Saturday, June 27, 2009

THƠ CỦA NHIỀU TÁC GIẢ



Giã từ đời Hải Hồ
Phùng Lương Ngọc


Mắt em mắt bồ câu trời Nam, đắm đuối say mối tình đầu
Nhìn em anh ngây ngất
Quên không gian, quên thời gian, soi đời trong đôi mắt huyền
Tóc em tóc giòng sông Đồng Nai, uốn khúc hương thơm lúa Việt
Nhẹ tay anh say vuốt
Quên không gian, quên thời gian, buông đời theo làn tóc thề
Yêu em, ngừng bước giang hồ
Vĩnh biệt từ nay, Luân Đôn , Nữu Ước
Yêu em, gái Việt thơ ngây
Ba Lê, La Mã, vĩnh biệt từ nay
Dáng em dáng người yêu của anh, lả lướt như cánh buồm mơ
Bồng em anh khẽ nói
Quên quá khứ, quên tương lai, hãy cùng nhau cập bến tình

Hải Âu
Nguyễn Văn Kiệm

Ta hóa kiếp hải âu buồn đơn độc
Trải cánh dài trên vạn nẽo trùng dương
Ngày hôm nay lạc lối cõi hoang đường
Nghe khắc khoải chán chường cơn mộng mị !
Hoàng hôn xuống có ai buồn không nhỉ
Cho mình ta trên đầu sóng đại dương
Hải âu ơi, hành trình không định hướng
Phi xứ rồi, đừng hẹn ước làm chi

Tưởng-nhớ
Ngọc Lan

Nhớ đến ngày xưa một buổi chiều
Nhổ neo rời bến để ra khơi
Xa xa bờ biển dần-dần mất
Lóm đóm bên ta vài ánh đèn

Bước xuống tàu "cruise" một lần đầu
Hỷ hoan cùng với khách năm xưa
Lăng xăng để thấy tàu rời bến
Rạo rực lòng ta thoáng một chiều.

Dĩ vãng quay về thủy thủ kia
Để ta hồi tưởng đến ngày xưa
Vui cùng hải nghiệp thời trai ấy
Chấp nhận an danh tuổi ngũ tuần
Ngọc Lan
Thân tặng các anh cựu
HHTTVN trong chuyến
du thuyền Mornarch Of The Seas

Tình Nhớ
Minh Phương

Xin cho tôi một lữ hành cô độc
Bước vạn sầu thương nhớ buổi chia xa
Yêu để nhớ và thương rồi luyến tiếc
Đời cho tôi sao lắm nỗi ưu phiền
Em ở đó tôi phương trời cách biệt
Kỷ niệm nào giờ thì hữu thể hư vô"
Không gian cách trở đôi bờ
Thời gian luyến tiếc tình giờ còn đâu"

0 Comments:

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home