tỏa ngát hương

Quanh co ngõ trúc đến vàm sông
Lượm trái mù u, hái nhãn lồng
Lữ khách sang đò vui tiếng hát
Lời trao cô lái má thêm hồng

Để thấy em thơ dáng ngại ngùng
Tóc thề buông xỏa tựa sầu dâng
Đưa tay em ngắt cành hoa mộng
Hạnh phúc nào mơ đến một lần

Mơ thấy trường xưa vẫn lao nhao
Học trò năm bảy gọi tên nhau
Đường làng chen chúc chiều chung bước
Thẳng tắp trời xa rặng trâm bầu

Thương nay tuổi dại đón Xuân sang
Níu khách : mời ông khéo mở hàng
Chạy bán quà rong trên hè phố
Nay thôi cắp sách lệ tuôn tràn

Thầy nay từ bỏ nghiệp đồ văn
Tủi nhục đau thương sống cơ hàn
Rao bán sàch con không người hỏi
Dằn tâm uốt lệ tiếng thở than

Giáp kỷ em thơ má đỏ hồng
Đời buông theo nhịp sống cuồng phong
Lã lơi ong bướm mời mọc khách
Nào biết tương lai có hay không ?

Đò nay vắng khách quá giang song
Già nua đẩy mái bước chân rung
Năm tháng ngậm ngùi, dòng tâm sự
Lai Xuân ông vẫn mỏi mòn trông

Phù sa nước ngọt chảy xuôi dòng
Đồng lúa quê nhà vẫn trổ bông
Đói lạnh dân lành chưa ấm áo
Lầm than năm tháng trĩu lưng còng !

Thơ Xuân tôi viết giữa mùa Đông
Nhấp chén sầu thay rượu ấm lòng
Mơ ước Xuân sang, màu tươi thắm
Mai đào rạng rỡ khắp non sông

Tuấn Thy - Xuân Ất Hợi 1995

0 Comments:

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home